← Ch.1804 | Ch.1806 → |
Sau khi điều tra là đến lượt hạm đội vào sâu, tối đa chỉ mấy ngày đế quốc sẽ rầm rộ tiến công.
Bên ba đảo địa ngục bắt đầu quy mô lớn nhận binh sĩ đến từ quốc gia Tà Thần, chuẩn bị hướng khu vực biển phía nam. Thời gian đám binh sĩ huấn luyện chỉ có hai tháng ngắn ngủi, không có Thông Thiên Tháp phụ trợ, có thể tưởng tượng sức chiến đấu thế nào.
Tất cả là vì binh ngẫu xuất hiện trở nên khác biệt. Những binh sĩ này đa số đặt ở chỗ binh ngẫu, khi quân đội đế quốc đánh vào Đại Thánh sơn mỗi khi chiếm lĩnh một nơi sẽ đưa binh ngẫu đi đóng giữ tại chỗ. Chỉ cần thành lũy căn cứ tử thủ, sức chiến đấu của những binh ngẫu đáng sợ còn hơn tinh binh đế quốc.
Đế quốc thực nghiệm trong Thông Thiên Tháp chứng minh sức chiến đấu của đan, một binh ngẫu công kích mục tiêu trong phạm vi ba trượng, không cần di chuyển truy kích, sức chiến đấu của đan binh gấp bốn lần tinh nhuệ đế quốc, tương đương với một binh sĩ đỉnh Trúc cơ.
Nếu trong hoàn cảnh phụ thân ví dụ công kích trận địa phía trước, mục tiêu ở mép tường thành thì sức chiến đấu còn tăng cao nữa.
Đế quốc cần binh ngẫu, cần người giữ nơi đã đánh chiếm. Nên vô số dân bản xứ quốc gia Tà Thần bị đưa lên ba đảo địa ngục chờ đợi cải tạo thành binh ngẫu rồi dùng chiến hạm cỡ lớn chở đến.
Một tướng công thành đâu chỉ vạn cốt. Nhóm binh sĩ đầu tiên được đưa đến có hơn bốn ngàn vạn người, bên quốc gia Tà Thần nô lệ không tính là người, hốt lên thuyền là được.
Lần này vào sâu không phải mạo hiểm, Tô Kính khống chế Thủy Tích vì né tránh nguy hiểm càng chính xác hơn. Dọc đường đi như chơi cút bắt, Tô Kính thấy hàng ngàn phẩm loại sinh vật. Một phần nhỏ đã bị ma hóa tính sơ trong khu vực ma nhiễm đại khái là năm năm sẽ ma hóa ba mươi phần trăm sinh vật trong biển.
May mắn tốc độ ma hóa không chồng chất nhân lên mà là số liệu trung bình.
Đại khái tiến lên hơn một vạn dặm, đến khu vực bên rìa cực hạn điều khiển Thủy Tích, giáp ranh rãnh biển sâu không lường được có một khô lâu từ từ bò lên.
Khu vực biển này không đen ngòm mà đỏ thẫm, dưới rãnh biển nếu có núi lửa cũng không nên như vậy. Tô Kính biết bên dưới chắc chắn có vấn đề, nhưng nếu khống chế Thủy Tích xuống dưới điều tra sẽ trực tiếp cắt đứt liên lạc với bản thể, lũ thần niệm này hầu như hao phí mất, không có khả năng trở về.
Trong hốc mắt khô lâu rực cháy lửa hồn, nó quan sát bốn phía, chỉ số thông minh khá cao.
Tô Kính ảnh chiếu lập tức liên lạc với Lâm Tạ Hồng, hỏi Bạch Tử Thần có phái người đến đây không. Tô Kính biết Bạch Tử Thần không phái quân đoàn đến nhưng có người chơi thân với nàng, rất có thể nàng sẽ cho mượn lính.
Lâm Tạ Hồng trả lời:
- Ta mượn hai Tử Vong Lĩnh Chủ.
- Ừ, ta thấy khô lâu binh giống thứ của Thần Đạo nên muốn phân rõ.
Tô Kính truyền tin về cho Lâm Tạ Hồng xử lý.
Tử Vong Lĩnh Chủ yếu nhất là vong linh mạnh cỡ Kim Đan cửu trọng, đây là thuộc hạ đã có trước khi Bạch Tử Thần đầu vào Tiên giới, chưa chuyển hóa tiên đạo. Tô Kính khiến Bạch Tử Thần giữ lại có chuyện cần dùng.
Hai Tử Vong Lĩnh Chủ phân tích khô lâu binh, rất nhanh trả lời Tô Kính. Khô lâu binh đúng là đến từ thế giới Thần Đạo, chắc là Thâm Uyên Vong Linh khá hiếm hoi.
Loại thế giới này rất hiếm thấy, trong sinh mệnh dài dòng của Bạch Tử Thần chỉ phát hiện hai lần. Một lần bị Bạch Tử Thần tiêu diệt, lần thứ hai vị diện kia sắp tan vỡ.
Nghe phân tích này, Tô Kính do dự một chút cuối cùng vẫn không tùy tiện vào vực sâu đáy biển mà kêu Lâm Tạ Hồng phái một Tử Vong Lĩnh Chủ đến, muốn nguyên bộ trang bị, đưa riêng cho hắn một Thủy Tích mẫu vong linh.
Thủy Tích có thể khống chế bằng thần niệm cũng có thể tự mình điều khiển, mức độ nguy hiểm khác nhau.
Tử Vong Lĩnh Chủ nàng giai đoạn Ngụy Thần, chưa đến tình độ bán thần, vào sâu khu vực này rất nguy hiểm.
Tử Vong Lĩnh Chủ là sinh vật có trí tuệ, nghe mệnh lệnh đó thì rất khó xử. Kêu nó thống lĩnh thiên quân vạn mã đi đánh giặc thì không sao, đấu đơn, xâm nhập vào trong kẻ địch chỉ vì điều tra, chuyện này thật không tin được.
Tử Vong Lĩnh Chủ không muốn chết chẳng rõ ràng, đòi Lâm Tạ Hồng cho U Minh Huyết Hà Xa.
Lâm Tạ Hồng nói với Tử Vong Lĩnh Chủ:
- Sư huynh có ba bộ, đã gỡ ra nghiên cứu hết, chỉ có bản vẽ thì không cách nào tạo ra thứ này. Ngươi cũng biết thói quen của sư huynh rồi.
Thân hình Tử Vong Lĩnh Chủ cao lớn quỳ trước mặt Lâm Tạ Hồng:
- Đại nhân hãy mượn U Minh Đạo Cung một bộ đi. Ta mới tu hành mười mấy năm đã thành tựu Ngụy Thần, tương đương với Giả Tiên, thậm chí là Thiên Tiên, cứ chết trận như vậy ta không cam lòng.
Tử Vong Lĩnh Chủ được điều tạm lại đây, nếu như là mệnh lệnh của Bạch Tử Thần thì nó đành cắn răng tiến lên. Giờ Lâm Tạ Hồng bắt nó đi, Tử Vong Lĩnh Chủ không dám từ chối thẳng thừng đành nói khéo.
Lâm Tạ Hồng không muốn hại chết Tử Vong Lĩnh Chủ, hơn nữa nàng cũng muốn có U Minh Huyết Hà Xa. Lâm Tạ Hồng liên lạc với U Minh Đạo Cung, nói là thuộc hạ của nàng có Tử Vong Lĩnh Chủ muốn lái U Minh Huyết Hà Xa đi khu vực biển ma nhiễm phối hợp Thủy Tích của Tô Kính điều tra.
U Minh Đạo Cung lập tức phái người đưa một chiếc đến, nói khỏi cần trả, yêu cầu duy nhất là cho người U Minh Đạo Cung đi dò xét chung.
Lâm Tạ Hồng cảm thấy chịu thiệt, nàng từ chối, bảo có hai Tử Vong Lĩnh Chủ nên phải đưa hai chiếc U Minh Huyết Hà Xa.
Người U Minh Đạo Cung lập tức đưa thêm chiếc nữa, Lâm Tạ Hồng bất đắc dĩ đành đồng ý cho người U Minh Đạo Cung cùng đi điều tra.
Loại tình báo này đương nhiên đáng giá, nhưng khó tính giá trị là bao nhiêu. Giờ Đông Tần đang dốc hết sức tấn công, chưa thể bán tình báo lấy tiền, chỉ đành giữ kín một thời gian, lợi dụng chênh lệch thời gian đổi nhiều ích lợi hơn chút sau đó chia sẻ cho mọi người.
Bởi vậy Lâm Tạ Hồng mới đồng ý, hơn nữa Tô Kính miêu tả cảnh tượng không có ý nghĩa lớn với U Minh Đạo Cung. Vì U Minh Đạo Cung không trong chiến khu, không thể tác chiến trái chỗ, bởi vậy họ sẽ không vớt được lợi lộc gì ngược lại tặng không hai chiếc chiến xa.
U Minh Huyết Hà Xa là trang bị tiên khí nhất giai, Lâm Tạ Hồng kiếm được hai chiếc không tính chịu thiệt.
Nếu như tình báo hữu dụng với U Minh Đạo Cung, bọn họ được lợi thì Lâm Tạ Hồng không có gì hối hận. Hai bên đều đánh cược, cược mình may mắn.
Lâm Tạ Hồng gặp người U Minh Đạo Cung phái đến là Giả Tiên, nàng lấy làm lạ hỏi:
- Ngươi sắp thăng cấp Thiên Tiên rồi còn mạo hiểm đến đây làm gì?
← Ch. 1804 | Ch. 1806 → |