← Ch.204 | Ch.206 → |
"Hắc hắc! Liệt Hỏa Sư Tử Thú!" Ta cười nói với Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa: "Đây là muội muội của ta, Ái Liên Na! Ái Liên Na, vị này chính là Ải Nhân đệ nhất chú tạo cao thủ Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư! Mau chào hỏi!"
"Oa!" Ái Liên Na cao hứng hét to: "Ngài chính là Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư sao? Có thể nhìn thấy ngài quả thực rất vinh hạnh!"
"Ha ha! Là ta! Tiểu cô nương thực làm người ta yêu mến a!" Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư tiếu a a nói: "Ở đây có một thanh kiếm xem ra rất thích hợp ngươi, cầm a!"
Ta xỉu! Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa là một quỷ keo kiệt nổi danh, sao hôm nay vừa thấy Ái Liên Na liền hào phóng như vậy? Chẳng lẽ mị lực của Ái Liên Na đã cao đến mức có thể đánh bại Ải Nhân đại sư sao? Bần đạo bất khả tư nghị nhìn bọn họ.
"Không được! Ta không biết dùng kiếm!" Câu trả lời của Ái Liên Na lại làm ta té xỉu! Đây là một phế phẩm của Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư a? Cứ việc trong mắt ta là phế phẩm, nhưng thứ phế phẩm này cũng rất sang quý với người khác, tối thiểu cũng phải mười vạn! Tiểu cô nương nghèo đến nỗi không còn xu nào trên người này sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ?
Đừng nói là ta, Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư cũng bị nàng nói té xỉu! Thân là chú tạo đại sư đứng đầu đại lục, chỉ có người khác cầu hắn thứ này thứ nọ chứ làm gì có người nào cự tuyệt hắn? Bất quá Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư vẫn rất phong độ nói: "Ngươi có thể cho ta xem binh khí của ngươi không?"
"Đương nhiên có thể!" Nói xong Ái Liên Na lấy Bạch Sơn Hắc Thủy ra.
Với ánh mắt và kiến thức của Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư cũng không khỏi há hốc mồm tại chỗ! Hắn run rẩy nói: "Chẳng lẽ là Bạch Sơn Hắc Thủy sao?"
"Đúng vậy!" Ái Liên Na cười nói: "Thế nào, cũng không tệ lắm chứ? Là ca ca tặng cho ta đó!"
Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư hung hăng trừng mắt nhìn ta quát: "Có thứ tốt như Bạch Sơn Hắc Thủy sao không sớm lấy ra đây?"
"Ta mua ở Thánh Đô xong liền cho nàng ngay, không có cơ hội a!" Ta cười khổ nói.
"Là thật!" Ái Liên Na nhìn thấy ánh mắt muốn chứng thực của đại sư liền nhanh chóng giải vây cho ta.
Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư hừ một tiếng, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu Bạch Sơn Hắc Thủy! Vẻn vẹn chỉ lưu lại một câu: "Tìm Ca Ti để hắn mang các ngươi đến chỗ lồng sắt!"
Ca Ti là chủ sự ở đây, hắn là Địa Tinh đại sư, cũng là một tên chế tạo cố chấp cuồng! Ta tìm được hắn ở một phòng thí nghiệm khác, hắn đang chuyên tâm đùa nghịch thứ gì đó!
"A! Địa Tinh kìa! Ta nhìn thấy Địa Tinh!" Ái Liên Na chưa từng nhìn thấy người của chủng tộc này nên không khỏi có chút hưng phấn, thanh âm hơi lớn một chút!"
"Làm ồn cái gì vậy!" Ca Ti bị Ái Liên Na dọa, thứ trên tay rớt rầm xuống đất, ngu ngốc cũng biết đây là thực nghiệm thất bại làm Ca Ti tức giận đến nỗi hét to: "Vệ binh, bắt bọn họ ra ngoài cho ta!"
"Là ta!" Ta chạy nhanh lên tiếng cho thấy thân phận của mình! Ái Liên Na nhìn thấy lại gây chuyện, sợ tới mức trốn sau lưng ta.
"Không cần nghĩ ngươi là lĩnh chủ thì giỏi nhé!" Ca Ti này căn bản không ngại gì ta, nổi giận mắng: "Biết quấy rầy một vị Địa Tinh đại sư vĩ đại là một chuyện ngu xuẩn đến dường nào không? Ngươi có thể phá hủy đi một phát minh vĩ đại nhất nhất nhất đấy!" Mấy câu cối cùng cơ hồ là phẫn nộ cùng cực nói với ta.
"Nếu có thể dễ dàng quấy rầy ý nghĩ của ngài như thế thì ngài còn xứng với cái danh đại sư vĩ đại sao?" Ta chỉ có thể nói như thế, tuy ta thực buồn bực, nhưng mà người ta lại là nhân tài a! Ta thật sự không dễ đắc tội. Nói đến Ca Ti này, chủ ý làm cho Địa Hành Long một bộ "kính mắt" và giáp dưới vùng bụng là hắn đưa ra, hơn nữa tự mình chế tạo làm cho một trận chiến với Ngõa Nạp, thương vong của ta nhỏ đi rất nhiều nên ta cũng không làm gì hắn cả. Hơn nữa, lấy tu dưỡng của bần đạo còn không thể chiêu hiền đãi sĩ sao?
"Hừ, đương nhiên rồi, tất nhiên ta sẽ không dễ dàng bị đánh đoạn ý nghĩ!" Ca Ti phẫn nộ nói: "Ngươi tìm ta làm gì?" Tên bảo thủ này coi trọng nhất là cái danh đại sư của mình.
"Ta muốn đi xem cái lồng sắt mà các ngươi hợp tác tạo ra, ngày mai phải dùng tới!" Ta nói với Ca Ti.
"Đi theo ta!" Ca Ti dẫn chúng ta vào một căn phòng khác, nơi này trống rỗng, chỉ có một cái lồng sắt mà thôi. Lồng cao bốn thước, rộng cũng tầm ba thước, chiều dài tám thước. Song sắt đều tu như cánh tay, ở trên khắc đầy các loại ma pháp trận! Lồng sắt này là thứ ta bảo bọn hắn cố ý chế tạo ra bởi cao cấp ma thú cơ hồ đều là siêu cấp Ma Pháp Sư! Đều là một đám pháp thuật khôn cùng, lồng sắt bình thường căn bản vây không được chúng nó.
Vì thế ta mới mời bọn hắn tạo ra một lồng nhốt thú như vậy, cái này là kết tinh trí tuệ của hai tộc Ải Nhân và Địa Tinh, có thể phong ấn năng lực ma pháp của ma thú bị nhốt vào. Có điều giá trị chế tạo khá cao, đến mấy chục vạn lần, lần trước còn chuyên môn tạo ra một cái cho Thiết Giáp Thú, hiệu quả cũng được. Thiết Giáp Thú ở trong đó phun lửa cao nhất chỉ có thể phun ra xa hơn một thước, nó vẻn vẹn chỉ thực nghiệm hai cái liền mặc kệ, tùy ý để chung ta vận chuyển đến vương đô. Lòng sắt lần này được thăng cấp, hiệu quả tốt hơn cái cũ nhiều. Bởi Thiết Giáp Thú không phải ma thú chuyên về ma pháp mà cái lồng lần trước vẫn không thể hoàn toàn phong ấn nên làm ta không quá vừa lòng mới bảo bọn hắn chế tạo ra một cái tốt hơn. Mà vừa lúc lần này, Liệt Hỏa Sư Tử Thú lại là một Hỏa Hệ pháp thuật đại sư chính tông, nếu không chọn lồng sắt tốt một chút thì khó mà bắt được nó!
"Thế nào? Ta cam đoan cái con Thiết Giáp Thú trước kia chui vào thì ngay cả mở mồm nhóm lửa cũng không được!" Ca Ti dương dương tự đắc nói.
"Nhưng mà mục tiêu lần này lại là Liệt Hỏa Sư Tử Thú a?" Ta hỏi Ca Ti: "Ngươi có thể nắm chắc không?"
"Chưa thử qua sao biết được?" Ca Ti rất không chịu trách nhiệm nói: "Dù sao hẳn là không sai biệt lắm a!"
"Ngươi cứ qua loa có lệ ta như vậy thì không được!" Ta tức gạận nói: "Được là được, không được thì làm lại cho ta, ta cũng không muốn vì ngươi mà làm các chiến sĩ của ta có thương vong!"
"Nếu ngài có thể đánh con Liệt Hỏa Sư Tử Thú hấp hối thì ta cam đoan không có chuyện gì!" Ca Ti cam đoan nói.
"Được rồi, nếu dám gạt ta thì ta sẽ chặt đứt kinh phí nghiên cứu mà ngươi có." Ta uy hiếp nói.
"Yên tâm, ta sẽ không lấy kinh phí của mình ra để nói giỡn!" Ca Ti vội vàng biện giải.
Một khi đã vậy thì ta an tâm, cáo biệt Ca Ti xong, chúng ta lại đi đễn chỗ Mạc Vệ Tư Kỳ Ngõa đại sư, hắn đang để Bạch Sơn Hắc Thủy qua một bên, đang mạnh mẽ chú tạo cái gì trên hỏa lò đó.
Thanh âm đinh đinh đang đang thật đáng ghét, ngầm bảo Ái Liên Na thu Bạch Sơn Hắc Thủy lại, chúng ta xoay người đi ra. Toàn bộ buổi chiều ta đều mang theo Ái Liên Na đi quanh trang viên của mình, hảo hảo cùng nàng chơi nửa ngày.
Sáng sớm hôm sau chúng ta đã tập hợp thành một chi đội ngũ ngay tại trang viên, hai trăm Địa Hành Long Kỵ Sĩ, 50 danh tinh linh nhân tộc Phong Hệ Cao Cấp Pháp Sư! Còn có Tạp La và Khắc Lý và một chiếc xe ngựa siêu cấp, trên xe là lồng nhốt thú, những thứ này đều được bọn hắn chuẩn bị hết từ chạng vạng tối qua.
"Đại nhân, đều chuẩn bị tốt rồi!" Tạp La nói, hôm nay hắn mặc một bộ Ngân Bạch Sắc chiến giáp, tuyển từ trong kho vũ khí của ta, là ma pháp áo giáp tinh khiết Băng Hệ, chuyên môn phòng ngự Hỏa Hệ pháp thuật của Liệt Hỏa Sư Tử Thú! Về phần Khắc Lý vẫn là một thân hắc bào, ngay cả đầu cũng ở trỏng, thực khốc!
"Xuất phát!" Đoàn người chúng ta bắt đầu xuất phát, hội họp với người dẫn đường ở bên ngoài, là một cái Dong Binh Đoàn tên là Vinh Dự Chi Kiếm. Đội trưởng của họ là một trung niên nhân tuổi chừng 40, thân thủ ở Hoàng Kim hạ cấp, thủ hạ tổng cộng có 60, ở đây chỉ có 20, còn lại đều ở trên đường chờ tiếp ứng chúng ta.
Không nói nhảm nhiều, chúng ta chính thức xuất phát! Ở trên đường nghe đội trưởng hội báo, đôi sư tử này thường lui tới cách chúng ta 5 ngày đường, rất gần! Đội trưởng còn sợ hãi trong lòng nói: "5 người chúng ta vẻn vẹn là cách hắn mấy trăm thước nhìn thoáng qua, sư tử mẹ liền phẫn nộ khởi xướng công kích! Tầm bắn của nó đạt đến trình độ khủng bố, ngoài 300 thước, thoải mái bắn trúng thám báo gần nhất của chúng ta, hắn hóa thành tro ngay tại chỗ, ngay cả binh khí cũng bị hòa tan, người còn lại rất nhanh thoát đi, vẫn bị tốc độ nhanh như gió của nó đuổi theo, chết thảm dưới tay nó. Cũng may chúng ta phân tán ra rất xa nhau, vây quanh nó 5 phương hướng để quan sát, lúc này mới cho hai người chạy về báo cáo tình huống!"
"Các ngươi vất vả rồi!" Ta an ủi: "Các ngươi sẽ nhận được phần thưởng rất lớn!"
"Nhưng mà đại nhân à, ngài có nắm chắc không?" Đội trưởng hảo tâm nhắc nhở ta: "Tuy Tạp La Kiếm Thánh lợi hại nhưng nhiều nhất cũng chỉ là đánh ngang mà thôi, không có cách nào bắt sống a? Những người còn lại thì..." Hắn không nói ra, ngụ ý là chướng mắt bọn họ.
"Yên tâm đi, khai chiến chỉ dựa vào mấy người mà thôi, những Chiến Sĩ và Pháp Sư này chỉ vẻn vẹn là phụ trách vận chuyển mà thôi." Ta cười a a giải thích.
"A?" Đội trưởng càng sợ hãi hơn, vài người? Không để ý tới hắn, chúng ta tiếp tục lộ trình của mình. Dọc theo đường đi đụng không ít ma thú, bất quá chỉ đứng xa xa nhìn mà thôi, chúng nó cũng không ngốc đến nỗi khởi xướng công kích với nhiều người như vậy nên vẫn không có trường hợp chiến đấu lớn nào, mãi đến ngày thứ ba thì tình huống mới có điều thay đổi.
"Đại nhân!" Đội trưởng tìm ta nói: "Ta cảm giác có chút không ổn a?"
"Không ổn chỗ nào?" Ta tò mò hỏi hắn. Người này hàng năm đi lại trong Tinh Linh Chi Sâm, rất quen thuộc nơi này, ta cũng rất trọng thị lời của hắn
← Ch. 204 | Ch. 206 → |