← Ch.367 | Ch.369 → |
"Lớn cỡ nào?" Bần đạo kinh ngạc hỏi:"Chẳng lẽ không phải là tam đại đế quốc dốc hết tất cả quốc lực sao?"
"Hừ! Không sai biệt lắm!" Gia gia cả giận nói:"Ngoại trừ ba cái quân đoàn năm mươi vạn người tăng cường thêm ra, còn có ba vị đại ma đạo sư của ba đại đế quốc tự mình dẫn dắt ba ma đạo binh đoàn."
"Không phải chứ?" Bần đạo kinh dị nói ": Bọn hắn thật đúng là liều mạng rồi?" Một cái ma đạo binh đoàn sử dụng tốt có thể chống lại trăm vạn đại quân, sử dụng không tốt cũng có thể dễ dàng ở trên chiến trường tạo ra thương vong cho mười vạn người, đặc biệt là khi công thành, nếu như không có pháp sư ngăn cản, ma đạo đoàn do một đại ma đạo sư dẫn dắt tuyệt đối có thể dễ dàng hủy diệt một tòa thành thị.
Giống như quốc sư của Mỹ Cách Lam đế quốc, hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ô từng dụng một cái pháp thuật liệt hỏa phần thành hủy diệt đi một toàn thành thị. Nếu như thật sự ba đạo ma đạo đoàn đều xuất hiện, ta không dùng đến Tinh Linh pháp sư để đối kháng cơ hồ là tuyệt đối đánh không lại.
" Không chỉ có như thế, nhân vật lĩnh quân của ba đại đế quốc theo thứ tự là thổ chi kiếm thánh Mã Hách cùng hai cao thủ cấp bậc kiếm thánh khác." Gia gia nói tiếp:"Một lần xuất động ba kiếm thánh, thật sự là rất tôn trọng Long gia chúng ta a!"
"Vẻn vẹn những người này sao?" Bần đạo có chút kỳ quái hỏi:" Bọn hắn nên biết Long gia có hai kiếm thánh và một kiếm thần tồn tại a? Làm sao có thể lại đi phái mấy cao thủ như vậy đến đây chứ?"
" A Nhĩ Bác Đặc tiến vào tiên tổ đường cầu nguyện rồi." Gia gia ánh mắt phóng tinh quang nói:" Đang lo không có cơ hội thì ông trời đột nhiên lại cho ta cơ hội tốt như vậy, ta rốt cục có thể hả được cơn giận nhiều năm rồi."
" A, nguyên lai là có chuyện như vậy." Bần đạo giật mình che mồm nói, "Tâm nguyện nhiều năm của của ngài đã sắp thực hiện được rồi!"
A Nhĩ Bác Đặc gia gia nói, chính là gia hỏa bài danh thứ tư trong ngũ đại cường giả trên đại lục, là đầu sỏ hãm hại gia gia năm đó, kiếm thần A Nhĩ Bác Đặc Hỏa Kham Mạt Tê. Hắn là hoàng tộc của Kham Mạt Tư đế quốc. Vì sĩ diện đã dưỡng ra cái tâm bệnh là mỗi lần trước khi chính thức xuất thủ, đều phải hướng tổ tiên cầu nguyện, hơn nữa mỗi lần đều là rất trịnh trọng làm đi làm lại đến mấy ngày, khiến cho moi người đều biết.
Vì thế, hắn mỗi lần sau khi tiến vào tiên tổ đường chính thức cầu nguyện, mọi người liền biết hắn lại sắp cùng người ta quyết đấu.
Ở trên phiến đại lục này người xứng để cho hắn xuất thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà trong những người này, người cùng với hắn có cừu hận kỳ thật cũng có hai người, bà nội và thúc tổ, gia gia khôi phục còn là một bí mật, không tính vào bên trong. Bà nội hắn cũng không dám trêu chọc, như vậy cơ hồ có thể khẳng định được đố thủ lần này của hắn là ai. Hắn hiển nhiên cũng được người ta ước hẹn nên muốn tham gia liên quân lần này, chuẩn bị thảo phạt Đại Hán.
" Ha ha, còn thật không biết có thể thắng hay không đây!" Gia gia cười khổ nói:" Hắn kỳ thật cũng là tên gia hỏa có thiên phú. Hơn nữa cũng rất siêng năng, thậm chí vì tu luyện mà vứt bỏ vương vị. Ta lúc đầu cũng thua hắn một bậc, hiện tại trên tay hắn lại câm Long Văn cổ liệt của chúng ta, ta thật sự là không nắm chắc."
"Ân, binh khí trang bị rất trọng yếu. Chết ở trên tay của ta thật ra có mấy tên gia hỏa rất mạnh." Bần đạo gật gật đầu cười nói:" Đúng rồi, kia thanh thần khí Long Văn kiếm kia của chúng ta rốt cục có chỗ nào thần kỳ a? Ta có hỏi qua không ít người, nhưng không ngờ không có ai biết, thật là kỳ quái. Ngài cũng sẽ không không nói cho ta chứ?"
"Ha ha, lẽ thật thực sự là không thể nói cho ngươi biết, đó là phối kiếm của gia chủ chúng ta, bí mật của nó cũng chỉ có người sử dụng mới biết được, ngươi sau này sợ là muốn tự lập môn hộ, bí mật của kiếm này chắc là phải truyền cho ca ca ngươi!" Gia gia cười nói.
" Bất quá lần này tình huống đặc thù, ta nghĩ vẫn nên là cho ngươi biết, nhưng mà ngàn vạn lần không thể ngoại truyền, là con cháu của ngươi cũng không được, rõ chưa?"
"Được rồi, biết rồi, ai còn lạ nữa a, thần khí trên tay ta đều có đến mấy kiện. Bần đạo tỏ vẻ bất cần cười nói.
" Hắc hắc, thần khí này của chúng ta thật ra không giống như vậy, bí mật của nó nếu như để địch nhân biết được, chính là sẽ ảnh hưởng đến uy lực mà nó phát huy. Bởi vì bí mật của nó đó là có thể ở trong chiến đấu, tự động khôi phục đấu khí." Gia gia mỉm cười nói.
"A?" Bần đạo chấn động nói:" Mạnh như vậy? Khôi phục rất nhanh sao?"
"Nhanh, không nhanh thì còn có tác dụng quái gì!" Gia gia cười nói:" Người thực lực càng mạnh thì không phục càng nhanh, nếu như nó nằm trong tay ta, tốc độ cũng đủ cho ta sử dụng vô hạn đấu khí trảm bình thường."
"Ông trời của ta, vậy cơ hồ theo ngài nói, ngài có vô hạn đâu khí? Ai còn đánh thắng được a?" Bần đạo kinh ngạc nói.
"Hắc hắc, chỉ cần không phát đại chiêu, vẻn vẹn sử dụng đấu khí trảm bình thường đánh, không sai biệt lắm chính là đấu khí vô hạn." Gia gia cười nói:"Đặc tính này của nó còn có thể dùng để luyện tập, ngươi thử ngẫm xem, người khác chém mười đấu khí trảm thì cần phải nghỉ ngơi, nhưng mà ngươi lại chém đến mười lăm cái mới nghỉ ngơi, hiệu suất tu luyện của ngươi chính là cao hơn rất nhiều a! Long gia chúng ta trước kia cơ hồ mỗi đời gia chủ đều là long chi kiếm thánh, thậm chí còn xuất hiện hai vị kiếm thần, đều là cùng thanh kiếm này có liên quan rất lớn."
"Đáng tiếc, hiện tại nó ở trên tay người khác, với đặc tính của nó ngài nhất định không thể đánh lâu cùng với A Nhĩ Bác Đặc được, nhưng mà tốc chiến tốc thắng cũng không thực tế a? Dù sao thực lực giữa hai ngươi cũng tương đương nhau làm sao có thể trong chốc lát mà đả bại hắn được a?" Bần đạo khó nghĩ nói:"Thật sự là buồn bực a!"
" Hắc hắc, cháu ngoan chết tiệt của ta, ngươi mưu mô nhiều giúp đỡ ta cái, đem hoàn cảnh xấu này giải quyết đi, chỉ dựa vào thực lực cá nhân, ta mới không e ngại hắn, cho dù là đấu khí của hắn so với ta mạnh hơn một chút cũng không sao cả, Long gia mật kiếm của ta cũng không phải là để làm cảnh." Gia gia cợt nhả nói:"Ta vì đánh mất Long Văn kiếm mà hổ thẹn mấy chục năm, nếu không thể tự mình thu hồi, ta có chết cũng không mặt mũi nào đi gặp tổ tiên."
"Để cho ta tự vạch kế hoạch, ai, thật sự rất phiền toái a!" Bần đạo cười khổ nói. Những thứ ở trong tay ta có thể cùng Long Văn kiếm chống lại, tính đi tính lại cũng chỉ có một thanh sương chi ai thương là có thể, những cái khác đều không được, đó đều là ma kiếm a, gia ga nếu mà bị ma vương không chế ý chí thì phiền toái to.
"Đi, ta cũng biết đây không phải dễ dàng giải quyết, bất quá ngươi cũng phải nhanh lên một chút a!" Gia gia cười nói:"Đi đi, ngươi cũng mệt mỏi cả ngày rồi, đi về nghỉ ngơi đi, ta ngày mai muốn đi gặp bệ hạ hội báo chuyện này, ai, chỉ mong hắn đừng quá sợ hãi."
"Hắc hắc, ta nghĩ hắn ít nhất sẽ bị dọa gần chết!" Bần đạo trêu chọc nói.
"Ít nói nhảm, quốc vương mà để cho ngươi bình phẩm sao!" Gia gia bất mãn khiển trách, bất quá ý cười trong ánh mắt đã bán rẻ ý nghĩ của ông.
"Ha ha, ngày mai khi cùng bọn họ tranh luận, đừng có đem ta nói ra, chuyện tình ta trở về, phải tuyệt đối giữ bí mật." Bần đạo cười nói:" Ta sẽ ở trong nhà của ta, ngài kêu tâm phúc của ngài đi gặp ta là được rồi, nhưng đừng làm hành tung của ta bị bại lộ. Mặt khác ngài phái người đến Bạch Hổ bảo đợi Khắc Lý cùng trăm vị phi long kỵ sĩ, bọn hắn từ Ngõa Nạp đến, bí mật này là giữ không được nữa, bất quá vẫn phải tận lực không hoàn toàn bị lộ ra ngoài."
"Ha ha, ngươi thật sự là tên gia hỏa âm hiểm, không phải là muốn đâm sau lưng ai đó chứ?" Gia gia cười hỏi.
"Đương nhiên là muốn đâm sau lưng thống soái của liên quân rồi!" Bần đạo đột nhiên nhớ tới một sự kiện. vội vàng hỏi:" Nói nửa ngày, rốt cuộc thống soái của liên quân là ai thế? Ta đến giờ còn chưa biết đây?"
" Âu Dương Nhược Lan!" Gia gia nháy mắt với ta, cười khẽ nói:" Nghe đồn vị tài nữ này vào lúc Thú Nhân xâm lấn biểu hiện ra phi thường xuất sắc. Cũng ở trong chiến tranh đối với một vị tướng lĩnh trẻ tuổi phát sinh hảo cảm. Sau đó thân thể yếu đuối của vị tài nữ này đột nhiên có chuyển biến tót, toàn bộ đều là nhờ vào một siêu cáp bảo vật quang minh ngọc mà nàng được tặng, truyền ngôn rằng vị tướng lãnh này mói là chủ nhân trên danh nghĩa của quang minh ngọc này.
" Vì thế mọi người nghị luận sôi nổi đều cho rằng sẽ sản sinh ra một đoạn giai thoại tài tử giai, thậm chí tài nữ đều vài lần ở nơi công khai, đối với nghi vấn của mọi người dùng ngữ khí phi thường ám muội trả lời. Cứ như thế cơ hồ ngay khi tất cả mọi người nhận này đây là sự thật thì đột nhiên xảy ra một chuyện kinh thiên động địa, vị tướng lãnh kia đột nhiên tuyên bố cưới một vị giám quốc công chúa làm vợ, còn bản thân thì làm tới thân vương." Gia gia cười hì hì nói.
"Truyền ngôn rằng, vị tài nữ xinh đẹp kia sau khi bị tướng lãnh này bội tình bạc nghĩa, liền bị chọc giận không thôi, thề cấp cho tên hỗn đản này một cái giáo huấn cả đời khó quên được. Nàng nói một câu nói, đố ngươi biết là gì? Thôi được, là nàng nói, nếu không thể làm cho hắn yêu ta cả đời, vật sẽ làm cho hắn hận ta một đời." Gia gia gật gù đắc ý nói:" Tiểu Ngũ a, chuyện xưa không thể nói giữa ngươi và vị tài nữ này đã là chủ đề cực hot vượt qua cả thánh chiến trên đại lục nữa a!"
"Ta oan quá!" Bần đạo dở khóc dở cười nói:" Cái gì bảo ta là bội tình bạc nghĩa a? Ta khi nào thì quan hệ bừa bãi vậy chứ? Ta là hạng người như vậy sao?"
" Hắc hắc, ngươi không phải thì là ai?" Gia gia cười mắng:" Đến hiện tại, lý do băng hỏa hai vị công chúa Đại Hán quốc cự tuyệt người khác theo đuổi đều là bởi vì ngươi, quốc vương bệ hạ đã hỏi ta nhiều lần, hỏi ta ngươi rốt cuộc cưới ai? Cũng không thể để cả hai vị công chúa cùng gả cho ngươi được a? Điều này chưa từng có tiền lệ qua. Mỗi lần như vậy đều khiến cho ta xấu hổ, tiểu tử ngươi phải cho ta một lời chắc chắn đi! Bất quá, không quản ngươi cưới ai, ngươi còn lại tuyệt đối cũng xem như là bội tình bạc nghĩa rồi! Ha ha!"
"Ngài cứ cười đi, rồi sẽ đến lúc ngài phải khóc!" Bần đạo lập tức nói sang chuyện khác:" Tài cán của Âu Dương Nhược Lan ta đã kiến thức qua, đây tuyệt đối là siêu cường, hai đại đế quốc kia thậm chí Giáo Đình đều vào lúc bị Thú Nhân xâm lấn mà tổn thất thảm trọng, riêng chỉ đội quân của Hoắc Phúc đế quốc, cơ hồ thương cong rất ít, nhưng mà công lao kiếm ra cũng không nhỏ, cơ hồ cùng với hai đế quốc khác giống nhau. Chỉ bằng một chuyện này, ngài xem nàng ta có lợi hại không?"
"Ân? Nàng là một nữ lưu thật sự lợi hại như vậy?" Gia gia vừa nhắc tới chính sự, lập tức thu lại vẻ cười đùa, vội vàng hỏi, "Nàng đó còn có thể lợi hại hơn thất công chúa sao?"
" Trên quân sự tài năng của nàng ta không biết, nhưng mà với sự sắc sảo của nàng mà nói, chính là không kém thất công chúa nhiều lắm. Nhưng mà trên phương diện chính trị, tổ chức thì tài năng của nàng đã rõ như ban ngày." Bần đạo nghiêm nghị nói:" Liên quân lần này sở dĩ ta không để vào mắt, nguyên do lớn nhát chính là bởi vì bọn họ không phục lẫn nhau, trên phương diện chỉ huy không thống nhất, ta dám nói, cho dù thất công chúa đến đây, đối mặt với đội quân không thể chỉ huy linh hoạt như vậy, cũng là hết cách. Ngay cả một nửa trình độ bình thường cũng phát huy không được.
" Nhưng mà Âu Dương Nhược Lan lại khác, trên phương diện lôi kéo nhân tâm thật sự là đáng sợ. Tỷ như khi mà Thú Nhân xâm lấn, ta cùng ba vị hoàng tử thế như nước lửa, cơ hồ không có bất kỳ người nào có thể phái đi làm trung gian, cho dù là Giáo Đình cũng không thành.
Nhưng mà nàng lại làm được, khi hai bên chúng ta gặp mặt, tam hoàng tử đối với nàng cơ hồ là nói gì nghe nấy, thậm chí có thời điểm, có người bà nội cũng chỉ huy không được nhưng nàng lại có thể." Bần đạo lo lắng nói:" Gia gia ngài nghĩ xem, một người như vậy làm thống soái liên quân, khó mà đảm bảo sẽ không đem một đám hỗn độn tổ hợp thành bền chắc như thép a?"
← Ch. 367 | Ch. 369 → |