← Ch.1767 | Ch.1769 → |
Ma Nhiễm Pháo địch đại khái cũng vậy, nên Bạch Hữu ưu tiên đánh chìm Ma Nhiễm Pháo trước. Tần suất công kích của Ma Nhiễm Pháo nhanh hơn Hỗn Độn Lôi Pháo gấp đôi trở lên, nếu để nó tiếp tục bắn thì chiến hạm phe mình sớm muộn gì sẽ bị bắn trúng.
Các luyện khí sĩ lúc này mới thanh lý sạch hơi thở chết chóc trong khu vực biển bị Ma Nhiễm Pháo công kích. Lần này quân địch tạm thời mất năng lực tỏa định tọa độ lần hai.
Tô Kính có một số thắc mắc nhưng không lên tiếng hỏi. Bạch Hữu là người chỉ huy độc lập, nghi vấn của Tô Kính sẽ ảnh hưởng phán đoán của gã, thậm chí ảnh hưởng cục bộ chiến dịch phát triển. Chuyện này không cần thiết, vì Tô Kính không thể luôn chú ý tất cả chiến cuộc được.
Sáu Huyền Vũ Hạm xếp hàng ngang ngăn chặn những kỵ binh hải yêu. Trên Huyền Vũ Hạm, kim loại phong bạo đợt chở trên hạm điên cuồng bắn ra.
Hơn ba vạn kỵ binh hải yêu bị kim loại phong bạo bắn, lúc đến gần Huyền Vũ Hạm chỉ còn chưa tới một vạn người.
Tô Kính gật gù, uy lực kim loại phong bạo mà tăng cao thêm thì rất có thể diệt luôn ba vạn kỵ binh hải yêu, nhưng giá thành lên cao gấp bảy, tám lần thật không đáng.
Giá thành này bao gồm thời gian luyện chế, bên này càng mất thời gian càng chiếm dụng thời gian chế tạo vũ khí khác.
Uy lực kim loại phong bạo khá ưu tú trong chiến tranh vị diện, giá thành Tiểu La Kiếm Pháo cao một chút, không đáng đánh những kỵ binh hải yêu này.
Ong ong ong ong ong!
Trên Huyền Vũ Hạm bay lên mấy chục cái lưới to, gần ngàn kỵ binh hải yêu bị bao trùm trong lưới không thể thoát ra. Sàn tàu, cạnh mép thuyền đã chuẩn bị sẵn binh sĩ đẩy vòng tròn kim loại to lớn bắn trọng nỗ.
Kỵ binh hải yêu bị lưới bắt dính không thể thoát ra, bị trọng nỗ bắn chết hết.
Tần suất trọng nỗ bắn kém xa kim loại phong bạo, nhưng sử dụng giá thành giá rẻ hơn, loại binh sĩ nào cũng bắn ra được. Những trọng nỗ này tác dụng ban đầu là bẩn mũi tên đặc biệt phá hoại một số kết giới thuật đạo.
Đương nhiên dùng tên bình thường bắn binh sĩ địch cũng rất lý tưởng. Tô Kính cảm thấy Bạch Hữu thật biết tận dụng mọi thứ, mấy đợt công kích tiêu hao không lớn nhưng chiến quả rõ rệt.
Kỵ binh hải yêu là vật phẩm tiêu hao, giá cả cao hơn những nỗ tiễn.
Binh sĩ điều khiển trọng nỗ rút lui, những vòng tròn kim loại bắn trọng nỗ xong, nhanh chóng hạ xuống sàn tàu biến mất. Binh ngẫu to lớn đứng trên sàn tàu, cầm vũ khí tiến lên trước, va chạm với kỵ binh hải yêu nhảy lên sàn tàu.
Giờ phút này tiếng va chạm át qua tiếng sóng vỗ.
Huyết quang chợt lóe bên mép thuyền Huyền Vũ Hạm, binh ngẫu to lớn dùng trường mâu đâm thủng kẻ địch. Kỵ binh hải yêu bị ghim trên trường thương, máu bắn ra từ lỗ thủng trên cây thương đầu mâu. Tốc độ mất máu quá nhanh, khoảnh khắc bị đâm trúng chưa tới một giây kỵ binh hải yêu đã tay chân mềm nhũn mất sức.
Trận pháp trên trường mâu đơn giản, sau khi đâm trúng kẻ địch liền điên cuồng hút máu. Binh ngẫu vung cánh tay to, không thấy đầu mâu nhúc nhích nhưng kẻ địch nửa chết nửa sông bị hất ra ngoài. Binh ngẫu phía sau tiến lên một bước, binh ngẫu hàng trước nương lực ném kia lùi ra sau ba bước.
Xoẹt!
Tiếng trường mâu đâm rách không khí nghe hơi trầm đục, binh ngẫu hàng thứ hai tiến lên một bước nhưng chưa đến vị trí công kích, chỉ súc lực. Chờ khi kỵ binh hải yêu nhảy lên binh ngẫu hàng thứ hai vừa lúc đến vị trí công kích, một hàng trường mâu đâm xuống, kỵ binh hải yêu không tránh thoát được.
Đinh!
Rắc!
Trong tay kỵ binh hải yêu cầm hai loại vũ khí, tay trái là móc ngắn, tay phải là trường thương sắc bén. Móc ngắn không đâm trúng binh ngẫu được, trường thương khó đổi hướng, không thể đỡ đòn. Kỵ binh hải yêu buộc phải trở tay đâm vũ khí vào trái tim binh ngẫu.
Ánh sáng đỏ chợt lóe dưới mặt nạ kim loại, binh ngẫu không né tránh, một kích lướt qua, kỵ binh hải yêu đợt thứ hai bị ghim trên trường mâu, máu chảy ồ ạt.
Mép thuyền Huyền Vũ Hạm ướt đẫm máu.
Phập! Phập!
Dưới nước nổi bọt máu, bên dưới Huyền Vũ Hạm nổi lên ngư nhân thi binh níu kỵ binh hải yêu kéo xuống nước, dùng răng sắc bén xé rách áo giáp mỏng manh, xé nội tạng hải yêu ra.
Bạch Hữu cau mày, thả ngư nhân thi binh ra hơi chậm, may mắn phòng tuyến binh ngẫu vững vàng không xảy ra vấn đề. Nhưng ngư nhân thi binh nên tham gia chiến đấu ngay từ vòng đầu, vậy thì trọng nỗ cạnh mép thuyền có thể bắn thêm hai đợt, đội xe binh sĩ không cần mạo hiểm bị vũ khí tầm xa của địch bao phủ.
May mắn kỵ binh hải yêu không có vũ khí đánh từ xa, có vẻ trận này sẽ thắng. Tiếc rằng chiến pháp có nhiều lỗ hổng.
Chiến cuộc còn lâu mới chấm dứt. Vừa rồi Tiểu La Kiếm Pháo công kích bao trùm nhưng do tản ra nên chỉ đánh chìm hai thuyền nhỏ, chiến hạm lớn hơn chút không bị tổn thương nặng.
Số lượng chiến hạm địch còn trên một trăm chiếc, nhiều chiến hạm như thế mỗi chiếc là bình đài vũ khí, nếu để chúng nó phát huy tác dụng thì phe mình sẽ bị tổn thất.
Bạch Hữu ra lệnh:
- Toàn đội hướng đông, giữ khoảng cách bốn mươi dặm!
Mặt Tô Kính không biểu tình, trong lòng thầm khen. Bạch Hữu sẽ không mạo hiểm, đổi lại tướng lĩnh khác đa số sẽ chọn tấn công vào lúc này. Bình tĩnh ứng đối kẻ địch kiểu như Bạch Hữu rất hiếm thấy.
Người này có thể đưa vào Thần Binh phủ. Trong lòng Tô Kính đã có sắp xếp về tiền đồ của Bạch Hữu, bên bản thể truyền mệnh lệnh bảo vệ gã. Nếu bên Bạch Hữu có rắc rối, toàn quân chết hết thì gã không thể chết.
Phân phối cho Bạch Hữu một cộng tác am hiểu tiến công, chia nhau thống soái hai quân đội hợp tác với nhau sẽ có tác dụng rõ ràng hơn.
Tài năng chỉ huy như Bạch Hữu khó bảo đảm sẽ thành nguyên soái, nhưng cố gắng bồi dưỡng Thần Binh phủ sẽ có thêm thần tướng. Số lượng chiến hạm của Bạch Hữu không nhiều bằng đối phương, binh chủng và vũ khí cho gã điều khiển cũng không đa dạng bằng đối phương, gã chỉ huy phối hợp đơn giản nhưng kéo nguyên hạm đội địch đi.
Hơn một trăm chiến hạm điên cuồng đuổi theo hạm đội Bạch Hữu, nã pháo, công kích, bị hụt.
Trên bầu trời chỉ có ba Lôi Điểu Hạm, năm Liệt Dương Thần Hoàng Hạm, còn là loại nhỏ. Liệt Dương Thần Hoàng Hạm chưa bắn phá, chỉ có Lôi Điểu Hạm lượn nhanh quấy rầy đối thủ.
Kích Quang Phù Văn Pháo trạng thái cấp sáu chỉ có thể nhằm vào bộ binh, nhưng Bạch Hữu dùng Lôi Điểu Hạm công kích chiến hạm. Kết quả là những chiến hạm không thể phối hợp công kích, độ chính xác giảm thấp chưa từng có.
Khoảng cách hai bên không ngừng thay đổi từ ba mươi đến bốn mươi dặm, Bạch Hữu cố ý khống chế sự thay đổi này. Chiến hạm Ma môn luôn cảm thấy cố gắng thêm chút nữa là sẽ đuổi kịp hạm đội của Bạch Hữu, nhưng gã kiểm soát khoảng cách này trở thành lạch trời.
← Ch. 1767 | Ch. 1769 → |