Vay nóng Tima

Truyện:Trương Tam Phong Dị Giới Du - Chương 019

Trương Tam Phong Dị Giới Du
Trọn bộ 863 chương
Chương 019: Đấu bảo đại hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-863)

Siêu sale Lazada


Bần đạo tự có chủ ý, thế nào lại mắc lừa mấy chú lùn này được!

"Làm sao đại sư lại biết ta chưa từng thấy qua? Nói không chừng là ta đã thấy qua nhiều, mấy thứ đồ của người chắc cũng hư hỏng hết rồi?" Ta cố ý chèn ép vinh dự của đại sư.

"Hắc hắc, dựa vào ngươi à? Ngươi còn nhỏ tuổi vậy mà dám nói đã thấy qua nhiều à? Ngay cả ta đã hơn 800 tuổi cũng còn không dám nói!"

"Hắc hắc, ta thấy được chắc có lẽ không nhiều hơn đại sư!" Ta cố ý ngừng lại một chút.

"Ha ha, tiểu tử cũng biết sai rồi à!" Đại sư đắc ý nói.

"Ta ... có ... chắc chắn ... nhiều hơn so với đại sư ...!"

"Ngươi nói cái gì?" Đại sư cả giận.

"Ta có đồ tốt, đoan chắc là so với đồ tàng trữ của toàn ải nhân tộc thì còn nhiều hơn!" Ta lớn tiếng trả lời.

"Ha ha ..." Đại sư không giận mà cười."Ngươi có? Ha ha! Đem ra cho ta nhìn xem?"

"Ta tuy có đồ tốt, nhưng cũng không phải tùy tiện là có thể cho người khác xem được!" Ta đem nguyên văn câu nói của đại sư trả lại cho hắn.

"Ha ha! Có ý tứ! Đã khoe khoang còn bảo ta không phản đối, tiểu tử ngươi lợi hại à!"

"Có dám cược không?"

"Ồ, cược thế nào?"

"Ta đem ra một kiện, đại sư lại đem ra một kiện so tốt xấu với nó. Sau đó ta lại lấy ra một kiện so với đồ của đại sư, cuối cùng xem ai không xuất ra được nữa thì tính là thua cuộc! Người thắng cuộc có thể chọn một kiện vật phẩm của người thua làm phần thưởng! Không biết đại sư có dám không?"

"Tiểu tử, ta không muốn so đo với ngươi, gia thế của ngươi có thể không tệ nhưng tuyệt đối sẽ không lại mấy ngàn năm tàng trữ của chúng ta. Ta không thể khi dễ một hài tử!" Ai ... lão gia hỏa này, thật đúng là một người không tệ! Chỉ là bảo ta nhìn chằm chằm, đành phải ủy khuất tìm người giúp thôi!

"Thế này đi! Chúng ta có thể đi đến phía trước, ta tìm mẫu thân ra mặt, đại sư tìm tộc trưởng ra mặt. Nếu ngài đã biết gia thế của ta thì nên biết ta cũng không cần một kiện đồ vật, ta xem trọng chính là hy vọng có thể thông qua lần trao đổi này có thể tăng thêm kiến thức, ta hy vọng đại sư có thể thành toàn cho ta!"

"Vậy à, được rồi, nếu như công chúa điện hạ ra mặt ta đương nhiên không còn gì để nói! Đi thôi!"

Trở lại đại sảnh, đại sư đi tìm tộc trưởng để thương lượng, rất nhanh đã nổi lên tranh luận!

Ta đem đầu đuôi sự tình kể lại cho mẫu thân, bà cau mày nói: "Con đừng tưởng rằng có kiện thần khí thì không xem ai ra gì, tàng trữ mấy ngàn năm của ải nhân không phải là nói giỡn, tuyệt đối sẽ có vài món thần khí trong tay! Con có nắm chắc thắng không? Đừng có đem "Nộ Long Chi Bào Hao" thua đó!"

"Mẫu thân xem thường con sao? Thần khí còn phân cấp bậc, "Nộ Long Chi Bào Hao" bài danh là đệ nhất thần khí cung nỏ, trừ khi bọn họ còn có vũ khí bài danh đệ nhất khác, đệ nhất pháp trượng "Ma Pháp Thần Chúc Phúc" thì ở tại Tinh Linh Chi Sâm, đệ nhất kiếm "Chiến Thần Lễ Tán" thì ở tại tổng bộ Quang Minh giáo hội, nghe nói tổ mẫu của con còn giữ đệ nhất chủy thủ "Nguyệt Thần Chi Vẫn" là sát thủ chi vương trong ngũ đại cường giả của đại lục, bọn họ còn có thể đem ra được cái gì?"

"Còn thương? Đệ nhất thương "Thiểm Điện Chi Nộ" không biết hạ lạc ở đâu, còn thuẫn bài nữa? Đệ nhất thuẫn "Sanh Mệnh Nữ Thần Thủ Hộ" cũng không biết ở đâu? Còn có khải giáp nữa chứ?"

"Cho dù bọn họ có thì nhiều nhất cũng chỉ bình thủ, đều là đệ nhất, chúng ta không chắc là thua? Bình thủ thì không bị tổn thất, còn nếu thắng thì có thể được một kiện thần khí mà!"

"Con cũng thật âm hiểm mà! Được rồi, nhưng con phải chia một nửa!" Mẫu thân lại uy hiếp ta.

"Chia như thế nào? Đập nó thành hai nửa?" Ta giả ngu.

"Con đưa ta một nửa giá thị trường rồi con lấy vật, còn không thì ta đưa con tiền rồi ta lấy vật! Mẫu thân cho con chọn trước đó!" Sự rộng lượng của mẫu thân làm ta xấu hổ a!

"Mẫu thân, người không làm gì mà lại lấy một nửa? Có phải không thích hợp lắm không?"

"Mẫu thân là công chúa, con biết để cho một vị công chúa giúp con đánh bạc, mẫu thân nỗ lực chính là kim tiền nên không cách nào cân nhắc được vinh dự! Lấy một nửa đã là ít rồi đó!"

"Được rồi! Con luôn bại dưới tay người mà!" Bần đạo bất dắc dĩ đành phải đáp ứng."Nhưng mà mẫu thân, nếu thắng được một kiện thần khí, con lại muốn nó nhưng mà không có tiền thì làm sao bây giờ?"

"Con ít giả bộ đi! Con đem bán linh kiện từ cửu đầu xà theo ta thấy thu vào không dưới bốn trăm vạn kim tệ, lại còn phỏng chế ma pháp kiếm, một thanh không dưới trăm vạn? Lại còn có một ít con từ chỗ bà ngoại tiện tay lấy nữa mà, lúc này mới ba năm mà con trở về Tinh Linh Chi Sâm bốn lần rồi. Tổng cộng lại mẫu thân thấy không dưới 1500 vạn kim tệ, quân phí một năm của Thanh Long quân đoàn của phụ thân con cũng chỉ là số lẻ của con, 500 vạn, lại còn bị Thạch Nguyên gia chưởng quản tài chính ăn chặn một ít, trước kia thì không như vậy, đều là do con ban tặng đó. Còn dám theo ta mà khóc, ngươi mang quyển trục trị giá hơn trăm vạn ra ngoài đánh người! Phụ thân ngươi khi biết thu nhập của ngươi là bao nhiêu, trong lòng cũng muốn đánh cướp ngươi đó!"

"Trách không được ánh mắt phụ thân nhìn con luôn là lạ!"

"Thôi được! Thật không biết ngươi cần nhiều tiền như vậy để làm gì? Gia gia ngươi lại còn che chở cho ngươi, bằng không ta đã sớm thu lại hết tiền đưa cho phụ thân ngươi làm quân phí!"

"Mẫu thân, so về buôn bán người còn kiếm nhiều hơn con, sao người không trợ giúp phụ thân một chút ạ?"

"Quân đội là của quốc gia, dựa vào cái gì mà bắt ta bỏ tiền nuôi dưỡng, hơn nữa hàng năm ta đều cho Thanh Long quân đoàn một trăm vạn, mấy năm nay tăng lên hai trăm vạn, còn muốn thế nào nữa? Được rồi, bọn họ tới, con chuẩn bị một chút đi! Đừng làm mất thể diện đó!"

Lúc này tộc trưởng bên kia cũng đã tranh luận xong. Đi đến nói với mẫu thân: "Công chúa điện hạ, ngài xem sự tình này nên làm gì cho tốt đây?"

"Tộc trưởng đại nhân, hài tử này ỷ vào có điểm tiểu thông minh nên hơi bốc đồng, bởi vì chuyện hắn bị phong ấn, nên người trong nhà đều rất sủng ái hắn, đặc biệt là gia gia và bà ngoại hắn, cấp cho hắn không ít đồ tốt để phòng thân. Kết quả là hắn càng ngày càng cuồng vọng. Ngài có thể không biết chứ tài sản của hắn đúng là độc lập, cho nên ta sẽ không có giúp hắn! Ta hy vọng ngài có thể giáo huấn hắn một chút! Đừng lo khi hắn thất bại sẽ không chịu nhận, hắn tuy còn nhỏ nhưng dám làm dám chịu, ta có thể bảo đảm cho nó."

"Ngài nói không tham gia, vậy không phải là chúng tôi khi dễ hài tử sao?"

"Ha ha, ngài cũng đừng xem thường hắn, thi thể của cửu đầu xà là do hắn phát hiện, trong tổ nó có gì thì đều bị hắn thu hết rồi, cái không gian giới chỉ đó chính là của Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ lưu lại, hơn nữa bên trong còn có không ít đồ tốt, ngay cả ta mà cũng không được xem, hơn nữa người trong nhà cho hắn không ít, ngài phải cẩn thận đấy! Nếu lỡ bị thất bại, đối với danh dự của ải nhân tộc không tốt lắm đâu!"

"Di vật của luyện kim đại tông sư Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ? Quả nhiên lợi hại! Tiểu tử ngươi lỡ thua mấy trăm vạn sẽ không khóc đó chứ?"

"Mấy trăm vạn thôi mà, ta không xem trọng lắm!"

"Khẩu khí lớn đó!"

"Lần trước ta dánh nhau với người ta, một hơi sử dụng quyển trục trị giá trên trăm vạn, cho tới giờ vẫn chưa từng đau lòng!"

"Thật ư?" Tộc trưởng nhìn mẫu thân hỏi.

"Không sai, hắn một chút cũng không đau lòng, tìm bà ngoại là có lại được, chỉ có ta là đau lòng đến mấy ngày không ăn cơm được!" Mẫu thân cười khổ nói.

"Ha ha ... tốt, nếu như vậy thì bắt đầu đi, chúng ta cũng xác thật là muốn kiến thức các ngươi tàng trữ thứ gì. Mời theo ta."

Chúng ta đi tới tầng đỉnh, nơi này chỉ có ta, mẫu thân, và mấy người trưởng lão ải nhân cùng Hàn Mặc.

"Lần này chúng ta đấu bảo hy vọng ngài có thể giữ bí mật, được không?"

"Đương nhiên, chúng ta thề sẽ không tiết lộ bất cứ thứ gì đã nhìn thấy!" Mẫu thân nghiêm túc nói.

"Ân, vậy người nào trước đây?" Tộc trưởng hỏi.

"Ta trước đi!" Ta đem ra thanh ma pháp kiếm mà Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ làm cuối cùng, ta cũng phỏng chế được mấy thanh, nhưng không tốt như nguyên trạng, chủ yêu là do phẩm chất ma tinh thạch không bằng, Phong hệ tinh thạch tốt thì căn bản không ai bán, cho nên ta chỉ có thể làm được nhiều nhất hai loại phát thuật, uy lực cũng nhỏ đi rất nhiều. Dù như vậy cũng bán được hơn trăm vạn kim tệ, dù sao cũng là vũ khí pháp thuật khó kiếm mà! Sau khi ta biểu thị ba pháp thuật ở bên trong, ải nhân bị ta ép trước! Trên mặt không dấu được sự giật mình!

*****

"Sao có thể như vậy? Nguyên lai mấy thanh ma pháp kiếm đem đấu giá kia là của ngươi à?" Tộc trưởng nói.

"Sao ngài biết?" Ta ngạc nhiên hỏi.

"Đương nhiên, ma pháp vũ khí kiểu mới ra đời, ải nhân chúng ta đương nhiên là biết sớm, đáng tiếc chúng ta vẫn không thể làm ra được một cái, mau cho chúng ta xem một chút!" Mấy người liền cầm lấy nghiên cứu một trận.

"Ai ... thì ra trên thân kiếm là ma pháp trận và ma tinh! Nhưng mà làm sao có thể khắc lên đây chứ? Trên khải giáp thì còn có thể khắc được, trên thân kiếm nói muốn khắc, không chỉ là không đủ chỗ, cho dù có miễn cưỡng khắc được thì cường độ của thanh kiếm cũng xong rồi! Nhưng cường độ của thanh kiếm này rõ ràng rất cao mà?" Đại sư đầu tiên nói.

"Đúng vậy! Tại sao lại làm được thế chứ?" Tộc trưởng cũng thập phần khó hiểu.

"Khái khái!" Bần đạo ho khan hai cái: "Mấy vị có thể để chút nữa rồi nghiên cứu không? Có thể cho ta kiến thức một chút đồ trân quý của ải nhân không?"

"A a, đương nhiên rồi, không nghĩ ngươi vừa ra tay là đưa ra vật lợi hại như vậy, để ta nghĩ xem thứ nào mới có thể ép nó xuống!" Tộc trưởng sờ sờ râu mép nói: "Có rồi, chính là nó!" Nói xong từ trong không gian giới chỉ trên người lấy ra một thanh bảo kiếm có ngân quang chói mắt đưa cho ta!

Bần đạo vừa đưa vào trong tay nhìn, thật sự là thất kinh! "Quả nhiên là bảo kiếm thuần mật ngân! Chuôi kiếm còn có khối ma tinh thạch Quang Minh hệ, lớn và tinh thuần thế này thì tuỵêt đối có thể so với ma tinh hạch của cửu cấp thượng vị ma thú. Một điểm kỹ thuật hàm lượng của các ngươi cũng không có, căn bản đúng là đem tài liệu khi dễ ta mà! Giá của thanh kiếm này? Rõ ràng là một tòa kim sơn mà!"

Mật ngân này sản lượng toàn đại lục một năm cũng không đến mười cân, độ dày lớn, độ cứng cao, tính dẻo tốt, là tài liệu cực phẩm làm vũ khí, chỉ đáng tiếc là thứ này quá ít, thứ này trời sanh giúp tăng ma pháp khí, nhất là pháp thuật Quang Minh hệ sẽ tăng cao gấp đôi, bình thường trộn một chút vào trong kiếm, sẽ có năng lực khắc chế tử linh tương đối lớn, lại còn có thể tránh độc, phòng ngự trớ chú, giá bán cũng trên trăm vạn kim tệ. Nhưng thanh kiếm này dùng đủ mười lăm cân mật ngân thuần, giá cả tuyệt đối là trên trời! Còn có khối ma tinh thạch Quang Minh hệ này, có thể so với quả trứng bình thường, còn cách xa xa cũng cảm thấy được khí tức quang minh, chỉ sợ khỏa trên vương miện giáo hoàng cũng không lớn hơn được? Nhưng độ tinh thuần và hàm lượng ma pháp cũng không bằng khối này. Ma thạch Quang Minh hệ vốn rất thưa thớt, dù nói thế nào thì xem ra nó trị giá ít nhất cũng ngàn vạn!

"Ha ha, tiểu bằng hữu! Chúng ta so chính là bảo bối, không phải là kỹ thuật! Hơn nữa ma pháp kiếm của ngươi cũng không phải do ngươi làm. Thanh kiếm này của ta mặc dù không phải là thần khí, nhưng dùng để đối phó với vong linh pháp sư tà ác thì cũng có thể sánh bằng thần khí! Có đúng hay không?"

"Đúng!" Ta cắn răng đáp.

"Ha ha, ngươi thừa nhận là tốt rồi, ngươi còn đồ gì tốt hơn so với nó không? Không có thì ma pháp kiếm của ngươi coi như thuộc về ta đó!"

"Đương nhiên là có!" Ta giá nào cũng không thể để thua, đem "Nộ Long Chi Bào Hao" ra trước mặt hắn nói: "Kiến thức đi!"

" "Nộ Long Chi Bào Hao" ", không hổ danh là đại sư của ải nhân tộc, vừa nhìn đã nhận ra ngay, "Ta nghĩ làm sao ngươi có thể nắm chắc như vậy chứ? Thì ra là có cái này làm chỗ dựa à?"

"Ha ha, không sai!" Ta cười nói.

"Ta còn kỳ quái là tại sao ngươi đột nhiên lại muốn đánh cuộc với ta, thì ra ngươi đã nắm chắc phần thắng, cố ý nhòm ngó bảo bối của ta hả?"

"Không có a! Ai kêu lão nhân gia chê cười ta là một mao hài tử, không có kiến thức chứ? Ta nhất thời tức giận, cũng không có ý từ nhòm ngó bảo bối của ngài! Hơn nữa ta cũng không tin các người tàng trữ mấy ngàn năm mà không lấy ra được một kiện thần khí?"

"Thần khí thì có, nhưng thần khí cấp bậc này quả thật là không có!"

"Vậy đem tòa "Kim Sơn" trong tay người cho ta đi!" Ha ha, lần này có khi trúng lớn à!

"Chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi!" Đại sư lạnh lùng nói.

"Tại sao? Ngài muốn xù à? Không thể nào?" Ta ngạc nhiên hỏi lại.

"Ải nhân từ xưa giờ không biết xù nợ là gì, chúng ta vẫn còn có một vật!" Đại sư nhìn tộc trưởng cười khổ nói: "Chúng ta chỉ có thể đem vật kia ra, nếu không có thể sẽ thua to lắm!"

"Hai kiện thần khí bài danh đệ nhất đã thất truyền ở trong tay ngài à, nếu vậy nhiều nhất chúng ta bình thủ thôi mà?" Ta nghi hoặc hỏi.

"Không phải hai kiện đó, mặt khác chỉ là một kiện, so với của ngươi thì mạnh hơn nhiều lắm, ngươi thua chắc rồi!" Đại sư tự tin nói.

Ngay lập tức mẫu thân xách lỗ tai ta lên, "Tiểu tử thúi, ngươi làm sao dám trộm đồ của bà ngoại! Nếu bị thua, xem ta lột da của ngươi ra!" Mẫu thân hung hăng nhìn mọi người nói, ý tứ là ... đồ này là ăn trộm, có thua cũng không tính!

Nhưng bần đạo là người nào a? Sao có thể lại xù nợ! Ta lớn tiếng nói: "Mẫu thân đại nhân, người không biết sao, bà ngoại đã đem nó tặng cho con, nếu thua thì con tuyệt đối sẽ không xù nợ!" Tất cả mọi người đều rõ ràng ý tứ của ta. Mẫu thân tức giận buông tay không để ý đến ta nữa.

Nhưng thật ra đại sư gật gật đầu nói: "Thật là một nam tử hán, tuổi còn nhỏ mà có tấm lòng như vậy, tiền đồ sau này không thể hạn lượng! Nhưng mà ngươi yên tâm, chúng ta cũng không muốn thần khí của ngươi, cái chúng ta muốn chính là thanh ma pháp kiếm, đối với chúng ta mà nói kỹ xảo chế tạo vật phẩm quan trọng hơn thần khí nhiều!"

"Ha ha, đại sư quá khen, vô luận là thắng hay thua thì thanh kiếm này ta đều tặng cho ngài!" Dứt lời ta đưa thanh kiếm cho đại sư.

Sau khi đại sư đã thu lấy, nói: "Ha ha, đã vậy thì cảm ơn nhiều! Vật này trong mật thất, mọi người đi theo ta!"

Mọi người theo đại sư đi rốt cuộc là tới tầng mật thật dưới đất, nơi này chỉ có một cái bàn lớn làm từ chu thiết, trên bàn là một thanh chiến đao thật lớn.

"Chính là nó, chúng ta ngẫu nhiên phát hiện ra bảo vật này, so với thần khí tuyệt đối lợi hại hơn!" Tộc trưởng nói.

Bần đạo không hiểu sao lại cảm giác được là rất quen mắt, thân đao dài hơn hai thước, chuôi đao một thước năm tấc, chiều rộng một thước, sống đao nửa tấc, nhìn giống một thanh Đông Dương đao (đao Nhật), cũng cái loại sống đao thẳng tắp này! Tài liệu này rõ ràng là cửu thiên huyền thiết mà! Chỉ dùng để tế luyện tiên gia đạo pháp mà. Nhưng to lớn thế này cũng khó tin quá đi, ta nhớ kỹ cho dù là ở tiên giới thì cửu thiên huyền thiết cũng không nhiều lắm mà? Còn ở thế giới này lại càng chưa từng thấy qua một chút nữa? Cửu thiên huyền thiết này có độ cứng cao, tinh dẻo tốt, có thể dùng làm đao kiếm, nhưng mà trời sanh bài xích đạo thuật, dùng nó làm đao kiếm có thể dễ dàng xuyên phá hộ tráo do đạo pháp thiết lập, nhưng lại không thể ngự kiếm, cũng không thể làm pháp bảo, hơn nữa nặng muốn chết. Không bao nhiêu người dùng nó! Thanh đao này hẳn là được chế tạo từ cửu thiên huyền thiết tinh thuần, nặng ít nhất cũng vài ngàn cân, trách không được phải dùng cả khối chú thiết làm thành cái bàn lớn để đựng nó? Trên mặt ngay cả một chữ cũng không có, thật làm ta nhanh chết mà, nhưng nói không chừng lại còn có thể hy vọng mà?

"Vật tốt ở đâu?" Mẫu thân hỏi.

"Ha ha, bảo bối này vô kiến bất tồi (không có gì kiên cố mà không phá nổi), thần khí chúng ta tàng trữ mà bị nó chém trúng cũng bị hủy hoại!"

Nói thừa, cửu thiên huyền thiết dễ để bị khi dễ như vậy sao? Ngay cả ở tiên giới binh khí có thể đem nó chém ra một khe nhỏ cũng không quá mười kiện.

"Xin hỏi ngài tìm được nó ở đâu ạ?" Ta hỏi.

"Hướng Tây, trong một địa phương cách đây hơn một ngàn dặm có một cái hồ chu vi vài trăm dặm, hơn 2500 năm trước lúc chỗ đó còn chưa có nước, tổ tiên chúng ta ở đó đã phát hiện một bộ hài cốt cự long, so với cự long bình thường còn lớn hơn gấp ba lần, cốt đầu đều đã hóa thạch, trên đầu của nó cắm thanh binh khí kỳ quái này. Tổ tiên của ta hao phí biết bao khí lực mới đem được nó về đây. Ngươi đừng xem thường nó, nó nặng hơn mười vạn cân có dư, chúng ta đã dùng hết mọi biện pháp cũng không thể làm nó tan chảy, thậm chí tộc trưởng lúc ấy dùng thần khí chiến phủ "Ải Nhân Vương Phẫn Nộ" chém nó, kết quả chiến phủ bị cuốn lại, còn nó thì đến một chút dấu vết cũng không có, cho nên chúng ta mới cho rằng nó lợi hại hơn so với thần khí! Ngài nói sao?" Đại sư hỏi mẫu thân.

"Thật là không thể phá hủy à?" Mẫu thân hỏi.

"Thế này đi công chúa, chỉ cần ngài có thể để lại dấu vết cỡ hạt gạo trên mặt nó, lần đánh cuộc này xem như chúng tôi nhận thua!" Đại sư khẳng định nói.

"Ta cũng không có khí lực để chém!" Mẫu thân giảo hoạt nói.

"Đương nhiên ngài có thể dùng ma pháp, thậm chí bất kỳ phương pháp gì. Ngài cũng có thể mời mẫu thân ngài nữ vương bệ hạ tới giúp!" Đại sư hiểu ý nói.

"Sao ngài nắm chắc như vậy? Mẫu thân ta và hỏa hệ tinh linh vương có thiêm ước, có thể sử dụng hỏa hệ cấm chú, độ nóng đó có thể dễ dàng dung hóa tinh kim mật ngân!" Mẫu thân kỳ quái hỏi.

"Ha ha, sự thật là chúng ta cũng từng mời tinh linh nữ hoàng bệ hạ, ngài đã dùng siêu cấp cấm chú thập ngũ cấp để oanh kích thứ này, nhưng giống như hiện tại ngài đang nhìn nó, nó vẫn bình yên vô sự!" Đại sư giải thích.

Mẫu thân rất mất tự nhiên cười khan hai tiếng, nói: "Sao ta lại không biết?"

"Đây là chuyện hơn 2000 năm trước! Hơn nữa lúc ấy tinh linh nữ hoàng bệ hạ đã đáp ứng giữ bí mật!"

Bần đạo nghe thế, trong lòng liền nguội lạnh! Uổng mất một thanh bảo kiếm lại giơ mắt nhìn một tòa kim sơn mất đi.

Từng có một tòa kim sơn trước mặt ta, nhưng ta lại không biết quý trọng! Nếu như có lần nữa một tòa kim sơn xuất hiện trước mặt ta! Ta nhất định sẽ đoạt lấy nó! Nếu như hỏi ta thời gian muốn có một tòa kim sơn, ta hy vọng là ngàn vạn năm! Ôi! Kim sơn ơi ... hãy cho ta lực lượng đi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-863)