← Ch.0294 | Ch.0296 → |
Cơ hồ là cùng một thời gian trong điện Sùng Chính Càn Thiên Sơn thành.
Hổ Trung Nguyên khí tức dị thường trầm ngưng đứng sau lưng mọi người, ở vị trí chính giữa. Thần sắc của hắn rất cung kính nhìn không chớp mắt, bất quá lại cảm giác hào khí ngày hôm nay càng ngày càng không đúng.
Ẩn ẩn cảm giác được từ chỗ của Tông Thủ, một đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt như đao thỉnh thoảng thổi qua làm hắn lạnh tới tận xương tủy. Mà khi hắn cẩn thận nhìn tới thì không thấy dị trạng.
Chỉ có Tông Thủ ngồi ngay ngắn ở phía trên vương tọa, hắn bước vào tuổi mười bốn, thân thể nhỏ gầy trong ghế trong ghế rộng lớn có cảm giác cười.
Bất quá sắc mặt hắn căng cứng, nghĩ tới ba ngày trước đó, vị thế tử này sát phạt quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn làm cho người cười không nổi:
- Quân thượng đã cố ý muốn đem tổn thất chiến giới tính toán vào sổ sách quốc khố thì thần không có gì để nói.
Người nói chuyện đúng là Nhâm Bác trong suy nghĩ của Tông Thủ, hắn tuổi chừng bốn mươi, đầu đội nho quan, thân mặc áo bào trắng.
Càn Thiên Sơn thành không có biên chế quan viên chính thức, cũng không có quan phủ thống nhất, vì vậy chư thành trong điện này cũng không có quần áo và trang sức thống nhất, ăn mặc đủ loại.
Giờ khắc này thừa tướng mặc áo bào trắng đang nhíu mày lãnh đạm nói:
- Chỉ là thần phải nhắc nhở bệ hạ! Càn Thiên thành ta đã mấy tháng chưa từng săn thú ở Vân Hải, trong quốc khố dĩ nhiên sắp cạn, nếu có thêm chi tiêu thì không có tiền vốn tổ chức săn thú ở Vân Hải nữa.
Tông Thủ ngồi ở phía trên hơi kinh dị, chính mình nhất thời ngược lại đã quên việc này. Càn Thiên Sơn thành bình thường thu thuế, các hạng thu nhập không được một nửa thu nhập quốc khố, thu nhập chính thức là từ dưới Vân Hải.
Càn Thiên Sơn đã mấy tháng vô chủ, săn bắn ở Vân Hải tự nhiên cũng chỉ có thể ngừng lại.
Mình kế nhiệm yêu vương, những thần tử này mong đợi nhất chính là việc này, cũng là công vụ hàng đầu ở Càn Thiên Sơn thành.
Ngay sau đó Tông Thủ lại không thèm để ý chút nào, phất phất tay, ra hiệu đã rõ. Thái độ của hắn có chút lãnh đạm bảo Nhâm Bác lui ra rồi làm thủ thế với Tố Sơ Tuyết.
Sơ Tuyết hồi lâu do dự mới cầm quyển trục mở ra, nàng đứng trước vương tọa e hèm một tiếng nói:
- Chư vị, quân thượng hiện tại công bố vài đạo chiếu dụ chính lệnh. Các ngươi chú ý nghe rõ!
Mọi người trong điện nghe vậy thì thần sắc nghiêm túc, tất cả cúi người cúi đầu lẳng lặng lắng nghe.
Quan tiền nhiệm mới còn có ba cái hỏa (DG: Chắc ý nói muốn ra tay trừng phạt để lấy uy) huống chi là vị thiếu niên Yêu Vương này thâm tàng bất lậu, thủ đoạn cao cường, vừa lên vị liền áp đảo tất cả thế lực nội thành?
Đây cũng là chính lệnh thứ nhất sau khi Tông Thủ kế vị, mọi người làm sao dám bất kính.
Sơ Tuyết thấy thế, lúc này mới cảm thấy an tâm một chút, trấn định lại rồi án theo chiếu dụ tuyên đọc:
- Cô (*) Hai ngày trước đó, từng mệnh Hổ Trung Nguyên ngầm hỏi nội thành, tra xét đồi phong bại tục của Thập Lý Linh Hương Đinh, đạo đức bại hoại, lâu ngày tất cso phong hoá có thương tích. Thực tế bên trong Tĩnh Vân Nhã Lâu, nam nữ đều dâm loạn, ban ngày tuyên dâm, xấu xa không chịu nổi. Cô nghe thấy báo giận dữ, tà phong không thể giữ. Mệnh Tả Đình Trụ tướng quân niêm phong Thập Lý Linh Hương Đinh cùng với tất cả thanh lâu ám xướng của Càn Thiên nội thành. Hôm nay, sau giờ Tuất ban đêm cấm nội thành Càn Thiên đi lại vào ban đêm.
(*) Cô: tương đương với từ trẫm, bạn nào hay xem phim Trung Quốc có vua thì chắc quen.
Đọc tới đây, Sơ Tuyết bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng thầm nghĩ trả thù của thế tử đã tới rồi. Hơn nữa là quan báo tư thù, đường hoàng, quá âm hiểm. Bất quá niêm phong thanh lâu, đây chính là chuyện tốt.
Hổ Trung Nguyên phía dưới sửng sốt mãi, mình vâng lệnh Tông Thủ đi khảo sát nội thành lúc nào, cũng có nói đồi phong bại tục, đạo đức bại hoại gì đâu? Tĩnh Vân Nhã Lâu tuy là nơi gió trăng nhưng kỳ thật nữ tử bên trong không bán mình. Cái gì dâm loạn trước mặt mọi người tuyên dâm cũng không có.
Chư thần trong điện nhất thời yên tĩnh, Hổ Thiên Thu sắc mặt âm tình bất định hung hăng trừng con mình, sắc mặt mọi người còn lại thì cổ quái.
Ở đây có ai không phải chính nhân quân tử, Thập Lý Linh Hương Đinh mọi người có ai chưa từng tới? Không sai biệt lắm bên kia còn có một hai tình nhân thân mật.
Đồi phong bại tục không có gì lớn đấy, thật sự không hiểu nổi, Tông Thủ vì sao trịnh trọng sao như thế, còn tuyên bố nó là đạo chính lệnh thứ nhất sau khi kế vị.
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, Nhâm Bác đứng dậy hồi đáp:
- Quân thượng, thuế thu từ Thập Lý Linh Hương Đinh đủ cho ba quân trấn. Kỳ thật đều là nữ tử đáng thương sinh kế, quân thượng nếu ngại đám người có thương tích phong hoá có thể tăng thuế. Hơn nữa không phải thời gian chiến tranh, cấm đi lại ban đêm ta thấy không cần.
Tông Thủ nhếch miệng, tiếp theo cầm lấy ba tờ giấy giống như lên lớp giảng bài. Một tấm viết: Buổi tối quá náo nhiệt; một tấm khác là nhân khẩu; tấm cuối cùng là chiến phong.
Sau đó hắn y y nha nha khoa tay múa chân Sơ Tuyết hồi lâu, Sơ Tuyết nhìn hồi lâu mới hiểu được, mắt mang dị sắc đại ngôn:
- Quân thượng nói buổi tối quá náo nhiệt, đối với Càn Thiên Sơn thành không phải chuyện tốt. Vì thế phải cấm đi lại ban đêm để người trẻ tuổi đi về nhà sinh tiểu hài tử. Càn Thiên Yêu tộc ta dựa vào con dân thuần phác hiếu chiến, vũ lực cao tuyệt là đứng vững. Đám người kia dựa vào sinh ý da thịt thu lại món tiền nhỏ không đáng để làm, vẫn nên tăng nhân khẩu bảo trì dân phong thịnh vượng chư tộc mới là đúng đắn.
Trong lòng Sơ Tuyết hoảng hốt, nguyên lai Thiếu chủ không phải quan báo tư thù, mà là quang minh chính đại phát ra chính lệnh đứng đắn? Hôm qua ngày buổi tối thật sự đi xem xét dân tình sao?
Hào khí triều đình bỗng ngưng lại, tất cả mọi người là nhao nhao động dung.
Nhất là chư tộc tộc trưởng mắt hàm dị sắc, ánh mắt nhìn Tông Thủ càng nhiều thêm một phần khâm phục.
Đạo lý đơn giản như thế, đám người làm sao lại không nghĩ tới. Đúng rồi? Trong nhà những hài tử kia trời vừa tối đã đi chơi, lúc trở về thì để cho bọn họ siêng năng tập võ và cùng lão bà sanh con làm dòng họ lớn mạnh. Ban đêm cấm đi lại đúng là thượng sách.
Mà ngay cả Nhâm Bác cũng chớp liên tục dị quang, sau đó cười cúi người:
- Quân thượng anh minh, là thần sai rồi.
Ngay sau đó Sơ Tuyết lại mở quyển trục thứ hai đọc:
- Cô từng tra tăng trưởng nhân khẩu Càn Thiên Sơn đến hai năm trước chưa đủ nửa thành. Vì vậy có lệnh, vợ chồng trưởng thành trong Càn Thiên Sơn thành phàm có thể sinh nhiều một đứa con thì ban thưởng một quả thú tinh cấp hai, sinh ba đứa sẽ được Càn Thiên thành cung cấp nuôi dưỡng thay.
Trong điện lập tức ầm ầm một lần nữa, trên mặt tất cả mọi người lộ vẻ kinh hỉ.
Sinh nhiều con còn có thể cầm nhiều tiền, sinh nhiều hơn nữa còn có thể được thành chủ nuôi dưỡng.
So với trước kia hoàn toàn bất đồng, đệ tử nhà giàu quý tộc buổi tối du đãng không về, chính lệnh thứ hai của Tông Thủ lại nhằm vào tất cả bình dân của Càn Thiên Sơn.
← Ch. 0294 | Ch. 0296 → |