← Ch.795 | Ch.797 → |
"Ta không được vậy đâu, già đến bạc cả tóc rồi." Tây Á cười khổ nói, sau đó hắn nói với thất công chúa Thất công chúa điện hạ, bại tướng của nàng xin ra mắt."
" Tây Á, ngươi là đối thủ cực mạnh mà ta gặp được, có thể thắng ngươi, thật sự rất may mắn." Thất công chúa an ủi:"Ngươi cần gì phải luôn để trong lòng."
"Nhưng mà bại trong tay ngươi, ta rất buồn bực a." Tây Á buồn rầu nói Ngươi biết không, tóc ta bạc như vậy chính là do ngươi gây ra."
"Ha ha!" Thất công chúa cười nói:"Kỳ thật nhìn như vậy rất đẹp trai a."
"Nhưng mà ta thà rằng nó không trắng." Tây Á cười khổ nói, cuối cùng hắn hướng Tiên Nhã thi lễ nói:"Thánh nữ điện hạ, thuộc hạ lần trước ra đi không lời từ biệt, thật sự là thất lễ."
"Ha ha. nếu nguyên soái đại nhân không đi. chỉ sợ thất lễ sẽ là ta." Tiên Nhã cười nói:"Bất quá ta bây giờ không phải là thánh nữ. ngươi cũng không phải là nguyên soái, chuyện quá khứ cử để nó qua đi."
"Cũng tốt!" Tây Á gật gật đầu, theo sau hiếu kỳ nói với ta Khắc Lệ Ti vì sao lại ở cùng các ngươi?"
"Chung ta nhìn thấy nàng bị người của Huyết Lang đuổi giết, Tiên Nhã và Âu Dương Nhược Lan cửu nàng." Bần đạo giải thích:"Nàng không giống như tỷ tỷ nàng, từ khi nàng từ chỗ Huyết Lang biết được tỷ tỷ của nàng phản bội các ngươi, liền lo lắng đến nỗi muốn liều chết đến nơi này báo hiệu cho các ngươi, cũng là bởi vì nàng, chúng ta mới có thể gặp lại, nàng là một hài tử ngoan."
"Thì ra là thế!" Tây Á tỉnh ngộ nói, sau đó hắn hỏi:"Thanh Thiên, vậy chuyện ngày hôm nay ngươi tính xử trí như thế nào?"
"Đơn giản." Bần đạo cười nói: "Ta trước ki tiêu diệt vương quốc của gia tộc ngươi, hiện tại bồi thường cho các ngươi một cái đế quốc, như thế đủ không?"
"Ai. vốn muốn rèn luyện Lý Nhĩ, bất quá hiện tại xem ra hắn đã rất thành thục, có rèn luyện tiếp, chỉ sợ hắn sẽ không chịu nỗi đã kích, được rồi, vậy phiền toái các ngươi." Tây Á bất đắc dĩ gật đầu, sau đó nói với Lý Nhĩ Còn không mau cám ơn thúc thúc của ngươi."
"Đa tạ... Thúc thúc!" Lý Nhĩ kỳ thật khoảng ba mươi tuổi, mà ta thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi, cho nên tiếng thúc thúc này hắn gọi không được tự nhiên cho lắm.
Tây Á vừa nhìn liền biết suy nghĩ của Lý Nhĩ. cười nói Tiểu từ ngốc, tuổi của hắn so với ta chỉ nhỏ hơn mấy tuổi mà thòi, hơn nữa phụ thân hắn cùng phụ thân ta là bạn học, ngươi gọi hắn là thúc thúc là không có gì không phù hợp cả, "
"Dạ!" Lý Nhĩ xấu hổ cười nói:"Chẳng qua là, ta không hiểu được ý của các người, quốc gia này dù sao cũng là đế quốc, làm sao có thể nói lật đổ là lật đổ đây?"
"Hắn nói có thể là có thể!" Tây Á tự tin nói.
"Hắc hắc!" Bần đạo mỉm cười, nói:"Chuyện này không phái đơn giản sao, chỉ cần ta giết đi hoàng đế, sau đó bão bốn tên pháp thần cùng ba kiếm thần còn lại hiệu trung với ngươi, không phải là xong sao?"
"Bọn hắn? Nguyện trung thành ta? Điều này có thể sao?" Lý Nhĩ không thể tường tượng nổi nói.
"Ngươi nhìn đây!" Bần đạo nói xong một duỗi tay đem bây cường giả hút đến trước mặt của ta đứng thành một hàng. Sau khi giải trừ pháp chú cấm nói của bọn hắn thì cười hì hì hỏi:"Lời chúng ta mới nói vừa rồi các ngươi cũng nghe thấy phái không?"
"Nghe thấy được!" Mấy người run rẩy nói. Bọn hắn đều bị ta dùng cầm cố thuật định trụ thân thể, cả ngươi không thể nhúc nhích. Bằng vào việc ta có thể thoái mái đùa nghịch với cường giả đỉnh cấp của đại lục bọn hắn. trong lòng bọn hắn liền rõ ràng chênh lệch cực lớn giữa chúng ta. Mà ta lại là đứng ở phe đối địch bọn hắn. cho nên bọn hắn tự nhiên sinh lòng sợ hãi.
"Tốt lắm!" Bần đạo mỉm cười nói: "Ta cho các ngươi một cơ hội hối cải, nhanh chóng hướng vị Lý Nhĩ này tuyên thệ nguyện trung thành đi."
"Người nào nguyện trung thành, người đó có thể được ban thưởng vĩnh sinh bất tử." Tây Á cũng ở một bên khuyên nhủ nói.
"Vĩnh sinh bất tử?" Mấy người nhất thời chấn động, theo sau trong ánh mắt bắn ra quang mang nóng bỏng. Bọn hắn lấy thân thể phàm nhân phấn đấu cả đời, mục tiêu theo đuổi cuối cùng không phải là vĩnh sinh bất tử sao? Hiện cơ hội này không ngờ dễ dàng đặt ngay trước mặt bọn hắn, bọn hắn đương nhiên mừng rỡ như điên.
Bất quá, bọn hắn dù sao cũng là người hiểu biết, rất nhanh tỉnh táo lại. Hoài nghi nói với Tây Á Các hạ, tuy rằng thực lực của ngài rất mạnh, nhưng mà chúng ta vẫn không cho rằng ngài có năng lực giúp chúng ta vĩnh sinh."
"Ta là không có năng lực. nhưng mà ta tự nhiên có biện pháp giúp cho các ngươi thành công." Tây Á thân nhiên nói.
"Ta là người bão đảm." Bần đạo cười nói nói: "Phụ thân của Tây Á bây giờ là Minh giới chi vương, với hắn mà nói. cho các ngươi bất tử thật sự là đơn giản."
"A? Thật vậy chăng?" Mấy người nhất thời chấn động nói: "Ngân phát kiếm thần không ngờ là con của Minh vương?"
"Vô nghĩa!" Bần đạo cười nói: "Các ngươi cũng không nghĩ xem, một nhân loại bình thường làm sao chỉ hơn ba mươi tuổi liền trở thành kiếm thần chứ? Còn không phải là nhờ vào gia gia hắn hỗ trợ?"
"Thật sự?" Mấy người lập tức đem nghi ánh mắt mê hoặc tập trung về phía Tây Á.
Tây Á vẻ mặt cười khổ nói: "Đã biết không lừa được ngươi, không sai, thực lực bây giờ của Lý Nhĩ là dựa vào gia gia của hắn trợ giúp mà đạt tới."
"Chúng ta nguyện ý nguyện trung thành!" Bốn vị pháp thần cùng nhau tỏ vẻ nói. Bọn hắn dù sao cũng là nghiên cửu ma pháp, đối với quan điểm về thần quyền từ trước đến nay đều không quan tâm, cho nên mới thống khoái như vậy.
"Ta cũng đồng ý!" Một vị kiếm thần nhìn thấy pháp thần cũng gật đầu, cũng lập tức tỏ vẻ đầu hàng.
"Chúng ta kiên quyết không đồng ý." Phản đối chính là hai tên kiếm thần che mặt, bọn hắn lạnh lùng nói:"Đối tượng chúng ta nguyện trung thành, vĩnh viễn là Lan Khắc Tư đế quốc." Bọn họ là từ sĩ được đế quốc bồi dưỡng từ nhỏ, đương nhiên không có khả năng dễ dàng thỏa hiệp.
"Dễ thôi!" Bần đạo cười nói Dù sao các ngươi cũng là cái xác không hồn không có tư tưởng, ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi, đem các ngươi trực tiếp biến thành khôi lỗi, chỉ cần sức chiến đấu cần, ít nhất còn có thể làm hai thanh đao sắc bén để sừ dụng." Nói xong, bần đạo lập tức động thủ xóa đi chủ ý thức của bọn hắn. sau đó thiết định kí ức cho bọn hắn. làm cho bọn hắn nhận thức Lý Nhĩ làm chủ nhân.
Bần đạo tiếp theo để cho Lý Nhĩ quyền sai khiến bọn hắn. quả nhiên là thuận buồm xuôi gió. Những người khác vừa nhìn thấy kết cục của hai gia hỏa này, cũng nhịn không được đổ mồ hôi lạnh, may mắn bản thân mình không có ra quyết định sai lầm.
Theo sau, Lý Nhĩ chạy tới, một tay tóm lấy thê từ phản bội của hắn, tức giận nói:"Nói đi? Nói vì sao phản bội ta, phản bội mọi người."
Bần đạo lập tức giải khai cấm nói của nữ nhân cùng hoàng đế kia. để cho bọn hắn có thể nói chuyện.
"Bởi vì cha mẹ ta ở trong tay bọn chúng." Người đàn bà kia rơi lệ đầy mặt nói Ta không muốn mỗi ngày phái nhận được tứ chỉ bị đập nát của bọn họ. Ngô..." Nói xong, nàng khóc lớn lên.
Lý Nhĩ sửng sốt. lập tức đờ đẫn buông nàng ra, sau đó đem ánh mắt cừu hận chuyển hướng hoàng đế. Hoàng đế lúc này sợ tới mức tiểu trong quần, vừa hoảng sợ lui về phía sau, vừa tận lực cầu khẩn nói: "Tha cho ta đi, điều kiện gì ta cũng đáp ứng với ngươi."
"Ta chỉ muốn ngươi chết!" Lý Nhĩ rít gào nói. Nói xong, hắn vung thanh đại kiếm trên tay điên cuồng bổ về phía hoàng đế, trong nháy mắt, con heo kia liền biến thành thịt nát.
Sau khi giết hoàng đế, Lý Nhĩ mang theo máu tươi đầy người đũng lên. lớn tiếng quát Mọi người toàn thành nghe rõ cho ta, bắt đầu từ hôm nay. Lan Khắc Tư đế quốc diệt vong rồi. Pháp lệnh thử nhất của tân đế quốc chính là hủy bỏ chế độ nô lệ."
"Da!" Nô lệ toàn thành lập tức sôi trào lên. Những chủ nò cùng tư binh còn muốn trấn áp, nhưng mà đã bị các pháp thần cùng kiếm thần tung bay trong thành chấn trụ. Chuyện tình tiếp theo là Lý Nhĩ tập trung lại các huynh đệ của mình, sau đó giết thẳng đến hoàng cung, quân thủ vệ tuy rằng không ít, nhưng mà căn bản không có khả năng chống đờ được sự tấn công của đại lục đệ nhất cao thủ. Hơn nữa tin Tức hoàng đế tử vong đã sớm truyền ra đã đã kích nặng sĩ khí quân thủ vệ, cho nên chủ yếu chiến đấu không được bao lâu, hoàng cung đã bị đột phá. Thành viên hoàng thất lúc này cơ hồ toàn bộ bị thanh tẩy sạch. Sau trận chiến này có thể chính thức tuyên bố Lan Khắc Tư tiêu vong.
Thê từ của Lý Nhĩ không lâu sau liền tự sát, nhắn lại cho Lý Nhĩ, xin hắn chiếu cố cho Khắc Lệ Ti. Lý Nhĩ rung động trước tình nghĩa của Khắc Lệ Ti, chính thức cưới nàng làm hoàng hậu. Tân Tạp Đắc đế quốc ở nơi này một lần nữa xây dựng lại. Bất quá, con đường sau này của bọn hắn vẫn còn rất dài. dù sao cả nước đa số khu vực chủ nò mới là giai cấp thống trị, bọn hắn sẽ không cam lòng mất đi hết thảy của mình, nhất định sẽ cùng Lý Nhĩ đại chiến một hồi. Bất quá, bản thân thân mình có năng lực rất mạnh, còn có nhiều cao thủ đỉnh cấp trấn thủ, hơn nữa được sự ủng hộ của quảng đại nô lệ, hắn lấy được thắng lợi cuối cùng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi
Bần đạo đương nhiên sẽ không tham gia vào. khi Lý Nhĩ giết thẳng tới hoàng cung, chúng ta liền biết sẽ phát sinh cái gì, giết hại huyết tinh không phải là cảnh tượng chúng ta muốn nhìn thấy. Cho nên chúng ta đã sớm cáo từ phụ tử Tây Á, một lần nữa bước trên con đường tầm bào.
Chúng ta lại bắt đầu xuyên qua vị diện, lại không thể không cả ngày đối mặt với một vài vùng khi ho cò gáy, cùng với đủ kiểu quái vật xấu xí. Ngoại trừ thời gian hái thuốc, chúng ta thà rằng đũng ở trong Thiên Không Chi Thành, cũng tuyệt đối không chạy ra ngoài. May mắn chúng ta ở vị diện nhân gian mua rất nhiều đồ chơi, đặc biệt là Tiên Nhã chuẩn bị đến mấy chục vạn quyển sách, chúng nó đủ để cho chúng ta giết thời gian.
Trong nháy mắt chúng ta đã đi được khoảng nửa tháng, rốt cục đã tới âm phong ngục theo như lời ân sư. Cái vị diện này quả nhiên là âm phong bốn phía, trong không khí luôn luôn thổi đến tùng luồng âm phong như có như không. Ngươi ngàn vạn lần không nên xem thường những âm phong tầm thường này, bảo vật bình thường cũng không thể chống lại nó. Một khi bị nó thổi vào trong thân thể, có thể trực tiếp trong bất tri bất giác, làm cho xương cốt cả ngươi phong hóa, lúc trước, khi cái vị diện này mới được phát hiện, có không ít cao nhân ăn quả đau vì nó.
Bần đạo cũng không dám lơ là, nghiêm lệnh chúng nữ tránh ở trong Thiên Không Chi Thành, không được đi ra, bởi vì có Phật tổ kim liên bảo hộ, Thiên Không Chi Thành hiển nhiên là an toàn. Mà bản thân mình thì dưới sự trợ giúp của huyền tật thiên hỏa. đi ra ngoài tìm âm phong thảo.
Kỳ thật, âm phong thảo ở trong vị diện này tương đối dễ tìm, bởi vì nơi này là một mảnh tối đen. mà âm phong thảo lại có thể phát ra quang mang màu xanh nhạt, điều này khiến cho chúng ta có thể dễ dàng phát hiện ra chúng nó. Nhưng mà, âm phong thảo này thật sự là rất hiếm. Lão Quân sư huynh từng oán hận nói với ta, hắn nói trong âm phong ngục, trên mặt đất phạm vi vài ngàn dặm mới có thể tìm được một khỏa âm phong thảo. Cho dù chúng ta là thần tiên ngự kiếm bay nhanh, muốn tìm chúng nó cũng là phi thường khó khăn.
Bần đạo mới đầu còn không tin, mãi tới hôm nay ta tự mình đi tìm một hồi, mới hiểu được rốt cuộc có bao nhiêu khó khăn. Dù sao ta chạy cả ngày cũng chỉ hái được một khỏa. còn chưa tới nửa lượng, chẳng thể trách Lão Quân sư huynh giao chỉ tiêu cho ta chỉ là một cân. Nhưng mà chiếu theo số này mà tính, ít nhất ta cũng phải chạy tìm hơn hai mươi ngày mới được a? Ai ya, bần đạo cũng không có tính kiên nhẫn tốt cho lắm, đầy công không phái làm ta mệt chết hay sao?
Red vào đường cùng, bần đạo đành phải khẩn cấp hướng các túi khôn của ta xin giúp đờ. vẫn phái nói các lão bà của ta là lợi hại nhất, dưới sự vắt óc suy nghĩ của Vong Ưu, Âu Dương Nhược Lan, các nàng cuối cùng tìm được cho ta một phương án giải quyết. Đó là xuất động bảo thạch thạch tượng quỷ trợ giúp ta đi tìm.
Tuy rằng bọn hắn cũng không chống lại được sự ăn mòn của âm phong, nhưng mà, bọn hắn dù sao cũng là thân thể bảo thạch, năng lực chống cự ăn mòn không kém, nhất là ba loại bảo thạch thạch tượng quỷ quang hệ, phong hệ, hỏa hệ trong đó, sức chống cự rất cao. Dù sao quang hệ đối với toàn bộ pháp thuật thuộc tính tà mà có kháng tính rất mạnh, mà phong hệ tự nhiên không phái sợ âm phong thuộc tính phong, về phần hỏa hệ, nhiệt độ của nó đối với sự chống cự âm phong cũng có tác dụng rất mạnh.
Trải qua thử nghiệm, ba loại thạch tượng quỷ này cũng có thể trong âm phong phi hành một ngàn dặm mới có thể bị ăn mòn thành cặn bã. Mà sau khi có thể siêu cấp phụ trợ pháp thuật của quang chỉ thần quái bảo hộ, bọn hắn có thể trong âm phong kiên trì đến khoảng cách bốn ngàn dặm.
Cứ như vậy, chỉ cần chúng ta mở ra đường đi của Thiên Không Chi Thành, như vậy trong hơn một ngàn dặm hai bên tuyến đường hoàn toàn có thể bị đám thạch tượng quỷ kia lục soát qua. Hiệu suất như vậy hiển nhiên so với ta một người cao hơn nhiều. Dù sao đòi mất của ta tối đa chỉ có thể quan sát trong khoảng cách trăm dặm mà thòi. Nói các khác, nếu ta và Thiên Không Chi Thành đi một khoảng cách giống nhau, vậy phạm vi lục soát của nó gấp ta đến mấy lần.
Hơn nữa. tốc độ hiện tại của Thiên Không Chi Thành là phi thường nhanh, so với tốc độ ngự kiếm của ta chỉ chậm hơn chút mà thôi. Công tác của Thiên Không Chi Thành chỉ là tìm được âm phong thảo mà thòi, bọn hắn sau khi phát hiện sẽ làm kí hiệu chờ ta đến lấy về. về phần bần đạo, thì tự mình đi một hướng khác tìm, như vậy, chúng ta chẳng khác nào là phân nhau ra tìm kiếm, hiệu suất cao hơn rất nhiều. Chia đều mỗi ngày có thể tìm được sáu bảy gốc âm phong thảo, không mấy ngày nữa liền sẽ hoàn thành xong chỉ tiêu. Nhưng mà bần đạo cũng không có ý định dễ dàng rời đi như vậy, bởi vì lấy có được thử này thật sự không dễ dàng. Hơn nữa thứ này đối với chúng ta mà nói trọng yếu phi thường, đại chiến trong tương lại còn phải nhờ vào nó cửu mạng, có thể nói càng nhiều càng tốt. Cho nên bần đạo dứt khoát nán lại thêm vài ngày, sau khi lấy được mấy cân âm phong thảo, mới lưu luyến ly khai nơi này.
Ngoại trừ âm phong thảo ra, chúng ta còn ngoài ý muốn phát hiện được một cái động lớn đặc biệt, uy lực của âm phong từ bên trong thổi ra không ngờ gấp bên ngoài mười lần, một bảo thạch thạch tượng quỷ của chúng không ngờ vừa mới tiếp cận đã bị nổ thành bột phấn, có sự ngoài ý muốn này mới bị chúng ta phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Nhận thấy uy lực cùng tình huống của động lớn này, bần đạo sau khi lấy huyễn tật thiên hỏa cùng Hạo Thiên thần kiếm hộ thân, mới dám đi vào bên trong thăm dò. Động này phi thường sâu, hơn nữa trong động có động, đường cắt nang vô số. Cảnh quan trong động cơ bản đều giống nhau, rất dễ bị lạc đường.
Bần đạo thì không quan tâm đến những điều này, ta theo cảm giác nơi phát ra âm phong, một đường bay ngược, bay khoảng nửa ngày thì đến một nơi kỳ lạ. Nơi này là một cái đại sảnh trong động, ước chừng có chu vi mấy trăm thước, cực kỳ rộng rãi. Trên đỉnh độ, thọc xuống một cái mãng đá cự đại. mãng đá màu đen. nhưng mà trong đó mơ hồ hiện ra bảo quang màu xanh nhạt.
Theo như bần đạo nhận thấy, âm phong trong động có cường độ gấp nghìn lần bên ngoài, nếu không có Hạo Thiên thần kiếm che chờ phía trước, chỉ sợ huyễn tật thiên hỏa hộ thân ta cũng sẽ bị thổi tan. Mà nơi phát ra của âm phong, chính là bên trong màng đá này.
Còn cần hỏi sao? Tuy rằng ta không biết đồ chơi này là cái gì. nhưng mà ta chắc chắn một điều. nó tuyệt đối là siêu cấp bảo bối a. Bần đạo vừa thấy thì lập tức mừng rỡ như điên. Chẳng là sau đó ta lại phát sầu, ta tuy có tâm muốn lấy nó đi, tuy nhiên không biết nên xử trí thể nào, nếu cứ như vậy cầm lấy nó tiền vào trong Thiên Không Chi Thành, vậy nó còn không đem thành của ta thổi tan sao?
Nhưng mà không gian giới chỉ bình thường không đủ năng lực. căn bản không thể hoàn toàn ngàn cách lực lượng mạnh mẽ như thế. Đột nhiên, bần đạo thấy thạch bích ở bốn phía, tức thì có chủ ý. Thạch bích này nếu có thể ngăn cản âm phong không biết bao nhiêu năm tháng, chắc hẳn tài liệu của bọn chúng có thể ngàn cách được âm phong. Ta không bằng dùng thạch bích làm một đồ chứa vật cự đại. đem màng đá cất vào trong, chỉ cần giảm thấp đi lực lượng của âm phong thì hoàn toàn có thể cất vào trong không gian giới chỉ.
Nghĩ vậy, bần đạo lập tức động thủ, ta đầu thiên dùng thổ độn thuật, độn vào trong thạch bích, thử kiểm tra một chút, rốt cuộc thạch bích này quả nhiên có thể hoàn toàn ngàn cách âm phong thổi ra. ở trong thạch bích bần đạo phi thường khó chịu, bởi vì thạch bích này thật sự rất cứng rắn. Ta giống như là nhảy vào trong thủy ngân, động đây phi thường khó khăn, bất quá cũng may bần đạo sở trường độn thổ, ở bên trong còn có thể hành động, sau khi thật vất vả đi vào trăm thước, ta mới hoàn toàn không cảm thụ được uy lực của âm phong nữa.
Lấy được tài liệu này đối với ta thì đơn giản hơn, bần đạo dưới sự trợ giúp của Hạo Thiên thần kiếm, bằng vào trọng lực của Tiểu Lục, phát huy ra thuộc tính vô kiến bất tồi, rất nhanh chế tạo ra một khối đá lớn có đường kính hơn hai trăm thước. Sau đó độn tiến vào bộ vị tâm quả cầu, mở ra một cái không gian tồn trừ vật phẩm, rồi sau đó dùng pháp thuật không gian, đem màng đá bị chặt đứt di chuyển đến trung tâm của cầu đá.
Mất đi nơi phát ra âm phong, trong động tức thì biến mất âm phong, nhưng mà khi ta đem thạch cầu cất vào không gian giới chỉ phản hồi lại mặt đất thì lại kinh ngạc phát hiện, âm phong bên ngoài cũng không hề cảm thấy yếu bớt rõ ràng cho lắm, hiển nhiên, ngoại trừ màng đá này ra, còn có những tài liệu thần kỳ khác tạo ra âm phong.
Cái màng đá có thể sinh ra âm phong này ta trong nhất thời cũng không biết xử trí như thế nào cho tốt. dù sao cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy, ta cũng không biết nó có thể làm gì? Đành phải chờ khi trở về thinh giáo ân sư rồi nói sau. Bất quá có một điều ta biết, nó ít nhất có thể chế tạo cho chúng ta một môi trường tương tự âm phong ngục, mà ở trong môi trường này, có khả năng bồi dưỡng ra âm phong thảo. Chỉ bằng điểm này, Lão Quân sư huynh không biết sẽ cao hứng đến nhường nào.
Sau khi có thu hoạch lớn rời khỏi âm phong ngục, chúng ta lại một lần nữa bước lên hành trình. Bất quá lúc này, tâm tình của chúng ta lại là khẩn trương, bởi vì, mục tiêu tiếp theo của chúng ta, chính là hàn băng ngục, là nơi ở của hàn băng ma thần, gia hỏa này tánh khí táo bạo, nghe nói chưa bao giờ để cho người có hỏa thuộc tính tiến vào lãnh địa. mà bần đạo lại là thuần hỏa thuộc tính.. Ai xem ra không tránh khôi phải đánh một trận a. Chẳng qua là, gia hỏa này chính là ngay cả ân sư ta cũng phải đau đầu!
← Ch. 795 | Ch. 797 → |