Vay nóng Tinvay

Truyện:Thần Hoàng - Chương 0751

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 0751: Phụ Long mệnh cách
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Shopee


Rượu này tuyệt đối là không thể uống nữa 

Rượu ngon như vậy ở bên trong túi càn khôn còn hơn mười vò nhưng hôm nay có đánh chết cũng không có thể lấy ra.

Hắn tự hỏi tửu lượng mình ngàn chén không say, nhưng hôm nay lại cắm đầu ở đây.

Hai người uống tiên nhưỡng như Liệt Diễm hương mười bảy vò nhưng đến lúc này lại uống không trôi, có thể nói là lần đầu gặp đối thủ.

Người này trước kia tựu cũng không uống rượu...

Tông Thủ cười hắc hắc, hôm nay báo thù một mũi tên lúc kết bái trước kia.

Kim Bất Hối ở bên thở dài một tiếng:

- Lôi Động sư huynh cả đời anh minh, hôm nay có thể nói là hủy hết!

Ngữ khí của hắn rất là tiếc thương tiếc nhưng vẻ mặt hắn lại có chút hả hê.

Duỗi ra một ngón tay quơ quơ trước mặt Lôi Động hỏi đây là mấy, đợi tới lúc Lôi Động nghi hoặc đáp là tám thì hắn nhịn không được, cười ha ha.

Sau đó thần sắc hắn ngưng trọng hỏi Tông Thủ:

- Thủ huynh mới từ phía đông phản hồi đã thấy mộ địa của Củng Hân Nhiên chứ? Thấy ngươi một mực ưu sầu khó hiểu là vì chuyện đó sao?

- Đúng vậy!

Sắc mặt Tông Thủ cũng lạnh lẽo:

- Ta xem tình hình chỉ sợ trong vòng một hai năm Cửu Âm Minh Hoàng sẽ xuất thế, không biết khi đó có còn là nàng không.

Lông mày của Tông Thủ nhíu lại, trong lòng hắn biết nếu Củng Hân Nhiên còn giữ lại ý thức thì song phương còn có thể nói chuyện tình cảm, nếu không thì chỉ còn lại tử chiến.

- Ta còn đang lo lắng, bất quá hôm nay ngươi có Huyết Vân Kỵ nơi tay, mặc dù bên kia Cửu Âm Minh Hoàng có xuất thế cũng cần gì phải sợ?

Tông Thủ lắc đầu không nói, pháp môn U Minh Giới này là khắc tinh của Huyết Vân Kỵ.

Tiếp theo nghe Kim Bất Hối nói: 

- Sau khi trở về, ta sẽ mời sư tôn nghĩ biện pháp cùng chư tông xuất lực phong ấn. Mỗi một vị Cửu Âm Minh Nữ xuất thế nhất định là xích địa thiên lý, sự tình này không phải của một nhà.

Lúc này Tông Thủ mới cười cười, bất quá đối với câu chư tông hợp lực thì không đưa bình luận.

Việc này chính là mò trăng đáy nước, chỉ có thể tưởng tượng tuyệt đối không thể có thể thành công, nhất định là lấy giỏ trúc mà múc nước. Có thể chân chánh dựa vào chỉ có Thương Sinh Đạo.

Huynh đệ hắn có lòng nhiệt huyết, chỉ cần chính thức coi hắn là bằng hữu sẽ dốc sức ở chung.

Trận chiến mười mấy ngày trước, hắn một mình dẫn người tìm đến mạo hiểm cứu hắn đã biết.

Vì thế chuyện Củng Hân Nhiên cần có biện pháp khác.

Mà lúc này Kim Bất Hối lại rơi vào trầm mặc, hắn chần chừ hồi lâu mới mở miệng hỏi:

- Thủ huynh đã thống nhất Đông Lâm Vân Lục, quân lực hùng bá hải ngoại, bước tiếp theo có phải là trung ương Vân Lục không?

Tông Thủ cười cười, hắn sớm biết Kim Bất Hối sẽ hỏi chuyện này, Hạo Huyền Tông tuy là tu sĩ tông phái nhưng lại cùng nho gia có quan hệ rất sâu.

Xem như gián tiếp hiệu lực cho Đại Thương.

Nếu hắn cố ý vấn đỉnh đế vị, Hạo Huyền Tông cùng Kim Bất Hối kẹp ở giữa tất sẽ khó xử.

Không nghĩ kĩ, Tông Thủ lắc đầu nói:

- Không! Trước khi Đại Thương sụp đổ, ta sẽ không dễ dàng đặt chân trung ương Vân Lục. nếu có biện pháp, ta muốn chinh chiến ở ngoại vực/

Kim Bất Hối nhẹ nhàng thở ra một hơi, có thể như thế không còn gì tốt hơn. Mà một câu cuối cùng càng làm thân hình hắn cứng đờ:

- Ngoại vực?

Dường như là nghe thấy được một chuyện tình hoang đường không thể tưởng tượng nổi.

- Chính là ngoại vực! Chẳng lẽ người khác có thể xâm lấn Vân Giới ta mà chúng ta thì không làm ngược lại đưuọc?

Lúc nói chuyện, ở trong đôi mắt Tông Thủ lập loè ánh xanh rực rỡ.

Những lời này kỳ thật không phải hắn nói mà là người nọ, xác nhận chuẩn bị chinh phạt dị giới.

Kim Bất Hối vẫn cảm thấy hoang đường, cũng ẩn ẩn có chút khó hiểu, không biết nên nói như thế nào mới tốt. Dứt khoát quay sang nhìn thật sâu vào mắt đối phương.

Ba người đều không phải người giữ lễ tiết, mặc dù không có hành vi phóng đãng nhưng tâm tính khoáng đạt không bị trói buộc.

Nơi chọn uống rượu là đỉnh núi gần Hàm Yêu cung.  

Lúc này nhìn xuống khung cảnh toàn thành đập vào mắt, hắn thong thả nói:

- Những ngày này ta đi bốn phía Càn Thiên Sơn, con dân của ngươi có thể an cư lạc nghiệp, miệng cười hớn hở. Trong vòng ngàn dặm miễn thuế toàn bộ nông phu thực không thể tưởng tượng nổi.

Hả?

Tông Thủ giật mình, có chút mờ mịt. Đám người Càn Thiên Sơn không thu thuế đối với nông phu, sao hắn lại không biết?

Ngưng thần suy nghĩ, Tông Thủ cố gắng hồi tưởng, lúc này mới lờ mờ nhớ tới.

Mấy tháng trước đó, hắn trở về Càn Thiên Sơn, Nhâm Bác ôm một đống tấu chương như núi tới để hắn ký tên đồng ý.

Lúc ấy nghĩ rằng các quan đã thương nghị xong, không liên quan đến quân vụ, không có gì không ổn. Vì vậy hắn không đọc kỹ đã đồng ý toàn bộ.

Nghe nói là lúc này Càn Thiên Sơn buôn bán cường thịnh, chỉ riêng thuế thương nhân đã lên tới con số hàng ngàn vạn, lúc trước săn bắn Vân Hải cũng thu hoạch nhiều lần.

Nông thuế khách quan chỉ coi như chín trâu mất sợi lông, nếu thu tiếp chỉ cho đám sâu mọt lợi dụng cơ hội.

Chẳng miễn trừ toàn bộ tiết kiệm nhân thủ thu thuế. Mà buôn bán nhiều khiến rất nhiều người vào trong thành làm thuê cho người ta, thu nhập rất cao không ai thành thật.

Lúc ấy tự Tông Thủ hào phóng vung bút lên đồng ý cho việc này.

Hiện giờ đúng là hối hận không kịp, Nhâm Bác thật không phải kẻ tốt.

Mấu chốt là trước kia có thể hắn không quan tâm nhưn lúc này rất nghèo, đối với tài nguyên vô cùng đỏ mắt.

Xem ra trở về thì phải nghĩ biện pháp thăm dò một phen, nếu có thể tăng thuế hoặc tăng tỷ lệ phân phối quốc khố trong kho.

Đang cười xấu hổ, Tông Thủ nghe Kim Bất Hối nói:

- Bệ hạ Đại Thương ta vài thập niên trị chính cũng anh minh cơ trí. Trị hạ Cửu Châu chi địa, tất cả con dân không thể như này Càn Thiên Sơn bình thường trăm nghề thịnh vượng, con dân giàu có. Thật sự là không công bình, ngươi mỗi ngày luyện kiếm tập võ, căn bản chưa từng để ý chính sự, sao lại đạt được thành tựu này? Kỳ thật nếu ngươi đảm đương hoàng đế Đại Thương thì sẽ thế nào?

Đang nói chuyện chợt thấy thân hình Lôi Động nhoáng một cái từ trên mái hiên lăn xuống, hai người nhìn nhau cười ha ha.

Đẩy Lôi Động say mèm từ đỉnh Càn Thiên Sơn té xuống, Tông Thủ chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần khoan khoái dễ chịu, thích ý vô cùng.

Áp lực Củng Hân Nhiên mang đến cũng giảm đo mấy phần.

Hắn thầm nghĩ sợ cái gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn! Dù sao còn cách một năm nữa nữ nhân này mới xuất thế.

Thời gian này mình nghĩ biện pháp ứng phó là được.

Lúc này cũng hơi có chút men say, Tông Thủ nghênh ngang tiêu sái vào tẩm cung của chính mình.

Chỉ thấy Hiên Viên Y Nhân bình tĩnh ngồi ở trên ghế, vẻ mặt phát sầu như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Tông Thủ kỳ quái liền trực tiếp đi tới hỏi:

- Có phải thấy cách vi phu xử trí Đan Tuyền Tông có chút không ổn không?

Hiên Viên Y Nhân không có kịp phản ứng, lập tức trên mặt đỏ lên, trong lòng thầm nghĩ người này làm sao lại vô sỉ như thế? Hai người còn chưa kết hôn đã xưng là chồng rồi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1741)