← Ch.1140 | Ch.1142 → |
Dù cho cùng là Thánh Cảnh, hắn cũng có thể oanh sát thành tro. Đến lúc đó, thế gian này người có thể khiến cho hắn cố kỵ đã ít lại càng ít.
Đúng rồi! Còn có lần này thu thập được hơn vạn mai Long Nha.
Chìm vào trong suy tưởng, sau một lát Tông Thủ mới lại khẽ thở dài, đem những tạp niệm loạn thất bát tao này toàn bộ kiềm chế.
Những việc này là xa xôi cỡ nào?
Cái gọi là đại đạo tinh thần cũng chỉ còn hai mươi bốn mai mà thôi, xa hơn vẫn chưa hoàn thành.
Lúc này vẫn là chớ vội suy nghĩ cao xa là hơn, đem sự tình trước mắt làm tốt rồi lại tính.
- Đạo gia linh sư đến Tiên Cảnh đã cần ngưng tụ ra Pháp Tướng của bản thân. Từ đó về sau mạnh yếu cách biệt cũng có phân hóa thật lớn. Pháp Tướng đại đạo có phân cao thấp. Bất quá đều là hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân. Pháp Tướng càng là cao thâm, phiêu lưu cũng lại càng lớn. Trong mười có bảy ngã xuống tại một bước này, vận khí tốt còn có thể chuyển thế trùng tu. Vận khí không tốt, chính là hồn phi phách tán. Phật gia lại khác biệt, thời điểm Thiên Cảnh sơ kỳ, Pháp Tướng đa phần là quan chiếu chư phật bổn tướng mà thành. Ngày sau tiềm lực bị áp chế lại càng an toàn hơn. Mượn Phật lực, chiến lực cũng không hề thua kém. Một ngày đạt đến Tiên Cảnh sẽ ngưng tụ ra kim thân, cũng chính là "chân hình" trong đạo gia. Kim thân thành giả, có thể được vị La Hán quả.
Thu hồi kiếm, Tông Thủ rơi vào suy ngẫm.
- Năm xưa ta vì thân thể tàn hồn, Thôn Thiên Nguyên Hóa Pháp có chỗ thiếu hụt. Đi con đường càng giống như Phật môn. Lấy Bì Lô Già Na Mạn Đồ La, Kim Cương Giới Đại Nhật Như Lai Tâm Chú chi pháp để tham chiếu. Giống như Đại Nhật Như Lai tụ kết hắc bạch Pháp Tướng. Muốn bước ra Tiên Cảnh này lại cần tụ "kim thân", ngưng tụ ra Nguyên Anh chân hình chân chính. Đến một bước này cũng cần tuyển định căn bản chân chính...
Cũng may là bản thân tu luyện môn Tam Thiên Tinh Lạc thuật này để hắn nhìn thấy hi vọng.
Bằng không còn không biết phải đợi tới khi nào.
- Hôm nay chỉ là dung hợp hai mươi bốn viên Thuấn Không Long đan, hai mươi bốn loại đại đạo. Đợi đến con số long đan tới bảy mươi hai viên, bảy mươi hai loại pháp tắc, con số hồi môn địa sát, lại hoàn thành chuyển hóa hư thực, liền có thể tiến thêm một bước, bước vào Tiên Cảnh!
Tỉ mỉ tính toán, kỳ thực cũng không xa. Chỉ cần thời gian mười năm, đem lực lượng trong cơ thể triệt để nắm giữ. Có thời gian hai mươi năm, tĩnh tâm tham ngộ, mài giũa long đan.
Lại thêm thời gian hai mươi năm, hoàn thành long đan chuyển hoán hư thực.
Lại cần khoảng năm năm, bình an sử dụng trụ thư.
Cũng may là đang ở ngoại vực, gặp được cơ duyên to lớn như Thuấn Không Long Điện này.
Nếu lão lão thật thật tu hành tại Vân Giới còn không biết cần bao lâu nữa, mới có thể tiến thêm một bước.
- Võ đạo tu hành cũng cần sớm chuẩn bị, lần này lấy được không ít Nguyên Linh Quả củng cố. Vừa lúc thử xem, ở trong khí hải tụ hết Kim Đan chân chính. Hắc, thật là hâm mộ Thủy Lăng Ba...
Vị Thái Nguyên tiên tử kia có võ đạo Thánh Giả Kim Đan, ngày ngày đi theo bên cạnh, một bước này không biết so với hắn dễ hơn bao nhiêu lần.
Có người nói gần đây lại có được kỳ ngộ không nhỏ, mắt thấy không lâu sau sẽ bước vào Tiên giai.
Tại Vân Giới, mình áp chế tròn hơn mười năm. Khi trói buộc được giải trừ, lập tức có thể nhất phi trùng thiên, bước thẳng mây xanh.
Toàn bộ tinh thần hiển hóa, cũng thu hồi lại. Còn hai mươi bốn viên Thuấn Không Long đan cũng nhất tề chui vào trong tay áo của hắn.
Tông Thủ cũng thân hình chợt lóe, lại gọi ra Ích Ma Thần Toa, hướng một phương thế giới kia xa xa đi đến.
Sư Nhược Lan và Nhược Thủy, còn có còn có sáu chiếc không hạm, phỏng chừng đã ở gần đó. Chờ mấy tháng đã không thể chậm trễ nữa.
Ngày đó trốn tránh, hoàn toàn không để ý tới cái khác. Bốn người hợp lực, cùng nhau xuyên toa đến cách Huyền Tàng Giới hai mươi thế giới, cách Thiên Phương thế giới này càng xa hơn.
Lúc này muốn tìm đường trở lại, cũng không tránh khỏi phải tìm càng nhiều thời gian hơn.
Tông Thủ cuối cùng cũng vào hai mươi ngày sau, trở lại Thiên Phương thế giới. Ngay khi sắp sửa tới gần Thiên Phương thế giới kia, trong lòng lại chợt nổi lên báo động.
Trong cơ thể Phần Không chi huyết bỗng nhiên sôi trào.
Là Lục gia?
Người của Lục gia này quả nhiên là đến thật nhanh!
Trong cơ thể Phần Không chi huyết dần dần sôi trào, Tông Thủ cực lực che giấu áp chế, cũng vô pháp ngăn cản.
Xa xa theo huyết mạch cộng minh, sát niệm ác ý càng vượt khoảng không mà đến, cũng từ nhạt chuyển sang nồng đậm.
Tiếp cận thực chất, đâm vào tận trong tâm linh của hắn.
Ở ngoài hư không kia, cũng bất chợt một tiếng cười âm lãnh sắc nhọn xuyên thủng trong màng nhĩ của hắn.
- Thật sự là xảo hợp! Cư nhiên người ngay ở nơi đây, như vậy rất tốt, cũng miễn cho chúng ta tìm kiếm một phen!
Tông Thủ mặt nhăn mày nhíu, chỉ cảm thấy hai tai đau nhức, cũng hiểu được lúc này hơn phân nửa đã chạy trốn không được nữa. Cũng không lại áp chế Phần Không chi huyết nữa, Thất Chuyển Huyền Thông Nhập Vi Cấm trong cơ thể lần lượt giải khai.
Sau đó chỉ thấy một hắc võng thật lớn, bỗng nhiên mở ra ở bốn phương tám hướng, bao phủ tới.
Ánh mắt Tông Thủ biến đổi, thân ảnh lập tức lóe ra, hóa thành một điểm ánh sáng nhạt hướng phía xa bỏ chạy.
Trong chớp mắt đã xé mở từng tầng thời không bích chướng.
Đang hắc võng giống như phô thiên cái địa kia ném ra ở sau người. Trong hư không lại có bảy điểm hỏa tinh lóe ra mà đến.
Thế tới cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước người.
Tông Thủ nhìn vào trong mắt, chỉ cảm thấy hãi hùng khiếp sợ, không chút do dự hướng phía phía sau bay ngược lại.
Mới giật lại khoảng ba lần hô hấp, đã thấy hỏa điểm kia bỗng nhiên nổ tung ra.
Ngọn lửa đỏ đậm, lập tức từ bên trong phun ra, cuốn theo tất cả tầng không gian trùng điệp xung quanh.
Thậm chí ngay cách đó không xa, một Thiên thế giới nhỏ yêu, trực tiếp ở dưới xích sắc bạo diễm oanh kích, mà từng mảnh tan vỡ, đốt cháy.
Phần Không Chi Hỏa!
Con ngươi của Tông Thủ nhất thời co rụt lại. Loại thần thông này hắn cũng có, cũng là lần đầu tiên trông thấy uy năng của loại thần thông này khi diễn biến đến đỉnh giai.
Đây cũng tuyệt không phải là lực lượng Linh Cảnh Tiên Cảnh có khả năng nắm giữ. Dù cho là Thần Cảnh Tu Giả trình tự càng cao hơn, phong ấn pháp lực, luyện chế ra hỏa lôi.
Tránh né từ xa, thoát khỏi Phần Không Viêm Lôi oanh kích. Hắc võng phía sau cũng đã nhanh chóng bổ tới.
Tông Thủ vừa mới nổi lên ý niệm lại muốn bay nhanh bỏ chạy, lại đã là từ đoàn hắc tơ từ khắp nơi phủ đầy qua đây.
Đêm toàn bộ lối đi che phủ hết lại. Cũng khiến cả người hắn bị trói buộc, tầng tầng lớp lớp đều bao phủ ở bên trong.
- Bất quá một Linh Cảnh hậu kỳ mà thôi, ngươi gặp phải ta, còn không thúc thủ chịu trói. Cư nhiên còn muốn chạy trốn, chẳng phải trò cười sao?
Tiếng cười sắc nhọn kia lại vang lên lần nữa. Xuyên thấu qua hắc võng, thâm nhập truyền vào tai của Tông Thủ.
← Ch. 1140 | Ch. 1142 → |