← Ch.210 | Ch.212 → |
" Mau! Toàn lực chạy đến đó!." Triệu Thiên Diệp khẽ quát một tiếng. Hai mươi người đều ngẩn ra, nhưng lập tức liền hiểu được. Chỗ đó rõ ràng là ở bên bờ sông Lệ Thuỷ, là biên giới của khu vực của tông môn. Cảm thụ uy thế của trận đại chiến kia, cho dù là ở cách hơn mười dặm, bọn họ đều cảm thấy tim mình dập nhanh hơn.
Đoàn người tập tức tăng hết tốc độ chạy tới. Triệu Thiên Diệp và mấy đệ tử đạt tới cảnh giới Kiếm Sư lại cảm thấy có chút gì đó không đúng, bởi vì bọn họ cảm nhận được trận đại chiến kia có toả ra khí Phong Lôi cùng với khí hệ Hoả nóng chảy. Hình như đó là hai kiếm giả Thiên Đạo chiến đấu. Mà có thể phát ra khí Phong Lôi thì chỉ có Lục Thanh mà thôi.
Chẳng lẽ
Có chút khiếp sợ, tốc độ của mấy người càng tăng hơn. Kiếm Chủng trong đan điền không ngừng phun ra nuốt vào Kiếm Nguyên, triển khai hết tốc lực thẳng hướng trấn Lệ Thuỷ mà chạy.
Mà ngay tại bờ sông Lệ Thuỷ, khí thế trên người Lục Thanh và Liệt Quang càng lúc càng thịnh. Giữa hai người, rốt cuộc chiêu Phong Lôi Sậu Vũ của Lục Thanh vẫn mạnh mẽ hơn môt bậc. Phong Lôi Kiếm Khí cuồng bạo nhanh chóng đánh tan gần trăm khối cầu lửa rồi bắn thẳng về phía Liệt Quang.
Không hề có chút bối rối, khuôn mặt Liệt Quang đột nhiên trở nên đỏ bừng. Mái tóc đỏ như lửa sau lưng hắn tự động tung bay. Hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Phong Lôi Kiếm khí đang đánh tới.
Ngâm
Một tiếng kiếm ngâm bén nhọn vang lên. Sắc mặt Liệt quang vô cùng trịnh trọng, thanh thần kiếm cấp Thanh Phàm trong tay đâm ra liên tiếp. Tiếng kiếm xé gió vang lên không ngớt. Không khí bị kiếm khí sắc bén phá vỡ, liên tục phát ra những tiếng động.
Trên mũi kiếm của Liệt Quang, mỗi một kiếm sau khi đâm ra đều ngưng kết ra một quả cầu lửa nhỏ có màu lam nhạt, toả ra nhiệt lượng kinh người. Kiếm chiêu đánh ra liên miên, trên không trung hình thành từng đạo lưu quang. Từng cơn sóng khí mang theo nhiệt độ kinh người khuếch tán ra xung quanh.
Mặt biến sắc, lão nhân râu dài trầm giọng nói: " Đây là chiêu cuối cùng của Chân Dương Ngưng Hoả Kiếm, Ngưng Hoả Chân Dương Phá. Đã gần mười năm không thấy. Hôm nay nhìn lại, tuy rằng Kiếm Nguyên của Liệt Quang bị áp chế nhưng uy thế này vẫn vượt xa năm xưa."
Sắc mặt lão nhân bên cạnh cũng trở nên ngưng trọng. Không ai so với hắn rõ ràng hơn về uy lực của chiêu kiếm Ngưng Hoả Chân Dương Phá này bởi lúc trước, chính hắn đã phải đối đầu với chiêu kiếm đó. Khi đó, dường như ngay cả việc hắn di chuyển cũng trở nên khó khăn. Đương nhiên, lức đó hắn chỉ có tu vi Kiếm Chủ tiểu thiên vị, lại chưa lĩnh ngộ hoàn toàn kiếm pháp tinh thâm. Cho nên mới bị Liệt quang khi đó vừa đạt đến Kiếm Chủ trung thiên vị đánh bại.
Kể cả là như vậy thì uy lực của chiêu Ngưng Hoả Chân Dương Phá cũng không thể bàn cãi. Chiêu thức này được đánh giá là một trong những chiêu kiếm pháp tinh thâm mạnh mẽ nhất của Tử Hà Tông. Bằng vào chiêu kiếm này, Liệt Quang đã chiếm được vị trí thứ năm trên Đằng Vân bảng.
Phốc
Phốc
Phốc
Phong Lôi Kiếm Khí đánh vào trên mặt hoả cầu, nhất thời giống như bị hà tan. Mà sau khi hoà tan Phong Lôi Kiếm Khí, quả cầu lửa lại trở nên lớn hơn trước một phần. Thậm chí trên bề mặt còn có một chút Tử Điện cùng Tốn Phong lấp loé.
Khoé miệng cười lạnh, động tác trên tay Liệt Quang càng lúc càng nhanh. Dần dần động tác của hắn không thể nhìn rõ được nữa, chỉ còn nghe thấy những tiếng rít gió kịch liệt. Không gian quanh người Liệt Quang như bị đọng lại, không khí bị kiếm khí phá vỡ hình thành một phạm vi chân không rộng hơn một trượng.
Mà lúc này, ở trước người hắn đã có mấy ngàn khối cầu lửa nhỏ bằng nắm tay đang ngưng tụ. Ở trung tâm mỗi một khối cầu lửa đều có một ngọn lửa nhỏ màu lam nhạt toả ra nhiệt độ kinh người, cơ hồ làm hơi nước trong không khí bốc hơi hết. Cho dù mấy người Niếp Thanh Thiên đứng ở phía xa xa, cũng đều cảm thấy không khí chung quanh đột nhiên trở nên khô ráo, nóng bức giống như đang ở giữa trưa hè.
" Hy vọng Lục Thanh có thể lĩnh ngộ đủ Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm. Uy lực chiêu kiếm này của Liệt Quang quá lớn, chúng ta không thể ngăn cản bọn họ lại được. Nếu tuỳ tiện ra tay ngăn cản thì không chết cũng trọng thương " Lão nhân râu dài trầm trọng nói, còn ánh mắt thì nhìn chằm chằm từng động tác của Liệt Quang.
Lúc này, ba người đều không thể ngăn cản lại hai người Lục Thanh. Nếu không may xảy ra chuyện gì, kể cả Lục Thanh hay Liệt Quang may bị trong thương thì bọn họ lại mất đi một Kiếm Chủ. Mà cả khu vự dọc bờ sông Lệ Thuỷ dài đến trăm dặm, rộng lớn. Bọn họ muốn dò xét hết toàn bộ thì ít nhất cần phải có năm Kiếm Chủ mới được. Nếu mà cứ tiếp tục như thế này, cho dù không bị địch nhân thừa cơ tập kích thì cũng coi như mở một lỗ hổng cho đối phương tiến vào.
Đột nhiên Niếp Thanh Thiên quay đầu nhìn lại. Ở ngoài xa mấy trăm trượng, Triệu Thiên Diệp đang dẫn đầu mang theo đám đệ tử của núi Triêu Dương chạy đến.
" Đó là ..." Đoàn người dừng lại, không thể tin nhìn chằm chằm lên bầu trời chỗ hai người Lục Thanh và Liệt Quang đang lăng không đứng. Khí thế cường đại phát ra từ hai người khiến bọn họ không dám đến gần chút nào. Từ trên người Lục Thanh, phong Lôi Kiếm Ý cuồng bạo giống như muốn xé rách trời đất đang không ngừng xoay quanh thân thể hắn, tiến hành áp chế Kiếm nguyên và thần thức của Liệt Quang.
" Đó là Kiếm ý!" Không biết là ai hô nhỏ lên một tiếng. Trừ Triệu Thiên Diệp đã biết từ trước, còn trong mắt những người khac đều lộ ra vẻ hâm mộ. Kiếm Ý! Đó là thần thông cao nhất mà kiếm giả có cảnh giới dưới Kiếm Hồn có thể có được. Kiếm Ý! Một gã kếim giả mà có được Kiếm Ý sẽ được mọi người thừa nhận. Kiếm giả lĩnh ngộ Kiếm ý, còn được gọi một tên khác là Chân ý Kiếm Giả, do tâm niệm ý chí cùng tâm thần ngưng tụ mà thành Kiếm ý. Đó chính là minh chứng tốt nhất của sự kiên tâm theo đuổi Kiếm Đạo.
Mà đối với phong chủ của núi Liệt Diễm, bọn họ cũng đã nghe nói qua. Nhìn uy thế Liệt quang ra tay cũng làm cho bọn họ cảm thấy hoảng sợ. Mỗi một khối cầu lửa màu lam trước mặt Liệt quang đều toả ra hơi nóng khiến bọn họ sợ hãi. Mà lại có đến mấy ngàn khối như vậy. Nhìn đến không khí xung quanh đó không ngừng bốc lên từng đạo khói đen nhàn nhạt, ai cũng cảm thấy trong lòng lạnh toát.
Ở bên rong mỗi quả cầu lửa đó đều có một đạo Kiếm Khí Hệ Hoả ngưng tụ thành một quả cầu Kiếm Khí thất nhỏ làm trung tâm. Từng luồng khí nóng kinh người không ngừng toả ra như muốn thiêu đốt tất cả vạn vật trên thế gian. Trong khoảnh khắc tất cả quả cầu lửa đều tụ tập lại nhắm thẳng về phái Lục Thanh bắn đi.
" Ngươi cũng chỉ có từng đấy bản lĩnh thôi sao?" Lạnh lùng nhìn về phía Liệt Quang đang đứng, Lục Thanh mở miệng nói.
Sửng sốt một chút, Liệt quang lập tức giận dữ, cười rộ: " Vốn ta nghĩ sẽ nương tay, không làm cho ngươi bị trong thương. Nhưng ngươi đã muốn tự tìm đường chết thì ta cũng chiều ý ngươi."
Gầm lên một tiếng, toàn thân Liệt Quang bộc phát ra Kiếm Khí hệ Hoả nóng chảy, rồi rót toàn bộ vào bên trong những khối cầu lửa trước mặt hắn.
Hô
Bằng mắt thường có thể thấy được những khối hoả cầu lại bành trướng lớn hơn trước gấp đôi. Hơi thở của Liệt quang lúc này đã có chút dồn dập.
Một cơn sóng khí nóng bức khuếch tán ra. Mặt đất dưới chân hai người, toàn bộ cây cối đều trở nên héo rũ. Thậm chí trên mặt đất hiện lên từng vết nứt nẻ khô ráo như gặp nắng hạn. Bị luồng sóng nhiệt tản ra, tu vi của đoàn người Triệu Thiên Diệp không đủ phải lùi về phía sau vài trượng.
Thanh kiếm trong tay Liệt Quang hướng về phía trước đẩy đi. Tất cả những quả cầu lửa ngưng tụ lại thành một quả cầu lửa màu lam nhạt to lớn đường kính gần hai trượng, tản ra khí thế bức người. Không khí bị thiêu đốt trở nên vặn vẹo, từmg đạo khói đen nhàn nhạt toả ra. Quả cầu lửa to lớn trong nháy mắt ngưng tụ, rồi phóng thẳng về phía Lục Thanh với tốc độ rất nhanh.
Niếp Thanh Thiên nắm chặt Tốn Phong kiếm trong tay, nhìn chằm chằm lên bầu trời, trong ánh mắt của hắn còn hiện lên một chút sát khí. Lão nhân bên cạnh kìm không được thở dài. Hắn biết, chỉ sợ lần tra xét này sẽ không thuận lợi như dự kiến.
Lúc này ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung tới Lục Thanh. Họ biết Liệt Quang thành danh đã lâu. Nhưng nghĩ đến những chiến tích mấy năm nay của Lục Thanh, đám dệ tử của cung Triêu Dương cũng trở nên an tâm hơn.
Đứng trên bầu trời, Lục Thanh nhìn chăm chú quả cầu lửa do Kiếm Khí hệ Hoả ngưng tụ mà thành đang phóng tới. Trong mắt hắn lộ ra vẻ dứt khoát, đột nhiên cả người tản ra phòng mang khí sắc bén. Một cỗ Kiếm Ý còn mạnh mẽ hơn cả lúc trước phóng ra. Trên bầu trời, khí Phong Lôi nhanh chóng tụ tập gào thét xung quanh Lục Thanh, chiếm cứ hơn phân nửa bầu trời.
Chân phải bước lên một bước, một tầng sóng gợn không khí nhìn rõ ràng khuếch tán ra. Tâm thần của Lục Thanh đắm chìm trong một loại cảnh giới khó hiểu. Thần thức Lục Thanh khuếch tán ra ngoài. Hắn có cảm giác như có sự kêu gọi từ đám Lôi Vân trên bầu trời. Trong đầu có cảm giác tê dại kì lạ dâng lên. Luyện Tâm kiếm trên tay Lục Thanh chậm rãi dựng lên một tư thế kì quái.
Những người xem chỉ cảm thấy Lục Thanh bộc phát ra khí thế mà hôi. Nhưng Triệu Thiên Diệp lại lộ vẻ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào động tác của Lục Thanh. Có lẽ người khác không biết là cái gì nhưng Triệu Thiên Diệp cũng tu luyện Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm nên biết được tư thế này của LụcThanh là đại biểu cho cái gì.
Thức cuối cùng của Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm: Tử Tiêu Phong Lôi Dẫn!
Tuy rằng thức thứ mười của Tử Tiêu Phong Lôi kiếm cũng tên là Phong Lôi Dẫn nhưng lại khác biệt nhiều với chiêu cuối cùng này. Triệu Thiên Diệp cũng biết sự khác biệt đó chính là trời và đất.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người. Lôi Vân phía bên trên đầu Lục Thanh đột nhiên có biến hoá quỷ dị, nhanh chóng xoay tròn tản ra từng luồng sáng màu xanh tím.
Ầm...!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Một đạo thiên lôi thô to đột nhiên từ trong Lô đánh xuống. Trong nháy mắt bao phủ cả thân người Lục Thanh.
Đám hộ vệ và kiếm giả đứng xa xa quan sát không nhịn được kinh hô. Lát sau bọn họ đều há hốc mồm ra không ngậm lại được. Trong mắt họ, đạo Thiên Lôi màu tím kia không có biến mất sau khi đánh xuống mà lại tích trữ ở trên bầu trời.
Ngâm
Một tiếng long ngâm vang lên. Từ bên trong đạo Thiên Lôi màu tím đột nhiên xuất hiện hư ảnh một con giao long dài hơn mười trượng còn đạo Thiên Lôi lại xoay quanh hư ảnh giao long. Cơ hồ chỉ trong thời gian một hơi thở đã ngưng tụ thành một thanh cự kiếm có hình dáng giống hệt Luyện Tâm kiếm nhưng to lớn hơn nhiều. Thiên Lôi cự kiếm dài đến hơn ba mươi trượng gào thét trên bầu trời. Lúc này thân hình cùa Lục Thanh lại hiện ra. Toàn thân hắn bao phủ bởi từng đạo lôi quang màu tím như thực chất. Nhìn khí thế uy nghiêm của hắn giống như là Lôi Thần giáng lâm vậy.
Luyện Tâm kiếm nối tiếp với phần chuôi của Thiên Lôi cự kiếm được Lục Thanh nắm chặt trong tay. Toàn thân hắn đều có vô số đạo thiên lôi màu tím nhỏ lưu chuyển. Khí thế bá đạo mà uy nghiêm tản ra khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
← Ch. 210 | Ch. 212 → |