Vay nóng Tima

Truyện:Thần Hoàng - Chương 1600

Thần Hoàng
Trọn bộ 1741 chương
Chương 1600: Hư thật không vọng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1741)

Siêu sale Lazada


Toàn lực đào tẩu, một người một kiếm lại lần nữa độn hóa vào vô hình, di chuyển trong thiên địa.

Nhưng trước sau lại vẫn không thể tránh thoát Tông Thủ đuổi theo như hình với bóng. Tru Tuyệt kiếm quang được Trụ Thư gia tốc đến cực hạn, còn lực lượng của Thuấn Không Long Đan đều hoàn toàn phong tỏa thời không. Lúc này bóng kiếm của Thập Tuyệt Ngự Đạo Tuyệt Diệt Long Nha kiếm đang dần dần phân chia trong không gian vạn trượng. Hơn trăm dạng kiếm khí hoàn toàn không giống nhau đang tuyệt diệt tất cả mọi thứ bên trong phiến không gian này!

Có thể lại lui mà không thể chạy thoát, thân hình của Cung Nguyên kia ngừng chạy. Sau đó vẻn vẹn trong một cái chớp mắt, mười hai lưỡi kiếm kia đồng thời trở về, hợp nhất cùng chủ kiếm.

- Hư Thực Vô Vọng!

Bóng dáng toàn thân đúng là đi ngược lại qui luật Thế Giới Thời không, xuyên qua không gian ở trên hư không mà chạy thoát ra.

Bóng dáng hư thực biến đổi, kiếm quang cũng không ngừng di động, không ngừng đan xen qua lại mà mạnh mẽ đâm tới về hướng Tông Thủ. Chúng liên tục giao tranh cùng Luyện Thần Kiếm.

Tông Thủ trước sau lại vô phương nắm bắt được vị trí của chân thân Cung Nguyên này. Phảng phất người này đã không còn với hậu thế.

Cho đến một khắc cuối cùng kia, rốt cục hắn mới nắm bắt được một tia dấu vết. Vì vậy dốc tất cả lực lượng, đều đem hội tụ với kiếm mà phát tiết đi.

Sựt!

Sau những âm thanh vô cùng sắc bén, lại là 'Xoẹt' một tiếng xé rách.

Một đám vết máu hiện ra, mơ hồ có thể thấy được Cung Nguyên kia sau khi bị kiếm quang xuyên thân, từ trong miệng phun ra mãnh liệt một ngụm máu tươi. Xen lẫn vào đó là những mảnh nội tạng nhỏ phun ra theo.

Cả người lại vẫn nỗ lực duy trì Hư Thực Chuyển Hoán, còn hắn thoát thân ra ngoài trận thế của Thập Tuyệt Ngự Đạo Tuyệt Diệt kiếm.

Mượn Thiên Độn kiếm quang, chỉ trong một cái chớp mắt là Cung Nguyên liền từ trong tầm nhìn của năm người liền biến mất bặt vô âm tín.

- Hả, người này rốt cuộc là ai? Còn mạnh hơn ám sát kiếm thuật!

Tô Tiểu Tiểu lúc này sau khi dựng tóc gáy, kinh ngạc nhìn về phía vị trí kiếm quang kia rời đi.

Nếu vừa rồi mục tiêu của người này là nàng, như vậy Tô Tiểu Tiểu nàng tất nhiên không thể còn sống để thấy vầng thái dương ngày hôm sau.

- Vân Giới Lục Tuyệt Kiếm của các ngươi, e là cũng chỉ đến như vậy chứ? Làm thế nào mà cho tới bây giờ đều chưa nghe nói qua?

Nguyên Vô Thương cũng là sắc mặt khó coi, mặc dù hắn có thể ngăn nổi một kiếm kia, nhưng lại nhất định phải chịu thương tích không nhỏ.

Người này xác thật là Tịch Tịch Vô Danh, trước đây cũng chưa từng nghe nói đến.

Tuy nhiên với Kiếm Đạo của hắn thì xem chừng cả về tuổi tác cũng như diện mạo đều không quá ba mươi. Vậy mà thành tựu của người này như vậy, vẻn vẹn chỉ ở dưới Tông Thủ, càng hơn hẳn Nguyên Vô Thương hắn một đường.

- Người này tên gọi Cung Nguyên, là người của Tụ Vân Tông Môn năm xưa. Toàn tông phái bị diệt, tất cả bởi vì cuộc chiến Đạo Môn của ta. Vì vậy lâm vào tình cảnh oán giận sâu sắc, cũng càng hận thấu xương đối với ta. Hắn một mực mai danh ẩn tích, tôi luyện Kiếm Đạo, muốn tìm ta để báo thù. Do đó không có thanh danh truyền lại đời sau. Thiên tư kiếm thuật của người này tuyệt không thua kém ta.

Tông Thủ thả lỏng Luyện Thần Kiếm, trong lòng mơ hồ có chút hối hận.

Kỳ thật vừa rồi nếu là vận dụng một quả Sinh Tử Đàm Hoa, thi triển một lần Minh Hà Cáo Tử Kiếm ở cấp bậc Diệt thế thập nhị đẳng, thì có thể cửu thành cửu chém chết Cung Nguyên kia ngay tại chỗ.

Tuy nhiên lại đúng là vẫn còn không nỡ. Tác dụng của Sinh Tử Đàm Hoa, ngoại trừ dùng cho Minh Hà Cáo Tử Kiếm ra, còn có được lực lượng 'Sinh tử nhân, nhục bạch cốt', có ý nghĩa là cơ hội để một lần sống lại.

Hiện nay hắn chỉ có một quả rưỡi, vì vậy cũng càng thêm quý báu, không dám dễ dàng lãng phí.

Mà kết quả không nỡ, chính là Cung Nguyên lại một lần nữa thoát được dưới kiếm của hắn.

Không nghĩ tới người này một đời, dĩ nhiên là nhanh như vậy liền sáng tạo ra một chiêu kiếm thuật 'Hư Thực Vô Vọng' này?

Trong tương lai tung hoành thiên hạ, cơ hồ không người nào có thể ngăn nổi kiếm quyết tuy chỉ là hình thức ban đầu. Tuy nhiên hôm nay lần đầu lộ ra sự sắc sảo đã đủ làm cho lòng người giá lạnh.

Cũng may người này đã bị thương trầm trọng, thiết tưởng đã bị Tru Tuyệt Kiếm ý của hắn hoàn toàn đánh trúng thân thể, chỉ còn sức tự bảo vệ mình nên có lẽ trong thời gian mấy ngày tới sẽ không cách nào tiếp tục xuất hiện ở trước mặt hắn. Có điều hắn lại cũng có chút kỳ quái. Người này, hẳn là biết rõ bản thân vẫn không phải đối thủ của hắn mới đúng, vì sao lại còn muốn ra tay vào lúc này. Mà không phải so với tình cảnh của Tông Thủ thì hắn càng nguy hiểm hơn sao?

Nghĩ như vậy mà trong miệng Tông Thủ cũng dần dần nổi lên vài phần mùi vị cay đắng.

Nhìn đi nhìn lại khắp nơi, chỉ thấy bởi vì giao chiến trong thời gian mấy chục hô hấp này, phương viên mấy vạn trượng ở đây gồm tất cả kiến trúc nhà cửa, những sát thi liên quan đều bị cứ thế san bằng.

Tương ứng, trước đây hắn thi triển ma thuật cũng hoàn toàn không có hiệu quả.

Ngửa đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mấy chục con hung cầm kia lúc này đang nhìn xuống phía dưới. Mà ở chung quanh cũng có hơn mười đạo ý niệm mạnh mẽ đang lan tràn càn quét đến.

Ở vùng phụ cận chung quanh, tất cả sát thi cũng đều đang nhìn về phía nơi này.

Mặc dù ma thuật chưa từng tan biến, chỉ dựa vào khí tức ở nơi này sinh ra do lực va chạm cũng đủ để khiến cho các Thi Tướng bên trong thành chú ý.

Linh vân cấm chế ở chung quanh cũng hết sức căng thẳng.

Tông Thủ khe khẽ thở dài. Chẳng lẽ nói, đây mới là mục đích thực sự của Cung Nguyên kia?

Làm cho chính mình bị bại lộ vị trí, để cho phải mệt mỏi dưới sự đuổi giết của Thi Quân Thi Tướng ở trong thành?

Đến lúc năm người quẫn bách thì Cung Nguyên cũng có cơ hội để thừa dịp.

Lại hoặc là, bởi vì hắn đang tự tạo ra cơ hội?

- Lần này thật đúng là phiền toái, trừ phi thối lui khỏi Hàm Dương này, nếu không năm người chúng ta có thể bị đuổi giết đến chết sao.

Tô Tiểu Tiểu cũng đồng dạng chú ý tới dị trạng. Sau đó chỉ thấy Tông Thủ với ánh mắt mong chờ đang nhìn lại đây. Nàng lại lắc đầu, vui vẻ thản nhiên thu hồi thanh Huyết Nguyệt Đao kia trở về.

- Kỳ thật ta cũng muốn nhân cơ hội này mà đưa ra giá cả, để Thủ Lang cùng Tiểu Tiểu chung sức chung lòng, đến một hồi cá nước thân mật gì gì đó. Đáng tiếc là lực còn thua kém, lại có nhiều hung cầm Thi Tướng như vậy. E là Nguyên Ma Thất Tình Quyết của ta dẫu có cường thịnh hơn gấp hàng chục lần cũng không làm gì được.

Nguyên Vô Thương cũng không khỏi hạ giọng mắng: - Cái đồ ngu xuẩn thà hại người chứ không hại mình này!

Cung Nguyên bị thương trầm trọng, huyết khí tiết ra bên ngoài. E rằng dẫu có Hư Thực Chuyển Hoán pháp, thì cũng không thể tiếp tục có cách nào tránh né được cảm giác đánh dấu của những Thi Quân này.

Tình trạng lúc này, chỉ biết so với bọn hắn càng kém hơn nhiều.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1741)