Vay nóng Tima

Truyện:Bất Diệt Kiếm Thể - Chương 869

Bất Diệt Kiếm Thể
Trọn bộ 997 chương
Chương 869: Thần sơn vỡ nát
0.00
(0 votes)


Chương (1-997)

Siêu sale Shopee


Nữ tử khoác áo lụa trắng, làn da mịn màng, lông mày như vẽ, chiếc mũi thanh mảnh trong đôi mắt màu trắng nhạt tựa hồ có ngọc quang mờ mịt. Đôi chân nhỏ nhắn của nàng đang lăng không mà đứng, cái phất tay này dường như đảo lộn cả đất trời, dù là Thiên Lôi trên chín tầng trời cũng phải ngừng lại nghi hoặc, khôngbiết có nên giáng trần hay không.

Nữ tử hừ lạnh một tiếng, dung nhan tuyệt mỹ của nàng lúc này bao phủ một tầng sương lạnh, một cỗ Kiếm Ý bao la bùng lên tận chín tầng mây, cỗ Kiếm Ý này giống như Thiên Đạo, ý chí mênh mông hiện ra màu đỏ tím.

Chỉ trong thoáng chốc, lôi vân trên chín tầng trời đồng thời nổi giận, Thiên Lôi cuồn cuộn bắt đầu giáng xuống, ngay cả không gian sơn cốc màu tím này cũng phải run rẩy.

Lúc này, thần sơn vạn trượng bên dưới cũng đồng thời run rẩy, dường như đã cảm nhận được Thiên Lôi trên chín tầng trời, cự kiếm kêu lên ong ong, dù là thần sơn đang trấn áp bên trên nó cũng rung động mạnh mẽ, phát ra từng tiếng kêu răng rắc.

Trong không trung, ma khí màu tím tinh thuần sinh ra cuồn cuộn không ngừng, chen chúc ùa về phía cự kiếm, nếu như Kiếm Giả Ma Đạo của Kiếm Thần Hải nhìn thấy, nhất định sẽ trở nên điên cuồng, bởi vì ma khí màu tím này chính là Tiên thiên Ma khí nền tảng của Ma Đạo.

Lúc này ở cuối mảng hư không vô tận, tách biệt khỏi Kiếm Thần đại lục là một thế giới rộng lớn màu tím, Kiếm Thần Hải màu xanh lam mênh mông rộng rãi. Trên mặt có một mảng đại lục cũng vô cùng rộng lớn, lơ lửng trên mặt biển, dường như có một sức mạnh vô hình nâng đỡ phía dưới, ngoài ra không dựa vào bất cứ nơi nào.

Ở giữa đại lục này, trong biển mây mịt mờ, trên một vách đá cheo leo của một ngọn cô phong không biết cao thấp, có một thiếu niên áo tím đang khoanh tay đứng đó, trên mặt lộ vẻ vui sướng rõ ràng:

- Ma niệm nhập thể ư? Quả nhiên là hảo cơ duyên lại có Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh có thể dẫn động Tiên thiên Ma khí ư? Bản Ma Linh cũng phải động lòng...

Giống như có ngàn vạn Thiên Lôi vừa nổ, thần quang màu trắng đục của nữ tử trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một thanh cự kiếm vạn trượng, ý chí Kiếm Đạo màu đỏ tím rót vào trong, trong nháy mắt phá vỡ xông lên chín tầng trời, khuấy động bên trong đám lôi vân vô tận.

Tất cả thanh âm trong sơn cốc giờ phút này đều diệt hết, chỉ còn lại tiếng sấm đầy trời, cùng Kiếm Ý vô biên trên người nữ tử.

- Muốn đả thương huynh ấy, phải vượt qua ta trước!

Thanh âm nữ tử lạnh lùng như băng giá, nhưng tỏ ra linh động vô cùng, giống như dòng suối mát thấm vào tận ruột gan, rất rõ ràng, giọng điệu như vậy không phải là giọng điệu thường ngày vốn có của nàng.

Thần sơn vạn trượng lung động ngày càng mạnh, khoảng trăm trượng. Trên đỉnh, thần quang mười bốn màu đồng thời phát sáng lên, muốn trấn áp khí Phong Mang màu tím từ dưới đang lan dần lên trên, nhưng đã mất đi hơn phân nửa sức mạnh, lúc này muốn phản kích nhưng đã mất đi đại thế, khí Phong Mang màu đỏ tím như Thần kiếm bắn ra dưới đỉnh trăm trượng, dường như bất mãn vì bị trói buộc ở đây, cho nên phóng xuất ra uy thế, đã hoàn toàn trấn áp thần quang mười bốn màu xuống.

Mặc cho luồng sức mạnh kia tả xung hữu đột, nhưng trước ma khí của cự kiếm lan tràn, giống như tuyết dưới ánh mặt trời hoàn toàn tan rã.

Vô số đá vụn văng tung tóe, khí Phong Mang màu đỏ tím bất chợt xông lên cao vài chục trượng, chỉ còn cách đỉnh có vài chục trượng nữa thôi.

Trong mắt nữ tử chớp động kiếm quang màu trắng đục, đồng thời lộ ra vẻ vui mừng, trên thân nữ tử, Kiếm Ý lại bành trướng, cự kiếm vạn trượng đang khuấy động lôi vân trên chín tầng trời lại bắn ra kiếm quang kinh người, không gian xé nát, lộ ra không gian sụp đổ hàng ngàn dặm.

Trên mặt nữ tử lúc này lộ vẻ ngưng trọng, tuy rằng lôi vân đã bị không gian sụp đổ cắn nuốt, nhưng nữ tử vẫn không hề buông lòng tâm thần.

Một thanh âm huyền ảo vang lên trên chín tầng trời, theo thanh âm này vang lên, khoảng không gian sụp đổ kia khép lại với tốc độ kinh người, theo đó, một cỗ uy áp mạnh mẽ trên chín tầng trời lan tràn ra.

- Thiên âm!

Nữ tử quát lên một tiếng, trên người bùng lên một cỗ khí Thiên Đạo.

Khí Thiên Đạo màu trắng đục tràn ngập toàn thân nữ từ, lúc này nàng đang lơ lửng trên không trông giống như Cửu Thiên Thần Nữ tuyệt mỹ hạ phàm.

- Ong...

Kiếm Ý Thiên Đạo màu trắng đục toát ra, toàn thân nữ tử đột ngột chớp động ánh sáng trắng, sau đó hóa thành một thanh thần kiếm dài bốn thước màu trắng đục.

Trên thần kiếm, khí Phong Mang màu tím tinh thuần chớp động, theo một tiếng kiếm ngâm vang lên long trời lở đất, cả thanh thần kiếm bành trướng, trong nháy mắt đã cao vạn trượng.

- Ầm...

Thiên âm nổ rền vang nhưng không có chút lôi vân hội tụ, chỉ có tiếng Thiên Lôi nổ vang, thiên Lôi thi hành quyền thưởng phạt của Thiên Đạo, thiên âm bùng nổ chính là thúc giục Thiên Lôi tiến hành hủy diệt cự kiếm dưới chân thần sơn vạn trượng.

Giờ phút này, thần kiếm do nữ tử hóa thành giống như đã hóa thành Thiên Đạo một vùng trời đất, tuy Thiên Đạo này mông lung mờ mịt nhưng lại cứng rắn khác thường, thần kiếm vạn trượng đột ngột mọc lên từ dưới đất, đâm về phía thiên âm vô hình kia.

- Ẩm...

Xung quanh thần kiếm như sinh ra một mảng Thiên Đạo, thiên âm của Thiên Đạo mờ mịt vô hình nổ vang, tuy rằng yếu ớt, nhưng là tồn tại thật sự.

- Rắc...

Từng đạo lôi quang màu trắng nhạt hiện ra, chỉ trong thoáng chốc chín tầng trời trở nên ảm đạm, tất cả ánh sáng đều bị nuốt chửng sạch sẽ, ngay cả thần quang nguyên dịch, thần quang phong mang cũng bị nuốt sạch không còn, trong trời đất chỉ còn lại một vệt sáng mờ.

Ngoài ra, dưới thần sơn vạn trượng, khí Phong Mang màu đỏ tím của thanh cự kiếm kia vẫn toát ra hào quang rực rỡ, mà thần kiếm vạn trượng do nữ tử hóa thành, ánh sáng trắng của Thiên Đạo dần dần tiêu tan, kiếm quang màu trắng đục cũng bắt đầu tán loạn.

- Ong...

Cự kiếm kêu lên run rẩy, thần kiếm do nữ tử hóa thành bị linh quang màu trắng đánh trúng, kiếm quang Thiên Đạo trên thân kiếm lập tức vỡ nát ra.

- Ong...

Trong nháy mắt, một tiếng long ngâm long trời lở đất vang lên, trên thần sơn vạn trượng, vài chục trượng đỉnh núi còn lại lập tức bị khí Phong Mang màu đỏ tím bao trùm.

- Rắc...

Một vết nứt ngàn trượng không ngừng lan tràn trên thần sơn, giống như mạng nhện, lập tức phủ kín thần sơn.

- Rống...

Lại một tiếng long ngâm vang lên, tiếng long ngâm này không có chút sóng âm lan ra, sau đó lập tức biến thành một tiếng kiếm ngâm giống như long ngâm.

Tiếng kiếm ngâm này dường như tồn tại từ ngàn xưa vọng lại, chỉ trong thoảng chốc đã tràn ngập cả một vùng trời đất, dường như cả đất trời không thể chứa được tiếng kiếm ngâm này, từng đạo không gian sụp đổ xuất hiện.

- Ẩm...

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, ngay tức khắc, thần sơn vạn trượng sừng sững bao nhiêu năm qua nổ tan ra, đá vụn văng tung tóe về phía bốn phương tám hướng, hàng trăm vạn cân núi đá bị hút vào trong không gian sụp đổ, nháy mắt hóa thành bụi phấn rơi xuống.

Đầu rồng khổng lồ ngẩng lên, thân kiếm vạn trượng hướng lên trên, bên trong mắt rồng, hào quang màu xám bạc chớp động, ngay tức khắc, ma khí màu đỏ tím tràn ngập toàn thân kiếm lập tức hội tụ lại, chảy cuồn cuộn về phía mắt rồng như trăm sông về biển, cuối cùng chỉ còn là một điểm sáng màu tím bên trong mắt rồng màu xám bạc.

Cự kiếm chậm rãi bay lên, sau đó đột ngột tăng tốc độ kinh người, chỉ trong nháy mắt đã tới cạnh nữ tử hóa thành Thần kiếm.

- Phá...

Một tiếng quát trong trẻo vang lên, trở thành thanh âm duy nhất giữa một vùng trời đất, một luồng sức mạnh khổng lồ bay lên đè ép chín tầng trời.

Luồng sức mạnh này không hề hoa mỹ, chỉ có một luồng khí Phong Mang màu tím linh hoạt sắc bén, cùng với luồng sức mạnh này, trên cự kiếm chỉ thấy một đạo khí Phong Mang màu tím lúc ẩn lúc hiện, hết sức mơ hồ, nhưng trên chín tầng trời cũng bất chợt ngưng tụ vô số lôi quang màu trắng, lôi quang quỹ dị tràn ngập khí Thiên Đạo, đuổi theo khí Phong Mang màu đỏ tím kia.

Nhưng khí Phong Mang màu đỏ tím giống như loài cá trơn tuột nhất trên thế gian này, mặc cho khí Phong Mang kia ẩn hiện trên không, nhưng không đạo nào đuổi kịp, dường như không gian xung quanh đồng thời nổi lên biến hóa, thế giới này không thể nào ngăn cản quỹ tích của nó.

Một vùng trời đất nứt ra, cùng lúc với Thái Dương Chân Hỏa của mặt Trời xâm nhập vào trong, một vùng trời đất này rung động lên kịch liệt.

-Đi!

Cự kiếm thu nhỏ lại, hóa thành một thanh niên khoác áo dài xanh, thanh niên có mái tóc màu xám bạc, chỉ có điều giữa màu xám bạc này còn có ẩn hiện màu tím. Đôi mắt sáng như sao cũng đồng thời toát ra kiếm quang màu xám bạc trong trẻo, trong kiếm quang cũng có hai điểm sáng màu tím, thân hình thanh niên đứng vững giữa không trung, hai mắt cũng dần dần thu liễm màu xám bạc, cuối cùng hóa thành màu đen bình thường, mái tóc màu xám bạc cũng hóa thành màu đen trở lại.

- Lục Đại ca!

Một tiếng thết kinh hãi vang lên, thần kiếm tan hết ánh sáng trắng, rốt cục lộ ra đôi mắt đầy nước của nữ tử.

Hai ánh mắt gặp nhau giữa không trung, tưởng chừng như ngàn năm không gặp, một cảm giác ấm áp tràn ngập dâng lên giữa hai người.

Thanh niên không lên tiếng, giơ tay vẫy hờ một cái, ngay tức khắc, thân thể nữ từ như bị một sức mạnh vô hình dẫn dắt, bay tới trước mặt thanh niên.

Tất cả những do dự lúc này đã tan thành mây khói đôi mắt thanh niên toát ra ý cười trong trẻo, dang rộng hai tay ôm nữ tử vào lòng.

Dưới Thái Dương Chân Hỏa bao phủ, thân hình hai người chậm rãi hóa thành hư vô.

Ở Kiếm Thần đại lục, trong hư không vô tận, có mười mấy đôi mắt đồng thời bừng mở, mặt lộ vẻ khiếp sợ.

- Ra rồi!

Ở Lăng Tiêu tông, trên cự tháp, lão nhân vốn thần sắc bình tĩnh, bất chợt mở bừng hai mắt, một luồng sức mạnh mênh mông từ hai mắt toát ra, khiến cho mặt đất phải chấn động.

Ngoài Lăng Tiêu tông ngàn dặm, trên ngọn cô phong năm ngàn trượng, hai mắt thiếu niên áo xanh bất chợt mở bừng, thần quang màu tím trắng từ mắt y bắn ra, vạch ra hai đạo không gian sụp đổ trước mặt.

- Lăng Phá Thiên có dám cùng ta đánh một trận?

Đại chiến sắp sửa bắt đầu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-997)