← Ch.163 | Ch.165 → |
" Không cần cảm tạ ta, đây đều là ngoại tôn của ta tìm về!" Bà ngoại cười nói.
"Ha ha! Nói như thế nào ta cùng là cùng Uy Na ký kết khế ước, chuyện của nàng chính là chuyện của ta, ngài cũng không cần phải khách khí." Ta vẻ mặt chính khí nói. Ý của ta là gộp tất cả chúng ta thành người một nhà, sau này ta có chuyện gì, các nàng cũng tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn. Hắc hắc! Các nàng hiện giờ chẳng khác nào là tự động bước chân lên tặc thuyền của ta cả!
" Vậy thì thật sự cảm ơn!" Nữ hoàng cảm động nói.
"Bệ hạ, hạt giống của sinh mệnh chi thụ phải như thế nào mới có thể trưởng thành? Vì sao người khác cũng không thể khiến nó nảy mầm?" Ta nghi ngờ hỏi.
"Nó cần hấp thu rất nhiều ma pháp nguyên tố mới có thể nẩy mầm, hơn nữa nhất định phải dùng nguyên tố chi thủy tưới lên mới có thể lớn dần, cho nên, địa phương bình thường không có ma pháp nguyên tố nồng đậm như ở nơi này của chúng ta là không thể nào khiến nó nảy mầm." Nữ hoàng cười giải thích nói:"Nếu đem nó gieo xuống dưới đất ở chỗ chúng ta, nếu mà để cho nó tự nảy mầm, vậy cũng phải mất đến mấy chục năm thậm chí lâu hơn, nhưng mà nếu như ta dùng Tinh Linh mật pháp rót ma pháp nguyên tố vào bên trong, lại dùng nguyên tố chi thủy trong giếng ánh trăng tưới tắm chỉ chỉ cần hơn mười ngày là có thể nẩy mầm."
" Vậy nó khi nào thì mới có thể trưởng thành?" Ta vội vàng hỏi. Nếu lớn lên rất nhanh, ta đây không chẳng khác nào có một quân đội siêu cấp ma pháp sư sao? Múa may pháp trượng 'chúc phúc của ma pháp thần' một hồi, sau khi ma lực khô kiệt lại uống chút nhựa cây của sinh mệnh chi thụ nhanh chóng phục hồi ma lực, thật sự chẳng khác nào là liên tục ném ra cấm chú ma pháp quyển trục cấp mười hai. Ha ha! Quả nhiên là một cây tới tay, thiên hạ ta có!
"Một năm đầu thì nó cao được vài thước, sau này cũng chỉ có thể chậm rãi lớn lên." Nữ hoàng nói.
"Vậy lấy bao nhiêu tài liệu trên thân của nó mà không có thương tổn nó đây?" Ta liền vội vàng hỏi.
" Lấy tài liệu?" Nữ hoàng bị ta hỏi lặng đi một lúc rồi nói:"Ý ngươi nói là lá cây có thể là quyển trục, nhánh cây làm ma trượng phải không?"
"Đúng a! Còn có nhựa cây có thể hồi phục ma lực nữa a!" Ta từ trong thần sắc nữ hoàng thấy được một tia nghi hoặc, đại khái ý nghĩ của ta có lỗ hổng nào đó.
Quả nhiên, nữ hoàng nói:" Ngươi không biết cấm kỵ của mấy thứ này sao?"
"Chỉ biết sử dụng, những điều khác đều không biết." Ta vội vàng nói.
"Lá cây cùng cành cây của sinh mệnh chi thụ đều không thể lấy." Nữ hoàng nói.
"Ý tứ gì a?" Ta bị câu nói không đầu không đuôi của nàng làm cho mơ hồ.
"Ý tứ chính là lá cây của sinh mệnh chi thụ thời gian lớn lên rất dài, chưa bao giờ rụng, chỉ có lá cây sinh trưởng vượt qua một vạn năm mới có đủ ma lực cho chế tạo cấm chú ma pháp, không đủ năm thì không được. Nhánh cây cũng là như thế, một nhánh cây thời gian trưởng thành ít nhất cũng phải đến hơn ba ngàn năm mới có thể chế tạo thành ma trượng, thời gian ngắn hơn thì tác dụng rất thấp." Bà ngoại tức giận nói:"Ngươi tưởng rằng tùy tiện lấy một nhánh cây là có thể làm ra một cây 'chúc phúc của ma pháp thần' sao? Đúng là không biết suy nghĩ."
"A! Vậy không phải là nói ta ít nhất phải chờ ba ngàn năm mới có thu hoạch sao?" Ta buồn bực hỏi.
"Chính xác!" Nữ hoàng cười nói.
"Ngất!" Ta hối hận a. Sớm biết vậy còn không bằng mình ăn nó cho rồi. Sau đó ta lại chưa từ bỏ ý định hỏi:"Nhựa cây hồi phục ma lực có cần đến thời gian không?"
"Không cần!" Nữ hoàng cười nói. Ta đang vì câu này mà vui mừng thì nàng lại nói thêm:" Nhưng mà hiện tại nó vẫn còn rất yếu ớt, lấy nhựa của nó có thể sẽ ảnh hưởng đến sinh trưởng của nó, thậm chí nếu lấy quá nhiều còn có thể làm nó chết, cho nên không lấy là tốt nhất."
"A!" Ta bất đắc dĩ nói! Buồn bực a!
Dường như nhìn ra ta có chút uể oải, Tinh Linh nữ hoàng cười nói:"Có được sự trợ giúp của sinh mệnh chi thụ, vậy 'chúc phúc của ma pháp thần' kia đối với chúng ta đã không có bao nhiêu tác dụng, ta có thể tặng cho ngươi."
"Quên đi!" Ta từ chối nói:"Vẫn là chờ sau khi sinh mệnh chi thụ lớn lên rồi hãy nói, cũng đỡ phải xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
"Ân!" Nữ hoàng cười nói:"Được rồi! Ta sẽ giữ lại mặc dù ta cho rằng sẽ không có việc gì ngoài ý muốn. Bất quá bản thân ta vẫ là có thể đưa cho ngươi một chút "nguyên tố chi thủy'."
" 'Nguyên tố chi thủy'? Vậy có ảnh hướng đến sinh trưởng của cây không?" Ta tò mò hỏi.
"Sẽ không, chúng ta có cả đến một cái giếng ánh trăng nữa chi!" Nữ hoàng cười nói:"Bất quá ta chỉ có thể cho ngươi một chút thôi."
Nói xong, nàng hơi chút khoát tay, chỉ thấy trên bàn tay nàng quang mang đặc biệt của không gian ma pháp thoáng hiện, theo hào quang biến mất, liền xuất hiện một quả thủy cầu đường kính ba tấc. Thủy cầu kia trong veo cực kỳ, quả thực trong suốt giống như không khí, Nồng đậm ma pháp dao động từ trong quả thủy cầu truyền ra bên ngoài.
"Đây là 'nguyên tố chi thủy' đại danh đỉnh đỉnh sao? Thật đẹp mắt!" Ta không khỏi cảm thán nói.
"Đúng vậy! Đây là nguyên tố chi thủy hình thành bởi sự áp súc dung hợp cực độ của ma pháp nguyên tố. Nhân Tộc các ngươi trong lịch sử mấy ngàn năm, cũng chỉ có ba người từng dụng luyện kim thuật để chế tạo nó." Nữ hoàng cười nói:"Còn không mau tiếp lấy!"
" Cám ơn bệ hạ!" Ta vội vàng cảm ơn, tới hiện tại cũng không có khách khí, vội vàng từ trong không gian giới chỉ, chọn lựa ra mấy cái ma tinh thạch thủy hệ khá lớn tạo thành một cái chai, cẩn thận đem bảo bối vạn kim khó cầu kia cất kỹ.
" Ngươi thật đúng là giàu có a!" Bà ngoại hâm mộ nói:"Ta đã lâu rồi còn chưa từng thấy qua ma tinh thạch lớn như vậy, ngươi không ngờ dùng làm cái chai? Thật sự là lãng phí a!"
"Ha ha! Ai nói Tinh Linh các ngài không đào khoáng a?" Ta cười nói:"Cái quặng ma tinh vẫn đang còn đó, các ngài không đi đào sao?"
"Hừ! Sống bẩn như vậy, chúng ta làm sao mà làm được?" Bà ngoại cười nói:" Chẳng lẽ ngươi không thể biếu bà ngoại chút sao?"
Ngất ngây! Nói như thế nào cũng là mẹ của mẹ a! Ngay cả tính nết tham tài cũng đều giống nhau. Ta cũng thật sự là ngu ngốc, nhất thời cao hứng, ngay cả câu giáo huấn tiền tài không được để lộ ra ngoài cũng quên mất, đành phải nhận xui xẻo.
" Hắc hắc! Ngài muốn ta đương nhiên phải biếu rồi!" Nói xong đưa lên một khối ma tinh thạch ước chừng lớn bằng cái nắm tay, thế nhưng lòng ta thì đang đau như cắt.
Phải biết rằng, cái quặng ma tinh kia của ta ở sâu trong Tinh Linh chi sâm, các loại ma thú thường xuyên lảng vảng, ở trong đó hàng năm còn có gần một vạn thợ mỏ Ải Nhân đang đào bới, bên ngoài còn có gần hai phần ba quân đội của ta bố phòng, một tên nộ chi kiếm thánh - Tạp La lại càng là cơ hồ ngày nào cũng phải chạy tới cứu viện. Cho dù như vậy, hàng năm đều có đến hơn trăm người chết thảm dưới sự tập kích của các loại ma thú, độc xà, độc trùng. Chính vì vậy mà sản lượng mỗi năm chưa đến ba mươi cân, còn phải chia cho Ải Nhân mười cân, còn có mấy cân nữa đem làm thức ăn cho Uy Na, chút ma tinh thạch còn lại miễn cưỡng cũng coi là đủ dùng, ngươi nói ta có thể không đau khổ sao?
"Ha ha! Ta cũng không phải lấy không của ngươi!" Bà ngoại cười nói:" Ngươi trong lãnh địa có luyện kim sư tốt không? Nếu như không có thì để cho ta giúp ngươi đem những 'nguyên tố chi thủy' này luyện thành dược tề! Bằng không cũng thật lãng phí ma tinh thạch."
"Vậy ngài có thể luyện cái gì?" Ta cao hứng hỏi.
"Nhiều lắm! Hồi ma, trị thương, những thứ này đều là cỏn con, ta còn có thể luyện chế 'đoản tạm năng lượng dược tề' nữa kia." Bà ngoại tự hào nói.
"Nó có tác dụng gì?" Ta vội vàng hỏi.
"Một tên ma pháp học đồ sau khi uống vào, cũng có thể tạm thời có được ma lực của ma pháp sư cấp cao, pháp sư cấp cao sau khi uống liền có thể có trình độ cả ma tầm sĩ, mà ma tầm sĩ tuy rằng sau khi uống cũng không nhất định thăng cấp thành ma đạo sư, nhưng mà ma lực tuyệt đối sẽ tăng lên rất lớn, đương nhiên nhưng ma lực đó mà mất đi thì không cách nào khôi phục, hơn nữa cho dù hắn không dùng ma pháp, cũng sẽ chậm rãi biến mất. Tuy nhiên thực lực trong thời gian ngắn tăng lên đối với chiến đấu có trợ giúp rất lớn, nó giống như cuồng hóa của cuồng chiến sĩ, nhưng mà cái giá phải trả của bọn họ ít hơn nhiều, sau khi sử dụng hết vẻn vẹn có chút mệt mỏi mà thôi. Thế nào? Lợi hại không?" Bà ngoại hết sức cao hứng giới thiệu.
" Lợi hại!" Ta cười tán dương:" Quả thực chính là cuồng hóa không phải trả giá của pháp sư, thật sự là lợi hại. Còn gì nữa không?"
"Còn chứ!" Bà ngoại nói:"Còn có dược tề ẩn thân, mặc dù không có 'nguyên tố chi thủy' cũng có thể chế ra nhưng mà hiệu quả kém, rất dễ dàng bị ma thú hoặc người cấp cao phát hiện, nhưng mà nếu bỏ thêm 'nguyên tố chi thủy' vào, ta đảm bảo ít nhất chiến sĩ hoàng kim cấp cao trở xuống và pháp sư từ ma đạo sư trở xuống đều không thể phát hiện."
"Choáng váng! Lợi hại a! Còn gì nữa không?" Lòng ta thầm nghĩ, nếu đem thứ này cấp cho ám dạ Tinh Linh sẽ như thế nào? Sợ là Giáo Hoàng cung cũng dám đi một chuyến a.
"Lại có là siêu cấp cuồng hóa dược tề!" Bà ngoại nói:" Cuồng hóa dược tề được bỏ thêm 'nguyên tố chi thủy' có thể giảm thấp di chứng của cuồng hóa, tối đa cũng chỉ bệnh nặng một hồi, năng lượng tiêu hao toàn bộ được 'nguyên tố chi thủy' gánh hết.
"Nói tiếp đi!" Ta vội vàng nói.
"Còn có rất nhiều, như là siêu cấp tịnh hóa, khu trừ nguyền rủa, siêu cấp giải độc dược tề, giải trừ các loại độc tố vân vân... !" Bà ngoại nói, "Đúng rồi! Còn có các loại " nguyên tố thương hại dược tề' nữa!"
" 'nguyên tố thương hại dược tề'?" Ta nói:"Đây là cái dược tề gì a?"
"Loại dược tề này không phải để ăn, mà là dùng để bôi lên trên binh khí, có thể làm cho một thanh vũ khí bình thường có được ma pháp thương tổn ngắn ngủi, chuyên dùng để đối phó với những địch nhân không sợ công kích vật lý như u linh, hỏa diễm cự nhân vân vân... !" Bà ngoại cười nói.
" Thật tốt quá, ta sẽ đưa cho ngài nguyên tố chi thủy, xin ngài hãy giúp ta luyện ra mấy cái thứ này!" Ta sau khi đưa cho bà ngoại một lọ nguyên tố chi thủy nói.
" Cụ thể muốn cái gì đây?" Bà ngoại hỏi.
"Trước là mười bình ẩn thân dược tề, ngoài ra luyện chế 'đoản tạm năng lượng dược tề' nhiều hơn một chút, sau này ta cần thứ khác sẽ thông tri cho ngài biết. Số 'nguyên tố chi thủy' này đã đủ dùng chưa?" Ta lo lắng hỏi.
" Vậy là đủ rồi! Thứ này sau khi pha loãng đại khái luyện hơn mấy hơn mấy vạn lọ dược tề thông thường cũng không thành vấn đề!" Bà ngoại cao hứng nói.
Hắc hắc! Vậy là tốt rồi! Xem ra thu hoạch lần này vẫn là lớn. Bần đạo thầm nói, còn không biết lão yêu quái Khắc Lý kia còn có thể làm ra những thứ gì khiến ta kinh hỉ hơn đây. Trình độ luyện kim của hắn tuyệt đối là cao hơn bà ngoại a!
← Ch. 163 | Ch. 165 → |