Vay nóng Tinvay

Truyện:Thần Hoàng - Chương 1465

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 1465: Hắc Bạch Kỳ Lân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Shopee


Côn Minh vừa rồi bỏ mình, tuy nói là hơn phân nửa thân thể đều bị Vô Lượng Chung Thủy pháp của Tông Thủ thôn phệ.

Nhưng có bộ phận lại tản ra khắp nơi. Tông Thủ vừa rồi liền tận mắt nhìn thấy mảnh hoang mạc chi địa kia ở trong khoảnh khắc biến thành đất đai màu mỡ.

Nhưng mà nơi này, cũng chân chân chính chính không phải là chỗ độ kiếp. Sau trận chiến này, ở trong Thương Sinh khung cảnh, nhất định là bị vô lượng thiên địa ý chí chú ý.

Nhưng mà coi như là nhân họa đắc phúc, ở trong khung cảnh tuy là tàn phá, nhưng trong 2000 năm tiếp theo, ở bên trong khung cảnh đều sẽ là một nơi thánh địa tu hành.

Chí cảnh chi huyết tẩm nhiễm, vô số mảnh vỡ đại đạo, ý niệm Chí cảnh lưu lại, 'Đạo ngân' do thánh tôn giao thủ để lại. Đối với tu sĩ mà nói, chính là vật có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Càng khó hơn chính là, ở trong khống chế của Tam Thập Tam Thiên trận, xảy ra bất trắc đã nhỏ lại càng nhỏ.

17 vạn tu sĩ Thương Sinh Đạo có duyên quan chiến ngày hôm nay, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tất nhiên sẽ có rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn tiến lên tầng thứ cao hơn.

- Bất quá, đầu Hắc Kỳ Lân này lại cũng chưa chắc đã muốn để cho tiểu gia hỏa này cắn nuốt toàn bộ.

Tông Thủ ngẩn người, nhìn qua Tú Quan, hơi có chút kinh ngạc.

Nghe ý tứ của vị sư bá này, là muốn đem Hắc Kỳ Lân nỳ lưu lại? Nhưng mà con thú này, lại là tai nạn hóa sinh, do ác niệm của thế nhân tụ lại. Những nơi đi qua, đều đem lại chuyện bất tường.

Người trên thế gian, là tránh cũng sợ còn không kịp.

- Nói không sai, thế gian này, chí thiện hay chí ác đều không phải là chuyện gì quá tốt. Giống như Chung Thủy chi đạo của ngươi, Quang Ám đan vào một thể, trong cái kia có cái này, trong cái này có cái kia, làm sao mà phân rõ được? Cho dù là chính ngọ trong ngày, cũng có chỗ ánh mặt trời không chiếu được đến. Mặc dù là trong đêm, cũng có quang minh tồn tại.

Nói câu này, nhưng lại là Long Ảnh, lúc này cũng dạo bước tới. Lần đại kiếp này đã qua, lại hoàn lại nhân tình của Ngụy Húc, khuôn mặt của lão nhân này đúng là cười cười nhẹ nhàng, gương mặt nhẹ nhõm.

- Đầu Hắc Kỳ Lân này, người khác đều nuôi không được, trừ phi là người có tội ác tày trời, hoặc cái thế cường giả như Thái Thủy. Nhưng với ngươi mà nói, đó là gặp được may mắn. Đối với Khiếu Nhật mà nói, cũng có chỗ tốt cực lớn.

Tông Thủ khẽ giật mình, gặp may mắn? Chỗ tốt cực lớn? Long Ảnh nói cái này, đến cùng là ý gì?

Lại nói đến Tông Thủ hắn, chuyện xấu cũng đã làm nhiều lần rồi. Nhưng mà đại khái là quang minh lỗi lạc, không thẹn với người.

Cũng không có nhiều ác khí như vậy để tẩm bổ cho loại ác linh như Hắc Kỳ Lân thực khí mà sinh này.

Khiếu Nhật lại tựa hồ dự cảm được cái gì, tiếp tục há to miệng hút bổn nguyên khí tức của Hắc Kỳ Lân vào, chứa đựng ở trong mi tâm.

- Là nhân tâm, vương đạo chi khí dù tinh khiết thế nào cũng có vật dơ bẩn. Chuyện thế gian, đều là hắc bạch hai mặt. Nếu không thì Hắc Kỳ Lân này lại vì sao mà sinh? Tông Thủ nếu như ngươi có đầu Hắc Kỳ Lân này dùng làm hộ giá, như vậy ít nhất có thể bù đắp được mười kiện Cửu Tiêu tháp.

Tú Quan trực tiếp điểm tỉnh, sau đó lị đang ở lúc đầu Hắc Kỳ Lân này thần sắc dần dần uể oải, một thân chân nguyên đều ngã xuống đến Thánh cảnh.

Bỗng dưng lại thò một ngón tay ra, tương tự điểm vào trên mi tâm của đầu biến dị thần thú này.

Lập tức một tiếng nổ vang dị thường từ trong thể nội của Hắc Kỳ Lân truyền ra.

Thần sắc của con dị thú này tức thì càng là thống khổ không chịu nổi, trong mắt đều là vẻ thất lạc phẫn nộ.

Tông Thủ không cần nhìn cũng đã biết, đây là Tú Quan đã phá hủy thần niệm ấn ký mà Thái Thủy gieo xuống trên người đầu Hắc Kỳ Lân này.

Trong lòng của hắn vẫn còn đang vì những lời vừa rồi của Tú Quan làm cho rung động, như có sóng to đột khởi.

Mười kiện Cửu Tiêu tháp? Đây cơ hồ liền có thể bù đắp được hai tòa A Tị hoàng tọa rồi.

Cái gọi là Cửu Tiêu tháp, chính là tên gọi của cửu tầng kim tháp mà Ngụy Húc cho hắn. Là một kiện vương đạo pháp khí, cũng là một trong khống trận hạch tâm của Tam Thập Tam Thiên trận.

Trước khi lấy được A Tị hoàng tọa cùng Huyễn Tâm Kính, Tông Thủ vẫn là dựa vào vật ấy để trấn áp vương đạo chi khí xâm nhiễm.

Nếu thật như Tú Quan nói, như vậy ảnh hưởng của vương đạo chi khí này đối với hắn liền chính thức là cực kỳ nhỏ bé.

Chỉ là con thú lại, lại nên chế ngự như thế nào? Hắc Kỳ Lân này đã đi theo Thái Thủy có lẽ đã có ít nhất ba ngàn năm. Không có khả năng chỉ là hạ một chút cấm chế liền có thể đơn giản hàng phục được nó.

Kỳ Lân cao ngạo, Hắc Kỳ Lân cũng giống như thế.

Khiếu Nhật là bởi vì ủy thác của cha nó, bị thứ đồ bỏ là Thánh Vương chi khí của hắn hấp đẫn, xem hắn giống như là cha mẹ, lúc này mới hàng phục được nó.

Mà Hắc Kỳ Lân, lại rõ ràng là đã có ý muốn chết. Cho dù là dùng bí thuật cấm chế, đợi đến khi hắn buông khống chế ra, cũng nhất định lập tức tự tuyệt.

- Chuyết!

Một tiếng đạo ngâm đã cắt đứt suy nghĩ của Tông Thủ: Lúc lấy lại tinh thần, chỉ thấy Tú Quan là cầm lấy đầu của Hắc Kỳ Lân, ngân sắc quang vân chợt thẩm thấu vào. Huy hoàng hạo đại, ở trên thân thể của Hắc Kỳ Lân mà càn quét.

Sau khi vang lên từng đợt tiếng ông nhiên, vẻ kháng cự căm hận trong mắt Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng tan thành mây khói. Trong con ngươi, dần dần tất cả đều là thần sắc mờ mịt.

Trong mắt vốn là lộ ra ý vị hắc ám phong cuồng, giờ lại ẩn hàm vài phần tinh khiết vô cùng.

Mày kiếm của Tông Thủ nhảy lên, ngoài ý muốn không thôi. Cuối cùng biết được ý định của Tú Quan, lại rõ ràng là lấy lực lượng vô địch thế gian của hắn cường hành rửa đi mỗi một điểm trí nhớ của đầu Hắc Kỳ Lân này, khiến cho ở trong nguyên hồn hoàn toàn tinh khiết như tờ giấy trắng.

Ước chừng sau nửa khắc, trong tay Tú Quan lại sinh ra một vòng xoáy khổng lồ.

Thân hình của Hắc Kỳ Lân kia theo đó mà thu lại, hóa thành một cái ám cầu màu đen.

Sau đó ngay tại lúc Tông Thủ đang mờ mịt khó hiểu, hai tay của Tú Quan liền lại chợt điểm vào mi tâm của hắn.

Tức thì lực lượng ngập trời dũng mãnh nhập vào thần tiêu nê hoàn của hắn, cuối cùng trực tiếp đụng vào trong nguyên hồn.

Một đám hắc quang đầu nhập, trực tiếp liền đụng vào bên trong Hắc động pháp tướng kia.

Tông Thủ lắp bắp kinh hãi, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc. Trước tiên chính là thể nội nguyên hồn.

Pháp tướng cũng không có gì không ổn, hắc động pháp tướng kia cũng vẫn là vững chắc.

Không đúng, phải nói là càng vững chắc một chút.

Bên trong hình như có một sinh vật, đúng là dựng dục thác sinh ở bên trong.

- Nguyên thần ký ức của con thú này đều đã tẩy trừ hết sạch, tất cả ý thức đều là một phiến trống rỗng như lúc mới sinh ra. Bổn nguyên bị hút đi hơn phân nửa, dĩ nhiên là đã trọng thương, ở trong cái Ám Hắc Đại Nhật pháp tướng của ngươi tu dưỡng trầm miện, đúng là không gì thích hợp hơn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1741)