← Ch.908 | Ch.910 → |
Vẻ mặt đau đớn của thiểu niên sau khi được thiên địa nguyên khí mênh mông cuồn cuộn rốt vào, lập tức trở lại bình thường.
Thanh kiếm sắt trên đùi sau khi được rốt thiên địa nguyên khí gần như ngưng tụ thành thể lỏng vào, ánh sáng của nó càng thêm đen bóng, thân kiếm rút nhỏ lại không ít, vốn chỉ có gần năm thước, sau mười mấy lần hô hấp, đã ngắn lại chỉ còn ba thước năm tấc Chuôi kiếm có một chỗ bị vỡ cũng đã khôi phục lại. Bất chợt bảy đóa kiếm liên màu trắng hiện ra trên thân kiếm đen sì. Phen biến hóa này đã lọt vào mắt không ít Kiếm Giả chạy về phía nhà đá.
Lúc này căn nhà đá vì không chịu nổi quá nhiều thiên địa nguyên khí hội tụ mang theo uy áp mênh mông, đã đổ sập xuống hoàn toàn. Chỉ còn lại thiếu niên vả chiếc bàn tế kia được một vầng sáng trắng bao phủ bảo vệ bên trong. Trên bàn tế, thanh kiếm sắt không mũi toát ra ánh sáng trắng, uy nghiêm mênh mông toát ra từ thân kiếm. Trong mắt rất nhiều Kiếm Giả, đó không còn là một thanh kiếm sắt không mũi bình thường, mà là một ngọn núi cao vạn trượng, đội trời đạp đất.
- Xem kìa, đó là kiếm cúng bái hộ tông trưởng lão!
- Hộ tông trưởng lão hiển linh!
- Hộ tông trưởng lão...
Rất nhiều Kiếm Giả quỷ xuống vái lạy*. Trong lúc nhất thời, trong khe nứt Thời Không, Lục Thanh cảm thấy nguyện lực hương hỏa tiến vào càng nhiều hơn, càng tinh thuần hơn nữa.
Theo thời gian trôi qua, trước căn nhà đá đổ sập kia, số Kiếm Giả quỷ vái lạy càng ngày càng nhiều hơn, ngay cả Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng có vài tên. Chỉ có điều so với đám Kiếm Giả quỷ xuống vái lạy, đám Đại sư cành giới Kiếm Hồn chỉ khom người hành kiếm lễ. Dù là như vậy, nguyện lực hương hỏa do Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cung cấp cũng nhiều hơn đám Kiếm Giả dưới cảnh giới Kiếm Hồn hàng trăm lần.
Mà lúc này trong nhà đá, thiếu niên đang khoanh chấn ngồi bỗng nhiên thét dài sóng âm cuồn cuộn toát ra một vòng sóng khí màu trắng, khuếch tán ra bốn phía.
- Kiếm Giả đỉnh Phong!
Các Kiếm Giả vây quanh đều kinh hô thất thanh.
Chỉ trong thoáng chốc, thiên địa nguyên khí rốt vào thân thể, chẳng nhưng trợ giúp thiếu niên kia trúc cơ tụ nguyên thành công, còn giúp cho y tiết kiệm được thời gian vài năm, nhảy thẳng lên Kiếm Giả đỉnh Phong. Thủ đoạn như vậy chỉ có thế gọi là kỳ tích.
Lúc này trên bàn tế, trên thân kiếm không mũi, nguyện lực hương hỏa màu trắng quần quanh trông hết sức tôn nghiêm thần thánh.
Đây là sức mạnh của nguyện lực hương hỏa!
Lục Thanh thoáng động trong lòng, nhờ vào nguyện lực hương hỏa này, thậm chí hắn có thể dùng kiếm thức vượt qua Thời Không vô tận, tạm thời giảng lâm trong thời gian ngắn. Mà tùy theo nguyện lực hương hỏa lớn hay nhỏ, kiếm thức giáng lâm của hắn mỗi lần như vậy cũng khác nhau.
Đồng thời nguyện lực hương hỏa này rốt vào Thức Kiếm, chẳng những khiến cho kiếm thức của hắn tinh thuần hơn, thậm chí còn thấm vào huyết nhục toàn thân. Kiếm Thể của hẳn vốn đã không còn bao nhiều cảm giác, không ngờ lúc này lại sinh ra cảm giác cần tôi luyện tiếp tục.
Cảm giác này tuy rằng kém hơn đột phá, nhưng có thế cảm giác được rõ ràng, thậm chí có thế nói rằng sẽ còn tiếp tục kéo dài như vậy. Dùng nguyện lực hương hỏa luyện thể, thủ đoạn như vậy đã ra ngoài hiểu biết của Lục Thanh.
Về phần nguyện lực hương hỏa này còn có tác dụng gì, Lục Thanh cũng không biết rõ ràng, nhưng nghĩ tới Kiếm Thần trải qua nguyện lực hương hỏa của đại lục đã năm vạn năm, nguyện lực hương hỏa tích lũy được khổng lồ tới mức nào. Mà dùng nguyện lực hương hỏa để luyện thẻ. Lục Thanh có thể tưởng tượng, thân thể Kiếm Thần rốt cục mạnh mẽ tới mức nào.
Tuy nhiên Lục Thanh lập tức cũng có chút mê hoặc, hắn có thế cảm nhận được vận dụng nguyện lực hương hỏa, cũng chỉ mới sau khi kế thừa tâm pháp giai đoạn Hư Thần của Kiếm Hồn Kinh mà thời. Mà nhưng nguyện lực hương hỏa trước đó, hắn không tiếp nhận hoặc tích lũy được mảy may. Từ đó có thể thấy được, nguyện lực hương hỏa này quả thật không đơn giản chút nào.
Đột ngột Lục Thanh biến sắc, bởi vì chỉ trong thoáng chốc, hắn cảm thấy cỗ quan tài bằng đồng xanh bên trong kiếm nguyên Thời Không bất chợt sinh ra một cỗ đại lực mạnh mẽ. Cỗ đại lực này nháy mắt phá vỡ Kiếm Ý trấn áp của hắn, phá vỡ Thời Không vặn vẹo, xuất hiện ở trung ương tháp Giới Vương.
- Ùng...
Trong phút chốc, thanh thạch kiếm trăm trượng màu vàng kia bất chợt toát ra thần quang mạnh mẽ, tiếng kiếm ngâm vang lên kịch liệt, rồi bất chợt thu nhỏ lại chỉ còn vài thước, bay về giá kiếm còn trống bên phải cỗ quan tài.
- Ẩm...
Một tiếng nổ vang lên xỏ xuyên qua Thời Không vặn vẹo, đánh rách nát khe nứt Thời Không nơi Lục Thanh đang nấp. Thân hình Lục Thanh nhoáng lên, xuất hiện ở giữa tháp Giới Vương.
Trong cùng lúc đó, tiếng nổ kia cũng phá vỡ hư không Vô tận, truyền khắp hư không.
Trên Kiếm Thần sơn. Thông Thiên Kiếm Nhai.
Trên đại lục lơ lửng, đỉnh Ma Nhai.
Hai cỗ ý chí thông thiên triệt địa quét ngang không trung. Trên Kiếm Thần Hải dậy lên sóng thần. Hỗn Độn màu xám mở ra, kéo dài mấy trăm dặm. Lôi quang màu xám chớp động không ngớt trong khe nứt không gian, lúc này hai cỗ ý chí kia mới thu về.
Nhưng giờ phút này, trong khoảnh khác hai cổ ý chí quét ngang, rất nhiều cường giả cảnh giới Kiếm Hồn trên đại lục cảm thấy trong lòng kinh hãi. Đồng thời các tông cũng thu liễm lại, không dám có bất cứ động tĩnh gì.
Quỷ giới, tầng địa ngục thứ mười tám.
Trong tháp Giới Vương, Lục Thanh triệu tập cổ quan tài bằng đồng xanh tới trước mặt. Lúc này toàn thân cỗ quan tài bằng đồng xanh toát ra thần quang màu vàng nhạt. Thần quang này mông lung mờ mịt, che lấp diện mạo quan tài đi rất nhiều.
Mà bên phải quan tài, trên giá kiếm bị thiếu kiếm, lúc này đã có một thanh thạch kiếm màu vàng nhạt ở đó.
Sắc mặt Lục Thanh tỏ ra kinh ngạc, mà sau khi cổ quan tài bằng đồng xanh bị Lục Thanh triệu tập, không hề do dự, lập tức chui vào thân thể Lục Thanh.
- Không xong!
Ngay tức khắc, thần sắc Lục Thanh đại biến.
- Ẩm...
Không những là tháp Giới Vương. Lục Thanh cảm thấy toàn bộ mười tám tầng địa ngục Bất đầu chấn động.
- Ai dám động tới nền tảng của Quỷ giới ta?!
Lúc này, một giọng nói đầy giận dữ vang lên, đồng thời có một cỗ ý chí vô cùng bá đạo trấn áp xuống.
Ngay tức khắc, trước mặt Lục Thanh, một bóng người màu vàng nhạt hiện ra.
Đây là một trung niên mi dài râu ngắn, thân khoác áo màu vàng nhạt, giữa đôi mày có hư ảnh một thanh thạch kiếm màu vàng nhạt. Chỉ có điều Lục Thanh nhận thấy hư ảnh thanh thạch kiếm màu vàng nhạt này càng lúc càng mờ đi, không bao lâu nữa ắt sẽ biến mất.
Trong mắt trung niên lộ vẻ lo lắng, tròng mắt màu vàng nhạt nhìn Lục Thanh chăm chú:
- Thì ra là ngươi! Ngươi còn dám trở lại đây ư?
Nếu đã bị phát hiện. Lục Thanh cũng không muốn chạy, thật ra hắn cũng muốn gặp trung niên trước mặt này. Hắn muốn nhìn xem kẻ nghịch đồ thí sư làm loạn, cường giả tuyệt thế ở Quỷ giới này rốt cục là người thế nào.
Cũng phải nói đối với kiếm bi Bản Nguyên của Quỷ giới. Lục Thanh cũng không muốn nhúng tay vào. Suy nghĩ duy nhắt của hắn là muốn trợ giúp lão Giới Chủ đoạt lại kiếm bi Bản Nguyên mà thôi. Nhưng không ngờ lúc nãy cỗ quan tài bằng đồng xanh làm loạn, trực tiếp thu lấy. Giờ phút này mặc cho Lục Thanh triệu tập thế nào, cũng không thấy nó có động tĩnh gì, dường như đang tiến hành lột xác. Dù là đang ở trong Thời Không vô tận, cũng không để cho Lục Thanh Bất lấy.
Mất đi kiếm bi Bản Nguyên trấn áp, không đầy nửa canh giờ, mười tám tầng địa ngục ắt sẽ vỡ nát. Đám ác quỷ đông đúc kia sẽ hòa hợp cùng mười đại chủ thành thành một thể, mà Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới cũng sẽ suy yếu không ngừng. Đến khi trở lại bình thường, lúc ấy Quỷ giới sẽ thật sự dung hợp cùng thế giới Thiên Đạo.
Tuy rằng ở thế giới Thiên Đạo cũng có tử khí, nhưng vì có chư thiên vạn linh tồn tại, cho nên lấy sinh làm chủ mà tồn tại. Còn bản thân Quỷ giới, từ chủ nhân cho tới quỷ dân đều là vật chết, lúc ấy sinh tử nhị khí va chạm với nhau, lực tấn công vào thế giới Thiên Đạo sẽ khó lòng tưởng tượng.
- Giao kiếm bi ra đây, ta sẽ tha cho ngươi khôi chết!
Hàn quang chớp động trong mắt trung niên, đồng thời trong lòng y cũng cảm thấy nghi hoặc. Giờ phút này trong mắt ỵ. Lục Thanh chỉ như một tên Kiếm Nô bình thường, không hề cảm thấy kiếm nguyên dao động. Nhưng không biết vì sao, từ trên người Lục Thanh, y cảm nhận được một cỗ nguy cơ. Nguy cơ như vậy y chưa từng cảm thấy trong mấy vạn năm qua. Quỷ giới và thế giới Thiên Đạo vốn không xâm phạm lẫn nhau, nếu như không có chuyện thật cần thiết, cũng không có Tông sư Kiếm Phách tiến vào Quỷ giới của y.
Vả lại có thể tiến vào tầng địa ngục thứ mười tám, tránh khôi cảm ứng của nhiều cường giả cái thế của mười tám tầng địa ngục, cho dù là bản thân trung niên cũng không nắm chắc có thể làm được như vậy.
Lục Thanh nở một nụ cười khổ, xung quanh đá vụn tuôn rơi, tháp Giới Vương sẽ sụp đổ rất nhanh, nhưng hắn cũng không thể làm gì đưowjc.
Cảm ứng Thời Không vặn vẹo xung quanh. Lục Thanh lắc đầu:
- Ta có thế thử trấn áp mười tám tầng địa ngục, nhưng ta không thể trả lại kiếm bi!
- Tìm chết!
Trung niên quát lớn, một cỗ ý chí Kiếm Đạo trấn áp thiên địa đè xuống, mà tháp Giới Vương vốn sắp sửa sụp đổ, rốt cục không chịu được trước cỗ ý chí này, lập tức bị chấn thành tro bụi.
- Vù...
Cuồng Phong nổi lên. ở giữa Lục Thanh và trung niên, cơn trốt xoáy cuồng phong mạnh mẽ xé rách không gian. Trong Thời Không vặn vẹo của Quỷ giới, tầng địa ngục sau vững chắc hơn tầng địa ngục trước rất nhiều. Dưới lực Thời Không vặn vẹo trấn áp, tới tầng địa ngục thứ mười tám này, dù là ý chí của Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng chỉ có thể xé rách không gian mà thôi.
Thần sắc Lục Thanh không thay đổi nhưng ánh mắt hắn cũng dần dần trở nên ngưng trọng. Ý chí tu vi của trung niên chính là đệ nhất nhân trong số Kiếm Tổ Tuyệt Thế mà hắn đã từng gặp. Lực Tiểu Thế Giới trên người y gần như đã đạt tới đại thành, có xu hướng chuyển hóa sang lực Thế Giới Kiếm Vực, hùng hậu vô biên. Dù là với tu vi hiện tại của Lục Thanh, cũng cảm thấy áp lực hết sức nặng nề.
Chẳng trách lúc trước lão Giới Chủ đã cảnh báo với hắn, nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ, không nên động thủ cùng trung niên này. Đây là y đã mắt đi kiếm bi Bản Nguyên, nếu y còn kiếm bi Bản Nguyên trong tay, lại ở trong phạm vi Quỷ giới. Lục Thanh tuyệt đối không có chút phần thắng.
Tam kiếp Kiếm Tổ!
Giới Chủ Quỷ giới này đã đạt tới tu vi tam kiếp Kiếm Tổ, hơn nữa nhờ lúc trước luyện hóa kiếm bi Bản Nguyên, tuy rằng không tu luyện được Kiếm Hồn Kinh, không thể khống chế hoàn toàn trong tay, nhưng cũng nhờ vậy mà thần niệm tiến nhanh, tu thành Thức Kiếm. Một thân thần niệm của y tích lũy trong mấy vạn năm qua, nhờ kiếm bi Bản Nguyên rèn luyện cũng không yếu hơn so với Lục Thanh, thậm chí còn hơn một bậc.
Lục Thanh biết Kiếm Đạo của Quỷ giới có điểm khác nhau so với thế giới Thiên Đạo. Dung hợp lực hồn phách có thể làm tồn thương hồn phách trực tiếp, rất khó đề phòng. Vì vậy hắn Bất đầu vận chuyển Kiếm Hồn Kinh, bên trong Thần Đình thức hãi Thức Kiếm màu xám bạc lưu chuyển. Bên dưới Thức Kiếm, nguyện lực hương hỏa màu trắng bốc lên như sóng biển, tạo nên một bức vách màu trắng xung quanh Thức Kiếm.
← Ch. 908 | Ch. 910 → |