← Ch.1294 | Ch.1296 → |
Chi bộ đội hơn bốn trăm người này, toàn bộ đều là kỵ sĩ mặc chiến giáp màu bạc, đi bộ mà tới. Tay cầm một thanh kiếm lớn giống như răng cưa.
Trong tay phù yêu cầm chùy, cũng không có ý tứ nói chuyện. Khi nàng giơ chùy lên, đám đạo binh ở phía sau đồng thời cung cấp một cỗ lực lượng, truyền ra cho nàng. Cái chùy hình tròn này đột nhiên đập vào trên mặt đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái khe nứt không ngừng lan tràn về phía trước. Trong nháy mắt đã lan tới dưới chân đám binh lính kia.
Ở trong khe nứt có điện mang không ngừng điên cuồng phun về phía trước, chi kỵ sĩ tinh nhuệ này trực tiếp bị điện mang cắt thành hai phần. Phù yêu ném chiếc chùy hình tròn lên trên không trung, hai tay lại nhấn một cái vào hai bên khe nứt, đám đạo binh ở phía sau lại một lần nữa cung cấp lực lượng cho nàng. Trên lòng bàn tay của phù yêu này có quang mang màu vàng đất lóe lên mấy cái, sau đó lại phân ra cắt về phía những kỵ sĩ kia, không biết đã phun ra bao nhiêu tiễn quang màu vàng đất.
Lần công kích này trực tiếp làm cho hơn hai trăm kỵ sĩ bộ chiến ngã xuống. Ngay sau đó cái chùy tròn kia rơi xuống, phía trên đã chứa đầy điện quang, bị phù yêu nắm trong tay. Nàng nhảy phía trước một cái, đã nhảy vào bên trong trận hình của địch nhân.
Điện mang ở trong khe nứt đã có chút yếu đi, bất quá vẫn có thể phân chia đám kỵ sĩ này ra, làm cho bọn chúng không có cách nào chi viện cho nhau được. Đối mặt với mười mấy kỵ sĩ bộ chiến này, thân thể của đầu phù yêu này khép léo xoay tròn, giống như là uống say vậy, xông về trước đánh loạn.
Điện quang trên chiếc chùy hình tròn kia đã bị xé rách, hóa thành một công kích hình tròn, tản ra bốn phía.
Đám kỵ sĩ ở một bên của khe nứt đã bị một kích kia của nàng trực tiếp đánh bay ra ngoài, khi thân thể vừa mới tung bay lên trên không trung đã bị lực lượng lôi điện nướng chín.
Phù yêu thở dốc rồi hạ xuống, đạo binh ở phía xa lần nữa cung cấp lực lượng cho nàng, làm cho nàng trong nháy mắt đã khôi phục lực chiến đấu, lại nhào tới một bên còn lại.
Bất quá đợi tới khi nàng xông qua khe nứt thì một đầu phù yêu khác đã giải quyết chiến đấu. Nàng nhe răng về phía đồng bạn của mình, có chút ý tứ giống như thị uy. Đầu phù yêu ác kia hung hăng trợn mắt nhìn lại, cũng có chút không phục.
Các nàng cẩn tuân nghe theo mệnh lệnh của Tô Mộ kính, thế nhưng bản thân là phù yêu lôi hệ, cho nên tính tình không tốt một chút nào. Ngay cả chiến pháp cũng vô cùng cương liệt.
Trừ phi hai người các nàng có kích cỡ bằng nhân loại bình thường, sau khi trở thành Đại Yêu chân chính, trí tuệ lớn mạnh vượt bậc thì mới có thể thay đổi được loại tính cách như thế này.
Hai đầu phù yêu này thao túng đạo binh, thả ra yêu thuật, nhanh chóng ổn định lại thế cục chung quanh cửa thành. Mà lúc này chiến xa của Tô Mộ cũng đã vào thành.
Nàng cảm nhận được áp lực mạnh mẽ từ tường sắt đại trận cho nên mới âm thầm thả ra một chút Thần chi lĩnh vực, chỉ bao phủ ở chung quanh thân thể. Áp lực nhất thời biến mất không còn tung tích. Nếu như không bảo vệ người khác mà nói, bản thân nàng sẽ không cần phải quan tâm tới việc thả ra lĩnh vực. Bởi vì tường sắt đại trận cũng không có biện pháp phá hỏng được lực lượng từ lĩnh vực của nàng.
Chiến xa của Tô Mộ chậm rãi đi về phía trước, số lượng quân đội vây công ở chung quanh càng ngày càng nhiều, nàng tiện tay lấy ra một cái bảo tháp nho nhỏ, ném xuống ngã rẽ của một con phố trước mặt. Ngọn bảo tháp kia rơi xuống đất, trực tiếp sinh trưởng, trong nháy mắt đã vượt qua độ cao hơn mười trượng.
Trong tháp truyền ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ, Tô Mộ cười nói:
- Ngoan ngoãn làm việc đi, chờ sau khi chiến tranh kết thúc ta sẽ cho ngươi tự do.
Ngọn tháp này là Trấn Yêu tháp, thời kỳ Thái Sơ cũng có Yêu tộc không phục sự thống trị của Tiên Thiên thần vật. Mà Thái Sơ Lôi Long cũng không phải là chủng tộc duy nhất biết luyện chế ra Trấn Yêu tháp. Thứ này, ở thời kỳ đó cũng là thứ rất bình thường.
Yêu tộc ở trong Trấn Yêu tháp này là đầu bị bắt được khi chinh phục bán vị diện, nó bị Tô Mộ luyện chế và phong ấn ở trong Trấn Yêu tháp, làm nơi chứa đựng vật tư chiến lược.
Theo thực lực của nàng tăng lên, thứ này đã có thể tùy thời thả ra ngoài, trong chiến tranh cũng phát huy ra được tác dụng không tưởng.
Đại Yêu trong tháp quát:
- Ngươi không nên ép ta.
- Tùy ngươi, bây giờ chúng ta đang ở trong quốc gia mà Tà Thần thống trị, địch nhân là tín đồ của Tà Thần. Mà ngươi ở trong mắt bọn hắn chính là ma thú, dù sao cho dù ngươi không chống cự thì cũng sẽ bị bọn họ rút gân lột da, luyện chế thành các loại trang bị tài liệu. Mà ta, nhiều nhất cũng chỉ lãng phí một chút thời gian mà thôi.
Đầu Đại Yêu kia không lên tiếng, nó tu luyện tới tình trạng ngày hôm nay cũng đã trải qua muôn vàn khó khăn. Nếu thực sự khuất phục Tô Mộ, như vậy nó thà rằng chịu chết cũng sẽ không phục. Chỉ là đây chỉ là lời nói dối mà thôi, bởi vì nó muốn nắn Tô Mộ một chút, muốn đổi lấy một chút chỗ tốt. Thế nhưng Tô Mộ không buông tha, cho nên nó cũng không có phương pháp gì tốt để xử lý chuyện này.
Cũng không thể vì Tô Mộ không vui mà mặc cho cường giả Tà Thần quốc độ chém giết nó a.
Đại Yêu bất đắc dĩ, đành thúc dục yêu lực, để cho Trấn Yêu tháp hấp thu lực lượng đất đai ở phía dưới, bắt đầu mọc rễ ở trên mặt đất. Dưới Trấn Yêu tháp là một đường thẳng trong trận pháp của tường sắt đại trận. Mà Trấn Yêu tháp mọc rễ trực tiếp phá hủy đường thẳng này. Tường sắt đại trận vẫn có thể tiếp tục vận hành, thế nhưng ở gần con đường này đã dần dần mất đi hiệu quả.
Trong Trấn Yêu tháp thả ra yêu khí nồng nặc, trong phạm vi phương viên mười mấy trượng, không còn có nửa phần lực lượng của tường sắt đại trận nữa.
Tô Mộ hết sức hài lòng, như vậy là tốt rồi. Sau khi nàng vào thành, dĩ nhiên sẽ không thực sự ngây ngốc chiến đấu ở trên đường phố. Cứ một mực tiến về phía trước là được. Bản thân nàng mang theo trên trăm Trấn Yêu tháp, mặc dù số lượng chưa đủ, thế nhưng còn có người của công trình doanh. Bọn họ có thể kiến tạo ra một phần trận pháp, phá hỏng đại trận thủ thành của đối phương.
Tô Mộ tiến vào thành, công kích của quân đội phía sau rất là sắc bén. Ngay cả chủ soái cũng đã tiến vào thành, bọn họ phải nhanh chóng khuếch trương đến một khu vực nhất định ở trong thành mới được. Chỉ cần Tô Mộ có đủ nhiều binh sĩ để phụ trợ, như vậy nàng có thể đồng thời Thống soái bốn vạn người, đánh ra công kích về phía trận pháp.
← Ch. 1294 | Ch. 1296 → |