← Ch.1247 | Ch.1249 → |
Luyện khí sĩ mang theo năm ngàn đạo binh, trường thương đâm về phía trước, hóa thành một đầu giao long, trong nháy mắt đã nhào vào trong hàng ngũ của đám kỵ binh địch nhân. Lân giáp của đầu giao long này mở ra, trong nháy mắt đã mở miệng ngâm lên một tiếng.
Tiếng sưu sưu vang lên không ngừng bên tai. Những nơi giao long nơi đi qua, kỵ binh mà Thải thạch thành phái ra đều bị cắt cho nát bấy. Thậm chí ngay cả người ở bên trong thành cũng không nhìn thấy rõ những kỵ binh này bị giết chết như thế nào.
Giao long hạ xuống mặt đất, lúc này tên luyện khí sĩ kia cũng lớn tiếng quát:
- Thật là thống khoái!
Sau đó trường thương của hắn lắc lư, Giao Long phun ra một đạo sương mù rét lạnh ra hai bên, nhất thời đóng băng kỵ binh ở hai cánh lại. Lúc này bộ binh đang xông về hai cánh của Tô Kính vung đao lên, hơn ngàn đạo đao ảnh hội tụ lại một chỗ, đánh nát bấy đám kỵ binh đã bị đóng băng lại.
Năm ngàn đạo binh đã có ưu thế tuyệt đối trên phương diện số lượng, cho nên cũng không cần lo lắng tới việc lực lượng của chiến trận cắn trả. Có thể phối hợp với luyện khí sĩ để đánh ra công kích cường đại nhất.
Giao long nhảy lên trên cao, giống như từ trong vực sâu xông lên chín tầng trời. Tốc độ của một kích kia khiến cho kỵ binh cũng không kịp tránh né năm ngàn đạo binh xung kích. Đạo binh vốn được tạo ra để dùng như vậy, cũng không cần phải suy nghĩ tới việc làm giảm tuổi thọ, cho nên tự nhiên so với bộ binh nhân loại còn mạnh mẽ hơn đôi chút.
Tám ngàn kỵ binh, chưa tới một canh giờ đã bị tiêu diệt toàn bộ, mà sắc mặt của quân thủ thành trên tường thành cũng lập tức trở nên xám ngoét.
Một kích cuối cùng của đối phương không chê vào đâu được, nếu như dùng để đối phó với cửa thành mà nói, cửa thành cũng không ngăn cản được nổi. Sẽ bị kỹ năng chiến trận của đối phương trực tiếp phá nát.
Tô Kính cũng không có truy kích, hắn hỏi Vô Ưu công chúa, nói:
- Máy ném đá Thụ Yêu đã chuẩn bị xong chưa?
- Đã có thể bắt đầu công kích được rồi.
- Vậy thì bắt đầu đi.
Tô Kính thu lại quân đội, chở thương binh đi. Những bọ phận bị đánh tan đều được thay mới, bổ sung binh sĩ mới vào trong quân. Lần này hắn đặt kỵ binh ở cuối cùng, bổ sung một vạn. Sau đó lại đặt ba vạn chiến xa bộ binh ở chính giữa, chờ đợi mệnh lệnh được phát ra.
Về phần năm ngàn đạo binh kia vẫn sắp xếp ở cuối cùng, dùng để áp trja.
Lục Đạo thần binh quân nhìn thấy gặp đạo binh biểu diễn, trong lòng tức thì ổn định lại, tinh thần nhất thời lên cao.
Ở phía Tây thành thị, Liệt Dương Thần Hoàng quân đã bắt đầu chỉ huy máy ném đá Thụ Yêu bắn ra Thạch đạn. Dưới tay của Vô Ưu công chúa cũng không thiếu luyện khí sĩ, chỉ huy máy ném đá Thụ Yêu so với bất kỳ một chi quân đội nào cũng dễ dàng hơn nhiều.
Những Thụ Yêu này có thể tiến hành câu thông cùng với nhân loại, có thể bắn ra một cách chuẩn xác. Chỉ bất quá nếu như bắn một cách chuẩn xác thì uy lực sẽ hơi giảm bớt. Hiện tại ở ngoài thành có trồng gần ngàn gốc máy ném đá Thụ Yêu. Mà hai thành trong đó thì bắn chuẩn xác, còn lại thì bắt đầu nhanh chóng ném ra Thạch đạn có chứa độc tố.
Số lượng khổng lồ như vậy thực ra chỉ có một trăm gốc máy ném đá Thụ Yêu sau mới là loại hình cường hóa, có thể sinh tồn trên trăm năm mà thôi. Đám máy ném đá Thụ Yêu cũng chỉ có tuổi thọ không tới một tháng. Sau khi bị thúc dục phát triển cũng chỉ có thể đánh được một chiến dịch cục bộ, thọ nguyên trên cơ bản cũng đã tới hồi kết.
Làm như vậy là suy nghĩ vì phí tổn, máy ném đá Thụ Yêu có tuổi thọ lớn, vừa ném mạnh, khoảng cách lại xa, chuẩn các, rất dễ dàng câu thông. Mà loại hình máy ném đá đoản mệnh này cũng chỉ có thể chỉ huy một cách mơ hồ. Mà hai thành trong đó cũng chỉ đại khái có thể cảm giác được phù văn ấn ký mà Kích Quang phù văn pháo để lại, sau đó tiến hành công kích truy tung theo mà thôi.
Bên trong Thải Thạch thành, nhất thời có khói độc bảy màu tràn ngập. Phí tổn của Thạch đạn có độc tố không cao không thấp, hoàn toàn phải xem thủ đoạn của địch nhân nhằm vào như thế nào. Tỷ như đám chiến sĩ của Bạch tử thần kia, có lẽ đối với loại độc tố này không cần phải quan tâm. Bởi vì Thần Thuật sư có thể rất nhẹ nhàng xua tan đi loại độc tố này.
Võ Thần chiến sĩ, lực phòng ngự đối với độc tố có lẽ cũng khá tốt. Thế nhưng khả năng chữa trị, hiển nhiên không có mạnh bằng Thần Thuật sư a.
Khi độc tố lan tràn ra, Thần Điện ở hạch tâm thành thị bắt đầu bắn ra quang mang khuếch trương ra bốn phía. Đem toàn bộ phạm vi trong vòng một dặm bao phủ vào trong thần quang của Thần Điện. Trong phạm vi này, thậm chí ngay cả ở gần phạm vi khu vực này thì khói độc cũng không có cách nào kéo được tới gần.
Binh sĩ ở trong thành còn bị khống chế, thế nhưng dân chúng lại hoảng sợ phóng mạnh về phía Thần Điện, tìm kiếm sự che chở.
Vũ Thần Điện cũng không có xua đuổi, giáo nghĩa của Võ Thần chính là phải cứu vớt những dân chúng này. Cho nên những dân chúng này, trừ việc giẫm đạp tới chết ra cũng được thả vào bên trong. Đi vào bên trong địa đạo ở dưới lòng đất thành trì.
Dưới đất Thải thạch thành vốn khắp nơi đã là huyệt động khổng lồ, là kiệt tác lấy quặng năm đó để lại. Hiện tại đã được cải tạo thành binh doanh dự bị, còn có thương khố dự trữ một ít vật liệu.
Vũ Thần Điện cũng sẽ không để cho các dân chúng này ở trong nhà của mình. Đó là bởi vì lúc trước giáo nghĩa của Thần Điện cũng đã quy định, không thể tùy ý xua đuổi bình dân rời đi. Cho nên những bình dân này cũng không có rút lui ra khỏi Thải thạch thành. Bây giờ bọn hắn chịu chui vào trong lòng đất thì cũng giống như vậy. Dù sao ở bên trong Thần Điện có chứa vô số thứ, cũng không lo lắng tới vấn đề ăn uống.
Dưới đất này thậm chí còn có hệ thống nước, thậm chí còn có nơi để tắm. Hắc Mạn đế quốc cũng được coi là một quốc độ tương đối giàu có, mà sự hưởng thụ cũng không thể hiện ở chỗ xa hoa. Mà là loại cuộc sống hàng ngày này bọn hắn cũng rất là chú ý.
Bản thân võ giả chỉ chú ý bảo dưỡng thân thể, yêu cầu còn lại cũng không quá cao.
Tô Kính cũng không có ý định tru diệt bình dân, bất quá Vũ Thần Điện khống chế đế quốc, toàn dân căn bản đều có thể trở thành binh lính. Độc tố mà Thạch đạn mang theo bao phủ toàn thành, chỉ có chưa được một nửa là bị xua đuổi ra mà thôi. Mà số lượng của Thạch đạn rõ ràng đã bắn gấp ba số bị xua đuổi, đủ để bao trùm thành thị này tới ba lần.
← Ch. 1247 | Ch. 1249 → |