← Ch.1007 | Ch.1009 → |
Hiện tại nước sông đã hạ thấp, quân đội của Địa Ngục tam đảo lập tức xung phong lên. Có lẽ bên này đã sớm chuẩn bị xong chiến thuật. Nếu như không phải Tô Kính tiêu diệt pháo đài lơ lửng kia sớm mà để cho pháo đài lơ lửng kia trấn áp ở trên không trung. Như vậy quả thực Tô Kính sẽ không ngăn được kỵ binh của đối phương xung phong. Không thể làm gì khác hơn được lúc kỵ binh của đối phương vượt sông.
Chiến hạm lơ lửng ở trên không trung không có trọng điểm công kích vào những kỵ binh này, mà nhằm vào những cái máy ném đá ở phía sau, bắt đầu tấn công.
Hiện tại Tô Kính phát hiện ra, Kích Quang Phù Văn pháo quả thật là đồ tốt, nhất là thi triển ở trên không trung, tốc độ rất nhanh, thời gian bắn đủ dài, là thủ đoạn rất tốt để áp chế bộ binh.
Hơn nữa Kích Quang phù văn lại cực kỳ khó khăn phòng ngự, những cái máy ném đá kia cũng không có bao nhiêu phòng ngự. Khi những tên pháp sư ở bên cạnh máy ném đá chuẩn bị ngăn cản công kích từ xa thì bỗng nhiên Kích Quang phù văn bắn tới. Bọn họ chỉ có thể dựng quang mang phòng hộ để bảo vệ mình mà thôi. Mà những binh sĩ sử dụng máy ném đá thì lại rất thảm, trực tiếp bị Kích Quang phù văn bắn cho ngã xuống đất, quay cuồng tại chỗ.
Bị Kích Quang phù văn bắn trúng, mục tiêu sẽ tương đối thống khổ. Những binh lính này thậm chí cũng chỉ mới bị đả thương một chút, thế nhưng cũng đã khó có thể chịu đựng được nữa. Cho nên cũng không thể nào tiếp tục điều khiển được máy ném đá.
Binh sĩ thao túng máy ném đá, căn bản không khả năng mặc trọng giáp, cầm trọng thuẫn được. Kích Quang phù văn pháo, trực tiếp áp chế hơn một trăm cái máy ném đá, có vài cái máy ném đá vận khí không tốt, bị bắn trúng bộ vị yếu ớt, trực tiếp bị hư hao. Trước khi cuộc chiến lần này kết thúc, cũng không có cơ hội được chữa trị nữa.
Cường giả đối phương ngạc nhiên phát hiện ra, muốn đối phó với chiến hạm lơ lửng thì nhất định phải đi tới trên không trung của quân đội Tô Kính thì mới có thể nằm ở bên trong phạm vi công kích được. Mà như vậy tì lại tương đương với việc các cường giả sẽ phải trực tiếp vọt tới bên Tô Kính để quyết chiến.
Đối với các cường giả của Địa Ngục tam đảo mà nói, đó là một quyết định khó có thể đưa ra được. Bởi vì chỗ đối phương dựa vào còn có ba tòa thành, nhất định còn bố trí đại trận. Nếu như trực tiếp xông qua, khả năng bị chết sẽ rất lớn.
Chiến xa chỉ có tám mươi cỗ, kỵ binh lao xuống con sông mới đào đâu chỉ có ba ngàn chứ? Mỗi hai chiếc chiến xa, trên tiêu chuẩn là muốn phải mang theo ba ngàn cái Địa Long Tiễn. Chỉ là vấn đề là ngươi cũng không thể nào bảo đảm mỗi một mũi Địa Long Tiễn đều bắn trúng được địch nhân a.
Tốc độ của Địa Long Tiễn cũng không nhanh, nếu như tăng tốc độ bắn mà nói, như vậy độ chính xác sẽ lại thấp xuống.
Ở bên bờ sông, cung tiễn thủ của Tô Kính đã bắt đầu nhanh chóng xạ kích. Những cung tiễn thủ này cơ hồ toàn bộ đều đến từ thế giới Tiên cảnh. Mưa tên nhất thời như một đám châu chấu găm vào trên thân thể của một đám kỵ binh. Đám người này từ trên lưng ngựa rơi xuống, hung hăng chìm xuống bùn ở trong con sông.
Kỵ binh của đối phương hung hãn không sợ chết, bỏ mặc mưa tên xông về trước, còn không ngừng ở trên ngựa dùng đoản cung trong tay bọn họ để đánh trả.
Chẳng qua là chất lượng của đoản cung không có cách nào so sánh với cung nỏ bên Tô Kính mà thôi. Phản kích linh tinh, thỉnh thoảng cũng bắn trúng cung tiễn thủ của Tô Kính. Chỉ là lại bị khôi giáp trên người cung tiễn thủ ngăn cản, không có cách nào phá vỡ được khôi giáp.
Những cung tiễn thủ này so với lúc còn ở tiên cảnh đã hoàn toàn khác biệt, khôi giáp ở trên người bọn họ không còn hoa lệ và vô dụng nữa. Mà là khôi giáp giống như Lục Đạo thần binh quân, dầy cộm nặng nề.
Vô số kỵ binh chi chít xung phong, lực phản kích bên Tô Kính lại lớn hơn nữa, cuối cùng còn mở phòng tuyến ra. Cung tên không phải là súng máy, cho nên cũng không thể nào bắn cao được như vậy.
Bất quá trong không trung, một nửa chiến hạm đang lơ lửng bỗng nhiên thay đổi khẩu pháo, bắt đầu điên cuồng xạ kích về phía các kỵ binh ở trên con sông.
Trong nháy mắt, mắt thấy các quân địch đã lên chỗ chỗ xung yếu đều bị bắn chết ở trong sông. Những chiến hạm lơ lửng, Kích Quang phù văn pháo kia cũng đã tiến vào trạng thái nghỉ ngơi, sau khi trở về Phục Ma vương thành lập tức đi đổi vũ khí khác.
Uy lực hạ thấp, biến Kích Quang phù văn pháo thành trang bị có thể tháo dỡ. Đây cũng là cải cách của Tô Kính. Rất nhiều khi, uy lực cũng sẽ bị phương thức công kích hạn chế.
Lần này chặn công kích, khiến cho bên Tô Kính lại một lần nữa bố trí thêm tám mươi chiếc chiến xa. Những chiến xa vừa xuất hiện lập tức đi lên hàng đầu rồi công kích. Chỗ đáng sợ của Khôi Lỗi chiến xa chính là năng lực liên tục công kích, mà lại rất ổn định.
Trong chiến xa, binh lính chỉ cần dựa theo phương pháp huấn luyện mà công kích là được, căn bản sẽ không phải chịu địch nhân phản kích. Những mũi tên ở trên chiến xa cũng đều chuẩn bị bắn ra rồi. Chiến xa bằng gỗ, cường độ của bản thân cũng không có gì khác biệt với sắt thép. Trừ phi là phù tiễn, nếu không sẽ không thể nào bắn thủng được chiến xa.
Thế công của địch nhân nhất thời bị cản lại, bên kia sông lần nữa có kỵ binh tập kết. Chỉ là lần này, ở phía sau kỵ binh còn có bộ binh đi theo, còn có một lượng lớn ma ngẫu.
Tô Kính nhìn thấy chuyện này, hắn lại nói với Thiết Vô Dung:
- Các Vu sư các ngươi cũng nên hành động a?
- Vâng, thuộc hạ sẽ lập tức đi.
Thiết Vô Dung cười híp mắt rồi trở lại trong hàng ngũ của mình. Sau đó nàng ở trong vòng vây của đông đảo Vu sư, thiết trượng trong tay chỉ về phía bên kia bờ sông một cái. Trong đất bùn ở bên kia bờ sông, mấy chục vạn hạt giống ẩn sâu đồng thời nghe thấy triệu hoán của Thiết Vô Dung. Liên tục mọc rể nẩy mầm, chui từ dưới đất lên trên.
Những thực vật này, không ngờ lại chính là Thị Huyết Hoa.
Tô Kính đã từng nghiên cứu qua rất nhiều thực vật. Thế nhưng chỉ có Thị Huyết Hoa mới có thể nhanh chóng sinh trưởng, nhất là ở trên chiến trường. Bởi vì sẽ có một lượng lớn máu tươi rót vào bùn đất, những Thị Huyết Hoa này có ham muốn sinh trưởng cực mạnh.
Dưới các vị Vu sư thôi phát, tốc độ sinh trưởng của Thị Huyết Hoa lại một lần nữa tăng nhanh lên gấp hai, trong nháy mắt đã tràn ngập chung quanh.
Dưới chiến mã giẫm đạp, rễ cây của những gốc Thị Huyết Hoa này cũng không có bị hư hao quá nhiều, vẫn ngoan cường sinh trưởng.
← Ch. 1007 | Ch. 1009 → |