← Ch.1668 | Ch.1670 → |
- Lý Tín?
Lâm Huyền Huyên nói:
- Hắn nói ngươi lúc này tình huống đặc thù, cũng không biết ngươi ở đâu. Cho nên không chịu mở miệng, nói là sẽ bốc lên nguy hiểm cho ngươi, chẳng bằng chính ngươi tự trở về.
Thần sắc quái dị:
- Người này chính là danh tướng tuyệt thế của tần hoàng. Nhưng mà bản thân hắn là sát thi mới đúng, tại sao biến thành người sống? Ngươi làm sao thu hắn vào dưới trướng được? Muốn khiến người ta quy tâm, sợ rằng không dễ dàng.
- Là cơ duyên xảo hợp! Trên người của ta vừa mới thu một món đồ vật, có thể ước thúc người này.
Tông Thủ cười cười, giải thích một câu, sau đó thần sắc ngưng trọng hỏi:
- Trong Vân Giới vừa xảy ra chuyện gì? Ta mấy ngày nay đều cảm thấy tâm thần không tập trung, không cách nào tĩnh tâm --
Mới nói tới đây thì sắc mặt Lâm Huyền Huyên yên lặng, hơi áy náy.
Trong lòng Tông Thủ lập tức ' lộp bộp ' một tiếng, đã biết tình thế không ổn.
Mà Nguyên Vô Thương thì thở dài một tiếng, hơi có chút đau đầu nói:
- Ám thế ma đình đã đánh vào Thiên Phương thế giới, nghe nói là mười tiết độ phủ. Ân Ngự có được mười hai trấn quốc đồng nhân, lại thỉnh Lý Biệt Tuyết rời núi làm quốc sư Đại Thương. Gần đây rất hung hăng càn quấy. Nhưng mà chính yếu nhất chính là tên ngu xuẩn Kim Bất Hối này...
...
Dương Tử Giang nam, phía đông thành Kim Lăng.
Trên thạch đàn Hắc Bạch Thái Cực có hai người ngồi dối diện nhau
Đây là khu vực của Đại Càn. Vừa là đài tế thiên của Đại Càn. Kim Lăng chính là một trong hai thủ đô của Đại Thương, bản thân chỉ có hoàng cung là kiến trúc nguyên vẹn.
Lúc Đại Thương tu kiến khi toàn thịnh, một mực bảo tồn không tệ, bao năm qua thương hoàng đều tới đây ở.
Cho nên thuận tiện nghi hoàng triều Đại Càn, chỉ cần tu sửa một chút là ở được, không tiêu tốn bao nhiêu tiền tài.
Đài tế thiên này khí phái hơn Càn Thiên Sơn vô số lần. Hơn nữa vị trí tuyệt hảo. Cao chín mươi chín trượng, ở vào linh nhãn, toàn thân là vật liệu đá thượng giai.
Nơi này có thể nhìn qua tường thành, xem cảnh bên ngoài thành. Có thể trông từng chiếc lâu hạm va chạm chém giết nhau.
Trên thuyền lớn dài hẹp không ngừng chuyển quân Đại Thương qua sông, tiến vào phía Nam.
Cả thành Kim Lăng đều giương cung bạt kiếm. Ba mươi vạn đại quân cố thủ tường thành. Còn có mười vạn quân đóng ở đường đi, trấn áp nội thành.
Nhưng mà Khổng Duệ lại không quan tâm tới.
Thương quân mặc dù thịnh, nhưng mà tinh nhuệ hơn phân nửa chết trong trận Vẫn Thần Nguyên.
Hiện giờ phần lớn là tân binh, trong thời gian ngắn muốn phá được thành Kim Lăng là hùng thành chính là si tâm vọng tưởng.
Giờ phút này hắn càng để ý người trước mặt.
- Đế tinh di chuyển qua trái, đây là long du xuất uyên.
Hồn niệm quan sát thiên văn, trong mắt Khổng Duệ hiện ra nét hưng phấn. Sau đó dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn qua phía đối diện.
- Không biết Minh Nhật Hiên tiền bối nghĩ có đúng không?
Minh Nhật Hiên nhịn không được cười lên:
- Xem ra bệ hạ hắn đã thoát khốn rồi, thật là đáng mừng. Kỳ thật ngươi là thuận số đại sư đương thời, làm sao cần hỏi ta?
Khổng Duệ cười cười, nghiêm mặt nói:
- Từ khi ta ra đời đã nghe qua danh tiếng Minh Nhật Hiên cư sĩ. Cư sĩ trong mắt những người tính toán thuật số chúng ta tuy không phải tổ sư. Nhưng cũng là nhân vật tông sư. Cho nên Khổng Duệ mới muốn thỉnh giáo!
Lại khẽ cười nói:
- Không bằng ta và ngươi đánh cuộc một keo, quốc thọ Đại Thương là bao nhiêu, Đại Càn Quốc vận hưng suy.
- Đây là khảo thí sao?
Trên mặt Minh Nhật Hiên lộ vẻ dị sắc, hắn tuổi gần vạn năm, cũng dám có người ra đề mục với mình?
Nhưng mà người trước mắt cũng miễn cưỡng có tư cách này.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ thấy trên bầu trời một khỏa đế tinh thực sự sáng ngời, giống như đang hấp thu hào quang của mấy chục ngôi sao chung quanh.
Một tháng trước có hai ngôi sao ẩn ẩn chống lại được. Lúc này cũng bị áp chế xuống.
Kỳ thật lúc này tinh tượng phía chân trời đã hỗn loạn lần nữa. Bị tầng tầng lớp lớp lực lượng che đậy, đảo loạn. Hắn chính là một trong số đó.
Lúc này quan sát đến tinh không là Minh Nhật Hiên bài xích vô số biểu hiện giả dối xuất hiện tình hình, cũng không biết đúng không, chỉ có thể dùng phán đoán xu thế thiên hạ.
- Thôn Long Chi Cục chưa hiểu, lúc này đã là du long xuất uyên. Đây là tinh cục mới, Long Ngự Cửu Thiên, mây mưa thất thường. Đại Thương quốc thọ bao nhiêu có gì khác nhau? Đơn giản là hồi quang phản chiếu, khó thoát đại kiếp nạn. Về phần Đại Càn --
Minh Nhật Hiên nhắm mắt lại trầm ngâm, thật lâu sau lúc này mới nói:
- Đây là khí nuốt vạn dặm như hổ!
Trong đôi mắt hơi ẩn chứa thần sắc không dám tin. Suy đoán ra tinh cục này đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Khổng Duệ trong mắt hàm kinh ngạc, hắn chỉ có thể suy diễn ra tinh cục Long Ngự Cửu Thiên mà thôi. Về sau vượt qua khả năng của hắn...
Mà Minh Nhật Hiên cư sĩ trước mặt, đạo hạnh chênh lệch là đây sao?
Hơi suy ngẫm Khổng Duệ cũng hơi cười rộ lên:
- Xem ra là anh hùng gặp nhau, nhưng mà người khác xem chưa hẳn là như vậy...
Lại xúc động nói:
- Vậy đánh bạc, cuối cùng là như cư sĩ nói, Khổng Duệ nguyện ý lên lớp giảng bài, tấu thỉnh bệ hạ sắc phong cư sĩ làm quốc sư Đại Càn.
Minh Nhật Hiên hơi lặng người, hắn tới đây kỳ thật chỉ là ôm một chút hiếu kỳ, tối đa cũng chỉ hy vọng có thể được Khổng Duệ thông cảm, từ Đại Càn lấy được cái canh hộ quốc pháp sư, hội tụ nhiều số mệnh cho mình hơn.
Ngược lại chưa từng dự kiến Khổng Duệ lại đạo đức tốt như vậy.
Thượng cổ luyện khí sĩ nhất mạch mượn ' khí ' tu hành. Khí thuận thì tiến triển cực nhanh, khí không tốt thì chính là nước ngược dòng.
Cho nên ' quốc sư Đại Càn' trong mắt luyện khí sĩ không khác gì tiên trân cao cấp nhất.
Khí như suối tuyền, đa phần là nước mỏng, cho nên phải quý trọng.
Khổng Duệ rõ ràng cũng là luyện khí sĩ nhất mạch, mượn tư thiên giám trợ giúp bản thân, trong mấy năm ngắn ngủi tăng lên Tiên giai.
Rất khó tưởng tượng, người này dễ dàng nhượng xuất vị trí quốc sư.
Thần sắc kinh ngạc, Minh Nhật Hiên phản ứng không chậm chút nào:
- Cần gì như thế? Minh Nhật Hiên kỳ thật không có ý đó.
- Cư sĩ ngươi sĩ diện cãi láo? Cùng là luyện khí sĩ, tâm ý của ngài ta không hiểu sao?
Khổng Duệ nhàn nhạt cười:
- Con gái của Khổng Duệ chẳng những là đại soái của Đại Càn, càng là Trắc Phi của bệ hạ, huyết mạch tương liên. Khổng Duệ muốn không bị trời tru thì vị trí quốc sư này nên cho người khác thì hơn.
Nói đến chỗ này Khổng Duệ lại cười cười:
- Lại nói Khổng Duệ còn có một chuyện, yêu cầu cư sĩ trợ giúp!
Minh Nhật Hiên cẩn thận ngẫm lại, đúng là như thế.
Nhưng mà quốc sư Đại Càn sao? Xác thực làm động lòng người, nhưng mà lại cần cẩn thận suy nghĩ một hai.
Lại nói Khổng Duệ rốt cuộc là có chuyện gì cần mình trợ giúp?
- Chẳng lẽ vì cuộc chiến Bách Thắng Quan? Nghe nói trận chiến này là do Khổng Dao quý phi tự mình tọa trấn chủ trì?
Khổng Duệ mặt không biểu tình gật đầu:
- Đúng vậy! Khổng Duệ muốn mời cư sĩ tọa trấn nơi này.
Minh Nhật Hiên lòng dạ biết rõ, Bách Thắng Quan lúc này đã bị Hỏa Quạ Ma Chủ vây khốn.
← Ch. 1668 | Ch. 1670 → |