← Ch.1395 | Ch.1397 → |
Không chỉ bá đạo, càng ẩn hàm thâm ý. Đây cũng là đang thông báo chư giới, ai dám nguy hại đến tánh mạng Tông Thủ, hoặc ngôn từ vũ nhục, vậy sẽ là địch với toàn bộ Phần Không Lục gia.
Mượn tánh mạng Liễu Mộ Trần để giết gà dọa khỉ.
Hắn không biết tình huống lúc ấy, nhưng cũng biết hơn phân nửa là vì Cửu Đô Tiên Đình thế lực yếu kém, Ly Vô Khuyết tuy là Chí Cảnh, nhưng căn cơ lại bất ổn
Nếu không Đạo Môn bọn hắn chưa hẳn đã không trở thành "gà" mà Phần Không Lục gia dùng để dọa khỉ.
- Cho nên ta mới cảm thấy khó giải quyết! Phần Thế Chi Đồng, Phần Không Lục gia đối với cái này đã mong đợi mấy ngàn năm. Vô luận như thế nào, cũng không để cho Tông Thủ bị người sớm tiêu diệt. Sớm biết như thế, vài năm trước, vô luận trả giá lớn gì, ta cũng phải tiêu diệt hắn rồi.
Trung niên đạo nhân giả thuyết, trên mặt cũng lộ vẻ tiếc nuối, chợt lại cười lắc đầu.
- Cũng không cần quá mức sầu lo, kẻ này muốn lớn lên, không biết còn cần bao nhiêu lâu. Thần Hoàng sắp quật khởi, quét ngang ngàn vạn thế giới, khi đó mặc dù Phần Không Lục gia, cũng phải cúi đầu. Bất quá chúng ta ở Ngoại Vực kinh doanh mấy ngàn năm, cũng không sợ Lục thị làm khó dễ.
Tiếng nói dừng lại một chút, trong mắt Đạo nhân lại lộ ra thêm vài phần kiên quyết.
- Việc cấp bách vẫn là sớm loại bỏ tên quái thai Thương Sinh Đạo mà Hi tử lưu lại mớ tốt --
Đạo gia rất nhiều cường địch, nhưng cần trừ nó đầu tiên!
Bỏ ra mấy canh giờ, xử lý thỏa đáng tất cả tàn cuộc bên ngoài Nguyên Liên thế giới.
Tông Thủ mới cùng với mấy người Phong Thái Cực hiếu kỳ đến ngoại vực xem tình hình quay về trong Nguyên Liên Giới.
Chỉ có Ngao Khôn Ngao Di là không đi theo, vẫn mang chiếc Ích Ma Thần Toa kia của Tông Thủ đứng ở Ngoại Vực.
Lúc này hạm chiến trong Giới Hà đã triệt để chấm dứt.
Kịch chiến mấy canh giờ, Thái Ất Thần Lôi Hạm dưới trướng Sư Nhược Lan bị đánh chìm một chiếc. Có ba chiếc hư tổn nhẹ, cần tu bổ.
Bất quá cuối cùng lại bắt được sáu chiếc Hàn Tinh Ảnh Nhận hạm.
Khiến cho chiến hạm Tiên giai chuyên dụng tăng lên đến mười lăm chiếc.
Nếu cộng thêm mười chiến Thái Ất Thần Lôi Hạm A Tu La tộc sắp đưa đến, vậy Ngoại Vực hạm sư của Đại Càn tiên triềuđã sắp có được suốt hai mươi lăm chiếc, thực lực dần thành hình.
Mặc dù còn nhỏ yếu những đã không thể bỏ qua.
Có thể không tốn chút sức áp chế quanh thân Nguyên Liên thế giới.
Mà trong Nguyên Liên Giới, chiến cuộc đã tiến vào giai đoạn cuối cùng. Lúc này ở biên cảnh, bốn phía đều đang đuổi giết trốn chết. Từng nhánh đại quân, đang xuất phát về phía đông. Công thành chiếm đất, thế như chẻ tre.
Ngoại vực Cửu Đô Tiên Đình bại trận, Huyền Linh Tu Hội và Cực Tuyệt Tiên Đình cũng tổn thất thảm trọng.
Người trong giới lúc biết được tin tức này, đoán chừng đã muộn rồi.
Bất quá lại có thể cảm giác đơợc rõ ràng, theo thời gian chuyển dời, phần lớn các nước phía đông cũng dần dần thất lạc quân tâm, lòng người bàng hoàng.
Ví dụ không chiến mà hàng, chỗ nào cũng có.
Cuộc chiến Mặc Dương Thành mấu chốt nhất, cũng sớm đã có kết quả.
Địa giai đạo binh của Cửu Đô Tiên Đình cơ hồ toàn bộ đều bị diệt. Thống soái dưới sự bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng xu thế trăm vạn quân để kiềm chế chống cự 500 Dịch Linh Tru Ma Sĩ kia.
Lại bị Huyền Hồ Thiết Kỵ do Trang Vũ tự mình thống lĩnh từ chính diện cưỡng ép đánh bại trung quân, mã đạp liên doanh.
Rồi sau đó bốn vạn Thiên Cương Kiếm Tốt từ sau đi lên, một lần hành động đại thắng.
Bất quá sau đó, liên quân phía đông mặc dù đã lộ ra xu thế bại trận, nhưng vẫn nỗ lực chèo chống hồi lâu.
Thẳng đến khi tin tức ngoại vực truyền lại trong giới, thì mấy trăm vạn đại quân kia lúc này mới hoàn toàn sụp đổ.
Trong lời của Trang Vũ có đánh giá khá cao với thống soái đối phương.
- Người này là Vô Song danh tướng, cùng binh lực, cùng điều kiện, chính diện chém giết trên chiến trường, ta không phải đối thủ.
Cố nhiên là tán thưởng đối phương, nhưng lại ẩn hàm vài phần tự ngạo.
Chỉ nói chính diện chém giết trên chiến trường, hiển nhiên Trang Vũ cũng chỉ cho rằng người này chỉ có một chỗ là hơn mình.
Trên chiến thuật không bằng đối thủ, nhưng ở mặt quân lượt lại thắng đối phương.
Cùng binh lực, cùng điều kiện không phải là đối thủ, vậy thì không để cho đối phương có cơ hội công bằng đánh cược một lần là được.
Tông Thủ cười thầm, bất quá bị Trang Vũ nói vậy, đối với vị tướng lãnh của Cửu Đô Tiên Đình này cũng có chút ngoài ý muốn.
Có thể khiến Trang Vũ cũng tự nhận chính diện chém giết trên chiến trường không thể thủ thắng.
Dưới tình thế xấu như thế cũng vẫn có thể đau khổ chèo chống bốn năm canh giờ.
Tài thống binh của người này, tự nhiên có thể nghĩ.
Mà Vô Song danh tướng, vô luận đặt ở đâu đều là tài nguyên cực kỳ khan hiếm.
Theo Trang Vũ nói, vị đại tướng của Cửu Đô Tiên Đình này sau khi biết cục diện không cách nào vãn hồi, cũng không cần người khuyên nữa liền vô cùng dứt khoát lựa chọn hàng phục, tự mình thúc thủ chịu trói.
Đồng thời quy hàng còn có tam đại thế lực Cửu Đô Tiên Đình, tổng số tổng cộng 14 vạn Huyền Hoàng nhị cấp đạo binh.
Không giống với Thiên giai và Địa giai đạo binh, bình thường đều có cấm chế dị thuật nơi thân, khó có thể hoàn thành chuyển hóa. Công quyết phụ tụ cũng cơ bản không cách nào chuyển đổi.
Huyền giai và Hoàng giai đạo binh, muốn chuyển cho mình dùng lại dễ dàng hơn nhiều.
Có cấm thuật, lại không phải khó giải. Công quyết phụ tụ, cũng có thể đơn giản sửa tu.
Dù tuyệt đại đa số người, đối với thế lực trước kia còn bảo trì trung thành. Cũng có thể bán trao tay cho ngoại vực nô thương, đổi lấy tài nguyên tiền tài.
Những người quanh năm buôn bán nô tu kia đều có thủ đoạn của mình.
Đây là quy định của vực này, Tông Thủ cũng không có ý làm trái.
Tuy hắn nhân từ, nhưng chỉ đối với con dân của mình, sẽ không bố thí cho địch nhân.
Lưu lại tánh mạng của bọn hắn, chưa từnglàm khó, cũng đã xem như rất nhân từ rồi.
14 vạn đạo binh!
Tông Thủ thoáng kinh hỉ, dù là trong đó chỉ là hai loại Huyền giai và Hoàng giai, Huyền giai càng chỉ có hai vạn người, nhưng cũng là một số tài phú không nhỏ rồi.
Mà trong đó càng khiến hắn để ý vẫn là thống soái Liệt Khuyết của hơn mười vạn đạo binh kia.
Người này tuổi chừng ba mươi, thân hình khôi ngô cường tráng, phong độ không quan tâm hơn thua.
Cho dù bị người giam giữ, mang đến trước mặt Tông Thủ, thần sắc vẫn bình tĩnh, không có chút biến hóa nào cả.
Tông Thủ cao thấp nhìn người này, trong lòng cũng kinh ngạc.
Trong vực này, Vô Song danh tướng cực nhỏ, danh tướng có thể thống lĩnh ngoài vạn quân, tu vị cũng có cảnh giới Thần Cảnh lại càng thêm thưa thớt.
- Cô mới vừa nghe nói khi ngươi bị bắt từng nói với Trang Vũ, nguyện ý vì cô hiệu lực đúng không?
- Đúng là có câu đó.
Liệt Khuyết hạ thấp người thi lễ:
- Ta thấy dưới trướng quốc quân giờ ít người, Liệt Khuyết nguyện tự đề cử mình, vì quân thượng ra sức khuyển mã, chinh chiến ngoại vực.
Tông Thủ nở nụ cười, Đại Càn tiên triều nói đến tướng lãnh, kỳ thật cũng không ít.
← Ch. 1395 | Ch. 1397 → |