← Ch.0573 | Ch.0575 → |
Chỉ nhìn sơ qua thôi cũng biết thành này, sinh cơ bừng bừng, nhân khẩu đông đúc.
Vị Đô thống mặt xanh kia nghe vậy thì chê cười nói:
- Chẳng quá một tòa châu thành ở Đại Thương, còn kém một chút. Đốc suất, có cần sai người đi vào thông tri Yêu vương kia ra khỏi thành nghênh đón thánh chỉ không?
Nữ tử lắc đầu:
- Càn Thiên Sơn thành quản hạt mười ba tỉnh, mặc dù ta ở trung ương Vân Giới cũng không thể khinh mạn một nước thuộc địa như vậy. Lại nói, ý chỉ này có giao cho người này không thì bản soái còn cần nhìn xem nội tình Càn Thiên Sơn rồi mới nói tiếp.
Lời còn chưa dứt, nàng đã hạ khăn che mặt màu bạc xuống rồi phóng về phía cửa thành.
Quân coi giữ chỗ cửa thành nhìn như tản mạn, kỳ thật bên ngoài vô cùng sâm nghiêm. Bất quá lúc này vô luận là Đông Lâm Vân Giới hay là trung ương Vân Giới đều là hảo thủ, vì vậy không bắt họ để lại binh khí.
Chỉ lên tiếng hỏi đi đâu, đăng khí tu vi mọi người rồi để họ thông hành. Nếu nhìn ra đám người lai lịch bất phàm, ngay lập tức phóng một Hồng Điểu bay về đỉnh Càn Thiên Sơn.
Ngân giáp thiếu nữ không thèm để ý chút nào, nàng nhìn phố xá hai bên đường mà đồng tử hơi co lại.
- Càn Thiên Sơn này có nhiều quân nhân thật!
Người đi đường đều có tu vi Võ Sư, Ma kiên sát chủng, xuyên lưu bất tức. (gót chân nhẹ nhàng đi trôi chảy như nước). Khoảng cách trăm trượng ngắn ngủn đã trông thấy tiên thiên Võ sư gần trăm người, số lượng linh sư cũng đồng dạng không ít, chiếm được số lượng một thành.
Mặt tiền cửa hàng hai bên phần lớn đều là thu mua các loại da lông tinh thú cùng các loại linh tài, tiếp theo chính là vũ khí cùng đan dược vô cùng phồn hoa.
Thống lĩnh mặt xanh giờ phút này lộ vẻ ngưng trọng:
- Lúc trước ta nghe nói, vì hai năm trước Yêu Vương kia hạ một vài chính lệnh cho võ tu vay tiền mua binh khí, mở rộng võ đạo điển tịch cùng tàng thư Linh Sư. Nghe nói thành này hôm nay riêng Tiên Thiên Võ sư đã có bốn vạn người. Năm nay Càn Thiên Sơn đi Vân Hải săn bắn mang theo tới bốn mươi vạn Bí Võ Sư.
Thiếu nữ mặc ngân giáp nhíu mày tiếp tục đi về phía trước, lập tức có cảm giác khác thường. Trên đường phố sạch sẽ dị thường, sạch hơn cả kinh đô Đại Thương thành. Khi dùng linh thức thăm dò chỉ thấy khắp nơi có những cái hố, nước trong thành đều nằm trong đó.
Vị thống lĩnh mặt xanh kia quan sát một hồi rồi khẽ cười một tiếng nói:
- Đây cũng là thành quả của vị Yêu Vương kia, nghe nói kẻ này thích sạch sẽ, ghét bẩn thỉu nên bỏ vốn mười vạn thú tinh dựng cống thoát nước khiến trong thành trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.
Thiếu nữ lắc đầu, sau đó chỉ một lát đã tới vùng đất có con sông chảy qua, khóe môi ở dưới mặt nạ màu bạc lập tức nhếch lên.
Tại đây tuy là đổi thành phố thương nhân nhưng vẫn còn sót lại chút khí tức yên hoa.
Đây là Thập Lý Linh Hương Đinh, nàng từng nghe nói qua, nghe nói vị Yêu Vương kia sau khi lên ngôi, chính lệnh thứ nhất chính là đóng cửa nơi này.
- Nói như vậy, trong mắt Lý Thống lĩnh, Vị Yêu Vương này chính là một vị hôn quân hoang đường?
Lý Thống lĩnh hơi chần chờ, tiếp theo không chút lựa chọn gật đầu một cái:
- Hôn quân chưa nói tới, nhưng hai chữ hoang đường ngược lại danh xứng với thực. Kẻ này là một thiên tài, đáng tiếc thiếu niên thành danh quá sớm không có gì ngăn trở, tự kiêu tự đại cũng là sự tình khó tránh khỏi. Nếu là ở mặt trị quốc, những vấn đề này xem như rất có ích. Nhưng hôm nay thì loạn thế, ta nghe nói Vân Hà Liệt Diễm hai sơn này ngày đêm mạt binh lịch mã, ý đồ tây chinh. Long Tượng Thành tổ chức Thiên Thành Minh, phạm vi cũng càng lúc càng lớn khắp 17 tỉnh, đồng dạng nhìn chằm chằm Càn Thiên Sơn. Kẻ này không tự chỉnh đốn binh bị, nghe nói lại còn giải trừ quân bị trên diện rộng, thực sự quá tự tin.
Thiếu nữ mặc ngân giáp như có điều suy nghĩ gật nhẹ đầu, sau một lát suy ngẫm thì trực tiếp bước tới một quán rượu. Nơi ngư long hỗn tạp này thích hợp nhất để thám thính tin tức.
Mà vừa mới đi vào, cô gái kia chợt nghe được một tiếng thở dài, lời của người này giống Lý Thống lĩnh như đúc.
- Đáng tiếc! Thật không biết vị điện hạ Yêu Vương kia thật sự suy nghĩ cái gì. Người khác đều ở khuếch trương binh, nhưng vị này lại tinh giản đại quân. Càn Thiên Sơn Thập Tam tỉnh hạt có hơn bảy trăm thành quân mã 2500 trăm vạn, hôm nay còn không tới ba trăm vạn người. Nếu Vân Hà Liệt Diễm thành công tới, quân thượng lấy cái gì đi ngăn cản.
- Nói như vậy cũng chưa hẳn, giảm quân nhưng cũng bổ sung một ít cơ mà? Hôm nay sĩ tốt trong quân ít nhất đều là Võ sư cấp một, trang bị không ít Linh Sư. Hơn nữa quân tốt ít đi, gánh nặng cũng nhẹ hơn. Hôm nay con dân chư thành Càn Thiên trị hạ dễ sống hơn, càng nhiều người không cần phải làm việc nặng nhọc. Quân thượng giảm thuế, thảo dân hôm nay mua nổi muối và đồ trang sức. Nếu không có như thế, chúng ta kiếm tiền như thế nào?
- Hừ! Vậy cũng phải nhìn xem là lúc nào! Lúc này đại địch không trừ, 300 quân trấn, mặc dù tinh nhuệ tới mấy chỉ sợ cũng không chống đỡ được lâu. Người ta chỉ dùng số lượng đã đủ đè chết ngươi, nghe nói binh mã Thiên Thành Minh hơn ba ngàn vạn. Điện hạ là hiền quân, nguyên nhân chính là như thế, lão hủ mới không muốn thấy Càn Thiên Sơn vong quốc!
Ngữ khí thống hận của người ngày khiến quán rượu yên lặng, sau đó lại có một tiếng cười khẽ.
- Còn có một chuyên cực kỳ hoang đường là nghe nói vị điện hạ kia kỳ thật đã sớm không để ý tới chính sự. Mọi chính vụ hết thảy lớn nhỏ giao cho Nội các xử trí, bỏ không ít quyền hành, mặc do tham nghị điện chưởng quản, bản thân hắn lại bị kềm chế, vào thời loạn thế này chẳng phải là ẩu tả sao?
- Chắc chắn là có chút hoang đường. Bất quá vị điện hạ kia vẫn còn thông minh, thủy chung tiếp tục nắm giữ quân quyền, hôm nay tiêu giảm tư quân...
- Có quân quyền để làm gì? Tài phú đưa cho người khác.
- Có lẽ là điện hạ thực không có dã tâm thống nhất Đông Lâm Vân Giới.
- Hơn phân nửa là như thế, đáng tiếc! Toàn bộ Vân Giới nếu có thể được Càn Thiên Sơn quản hạt, sinh ý của lão hủ nhất định sẽ tăng thêm mấy lần.
- Nói những điều này làm gì? Nói đi cũng phải nói lại, ngày hôm nay chẳng lẽ không phải ba ngày nghị sự ở tham nghị điện sao? Có trò hay để nhìn, hai vị này ngày hôm nay nhất định là muốn long tranh hổ đấu. Chỉ tiếc khó cầu một chuyến đứng ngoài quan sát.
- Ha ha, lão phu đã mua một tấm, bỏ ra 300 miếng tứ giai thú tinh.
Tham nghị điện?
Trong mắt thiếu nữ mặc ngân giáp lập tức lộ ra vẻ tò mò. Dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía thống lĩnh họ Lý, người này lắc đầu:
- Ta cũng chưa từng thấy qua, nghe nói là do vị Yêu Vương này sáng chế, ước chừng tương tự chư bộ tù trưởng thượng cổ nghị sự. Tất cả thương nhân quyền quý bên trong Càn Thiên Sơn thành đều có thể đứng ngoài quan sát.
Nghe được mấy chữ "Chư bộ tù trưởng nghị sự" thì thiếu nữ mặc ngân giáp lắc đầu một chặp.
Trong lòng thầm nghĩ vị Càn Thiên Yêu Vương này đích thật là làm cho người ta khó nói, chỉ là tham nghị điện này ngày hôm nay có cơ hội, nàng cũng muốn đi xem xem xét.
← Ch. 0573 | Ch. 0575 → |