← Ch.1422 | Ch.1424 → |
Lúc này Tông Thủ chợt ngắt lời:
- Vài ngày trước, đạo cơ của nghĩa huynh ta đã đầy đủ, có thể nếm thử trợ giúp cho Huyền Tĩnh tổ sư chữa trị một bộ phận đạo cơ. Chỉ là việc chân nguyên tiêu hao không phải là chuyện đùa.
Lời của hắn vừa nói ra, tất cả mọi người ở trong điện đều kinh ngạc một hồi, sau đó là vui mừng không thôi.
Nguyên Tĩnh cũng bỗng dưng nắm chặt đôi tay trắng như phấn, trong mắt có quang mang kỳ lạ lập lòe, giống như là đang cường hành đè nén, mới không thất thố.
Không riêng nàng là như thế, mà ngay cả Tú Quan cùng Phàm Mộng đều là mắt thấu vui vẻ.
Ngụy Húc cũng không đợi Tông Thủ nói xong liền nói:
- Chuyện chân nguyên hao tổn, Thương Sinh Đạo ta tuyệt sẽ không khiến cho Ngao huynh phải chịu thiệt. Hiện nay ở trong kho còn có 50 miếng Thiên Nguyên Tạo Sinh đan cũng có thể lấy ra. Năm đó sư tôn luyện chế ra mười ba miếng Đại Diễn Bổ Nguyên đan cũng có thể lấy ra sử dụng.
Loại phía trước là kéo dài thọ nguyên, ích lợi sinh cơ. Loại thứ hai chính là dùng để bổ khuyết chân nguyên hao tổn. Đan dược do nửa bước Thực cảnh luyện chế, công hiệu tự nhiên có thể nghĩ được.
Tông Thủ cười cười, thầm nghĩ Ngụy Húc này coi như là biết điều. Bất quá hắn lại cũng không dám cam đoan, ngắn ngủi mấy ngày, Ngao Khôn có thể đem đạo cơ của Nguyên Tĩnh chữa đến trình độ nào.
Căn cơ của Chí cảnh há lại có thể dễ dàng chữa trị như vậy? Nhất định phải hao phí thời gian trăm năm mới có thể.
Ngụy Húc cũng đồng dạng là biết được mấu chốt trong đó, nhưng lại như cũ là hưng phấn không thôi:
- Ta sẽ đem ngày độ kiếp tận lực lại kéo dài ra mười ngày.
Lại chần chờ nhìn về phía đối diện, Lan Nhược tôn giả ở bên kia liền hiểu ý, nhưng lại không thèm quan tâm gật đầu nói:
- Nghĩa bất dung từ, tự nhiên là sẽ dùng Linh Tê Nhập Mộng pháp trợ giúp hắn!
Muốn chữa trị đạo cơ của người khác, chỉ có đối với đạo đồ kia có đầy đủ hiểu rõ. Chỉ là việc tìm hiểu liền cần không ít thời gian.
Mà Linh Tê Nhập Mộng pháp lại là cách giản tiện nhất! Mọi người ở đây cũng chỉ có Lan Nhược là có đạo đồ tương tự với Nguyên Tĩnh.
Có thể khiến cho Ngao Khôn ở trong thời gian ngắn ngủi minh bạch được ngọn nguồn khuyết tổn của Nguyên Tình, lại biết nên bắt tay vào làm như thế nào.
Phương pháp này cần hao tổn thọ nguyên mấy trăm năm, sau khi thi triển cũng khiến cho suy yếu vô cùng, cần đương thương ngàn năm, nhưng mà lại là biện pháp mau lẹ nhất.
Một Chí cảnh có chiến lực gần hoàn chỉnh cùng với một Thánh cảnh đỉnh phong so sánh, căn bản là không cần nghĩ lấy hay bỏ.
Tông Thủ lại nhếch miệng, ở trong Thương Sinh Đạo còn có mọt người khác hiểu biết tường tận đối với Nguyên Tĩnh.
Người có thể thi triển Linh Tê Nhập Mộng pháp mà không cần lo lắng hao tổn quá nhiều.
Nguyên Sinh Linh Tức Quyết, mặc dù nhất thời hao tổn, lại có thể trong thời gian ngắn nhất hồi phục lại. Càng có thể tiêu hao sinh cơ ở một trình độ nhất định.
Tuy nói nữ nhân kia ra tay, bản thân cũng đồng dạng là sẽ có hao tổn, nhưng chung quy so với vị Nguyên Tĩnh sư thúc này tự hủy đạo đồ thì tốt hơn nhiều.
Muốn trùng kích chí cảnh, 2000 năm tiếp theo là mấu chốt của hắn, không thể lãng phí ở việc an dưỡng vết thương cũ.
Ngụy Húc cũng là vô cùng xấu hổ, sau một hồi lâu, mới lại mở miệng lần nữa:
- Đã nói xong Chí cảnh, lại nói đạo binh. Ở trong chiến đấu, đạo binh của chư giáo trong Vân Giới cũng còn chưa kịp khuếch trương. Số lượng Huyền Hoàng nhị cấp đạo binh quá ít, Thương Sinh Đạo ta chỉ có hai vạn kỵ, một cái Thiên giai đạo binh kiếm trận, có thể một kích mà diệt, trong trận chiến này không dùng được, có thể không cần nói tới. Tổng cộng Nguyên Hải Diệt Linh sĩ là 1400 người. Mà Ma, Đạo hai nhà, số lượng còn hơn Thương Sinh Đạo ta một bậc, tổng số lượng đoán chừng gấp bốn lần. Nho môn không có đạo binh, lại có khả năng thuyết phục Đại Thương đế quân.
Tông Thủ nhịn không được lại một lần nữa đem lời nói của Ngụy Húc cắt ngang:
- Ta ở ngoại vực có nghe được mấy năm trước Đạo môn từng âm thầm mua một nghìn Linh cảnh tu nô. Đây vẫn chỉ là giới hạn mà ta biết, có hay không mua Tiên cảnh tu nô thì lại không rõ ràng lắm.
Trong phòng lập tức tĩnh mịch, sắc mặt của mọi người đều là tái nhợt một mảnh, biểu tình phảng phất như là đã trúng một kích khó chịu.
Nếu nói là Tông Thủ mang đến một tin tức trước đó khiến cho bọn họ kinh hỉ vô hạn.
Như vậy lúc này đây lại khiến cho trái tim tất cả mọi người đều toàn bộ chìm vào đáy cốc.
Ngụy Húc cũng đồng dạng yên lặng, sau một hồi lâu mới cười khổ nói:
- Nguyên lai Đạo môn Thanh Huyền đã sớm có tính toán. Vài năm trước đã có liệu định.
Tất nhiên sớm có sở liệu, cũng chẳng trách Đổng Trọng Thư cùng Chu Tử, còn có hai vị Ma quân kia lại trở về vừa khéo như thế.
Sau khi thất thần, mắt Lâm Nguyên Tĩnh nhìn xuống dưới, chỉ thấy mấy vị Thánh cảnh vẫn là không có việc gì, chỉ có hơn mười vị Thần cảnh đồng môn lại hiện ra vẻ đau khổ.
Lập tức hung hăng trừng mắt nhìn Tông Thủ. Người sư điệt này, nàng thật không hiểu nên nói như thế nào mới tốt.
Loại tin tức này có thể lén cáo tri. Trước mặt mọi người khiến cho bị loạn quân tâm.
Ngụy Húc nói đến người nọ cũng đã khiến cho mọi người thừa nhận áp lực trọng đại.
Mà lúc này lần nữa biết rõ tin tức Đạo môn ở mấy năm trước mua hàng nghìn Linh cảnh tu nô, chính là một cọng cỏ cuối cùng đè gục con lạc đà.
Lại duy chỉ có Tú Quan, trên mặt ngược lại là hiện lên vài phần vui vẻ:
- Tin tức này tính ra là vẫn kịp lúc, dù sao cũng hơn đợi đến thời điểm chiến đấu xảy ra, chúng ta trở tay không kịp thì tốt hơn nhiều. Bất quá việc này, đã từng xác thực chứng nhận chưa?
- Việc này là từ một vị ở trong Tu La tộc nhân mà biết được. Thân phận của người này khá cao, coi như là có thể tin, tin tức đương nhiên không giả!
Mắt của Tú Quan khẽ híp một cái, cũng không đi truy vấn Tông Thủ người nọ là ai, trực tiếp gật đầu nói:
- Vài ngày trước đó lúc ta xuất nhập Tổ Sư đường, phát hiện ra Huyền Mệnh Kim Sách kia thiếu mất một trang.
Trong nội tâm Tông Thủ lập tức máy động, chuyện này quả nhiên là không thể gạt được người khác, nhất là vị ở trước mắt này.
Rồi sau đó cũng chỉ thấy mọi người ở trong điện đều là thần tình chấn động, vô số thần niệm đều hướng về phía Tổ Sư đường tìm kiếm. Sau đó sắc mặt của mỗi người đều là tái xanh một mảnh.
Tổ Sư đường phòng vệ sâm nghiêm, ngoại nhân muốn đi vào đã là muôn vàn khó khăn. Mặc dù là Chí cảnh tu sĩ cũng vô pháp làm được.
Liền lại càng không cần phải nói là vô thanh vô tức lấy đi.
Bất quá ở trong vực này cũng không phải là không có người làm được.
Nhưng nếu thật sự là người ngoài, sao lại không đem cả Huyền Mệnh Kim Sách trộm lấy hết?
Vật ấy chính là có thể khiến cho người ta kéo dài gấp đôi thọ nguyên, là chí bảo khiến cho vô số người thèm thuồng.
Đạo, Nho hai nhà cùng Thương Sinh Đạo trong lúc này thật sự là có tín niệm tranh đấu.
← Ch. 1422 | Ch. 1424 → |