← Ch.1232 | Ch.1234 → |
Long Ngạo Nguyệt bị đánh bại, cho nên không thể làm gì khác hơn phải nói một câu:
- Trong cung điện của ngư nhân này, ta chỉ muốn một vật. Tất cả những thứ còn lại, đều thuộc về ngươi.
- Nếu ngươi sớm nói như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn hay sao?
Cơ Vô Song nhìn đám ngư nhân ở trước mắt rồi nói:
- Xuyên kim giáp thuộc về ta, tất cả những thứ còn lại thuộc về ngươi. Ngươi động thủ trước, như vậy ta bảo đảm tên kia sẽ không thể công kích được tới ngươi.
Long Ngạo Nguyệt gật đầu, tên ngư nhân kim giáp kia là người có thực lực cường đại nhất ở đây, cũng là mối uy hiếp lớn nhất đối với nàng.
Bọn họ dùng phù văn đạo môn để nói chuyện với nhau, đối phương cũng chỉ nghe được đại khía, hồ đà hồ đồ. Nhưng mà địch ý của Cơ Vô Song rất là rõ ràng. Mà Long Ngạo Nguyệt kia cũng khiến cho mọi người có áp lực rất lớn. Lúc này lại thêm Cơ Vô Song tới, cho nên trên căn bản sẽ là địch nhân với bọn họ.
Thế nhưng ngư nhân đối mặt với nhân loại, muốn đầu hàng cũng rất là khó. Tên ngư nhân mặc chiến giáp màu vàng kia cầm cái đinh ba trong tay, lao thẳng về phía Cơ Vô Song, Cơ Vô Song nhẹ nhàng xoay người, trong hai mắt có tia sáng lóe lên, bắn vào trên cánh tay của tên ngư nhân này.
Ngư nhân cảm giác cánh tay có chút đau nhức, đau đến mức làm cho hắn có chút thất thần. Mà trong nháy mắt này, lĩnh vực của Cơ Vô Song đã hoàn toàn lan tràn ra bên ngoài.
Ngư nhân kim giáp lập tức bị lĩnh vực của Cơ Vô Song bao vây, cảm giác thống khổ trong nháy mắt đã bị phóng đại hơn vạn lần. Sau đó Cơ Vô Song nhẹ nhàng dùng một cước đá vào eo của tên ngư nhân này. Lập tức nghe thấy thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên trong cơ thể của ngư nhân. Dọc theo bộ vị bị Cơ Vô Song đá trúng hướng về phía trước lan tràn ra sau gáy.
Tên ngư nhân kim giáp này bị một cước của Cơ Vô Song đá cho tàn phế. Nằm trên mặt đất, không ngừng co quắp.
Long Ngạo Nguyệt quá sợ hãi, bởi vì thực lực của Cơ Vô Song còn hơn xa nàng. Nếu như thực sự đánh nhau, sợ rằng nàng ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có a.
May mà đối phương không có bạo phát, nếu như bạo phát mà nói, người như thế, sát tâm sẽ rất kiên định. Nếu như nàng chọc giận tới đối phương, đối phương sẽ không quan tâm nàng là người của môn phái nào, trước tiên giết chết rồi lại nói sau a.
Cơ Vô Song một chiêu chế địch, trong lòng cũng đắc ý vô cùng. Long Ngạo Nguyệt là mỹ nhân, một cỗ linh hồn khác ở trong cơ thể hắn đã biến mất, cho nên hắn cũng không còn ảo giác mình là nữ nhân nữa. Lúc này đối mặt với mỹ nữ, đương nhiên cũng có chút hư vinh.
Long Ngạo Nguyệt im lặng không lên tiếng. Trong tay bỗng nhiên xuất hiện một đôi dao găm, hình thù có chút kỳ quái. Nàng bước một bước vào trong đội ngũ của ngư nhân, hai tay giao thoa, hai bên thân thể xuấ thiện hơn mười đạo đao mang sắc bén.
Thân ảnh đung đưa, thế nhưng ở trong mắt của Cơ Vô Song lại chậm tới đáng thương. Năng lực cận chiến của Long Ngạo Nguyệt cũng rất mạnh, kháng tính đối với đạo thuật của các ngư nhân cực cao. Cho nên sử dụng đạo thuật công kích còn không bằng giống như Cơ Vô Song vậy, dùng vũ khí để chém giết còn tốt hơn nhiều.
Cung điện này chính là một trong các cứ điểm của ngư nhân, mới xây dựng không bao lâu. Thế nhưng nhất định sẽ có biện pháp liên lạc cùng với những cứ điểm khác. Phải nhanh chóng kết thúc chiến đấu sớm một chút. Cầm đồ xong rồi đi, nếu như đụng phải ngư nhân cường đại mà nói. Như vậy nàng sẽ không phải là đối thủ. Mà Cơ Vô Song này, chưa chắc sẽ giúp nàng.
Mất đi thủ lĩnh, những binh lính ngư nhân này không có cách nào thi triển ra kỹ năng chiến trận. Mà nơi này lại là cứ điểm mới kiến tạo ra, cho nên bọn hắn cũng không nghĩ tới sẽ có nhân loại đi đến đánh lén. Vì vậy nơi này binh lực chỉ có một trăm người. Số ngư nhân còn lại đều ở trong đại điện, thủ hộ trận pháp, cố gắng câu thông với tướng quân quân bộ của ngư nhân.
Ngư nhân trước mắt không phải là đối thủ của Long Ngạo Nguyệt, trước đó Long Ngạo Nguyệt có lo lắng, đó là bởi vì ngư nhân kim giáp kia còn, có khả năng thi triển ra kỹ năng chiến trận. Khi đó sẽ có khả năng chém giết được nàng.
Thế nhưng nàng lại không biết, nếu như ngư nhân kim giáp muốn thi triển kỹ năng chiến trận, như vậy cũng phải chuẩn bị một chút. Bởi vì nơi này là nơi thích hợp để huấn luyện, không có một chút nước nào. Mà chỉ có trong nước thì ngư nhân mới có thể không chút kiêng kỵ thi triển ra năng lực chiến trận của mình. Ở trên đất bằng, năng lực này sẽ bị giảm sút đi rất nhiều.
Nếu như nàng sớm biết điểm này, chỉ sợ đã sớm động thủ rồi. Mà chính bởi vì ngư nhân mặc kim giáp biết, nếu như mình chuẩn bị kỹ năng chiến trận, như vậy sẽ chết càng nhanh hơn. Cho nên lúc này hắn mới một mình đánh về phía Cơ Vô Song.
Long Ngạo Nguyệt chém giết các ngư nhân này, lập tức vọt vào bên trong cung điện. Cung điện này được xây dựng rất là mộc mạc, không có bao nhiêu trang hoàng, lại rất là rộng rãi. Ở phía sau cung điện còn có diễn võ trường cỡ lớn.
Ngư Nhân đế quốc kiến tạo ra hoàn cảnh như vậy ở trong khe biển chính là vì luyện binh, đồng thời cũng là vì muốn làm cho khoảng cách đưa binh lực từ biển tới đất liền của nhân loại gần hơn một chút.
Thoạt nhìn, chiến tranh của Tà Thần quốc độ còn chưa có kết thúc, thế nhưng chiến tranh với Ngư Nhân đế quốc đã sắp bắt đầu.
Cơ Vô Song đi theo Long Ngạo Nguyệt vọt vào cung điện thì đã thấy mấy chục ngư nhân vây quanh một trận pháp. Ở trong trận pháp có nguyên khí kích động, Cơ Vô Song cũng không thèm để ý tới. Hắn đưa một đạo lôi quang vào trong đại trận, muốn phá hỏng trận pháp.
Tiếng nổ kịch liệt vang vọng, khiến cho ngư nhân ở chung quanh trận pháp nổ tung. Cơ Vô Song triển khai ra hai tầng lĩnh vực, các ngư nhân bị thương chịu không nổi áp lực như vậy cho nên cả đám đau đớn tới mức hôn mê.
Bất tỉnh đương nhiên không phải là kết thúc, trang bị ở trên người bọn họ hoàn toàn bị lột đi. Sau khi bọn họ hôn mê cũng không có bất kỳ lực lượng bảo vệ nào. Thân ở trong không khí, những ngư nhân này rất nhanh sẽ bị chết khô.
- Đồ ở nơi nào?
Cơ Vô Song nhìn về phía Long Ngạo Nguyệt, thấp giọng hỏi.
Long Ngạo Nguyệt chỉ về phía sau một ngón tay, ở phía sau đại điện, tận cùng Diễn võ trường có từng dãy phòng, nhìn không thấy tận cùng. Nếu như nơi này đi vào quỹ đạo, sợ rằng ít nhất cũng có thể giấu diếm được mấy vạn quân tinh nhuệ của ngư nhân, lại cộng thêm một chút ngư nhân làm công tác hậu cần nữa.
← Ch. 1232 | Ch. 1234 → |