← Ch.275 | Ch.277 → |
Không nói đến bần đạo vừa nhàm chán vừa thảnh thơi lên đường về nước, nói đến Tây Tư Nhĩ thân vương, khi nghe được tin tức bần đạo bị bắt mang đi, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Mắt thấy đại chiến sắp tới hồi mấu chốt, bần đạo ngoài ý muốn bị nốc-ao quả thật làm cho hắn mừng rỡ như điên a? Với hắn mà nói, đây không phải là ánh rạng đông trước buổi sáng sớm sao?
"Ha ha! Ha ha!" Sau khi Tây Tư Nhĩ thân vương được đến tin tức cuồng tiếu không ngớt, làm cho nhi tử bên cạnh hắn đổ mồ hôi lạnh! Trong lòng thầm nghĩ: Hay là chịu kích thích quá nên điên rồi?
" Quang Minh Thần còn chưa vứt bỏ chúng ta! Tạp Đặc còn hy vọng!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười đủ xong, kích động nói với đứa con: "Mặc kệ Long Thanh Thiên hắn gian như quỷ vẫn bị bắt về a!"
"Hắn bị bắt về có liên quan với ngài sao?"
"Đương nhiên, toàn bộ là công lao của ta a! Ha ha! Bởi vì không chỉ có Thạch Nguyên gia kia thu nhận tài phú khổng lồ của chúng ta, ngay cả Đại Hán Quốc Đại Hán Quốc Ái Đắc Hoa ngu ngốc kia cũng ý động với Tử La Lan tỷ muội, bọn họ đã bước đầu đồng ý nói chuyện với chúng ta. Lần này bọn họ bắt Long Thanh Thiên trở về, tên Thạch Nguyên gia ngu ngốc kia bất quá chỉ là cái cớ mà thôi. Nếu không lâm trận đổi tướng là tối kỵ của binh gia, những người đó có ngốc cũng biết, bọn họ chỉ sợ tên tiểu tử khó nắm trong tay này làm hỏng đại sự đàm phán của chúng ta mà thôi!" Tây Tư Nhĩ thân vương âm hiểm cười nói: "Hắc hắc, chúng ta sắp có thể thu hồi đất bị chiếm lĩnh!"
"Nói như vậy Đại Hán đã đáp ứng đàm phán sao?" Nhi tử của hắn kinh hỉ nói!
"Ha ha!" Tây Tư Nhĩ thân vương cuồng tiếu nói: "Đàm phán? Ha ha! Ngươi thật sự quá ngây thơ. Tạp Đặc chiến đấu kịch liệt liên tục, bị Long Thanh Thiên đánh cho hao binh tổn tướng, thảm không thể nói, tất cả tài chính trong quốc khố đều dùng để chỉnh quân, chuẩn bị cho chiến tranh, ngay cả quân lương của chúng ta bây giờ đều là bán đi vật trân quý trong Vương Cung để đổi lấy tiền, làm sao còn có tiền chuộc đất đây?"
"A!" Nhi tử của hắn kinh ngạc nói: "Không phải chúng ta còn 3 vị công chúa sao?"
"Hư!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất mãn giận dữ hét: "Chỉ cần một ngày còn Huy Hoàng Hổ Vương ta, Tạp Đặc sao có thể dựa vào nữ nhân chuộc đất, đấy là sỉ nhục lớn nhất của quân nhân chúng ta!"
"Vâng!" Nhi tử hắn vội vàng nói!
"Nói tiếp, không đánh tan Thanh Long Quân Đoàn trước mặt, cho dù chúng ta có cầm lại đất thì sao? Còn không phải cũng bị người ta lại chiếm mất?" Tây Tư Nhĩ thân vương hung tợn nói: "Vì trăm năm bình an của Tạp Đặc sau này, vô luận thế nào đi nữa chúng ta cũng phải hoàn toàn tiêu diệt bọn họ!"
"Vậy phụ thân đã có kế hoạch rồi sao?" Nhi tử hắn vội vàng hỏi!
"Đại khái đã có một cái ý tưởng, chỉ là còn phải hoàn thiện chi tiết!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười meo meo nói!
"Vậy có thể nói cho ta biết để ta phân ưu với phụ thân không?" Nhi tử hắn cười nói.
"Tốt, ta cũng đang có ý đó!" Tây Tư Nhĩ thân vương thở dài nói: "Ai! Tuy ngươi đã cực kỳ xuất sắc trong đám tuổi trẻ rồi, nhưng sao so với Long Thanh Thiên nhà hắn lại kém nhiều như vậy chứ? Có đôi khi ta hoài nghi rốt cục hắn có phải là người hay không nữa!"
"Là đứa con vô năng!" Nhi tử hắn hổ thẹn nói.
"Cái này cũng không trách ngươi được, Thất công chúa người ta cũng là nhân vật tuổi nhỏ độc bá nhất phương còn gì, có thể thấy bọn họ đều là thiên tài. Thiên tài thiên tài, thiên sinh đã là kỳ tài, không phải nhân lực có thể miễn cưỡng, là ta không có cái phúc này! Thật sự rất tiện nghi cho tên ngu ngốc Long Khiếu Thiên kia, đoạt lão bà cũng là tốt nhất, đứa con cũng xuất sắc như vậy, chẳng lẽ người ngốc thật sự có ngốc phúc? Buồn bực!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất đắc dĩ nói: "Được rồi, hay là chúng ta nói về kế hoạch đi!"
"Vâng!" Con hắn đáp.
"Kế hoạch của ta là dẫn Long Khiếu Thiên từ trong thành ra quyết chiến với chúng ta!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười a a nói: "Nếu không có thành trì che dấu, chúng ta rất có cơ hội đánh bại Thanh Long Quân Đoàn ở ngoài thành. Nói gì thì nói, nhân số bộ đội của chúng ta nhiều hơn bọn hắn rất nhiều, hơn nữa, mất chốt nhất là trình độ chỉ huy của hắn thật sự là không dám khen tặng, đến ngươi còn mạnh hơn hắn, đại chiến như vậy mà chỉ huy không ra gì quả thật là trí mạng."
"Nhưng mà Long Khiếu Thiên cũng không phải thật sự ngu ngốc, hắn sẽ đi ra sao? Cho dù hắn ngốc thì bộ hạ hắn cũng không phải ngốc a?" Nhi tử bất khả tư nghị nói.
"Cái này ta vẫn có vài phần nắm chắc!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói, "Lấy sự hiểu biết của ta về hắn, chỉ cần ta không ngừng chọc giận hắn thì thực có nắm chắc gọi hắn ra ngoài, về phần bộ hạ còn không nghe lời hắn sao? Chỉ là sau khi hắn ra ngoài rồi thì chúng ta nên đánh như thế nào đây, cái này vẫn còn chưa nghĩ tốt!"
"Không phải là gọi ra ngoài, triển khai trận thế, sau đó hai bên đại chiến một hồi sao?" Nhi tử hắn nói!
"Không đơn giản như vậy, bây giờ chúng ta cách Tạp Tháp Nhĩ Thành chỉ hơn 10 dặm, chút khoảng cách ấy không đủ cho gần 200 vạn bộ đội hai bên. Nếu bọn hắn dựa vào tường thành thì chúng thiệt thòi lớn!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói: "Chuyện chịu thiệt không nên làm a?"
"Vấn đề là, nếu thật sự đón đánh như vậy, thắng bại thật chưa biết trước a?" Tây Tư Nhĩ thân vương cảm khái nói: "Sức chiến đấu của Thanh Long Quân Đoàn quả thật quá mạnh mẽ, nếu không có chút âm mưu, chỉ dựa vào đánh bừa thì cho dù chúng ta có thắng cũng phải trả giá thật lớn! Đừng quên phía sau còn phải đánh chiếm lại 13 cái hành tỉnh nữa, thương tổn cao quá thì không ổn!"
"Vậy chúng ta phải làm sao để tận lực tránh tổn thất đây?" Nhi tử hắn hỏi.
"Ta cũng đang suy nghĩ đây! Một lúc cũng không thể có chủ ý tốt được, cũng may Long Thanh Thiên mang đi tứ đại cao thủ của hắn, Pháp Sư đoàn của chúng ta có thể phát huy đầy đủ, nếu không thật sự chưa chắc tất thắng!" Tây Tư Nhĩ thân vương buồn bực nói!
Đến đây, sĩ quan phụ tá của Tây Tư Nhĩ thân vương tiến vào báo cáo:"Bẩm báo Nguyên soái đại nhân, chúng ta quơ được một người, hắn tự xưng là đầu nhập vào chúng ta, nói có tình báo trọng yếu hội báo cho ngài!"
"Úc! Chộp được từ đâu?" Tây Tư Nhĩ thân vương vội vàng hỏi.
"Khi hắn lên bờ ở Lưu Hoa Hà, bị người tuần tra bắt lấy, xem ra là từ bờ bên kia nhập cư trái phép vào, quần áo hoa lệ, còn mang theo tùy tùng, hẳn là một quý tộc!" Sĩ quan phụ tá nói!
"Dẫn hắn tới gặp ta!" Tây Tư Nhĩ thân vương hơi hưng phấn nói.
Không bao lâu sau, một quý tộc tuổi trẻ bị dẫn vào, người này ước chừng hơn 20 tuổi, bộ dáng coi như thanh tú, vẻ mặt mạnh mẽ. Bất quá với ánh mắt lợi hại của Tây Tư Nhĩ thân vương thì chỉ lướt qua đã thấu được bản chất của hắn. Bất quá chỉ là một cái thêu hoa dệt gấm mà thôi. Đầu tiên hắn ra một cái quý tộc lễ với Tây Tư Nhĩ thân vương, sau đó bắt đầu giới thiệu mình: "Ra mắt Nguyên soái đại nhân tôn kính! Ta là Khố Cập A Á gia tộc, là nhi tử của tộc trưởng, ta gọi là Bá Lý * Khố Cập A Á!"
"Chính là Khố Cập A Á gia tộc phản bội quốc gia, chắp tay hiến Tạp Tháp Nhĩ Thành cho Đại Hán quốc đó sao?" Nhi tử Tây Tư Nhĩ thân vương khinh thường hỏi.
"Các hạ, xin tha thứ cho một ít hành động của gia tộc chúng ta trước kia, đó thật sự là bị ca ca ngu xuẩn Tháp Tháp Á Khắc của ta liên lụy mà thôi, nếu không hắn bị bắt đầu hàng, phụ thân ta cũng sẽ không rơi vào đường cùng mà làm ra lựa chọn như vậy, hắn nhất định sẽ vì Tạp Đặc mà chiến đấu đến giọt máu cuối cùng! Nhưng vì sinh tồn của gia tộc hắn phải làm như vậy thôi, âu cũng là bất đắc dĩ a!" Bá Lý kích động biện giải!
"Vậy lần này ngươi đến là vì sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương khó hiểu hỏi.
"Ta đến là vì trợ giúp các ngươi đả bại Thanh Long quân của Đại Hán!" Bá Lý lớn tiếng nói: "Trải qua sự cầu xin của ta, phụ thân bây giờ đã tỉnh ngộ, hắn đã hạ quyết định quyết tâm lập công chuộc tội!"
"Úc! Phải không?" Trên mặt Tây Tư Nhĩ thân vương thêm vài tia hưng phấn nói: "Mời ngồi, dâng trà!"
"Cám ơn thân vương điện hạ!" Bá Lý kích động nói: "Nhờ sự ưu ái của Nguyên soái, gia tộc ta thề sống chết đi theo thân vương điện hạ!"
Chờ hắn ngồi xuống xong, Tây Tư Nhĩ thân vương lạnh lùng nhìn hắn hỏi: "Thứ cho ta nói thẳng, vì sao phụ thân ngươi đột nhiên thay đổi chủ ý? Đừng nói mấy cái tận trung vì nước vân vân, ta chỉ nghe lời nói thật!"
"Là như thế này!" Bá Lý bị ánh mắt nhìn chăm chú của Tây Tư Nhĩ thân vương làm cho không thoải mái, đành phải nói chi tiết: "Quốc vương Đại Hán thật sự chẳng ra gì, không chỉ huy bỏ hết thảy điều kiện lúc trước đã cam kết, còn thu mất quyền chỉ huy thủy quân của gia tộc chúng ta, gia tộc chúng ta không công dâng lên một tòa thành trì, không chỉ không được ưu đãi gì còn mất đi thủy quân đã vất vả kinh doanh nhiều năm. Trong cơn tức giận, phụ thân hộc máu lâm bệnh, vì vậy ta mới góp lời gợi ý quay về Tạp Đặc, phụ thân lo lắng mãi, muốn ta đến trước tỏ một chút tâm ý với thân vương điện hạ!"
"Gia tộc các ngươi kinh doanh nhiều năm ở Tạp Tháp Nhĩ Thành, cho dù mất đi quyền chỉ huy của thủy quân thì cũng có ít nhiều ảnh hưởng chứ?" Tây Tư Nhĩ thân vương hỏi.
"Tất nhiên!"
"Vậy thì tốt quá!" Tây Tư Nhĩ thân vương hai mắt tỏa sáng nói: "Vậy các ngươi có ảnh hưởng được trong Tạp Tháp Nhĩ Thành không?"
"Cái này khó mà nói, trong đông thành cơ hồ đều là người của họ, nhưng thật ra tây thành thì đỡ hơn! Bất quá, phía tây Lưu Hoa Hà cũng có nhiều bộ đội của họ lắm, có lấy được cũng không thủ được a?" Bá Lý làm khó nói.
"Đông thành thật sự không có chút người nào của gia tộc các ngươi sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương vội vàng hỏi.
"Đương nhiên là có một ít, nhưng chỉ là phụ trách hậu cần, tiếp tế tiếp viện, khán hộ bến tàu linh tinh, nhân số cũng chỉ mấy ngàn, căn bản không dùng được gì a?" Bá Lý nói.
"Nếu ta làm cho Thanh Long quân không còn ai trong thành, thủy quân của ngươi dưới tình huống nội ứng ngoại hợp có thể bắt lấy lấy đông thành không?" Tây Tư Nhĩ thân vương hỏi.
"Khó!" Bá Lý nói: "Trừ phi ít hơn 3 vạn người thì 5 vạn thủy quân chúng ta mới có thể trong thời gian ngắn bắt lấy được."
"Tốt, thật tốt quá." Tây Tư Nhĩ thân vương nói: "Ta nghĩ chúng ta sẽ hợp tác khoái trá!"
"Đại nhân nguyện ý thu lưu gia tộc chúng ta?" Bá Lý hưng phấn nói.
"Đương nhiên, hoan nghênh gia tộc các ngươi trở lại vòng tay của Tạp Đặc!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói: "Ta đồng ý, lỗi của gia tộc các ngươi trước kia sẽ được xóa bỏ, chỉ cần dưới sự an bài của ta lập thêm nhiều công lớn, ta nhất định tiến cử cho phụ thân ngươi trở thành Công Tước, ta lấy danh dự Tây Tư Nhĩ thân vương của mình thề!"
"Đa tạ điện hạ!" Bá Lý kích động quỳ xuống nói.
"Bây giờ ngươi có thể trở về hồi báo với phụ thân ngươi rồi đấy!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói. :
"Không, điện hạ, ta không quay về, ngài để tùy tùng của ta về là được rồi!" Bá Lý cười nói: "Gia phụ đã phân phó ta cứ ở lại bên cạnh ngài, khi ngài vừa đáp ứng cho gia tộc chúng ta quay về Tạp Đặc, ta đã trở thành người thừa kế hợp pháp duy nhất của gia tộc!" Hiển nhiên hắn có ý tự nguyện làm con tin.
"Tốt lắm!" Tây Tư Nhĩ thân vương lần này càng thêm cao hứng, nói: "NGươi có thể làm sĩ quan phụ tá đi theo bên cạnh ta!"
"Đây là vinh hạnh của ta!" Bá Lý hưng phấn nói. Có thể làm sĩ quan phụ tá của Tây Tư Nhĩ thân vương sẽ là trợ giúp thật lớn trên con đường làm quan của hắn.
Tiễn bước Bá Lý xong, Tây Tư Nhĩ thân vương cực kỳ hưng phấn nói với đứa con: "Đã có kế hoạch, dẫn Long Khiếu Thiên ra ngoài, bắt lấy Tạp Tháp Nhĩ đông thành, khống chế thủy quân, chặt đứt đường lui của hắn, sau đó làm cho bọn hắn đói chết trên đại thảo nguyên! Ha ha!"
"Nhưng mà Bá Lý này có thể là bẫy rập Long Thanh Thiên để lại không?" Nhi tử hắn cẩn thận hỏi.
"Ha ha, tốt lắm, ngươi có thể nghĩ như vậy thì ta cao hứng rồi. Ngươi nói rất đúng, cho nên trước khi chúng ta hành động phải điều tra thật kĩ mới được!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói: "Cũng may cái này rất dễ điều tra, chúng ta cũng không cần chờ bao lâu!"
Ngày hôm sau nhân viên tình báo của Tây Tư Nhĩ thân vương đã bắt đầu khẩn trương lu bù lên, bọn họ rất nhanh đã tra ra thân phận của Bá Lý, tuyệt đối là thật, bởi vì làm một đại quý tộc thế gia đóng tại Tạp Tháp Nhĩ Thành, ở thượng tầng xã hội Tạp Đặc, Khố Cập A Á gia tộc vẫn có một lực ảnh hưởng kha khá. Trong Cận Vệ Quân Tạp Đặc có không ít quan quân nhận thức hắn. Từ các quan quân nhận thức Bá Lý và các nhân viên tình báo, Tây Tư Nhĩ thân vương có một ít nhận thức với hắn!
Bá Lý * Khố Cập A Á là con thứ tư của tộc trưởng Khố Cập A Á gia tộc. Hắn cũng là con của đại phu nhân, vợ cả, bất quá chơi bời lêu lổng nên không được tộc trưởng yêu thích nên người thừa kế vẫn là ca ca cùng mẹ với hắn - Tháp Tháp Á Khắc, làm gì đến phiên hắn. Hắn vẫn rất bất mãn với điều này, nhưng lại không có cách nào. Mãi đến gần đây, Khố Cập A Á gia tộc gặp một lần thương nặng chưa từng có từ trước đến nay, vị trí thành chủ bị quốc vương Đại Hán cướp đoạt, hơn nữa ngay cả quyền chỉ huy 5 vạn thủy quân cũng bị mạnh mẽ lấy đi, vì thế tộc trưởng Khố Cập A Á gia tộc quả thật hộc máu lâm bệnh, Tháp Tháp Á Khắc sớm được định ra là người thừa kế bị trên dưới chỉ trách, mất đi quyền kế thừa. Bây giờ người duy nhất có quyền thừa kế hợp pháp chính là Bá Lý này!
Được đến những tình báo này, Tây Tư Nhĩ thân vương cuối cùng cũng có một ít tín nhiệm với Bá Lý này! Bất quá, ăn phải hai lần thiệt thòi từ bần đạo, chắc hẳn không thể nào dễ dàng tin tưởng, hắn vẫn đợi tin tức bần đạo bị đưa đến Long Thành mới nhiều ít thả lỏng ra!
Bất quá, cùng lúc đó hắn còn nhận được một cái tin xấu, người hắn phái đi mời Địa Hệ Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc đã trở lại, Hoắc Phúc đế quốc cự tuyệt thỉnh cầu của hắn, nghe nói, lúc ấy trên dưới đế quốc vì vậy mà lật tung cả lên, cuối cùng hoàng đế nghe theo ý kiến của Âu Dương Nhược Lan, mỹ nữ thông tuệ nhất trong đại lục thập đại mỹ nữ mới làm ra quyết định!
"Vì sao Âu Dương tiểu thư lại phản đối Địa Hệ Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc đến trợ giúp chúng ta? Chẳng lẽ điều kiện của ta vẫn không đủ hậu đãi hay sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương bất mãn hỏi.
"Không phải, nghe nói Âu Dương tiểu thư cực kỳ tôn sùng Long Thanh Thiên, nói hắn là đệ nhất danh tướng từ xưa đến nay, hơn nữa tiên đoán quân ta tất bại. Nàng nói cho dù Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc đến trợ giúp cũng vậy nên không muốn vì một ít ích lợi mà trêu chọc một nhân vật lợi hại như vậy. Nàng nói Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc còn có thể gặp nguy hiểm, vạn nhất có điều bất hạnh thì Hoắc Phúc đế quốc không chịu nổi cái tổn thất này. Dù sao bên phía chúng ta đã có một cái cao thủ cấp Kiếm Thánh bỏ mình!" Người tới kể lại chi tiết cho Tây Tư Nhĩ thân vương.
"Hừ! Buồn cười thật, một cái đường đường là Hoàng Đế mà đại sự tiểu sự đều phải nghe theo một nữ nhân!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất mãn nói: "Long Thanh Thiên là lợi hại, đáng tiếc bây giờ hắn khôngỏở đây, chẳng lẽ ngay cả một cái Long Khiếu Thiên ta cũng không thu thập được sao? Ta muốn cho người đàn bà kia nhìn xem cho dù không có Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc ta cũng có thể đánh thắng!"
Trải qua điều tra chặt chẽ và nghiên cứu kỹ lưỡng, rốt cục Tây Tư Nhĩ thân vương cũng lấy lại dũng khí, hạ phát chiến thư với phụ thân!
"Từ ngày ly biệt, hiền đệ có khỏe? Nhớ huynh đệ chúng ta tình như thủ túc, lại vì ích lợi của quốc gia mà phải nhất quyết thư hùng, vô luận thắng bại đi nữa thì tình nghĩa huynh đệ cũng không còn sót lại chút gì, có thể không bi ai sao? Lần chiến trước, ngu huynh thất lợi, binh lính hiền đệ như lang, mưu kế cao tuyệt, không phải ngu huynh có thể so bằng, nhưng miệng ăn núi lở, cứ nuôi quân như vậy thì với hai nước chúng ta đều bất lợi. Huynh nguyện cùng đệ ở trên Tiên Hoa Thảo Nguyên triển khai nhất chiến định càn khôn! Đã nghe thấy Thanh Long Thiết Kỵ chiến lực vô song, ngu huynh không phục lắm, nguyện dẫn thủ hạ là Hổ Khiếu Quân đoàn và các đại quân khác lĩnh giáo một lần! Hy vọng hiền đệ đừng lấy cớ binh lực không đủ, đùn đẩy trách nhiệm mà không đến để gây trò cười cho thiên hạ! Tây Tư Nhĩ kính thư!"
Cầm lấy phong thư như vậy thì phu thân còn để ý đến cái gì? Hắn đã sớm không muốn mài tới mài lui rồi, theo ý tứ của hắn, nên ở trên Tiên Hoa Thảo Nguyên thống thống khoái khoái đánh một trận, thắng bại sắp xếp ngay. Giống như mấy trận chiến gần đây đều là đánh lén và phản đánh lén, còn đều đánh vào đêm nữa, đều là một ít âm mưu quỷ kế, thật sự không hợp khẩu vị của hắn.
Huống chi bây giờ bộ đội dưới tay của hắn cũng đâu kém, thảo nguyên huyết chiến quan trọng nhất là kỵ binh, mà kỵ binh của hắn cũng là nhiều nhất, chỉ riêng Thanh Long Thiết Kỵ đã có 30 vạn, trong đó còn có 10 vạn trọng giáp kỵ binh khủng bố nữa! Còn có 20 vạn kỵ binh của Chu Tước Quân Đoàn, 20 vạn của Long Thanh Vân, 10 vạn kỵ binh của Vương Gia Cận Vệ Quân và 10 vạn thiết kỵ Lan Sắc Thiểm Điện quân đoàn của Ni Cổ Lạp Tư. Chỉ riêng kỵ binh thôi đã hơn 70 vạn, không ít hơn kỵ binh Tạp Đặc, đánh thì đánh, ai sợ ai chứ? Dù sao phụ thân là không sợ ai rồi đó!
Cho nên ngay cả bàn luận với thủ hạ cũng không, chuyên quyền độc đoán trả lời thư cho Tây Tư Nhĩ thân vương: "Cùng ra chiến trường, đánh cái thống khoái!"
← Ch. 275 | Ch. 277 → |