← Ch.1947 | Ch.1949 → |
Sau khi trở thành Kim Tiên, Tô Kính đã rất lâu rồi không có cảm thụ được loại trạng thái này.
Ở phía sau, Vô Ưu công chúa xuất hiện ở phía sau Tô Kính. Tô Kính cau mày, nói:
- Vì sao nàng lại theo vào tới đây.
- Thiếp sẽ không để cho một mình chàng tiến vào.
Trong tay Vô Ưu công chúa có trường tiêu cuốn lên, vô số vạn kế âm phù xoay tròn rồi bay lên, hình thành một tầng Vô Ưu giới vực. Tô Kính nhất thời cảm giác áp lực nhỏ đi nhiều, so với Ma Thần Đạo Giới của hắn còn mạnh hơn vài phần.
Đây là thuật nghiệp có thứ chuyên tấn công, Vô Ưu giới vực này có năng lực phòng ngự viễn siêu bất kỳ một loại lực lượng giới vực nào khác của Tô Kính.
Hai người ở cùng một chỗ, cũng không thể chống đỡ được bao lâu, Tô Kính biết, bản thân mình đã quá tham lam. Muốn cướp đoạt pháp tắc của Tinh Thú này, kết quả mái tóc dài đã cắm lên trên trái tim của Tinh Thú.
Tóc bình thường, gãy thì cũng thôi đi. Thế nhưng cọng tóc này Tô Kính căn bản không có cách nào chặt đứt. Cho dù hắn toàn lực dùng Thanh Minh Đao để chém, thứ gãy nhất định cũng chính là Thanh Minh Đao.
Mua dây buộc mình a!
Bởi vì tài mà chết, chim vì thức ăn mà vong, đường đường là thượng phẩm Địa Tiên, vì pháp tắc Tinh Thú mà phải chết ở trong thân thể Tinh Thú sao?
Vô Ưu công chúa toàn lực phụ trợ. Trên Thiên Ma nhẫn của nàng có hai đạo quang hoa bay lên, một đạo rót vào thân thể Tô Kính, một đạo rót vào trong cơ thể nàng. Đó là kỹ năng của Kỳ Lân Tiên đan, hơn phân nửa Tiên Nguyên mà hai người tiêu hao trong nháy mắt đã được tu bổ đầy. Linh hồn cũng đã được thư giãn, áp lực hạ thấp tới cực hạn.
Sáu mươi tư lần cơ hội, sau khi phân ra trên người hai người, đã biến thành ba mươi hai lần.
Tô Kính động động, lập tức dừng lại, lực lượng Tinh Thần kia khiến cho hắn lần thứ hai bị cố định tại chỗ. Thân thể giống như là biến thành một dạng của tảng đá, dù cho Tiên Nguyên vận chuyển không có trắc trở, thế nhưng tay hắn lại không nghe bản thân sai sử.
Nếu như Tinh Thú không trúng mũi tên kia mà nói. Hiện tại coi như hắn có Vô Ưu công chúa giúp đỡ thì cũng đã chết vài lần rồi.
Tô Kính miễn cưỡng thôi động lực lượng, hai chân thong thả hoạt động. Di chuyển trong trái tim Tinh Thú, đánh ra hai đạo bạch ấn. Vô Ưu công chúa tiếp tục trị liệu cho Tô Kính, trên người hắn hơi thả lỏng, chỉ là ba đại tiên binh không xuất ra được, Long Xà Bát Cảnh Hồ cũng đã bị phong tỏa.
Tất cả đều do lòng tham của mình. Không nghĩ tới trong thân thể Tinh Thú lại hoàn toàn khác với bên ngoài. Thậm chí Tinh Thú này đã không thể phản kích, thế nhưng hoàn cảnh bên trong cũng đã làm cho mình vô lực phản kích.
Tóc bị kéo rất dài, sự đau đớn của Tô Kính cũng đã trực tiếp bị tác dụng tới linh hồn, linh hồn hắn và thân thể kết hợp chặt chẽ, thống khổ này, thân thể cũng phải thừa nhận.
- Thiếp sẽ không đi. Chàng cố chịu đựng, Tô Mộ sẽ đến.
Thanh âm của Vô Ưu công chúa bình tĩnh, thế nhưng trong lòng Tô Kính lại không ổn định một chút nào.
Tô Mộ tới thì có thể giải quyết cái gì cơ chứ?
Hoàn cảnh trong cơ thể Tinh Thú căn bản giống như là một cái Vũ Trụ. Hắn đã toàn diện bị áp chế, Tô Mộ chỉ có sức chiến đấu cao, thủ đoạn còn không có nhiều bằng hắn, cứu người thế nào cơ chứ?
Tô Mộ tới đây cũng chỉ chết thêm một người mà thôi.
Tinh Thú này phải bao lâu mới chết? Tô Kính cũng không có cách nào tính toán, trong thân thể khổng lồ của Tinh Thú có sinh mệnh lực vô cùng vô tận. Thiên Tru Thần Nỗ phá hỏng sinh cơ, nó có thể đề kháng được. Tinh Thú gần chết, cũng không có cách nào nghịch chuyển được kết quả này, thế nhưng chỉ cần Tinh Thú không triệt để tử vong thì hoàn cảnh trong thân thể nó cũng sẽ không thay đổi.
Nếu không thay đổi thì mọi người sẽ cùng nhau chết.
Thiên Ma Kính trong tay Tô Kính đánh ra mấy trăm lần, rốt cục cũng đãbuông tha. Bởi vì làm như vậy sẽ làm tăng tiêu hao Tiên Nguyên của hắn. Ở trong hoàn cảnh này, ý niệm vốn chỉ là khẽ động là đã có thể phóng ra năng lực. Thế nhưng hiện tại cũng phải dùng lực lượng Tiên Nguyên thì mới khu động được.
Vô Ưu công chúa ở sau lưng Tô Kính, tiếp tục thả ra Tiên Thuật, lực lượng của hai phu thê ngăn chặn mười mấy Đại La Kim Tiên vây công cũng sẽ không quẫn bách như vậy a.
Tô Mộ sẽ tới hay không? Nhất định sẽ tới, Vô Ưu công chúa biết cảm tình của nàng đối với Tô Kính, một khi thành tiên, cái gì cũng không gạt được. Chỉ là sau khi thành tiên thì sẽ không phải là phàm nhân, loại tình cảm này cũng sẽ không coi vào đâu.
Vô Ưu công chúa nghĩ, nếu như Tô Kính chết mà nói, không bằng Tô Mộ cùng chết đi, tránh cho sau này sống mất mặt.
Hơn nữa dùng bản lĩnh của Tô Mộ, nàng rất yên tâm, toàn bộ Tiên cảnh thế giới, nếu như Tô Mộ cũng không thể cứu mình và Tô Kính, người khác cũng sẽ không hi vọng.
Tiếng lách cách lạnh lẽo vang lên, đó là một lượng lớn xương cốt của Tinh Thú không chịu nổi bản thân mà bắt đầu vỡ nát. Tốc độ vỡ nát này quá chậm, từ tầng ngoài đến nơi đây ít nhất cũng phải mất thời gian hơn một ngày.
Hai người gắn bó với nhau, tóc dài của Tô Kính đâm vào trong trái tim Tinh Thú, thân thể Vô Ưu công chúa ở sau lưng Tô Kính. Tô Kính không chém đứt được tóc dài, không phá nổi trái tim, lực lượng pháp tắc vẫn còn đang đưa vào trong Chúng Sinh Ấn. Long Xà Bát Cảnh Hồ không mở ra được, Thiên Ma Kính không mở ra được, mà ba Đại Đạo binh cũng không thả ra được.
Cảnh vật chung quanh rất là mỹ lệ. Tinh Quang xán lạn, thất thải tràn ngập, trong tinh trần kia giống như có sự kỳ diệu về Vũ Trụ sinh hóa, cuồn cuộn kéo đến, ăn mòn hai Nhân Giới Vực.
Giống như là Vũ Trụ đối địch lẫn nhau vậy.
Tô Kính cảm khái, Thiên Ma nhẫn đã dùng được bốn lần mà Tô Mộ còn chưa tới. Nếu như hắn cứ như vậy chết đi mà nói, hi vọng Tô Mộ sẽ không vào, sống sót so với chết đi còn tốt hơn a.
Tô Kính mới nghĩ tới đây thì đã thấy phía trên có một đạo quang mang xuất hiện, thân ảnh Tô Mộ hàng lâm trong quang mang màu vàng.
- Hắc, ca ca tẩu tử, chờ muội sao?
Tô Mộ khoái trá phất tay, Tô Kính ngạc nhiên, nàng không bị tinh bụi làm ảnh hưởng?
- Ở thời đại Thái Sơ, thứ Lôi Long thích nhất chính là tinh trần. Nhất là các loại quái vật trải qua tinh trần cô đọng mà thành.
Tay của Tô Mộ ở trong tinh trần nhẹ nhàng phất qua, vuốt ve, vẻ mặt có chút say mê.
← Ch. 1947 | Ch. 1949 → |