← Ch.332 | Ch.334 → |
Cự long Thực Vực hệ là một loại Long cực kỳ hiếm thấy, phải là cao thủ nắm chắc ma pháp Tự Nhiên hệ mới đặc biệt thi triển được, ngang hàng với cửu cấp ma thú trung giai, chính là tại bên trong Tinh Linh Chi Sâm tương đối cường hãn khủng bố, mà Đức Lỗ Y Thương Long Giác sau khi biến thân thành cự long, chẳng lẻ nói, thực lực của hắn thật sự giống như cự Long chân chính sao?
Đang lúc bần đạo cùng Hồng Nhi còn nghi nghi hoặc hoặc, tiếp theo đó Thương Long Giác hướng chúng ta triển khai, chỉ có cự long chân chính mới có được thực lực cường hãn này a. Chỉ thấy hắn ngâm lên một tiếng rồng ngâm, chung quanh thân hắn liền xuất hiện ma pháp gợn sóng màu xanh biếc hình tròn, vòng tròn gợn sóng này nhanh chóng bành trướng, hơn nữa khuếch tán ra rất xa, thẳng đến hơn mấy ngàn thước mới chấm dứt, khi đi ngang qua ta và Hồng Nhi, bần đạo cảm giác được tính chất của ma pháp này cũng không có tổn thương đến mình, ngược lại tràn ngập sinh cơ.
Gần như vậy, lập tức Hồng Nhi cũng có cảm giác này, ở thời điểm chúng ta nghi hoặc cùng khó hiểu, đáp án liền xuất hiện, tất cả đại thụ bị ma pháp lục sắc này đánh sâu vào, toàn bộ biến thành thụ nhân chiến sĩ, hơn nữa so với thụ nhân mới vừa rồi được Thương Long Giác biến ra rõ ràng là không đồng dạng, động tác của các chiến sĩ này rất linh hoạt, thân thể cũng càng thêm rắn chắc, hơn nữa trên tay còn cầm theo tiêu thương (cây giáo) bằng gỗ.
Chúng nó nhanh chóng hướng dưới thân Khắc Lý đâm tới, số lượng ước chừng vài trăm. Thụ nhân ở rất gần Khắc Lý, cấp tốc phát động thế công, hơn mấy chục cây dài bốn năm thước, ma pháp Mộc hệ ngưng kết thành tiêu thương to bằng miệng bát, dưới tác động ma lực thụ nhân, được bắn ra tựa như trọng nỏ, phát ra tiếng xé gió thê lương, đâm thẳng về hướng Khắc Lý. Đừng nhìn ma pháp tiêu thương phát ra một cách đơn giản nhưng uy thế cực kỳ mạnh mẽ. nhìn thì biết uy lực của nó có bao nhiêu đáng sợ, chỉ sợ lực phòng ngự nổi danh của Địa Hành Long cũng phải bị đâm thủng.
Khắc Lý còn không kịp đề phòng, lập tức chịu đựng toàn bộ, nhưng hắn đã dùng Thiên Hà Chân Giải để cải tạo qua hộ thuẫn, thật sự quá cường hãn, dưới công kích cường hãn như vậy chỉ vẹn vẹn tạo nên vài tia gợn sóng mà thôi. Bất quá, Khắc Lý cũng không dám chậm trễ, hiện giờ chỉ có vài chục, nhưng phía sau còn có mấy trăm người đuổi theo, ai biết được hộ thuẫn của hắn khi nào thì bị phá? Cho nên hắn nhanh chóng xuất ra Tử Vong Điêu Linh, tức khắc sau đó hướng đàn thụ nhân dưới mặt đất kia đâm xuống.
Ở thời điểm Khắc Lý dụng tử vong quấn quanh chạy xuống dưới, Thương Long Giác cũng không có nhàn rỗi, một ngụm long tức được phun ra, độ ấm ngọn lửa màu xanh biếc cũng không cao, nhưng sự khủng bố của nó là độc tính, có thể dễ dàng đánh ngã ma thú sáu bảy cấp. Cho dù thể chất của Vong Linh pháp sư có kháng độc đi nữa cũng tuyệt đối không chịu nổi. Tại lúc mà Thương Long Giác xem ra, chỉ cần long tức này trước khi phá giải được toàn bộ Tử Vong Điêu Linh va chạm Khắc Lý dù một phần, phần thắng định kia dĩ nhiên thuộc về hắn.
Nhưng, sau khi long tức tiến vào Tử Vong Điêu Linh của Khắc Lý thì không có phản ứng gì, khiến cho Thương Long Giác rất ư là buồn bực, hắn biết trên không trung hắn cũng không làm được gì, đành phải theo Khắc Lý nhảy xuống bên dưới. Lại một ngụm long tức được phun ra, nói gì thì nói cũng không dám dụng long trảo cận thân đánh cùng Khắc Lý.
Mà lúc này Khắc Lý cũng hoàn toàn không quản tới Thương Long Giác, hắn một bên dụng Tử Vong Điêu Linh làm tiêu hao số lượng thụ nhân, tiến hành phân giải thụ nhân thành tử khí thuần khiết sau đó tiến vào bên trong cơ thể biến thành ma lực, một bên thả ra Hắc Ám Thiên Mạc. Nhất thời nội trong phạm vi vài dặm đều tối đen như mực, cột khói đen dày đặc cuồn cuộn khiến cho người ở bên trong duỗi năm ngón tay ra cũng không thấy. Thương Long Giác sợ tới mức nhanh nhạy bay lên, nhìn khói đen ở phía dưới. Trong nhất thời Thương Long Giác cũng không biết nên làm cái gì bây giờ? Hắn mặc dù không thấy Khắc Lý nhưng Khắc Lý lại nhìn thấy hắn rất rõ ràng.
Đột nhiên, từ trong đám khói đen kia bay ra một con Phi Long cốt kỳ quái, bên ngoài xương cốt của nó cũng không phải thân thể gì mà là thứ Thương Long Giác ghét nhất – hắc sắc dịch thể (chất lỏng màu đen). Chất lỏng màu đen này chảy về hai cánh, lại phối hợp với pháp thuật Khắc Lý để duy trì, con Phi Long cốt này không chỉ có bay lên, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh, thẳng đường lao đến Thương Long Giác.
Thương Long Giác cũng không dám đến gần người của nó. Một ngụm long tức phun qua, lại chỉ vẻn vẹn thiêu hủy một tầng chất lỏng này mà thôi, ai bảo hắn không phải là Hỏa Long chi? Hỏa lực của hắn quả thực quá yếu, rơi vào đường cùng, đành phải kiến tạo thành một ma pháp hộ bích, tưởng nghĩ trước hết muốn chắn nó ở bên ngoài, sau đó hẳn nói. Cũng không như suy nghĩ, Phi Long cốt này sau khi đánh vào hộ bích, lập tức nổ mạnh. Con Phi Long này thực sự không nhỏ a, hai cánh lúc mở ra ít nhất cũng dài đến mười thước, một tên gia hỏa to lớn như thế này được người ta dùng Thuật Dẫn Bạo cho thi thể nổ mạnh, uy lực có thể đoán được mà.
"Rống.... !" Thương Long Giác khóc thét lên một tiếng, cự long to lớn này bị khu tạc bay ra hơn mấy trăm thước mới dừng lại, hộ bích cơ hồ trong nháy mắt bị phá hủy, mảnh nhỏ xương cốt mang theo lực cự đại đánh sâu vào, rất nhiều cái đột phá phòng hộ long lân, cắm ở trên người Thương Long Giác, đặc biệt trên cổ là nơi yếu nhược nhất, thậm chí trên nghịch lân đều có một cây xương cốt cắm vào.
Làm cho Thương Long Giác rất thê thảm, tức giận đến chết khiếp, nhưng lại không hề có biện pháp, tên chủ mưu ẩn giấu ở bên trong Hắc Ám Thiên Mạc kia, đồng lõa tự bạo. Muốn tìm đến gì gì đó để xả hết cơn giận cũng là hao tâm tổn lực a. Đành phải tự mình chữa liệu thương thế trước cho tốt hẳn là nói sau, ở thời điểm Thương Long Giác dùng thuật trị liệu, lại có một con Phi Long cốt nữa xuất hiện, không nói hai lời, đối với Thương Long Giác lao thẳng tới.
Thương Long Giác sau khi nhìn thấy, sợ tới mức mất hồn mất vía – hồn vía lên mây, lập tức quay đầu bỏ chạy. Ta cùng Hồng Nhi thấy vậy liền trận cười buồn, phải biết rằng Phi Long cốt bình thường sẽ không bay được, sức chiến đấu giảm xuống đến ma thú cấp ba cấp bốn, nhưng hiện giờ sau khi được Khắc Lý cải tạo, từ súng hơi bắn chim trở thành pháo cao xạ, làm cho cự long sợ tới mức bỏ chạy lấy mạng, Phi Long cốt đuổi theo sau cự long một mực trốn chạy, có chuyện như thế sao không cười được chứ? Phong cách như vậy cũng khiến cho phi Long cốt hưng phấn không thôi, nó ra sức quạt cánh, gắng đuổi theo kịp Thương Long Giác sớm một chút, hảo hảo lưu lại cho hắn một cái kỷ niệm không bao giờ quên.
Thương Long Giác đáng thương biến hóa thành cự long và đường đường là tôn sư cửu cấp ma thú, không ngờ bị một con phi cốt long đánh cho sợ tới mức bay tán loạn ở chung quanh, Thương Long Giác buồn bực muốn khóc rống lên. Cũng may hắn cũng không phải một chút biện pháp cũng không có, lúc sau hắn dẫn phi long cốt bay quanh khu vực Hắc Ám Thiên Mạc, lập tức dụng ma pháp chỉ huy đám cây cối trên mặt đất vươn lên tạo thành một cái võng (lưới), chặt chẽ trói buộc phi cốt long lại. Mặc dù chất lỏng màu đen ở trên người Phi Long cốt có tính ăn mòn siêu cường, rất nhanh sẽ ăn mòn đám dây leo này, bất quá chỉ cần Thương Long Giác không ngừng dụng pháp thuật tu bổ có thể tạm thời vây khốn được con phi cốt long này.
Nhưng là không đợi Thương Long Giác hít xong một ngụm lương khí, bên kia lại có thêm hai con phi long cốt bay đến, tả hữu đánh vào. Vì thế Thương Long Giác cũng lại dụng dây leo trói buộc. Sau đó là bay tới bị trói, bay tới bị trói, cứ như thế thẳng tiến đến hơn mười lần. Mặc dù bận bịu xử lý hơn mười con phi cốt long này, nhưng Thương Long Giác vẫn bớt chút đỉnh thời giờ nhìn nhìn tình huống bên kia của Khắc Lý, cái liếc mắt này khiến cho tia hy vọng thắng lợi cuối cùng của hắn hoàn toàn tan bay bay theo gió.
Nguyên lai, ở bên kia Khắc Lý dựa vào Tử Vong Điêu Linh giải quyết hoàn toàn mấy trăm thụ nhân, đồng thời còn hấp thu đại lượng tử khí chuyển hóa thành ma lực, hắn hiện giờ nhàn rỗi trôi nổi ở trên không trung, vì bên dưới thân hình hắn có hơn một trăm phi long cốt. Hơn nữa trên mỗi một con đều khoác thêm một tầng chất lỏng màu đen, lập tức giương lên hai cánh, thẳng hướng Thương Long Giác mà đến.
Thương Long Giác nhìn thấy tình huống như vậy, chính là cúi đầu nhận thua không một chút tình nguyện, hơn một trăm Phi Long cốt bay tới hắn trói buộc được cả sao. Nếu nó tự bạo trong lời nói, cho dù hắn có lực phòng ngự cường đại nhất của Hắc Long cũng bị nổ mạnh đến thi cốt vô tồn, chứ đừng nói đến lực phòng ngự yếu kém của cự long Thực Vật hệ.
Nhìn thấy Thương Long Giác nhận thua, Khắc Lý cũng không bình luận cái gì, lập tức thu hồi pháp thuật, chúng ta tập hợp ở cùng một chỗ, nhìn nhau cười cười. Kỳ thật, Thương Long Giác thua có chút oan uổng, mặc dù Khắc Lý xuất ra hơn một trăm phi long cốt, nhưng hắn cũng không có năng lực khoác chất lỏng lên trên người của bọn nó, ba mươi con đã là cực hạn của hắn rồi, lấy thực lực của Thương Long Giác mà nói, khả năng làm tiêu hao chúng không phải là không có.
"Khắc Lý đại nhân quả nhiên cao minh, ta thua tâm phục khẩu phục" Thương Long Giác là người đầu tiên lên tiếng.
"Ha hả, chẳng qua là may mắn mà thôi, bản lĩnh của ngươi hiện tại rất lợi hại, ta dám nói, ít nhất hiện sáu vị Đại Ma Đạo Sư ở trên đại lục này, không có người nào là đối thủ của ngươi" Khắc Lý cười nói.
"Không sai, thực lực của Đức Lỗ Y các hạ tương đối lợi hại" Bần đạo cũng trấn an nói: "Muốn nói là, nếu thật sự cùng chiến đấu với các Đức Lỗ Y, ta nghĩ ít nhất ở bên trong rừng rậm các ngươi là vô địch"
"Đúng vậy, đặc biệt là khi ngươi xuất ra Lôi Ưng, hoặc Địa Huyệt Tri Chu và cả con Tiềm Địa Tri Chu quả thực là khéo a, nếu là ta chỉ sợ sớm đã nhận thua rồi" Tạp La cũng khích lệ nói. .
"Bất quá, dường như ngươi lúc sau biến thành Long làm sao không có pháp thuật sát thương cường hãn vậy?" Hồng Nhi khó hiểu hỏi: "Nếu có thể có trước tiên ngươi dụng pháp thuật phạm vi lớn đánh vỡ phi long chẳng phải là không có việc gì sao?"
"Cự long Thực Vật hệ có trực tiếp pháp thuật sát thương không nhiều lắm, ma pháp mà hắn am hiểu nhất kỳ thật là một loại phụ trợ" Thương Long Giác bất đắc dĩ nói: "Nếu ta có thể biến hóa thành Hỏa Long, ta đã sớm vừa bắt đầu đã biến thành Long đấu một trận rồi"
"Cái loại pháp thuật phụ trợ Thực Vật hệ cự long kia là cái gì vậy?" Bần đạo tò mò hỏi. Thực Vật hệ cự Long không chỉ rất thưa thớt còn còn phi thường thần bí. Hiểu biết cực hạn của ta đối với nó chỉ là cái tên mà thôi.
"Điểm cường hãn nhất của pháp thuật này là thay đổi địa hình vạn mộc thành bụi rậm, có thể biến sa mạc thành cây cối, phạm vi có thể đạt tới mấy chục dặm, ở trong này, uy lực của pháp thuật Thực Vật hệ này được gia tăng gấp đôi, hơn nữa tốc độ khôi phục ma lực lại cao hơn vài lần, Còn có Quần Thể Cự Lực Thuật, Bụi Gai Thuật, Mộc Giáp Thuật, Hồi Xuân Thuật, v. v ... mỗi một cái đều có phạm vị bao phủ hơn mười dặm" Thương Long Giác nhàn nhạt nói.
"Siêu cấp vú em" Bần đạo cùng Hồng Nhi, Tạp La cơ hồ không hẹn mà đồng thanh hô lên. Có một tên gia hỏa cường hãn như vậy, tổng thể sức chiến đấu của bộ đội tuyệt đối tăng lên vài vần, nếu hắn được bổ sung vào trong lực lượng bộ đội của ta. Cái vấn đề không có mục sư tăng pháp thuật đối với ta cùng Hồng Nhi cho đến lúc này luôn phát sầu, hiện tại lập tức được giải quyết triệt để, quả thật rất đúng lúc a.
Không chỉ có như thế, phải biết rằng trong chiến tranh đại quy mô thật ra lợi hại nhất mạnh nhất không phải là pháp thuật một kích sát thương, mà là pháp thuật thay đổi địa hình, nếu như một lần nữa cùng Tây Tư Nhĩ thân vương chiến đấu mà có hắn, làm sao bộ đội tại Hổ Vương doanh trại còn tồn tại chứ? Ta trực tiếp phái kỵ binh phóng ra, dụng dây giăng bẫy ngựa, sau đó vọt vào chém giết một trận, nếu như có nhiều người bỏ chạy, dụng rừng cây ngăn cản truy binh, đảm bảo sau vài lần gây sức ép, đại quân Tạp Đặc tuyệt đối suy sụp rất nhanh. Hắn về sau chính là bảo bối tại Cuồng Long quân của ta.
"Hắc hắc!" Thương Long Giác nghe được xưng hô kỳ lạ của ta tương đối ngượng ngùng, danh xưng "mục sư vú em" đã được truyền lưu rộng rãi, hắn cũng không có cách nào khác, đành phải cười nói: "Phụ trợ tuy nhanh, nhưng sức chiến đấu kém một chút, đáng tiếc ta lại không có Linh Hồn Ngọc cửu cấp ma thú, bằng không ta còn có thể biến thân thành ma thú mạnh hơn, hơn nữa Đại Lỗ Y trưởng lão chúng ta còn có thể tăng thêm một vài người nữa"
"Linh Hồn Ngọc?" Lập tức tinh thần bần đạo tươi tỉnh hẳn lên, vội vàng hỏi: "Biến Thân Thuật của các ngươi là dựa vào hấp thu linh hồn ma thú mà hoàn thành à?"
"Ân...!" Thương Long Giác hơi hơi do dự một hồi, cuối cùng thành thật nói: "Đúng vậy, sau khi chúng ta đánh chết ma thú, có thể thông qua pháp thuật đặc thù, khiến cho linh hồn của nó phong ấn vào bên trong ma hạch, ma hạch như vậy chúng ta gọi là Linh Hồn Ngọc. Sau đó trải qua một loạt pháp thuật câu thông, nhận được thừa nhận của linh hồn ma thú này, hơn nữa nguyện ý hợp thể cùng với linh hồn của chúng ta, chỉ cần sau khi chúng ta hấp thu linh hồn ma thú, có thể thông qua công pháp đặc thù tiến hành biến thân"
"Nếu chỉ có linh hồn mà không có ma hạch thì các ngươi có thể hấp thu được không?" Bần đạo vội vàng hỏi.
"Có thể, ma hạch chỉ là vật dẫn linh hồn, cũng không phải là vật trọng yếu gì" Thương Long Giác kỳ quái hỏi lại: "Chẳng lẻ nói, trên tay đại nhân lại không hề thiếu linh hồn ma thú đấy chứ?"
"Ha ha!" Bần đạo cùng Hồng Nhi, Tạp La cùng nhau cười lên ha ha, bọn họ đều đã kiến thức qua Ám Ảnh U Hồn pháp thuật của Ngưu Nhân Tiên Tri La Phúc Đức, chỉ biết rằng, cây đồ đằng hình trụ được niêm phong cất giữ ở trong kho có không ít ma thú linh hồn, hơn nữa, tới phút chót lão Ngưu Nhân Tiên Tri La Phúc Đức còn mang linh hồn lôi thú của hắn vào trong đó. Mà điểm quan trọng nhất, cây đồ đăng hình trụ này lại đang ở trên tay ta, một khi bọn người Thương Long Giác không ai là không hấp thu linh hồn lôi thú. Cạc cạc, bần đạo cũng không biết nên nói như thế nào đây.
Huống chi, theo như bần đạo biết, cây đồ đằng ở trên tay ta được niêm phong cất vào trong kho có không ít linh hồn ma thú cao cấp, chính cửu cấp ma thú cũng có vài loại, khoảng mấy chục gì đó, dù sao đó cũng là thành quả tích góp từng tí một qua mấy ngàn năm của bộ tộc Ngưu nhân của người ta đó, nếu sau này được đám người Đức Lỗ Y hấp thu, lại biến thân, chẳng phải bần đạo còn có một bộ đội cửu cấp ma thú sao? Ha ha, cho đến lúc này, ta ít nhất cũng có thể cùng với đám Giáo đình kia ngồi ăn cùng mân a?"
"Cái gì cũng không nói, trước hết chúng ta đi về cái đã, ta muốn cùng ngươi tham khảo từ từ a" Bần đạo hưng phấn nói.
Lập tức đoàn người chúng ta dọp dẹp đường hồi phủ, sau khi về đến nhà, bần đạo thoáng đi an bài công tác chuẩn bị di chuyển đám người Độc Nhãn Cự Nhân và Đức Lỗ Y, lại tiếp đón Hương Hương, bảo nàng tự đi chơi một mình, nhưng mà nàng lại u oán muốn đi theo ta, bần đạo nghĩ thầm mang theo nàng cùng bế quan cũng không ảnh hưởng gì, vừa lúc giúp ta truyền tin tức ra ngoài. Lập tức đáp ứng.
Sau đó, ta liền mang theo Thương Long Giác và Hương Hương vào mật thất bế quan, tại chung quanh mật thất, mấy ngàn vệ sĩ thay nhau bảo hộ, Khắc Lý, Hồng Nhi đã ở chung quanh cách một khoảng không xa, an toàn tuyệt đối là không vấn đề gì. Sau khi đi vào, bần đạo đóng cửa lại, nhanh chóng lấy ra cây đồ đằng hình trụ, nói: "Các ngươi có thể cảm giác được ở trên cái này có gì không?"
Thương Long Giác đem tay đặt lên trên đồ đằng, một lát sau mới ngang nhiên nói: "Linh hồn ma thú, trời ạ, ở trong này sao có rất nhiều linh hồn ma thú thế, thậm chí cả cửu cấp ma thú cũng đều có nhiều. Đại nhân ngài từ đâu mà có được nó vậy?"
"Hắc hắc, đây là Pháp khí mà ta thu được từ trên người Tiên Tri Thú Nhân, hắn từng lợi dụng cây đồ đằng này dụng pháp thuật phóng thích ra một tên Ám Ảnh U Hồn, cũng là lợi dụng phóng thích linh hồn ma thú từ bên trong, ta nghĩ các ngươi có thể tinh luyện ra linh hồn biến thân" Bần đạo cười nói.
"Ân, đại nhân khẳng định bỏ đi được sao?" Thương Long Giác hưng phấn nói.
"Đương nhiên, nó tại trên tay không có chút tác dụng gì, ta cũng không đi cướp pháp thuật của người ta, điều ta muốn là các ngươi có thể sử dụng nó thì tốt hơn rất nhiều" Bần đạo rộng lượng nói.
"Đa tạ đại nhân, chẳng qua dường như có điểm khó khăn" Thương Long Giác nhíu mày nói: "Cái chúng ta cần là cùng ma thú linh hồn trao đổi trong yên lặng và không phân tâm, nhưng mà ở đây có một lượng lớn ma thú linh hồn rất lộn xộn, thật sự không có cách nào trao đổi được?"
"Không sao, không nắm chắc sao ta dám nói ra được" Bần đạo tự tin nói.
"Vậy thì tốt quá, nếu đã như vậy, ta nghĩ chúng ta tuyệt đối thành công, ít nhất là tại bên trong tộc nhân của ta. Người có năng lực hấp thu cửu cấp ma thú đã không dưới bảy, nhưng bởi vì do không có Linh Hồn Ngọc cửu cấp ma thú khiến cho bọn họ không thể thăng cấp. Nếu như lần này thành công trong lời nói, chúng ta sẽ có mười một vị Đức Lỗ Y trưởng lão" Thương Long Giác kích động quỳ xuống đối với ta nói: "Đại nhân ngài đối đãi với tộc nhân chúng ta như thế, chúng ta chỉ có thể thành tín dâng lên trung thành nhất báo đáp ngài"
"Ha hả, về sau mọi người đều là người một nhà mà, cũng không nhất thiết như thế" Bần đạo vội vàng nâng hắn dậy, nghiêm nghị nói: "Chúng sinh ngang hàng – chính là muốn phổ độ sinh linh. Chỉ cần sau này các ngươi có lực lượng cường đại không đến mức vì lực lượng này mà lầm đường lạc lối, tiếp tục kiên trì vì dân chúng trong thiên hạ giống như các ngươi bây giờ mà mưu cầu một phần sinh tồn là được rồi, đây chính là cách tốt nhất báo đáp ta"
"Vâng! Đại nhân" Thương Long Giác cũng nghiêm túc nhìn ta nói: "Giáo lý của chúng ta chính là tiến gần đến tự nhiên, hữu ái lẫn nhau, cơ hồ cũng giống như khái niệm của đại nhân, chỉ là không bắt kịp được ý nghĩa sâu xa của đại nhân. Bất quá, thỉnh đại nhân yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không buông lỏng lý tưởng và giáo lý của chính mình, mà không giống như Giáo đình vì tư lợi của bản thân, ta thề rằng nếu như tại Đức Lỗ Y có người như thế, không quản hắn là ai, ta đều tự mình đi lấy mạng của hắn, nếu làm trái lời thề này, ta chết không ó chỗ chôn"
"Ha ha, ta tin tưởng các ngươi" Bần đạo vừa lòng đầu gật nói. Hắc hắc, thật ra mặc dù sau khi cho bọn họ mấy thứ này, khiến cho thực lực bọn họ trở nên vô cùng cưỡng hãn, nhưng vị tất đã là vô địch, hơn mười con cửu cấp ma thú này không lọt vào trong mắt bần đạo, cùng lắm thì dùng đến mười tên nô thú đến bắt toàn bộ bọn họ, lần trước sau khi thực nghiệm thành công thu phục Liệt Hỏa Sử Tử thú, bần đạo biết việc này tại thế giới này vẫn có thể sử dụng được.
"Ân, Hương Hương. Ngươi như thế nào vậy?" Đột nhiên bần đạo phát hiện sắc mặt Hương Hương không tốt lắm, trên đầu đổ đầy mồ hôi, bộ dáng hình như đang thống thổ vậy.
"Phu quân, vì cái gì ta có thể cảm nhận được linh hồn ma thú ở trong cây cột này rất thống khổ, tất cả chúng nó đều muốn đi ra ngoài, mong ngài sớm giải thoát chúng nó, ngài có thể thả chúng nó không vậy? Chúng thật sự rất đáng thương" Bộ dáng động lòng người của Hương Hương quả thực có khiến cho quỷ cũng rơi lệ, thật sự rất thống khổ"
Sau khi bần đạo nhìn thấy, cơ hồ không kìm được cảm tình của chính mình, hận không thể ngay lập tức đáp ứng yêu cầu nàng. Chẳng qua, tựa hồ có điểm không đúng a? Bần đạo tu tâm đã nhiều năm làm sao có thể dễ dàng động tâm như thế được? Hơn nữa, Hương Hương lại không có tu luyện qua một loại pháp thuật gì cả? Nàng như thế nào biết được suy nghĩ của linh hồn tại bên trong cây đồ đằng này a? Việc này quả thực bất khả tư nghị? Chẳng lẻ Hương Hương còn có cái bí mật gì đó mà ta không biết?"
← Ch. 332 | Ch. 334 → |