← Ch.604 | Ch.606 → |
An Cát Lệ na đi ra ngoài đầy phẫn nộ.
Sáng nay tỉnh lại, nàng chỉ thấy trên đầu giường mình có đặt rất nhiều son phấn, trên giá áo là y phục màu đỏ mà ngày thường nàng ghét nhất, còn trên bức tượng, hiển hiện một ảnh tượng kết hôn của Kim Cương và nàng. Vị tộc trưởng gia tộc Ma Căn này ngay lập tức nộ khí xung thiên, lớn tiếng hét, còn may
Kim Cương không ở đây, nếu không e rằng nàng sẽ động thủ giết người ngay tại chỗ! Gia tộc Ma Căn tuy có danh tiếng rất xấu, nhưng bản thể của An Cát Lệ Na lại giữ thân như ngọc, ngày thường đều khinh thường không đếm xỉa đến nam nhân, nhưng hôm nay, trên tường lại xuất hiện ảnh kết hôn của nàng! Hơn nữa còn lại với một con đại tinh tinh mà nàng xác định là kẻ thô lỗ nhạt nhẽo! Điều này làm sao lại không khiến nàng nổi giận?
Kim Cương ngủ ngay sát vách nghe thấy tiếng kêu vội vàng xông tới, đầu tiên là một quân lễ, sau đó chỉnh sắc nói: "Phu nhân, nàng có gì căn dặn?"
"Phu nhân? Ai là phu nhân của ngươi?!"
Xoảng, An Cát Lệ Na đập ngày ảnh kết hôn lên đầu Kim Cương, sau đó vận đủ thần lực, tiếng nói vang khắp Bô Lôi Trạch, "Phất Lạp Địch Nặc, ngươi ra đây gặp ta!"
Sở Thiên đang rầu rĩ không biết Xử trí năm tỷ muội Tiên Đế thế nào, nghe thấy tiếng rống giận dữ của An Cát Lệ Na, trong lòng hắn đập thình thịnh, lòng nói, lẽ nào bí pháp vận mệnh trên người An Cát Lệ Na mất tác dụng rồi Sao?
Kh̉i Sở Th́ỉên đến sân nhà của KimCương và An Cát Lệ Na, An Cát Lệ Na đã bình́ tĩnh hơn nhiều, nhưng tâm trạng của nàng đã thay đổi nhiều, tâm tư bị ảnh hưởng của bí pháp vận mệnh, nhưng ký ức vẫn còn, những chuyện đã qua nàng vẫn còn nhớ rất rõ. Trong ký ức của An Cát Lệ Na, nàng đã gặp nữ thần Vận Mệnh Mã Ny, sau đó chẳng biết thế nào lại yêu Trương Bá Luân. Trước đêm tân hôn, sau khi Sở Thiên và A Mạt Kỳ tới thăm, nàng lại hồ đồ thay đổi tình cảm, tạo ra một hôn lễ chợt biến, một chân đá văng Trương Bá Luân và cưới Kim Cương!
Còn có thể khiến An Cát Lệ Na bình tĩnh lại, vẫn là cách làm "phúc hậu" của Sở Thiên - Chỉ kết hôn, không động phòng - Những ngày này Kim Cương vẫn luôn ngủ sát vách phòng của An Cát Lệ Na.
"Ca ngợi nữ thần! An Cát Lệ Na miện hạ, chuyện gì vậy?" Sở Thiên vê mặt kinh ngạc bước vào. Chỉ thấy An Cát Lệ Na mặt phủ hàn sương giận dữ nhin Kim Cương, còn tướng quân Kim Cương đáng thương lại hoang mang không biết làm gì, người vẫn để nguyên tư thế quân lễ.
"Long Thần, ngươi còn hỏi ta thế nào ư?" An Cát Lệ Na vụt huyễn hóa ra hai thanh trường kiếm băng tuyết, cầm trong tay, một thanh chắp sau lưng, một thanh chỉ vào Sở Thiên!
Rít rít!
Một trận âm thanh ma sát kim loại vang lên, thì ra Kim Cương đã phát hiện An Cát Lệ Na đang uy hiếp Sở Thiên, không hề do dự giơ tụ lực thần pháo lên, ngắm chuẩn vào phu nhân của mình.
Sở Thiên giả vờ oan ức, âu sầu mặt mày cười khổ nói: "Miện hạ, ta thật sự không biết chuyện gì thật? Ngươi đợi chút, Khách Thu Sa đâu, mau qua đây, cho An Cát Lệ na xem thư quá trình hôn lễ mà ngươi quay được!"
An Cát Lệ Na Xem Xong ảnh tượng mà Khách Thu Sa quay chụp, đập bộp một cái làm nát ảnh tượng thạch, giận dữ nói: "Phất Lạp Ðịch Nặc, ngươi tưởng ta là Trư La thú Sao? Trước đêm tân hôn ngươi và A Mạt Kỳ rôt cuộc đã làm gi ta? Tại sao ta không nhớ rõ nũ'a?"
Ngươi có thể nhớ mới lạ, Sở Thiên thầm nói, phẫu thuật được tiến hành trong khi bị đánh ngất, lại có thời gian thuận lưu giúp sức, sau đó chẳng cân dùng đến mười mấy phút, với thủ đoạn của Sở Thiên, thực chất không thể bị người phát hiện ra chỗ nào đáng ngờ.
Sở Thiên ngồi xổm xuống thu dọn mảnh vỡ của ma pháp tinh thạch, cẩn thận nhét vào trong giới chỉ, cười nói: "Trước đêm tân hôn ta đã làm gi, miện hạ người không phải rất rõ Sao? Chẳng phải là đến thăm tặng lễ sao, Sau đó ở lại vài phút thì đã đi về rồi, còn về hôn lễ của ngươi và Kim Cương bản thân ngươi có lẽ nhớ rõ, ta chẳng làm cái gì cả!"
An Cát Lệ Na nghiến rằng thầm hận, đích thực, nàng không tìm ra bất cứ chứng cứ nào chứng tỏ Sở Thiên làm trò quỷ, nhưng nói chuyện này không liên quan đến Sở Thiên, ngay cả Trư La Thú cũng không tin!
"Còn về ăn nói... Ta không biết miện hạ ngươi muốn ta nói gi? Nếu như nói có người hãm hại ngươi, vậy thì có lẽ là Trương Bá Luân và Vận Mệnh nữ thần, ngươi tìm ta làm gì?"
Sở Thiên trông bộ dạng cơ hô như đang phải chịu uất ức ghê gớm lắm, "Miện hạ người nói Xem, nếu như có một Chủ Thần nói muốn cưới người của gia tộc Ma Căn các ngươi, ngươi sẽ từ chối Sao?"
"Ngươi!" An Cát Lệ Na bị bộ dạng vô tội của Sở Thiên chọc giận hoàn toàn, nhưng lúc này A Mạt Kỳ đã đên trong sân, thấy hắn, An Cát Lệ Na biết mình không có hi vọng báo thù."Các ngươi đều đáng chết!"
Tộc trưởng Ma Căn quát lớn một tiếng, song kiếm trong tay liên hoàn kích, ầm! Ầm!
Ầm! Trong khoảnh khắc cả gian phòng đã bị nàng đập thành một đống hoang phế."Ðược, ngươi là Long Thần, Bổ Lôi Trạch đảo chủ, ta không dây được với ngươi!" An Cát Lệ Na đột nhiên Xoay mũi kiêm, chém thẳng vê cổ mình. Nàng ta muốn tự sát!
Sở Thiên đã thật sự mù mịt rồi, hắn tuyệt đối không thể ngờ An Cát Lệ Na sẽ phản ứng mạnh bạo như vậy, chẳng qua chỉ là một danh phận mà thôi, lại chẳng làm gi khác, cần gì phải tư sát chứ? "Mau ngăn nàng ta lại!"
Lời Sở Thiên vừa dứt, cự pháo cấp Chủ Thần của Kim Cương đã bắn đi, hai tiếng "đùng đùng" trường kiếm của An Cát Lệ Na bị đánh gãy.
Kim Cương thu hồi lại cự pháo, đứng nghiêm lại nói: "Ông chủ, Kim Cương Xin được hủy hôn ước!"
"Hủy hôn ước làm gì?" Bác Đức cũng đến "An Cát Lệ Na, đừng quên ngươi còn nợ ta một việc đấy! Kêu ngươi lấy Thái Thản có tiêm lực Chủ Thần sẽ không trái lại với tôn nghiêm của Chủ Thán chứ?"
"Ha ha, được, các ngươi được lắm." An Cát Lệ Na giận quá cười lớn, đột nhiên cơ thể của nàng căng phông lên một vòng
Bác Ðức kinh hãi, "Cẩn thận, nàng ta muôn tự nổ!"
Sở Thiên trong lòng thở dài, Xem ra phải thẳng tay mới có thể trấn an nàng ta rồi, "Miện hạ, nếu muốn chết, cũng đợi ta trả phân thân cho ngươi đã!"
An Cát Lệ Na ngây người, trầm ngâm chốc lát, nói: "Ngươi thật sự trả lại cho ta sao? Không sợ ta sau khi hợp nhất phân thân sẽ giết ngươi?"
"Ha, giết ta? Miện hạ nếu như thích, có thể thử xem!" Sở Thiên trong lòng cười lạnh, Bố Lôi Trạch ngày hôm nay, ngay cả Thần Vương còn có thể đối phó được, An Cát Lệ Na cho dù hợp nhất phân thân cũng có thể mạnh đến đâu? Hơn nữa phân thân của nàng ta cũng không được đầy đủ.
Lời tuy nói như vậy, nhưng Sở Thiên vẫn rất cẩn thận, sau khi rời khỏi sân nhà của An Cát Lệ Na, hắn tìm Tiểu Bạch, hỏi vê chuyện phân thân An Cát Lệ Na năm Xưa.
Tiều Bạch ôm vò rượu khinh khỉnh nói: "Năm Xưa cũng chẳng có gi, chỉ là An Cát Lệ Na không biết có được một bí pháp từ đâu, nói là có thể phân thân tự mình tu luyện, đợi khi các phân thân đều tu luyện đến cấp Chủ Thẩn rồi lại hợp thể. Năm đó nàng ta khóc thút thít cầu Xin ta, ta thấy phiền quá, liền giúp nàng ta tách phân thân ra thôi!"
"Nếu như phân thân của nàng ta hợp nhất, thực lưc sẽ đạt đến mức nào?"
"Trong tay chàng có bốn phân thân của nàng ta đúng không? Cộng thêm bản thể, tổng cộng năm người, năm Chủ Thần cộng lại sẽ có thực lực gi, chàng nói Xem?"
Sở Thiên cười, "Năml Chủ Thần cộng lại, cũng không phải đối thủ của một Thần Vương, được, ta cho nàng ta..."
"Ai da!" Sở Thiên đang tính toán vui vẻ, không ngờ lúc này Tiểu Bạch lại ôm ngực, mặt trắng bệch.
Sở Thiên vội hỏi, "Có phải Cáp Ðịch Tư làm loạn không?"
"Không phải Cáp Địch Tư!" Tiểu Bạch lắc đầu, giọt mồ hôi hột chảy ròng từ trán nàng xuống, "Không biết tại sao, đột nhiên ta cảm thây đau lòng, giống như... Một người thân nào đó sắp qua đời!"
"Lẽ nào là Mẫu Thần? Khố Khoa Kỳ tên khốn ày còn đang ở bên cạnh bà ấy!" Sở Thiên vội nói.
"Ta cũng không nói rõ được, đừng lo cho An Cát Lệ Na vội, mau sai người đi Xem thử Mẫu Thân!"
"Nàng có thể Xác định Mẫu Thần ờ đâu không? Chúng ta đi đâu tìm a?"
"Sao chàng lại ngốc nữa rồi, nếu như Khố Khoa Kỳ muốn đối phó mę ta, chắc chắn là muốn lợi dụng Mỹ Hải Yêu..."Nói đến đâu, Tiểu Bạch ôm ngực không nói được tiếp nữa, tiếp theo đó, trong miệng nàng phát ra hai tiếng rên khác nhau, một là của Tiểu Bạch, tiếng kêu khác là của Tử Thần Cáp Địch Tư.
Ngay cả Tử Thần cũng cảm ứng được, Khổ Khoa Kỳ chắc chắn đã hạ thủ với Mẫu Thần rồi! Nghĩ tới đây, Sở Thiên gọi A Mạt Kỳ, "Đưa ta đến lối vào của Vùng đất chuộc tội, gọi cả Bác Ðức và Kiệt Khắc Tốn!"
Không gian chuyển đổi, lối vào Vô Tận Hài, không có bóng dáng của Mẫu Thần, khe nứt dưới đáy biển Tây Hải, cũng không hề có tông tích gì.
"Kiệt Khắc Tốn miện hạ, Thiên Phạt Chi Nhãn của ngươi vẫn không nhìn thấy nơi hạ lạc của Khố Khoa Kỳ sao?" Sở Thiên sốt ruột nói.
Hai con gẫu trúc cũng lắc đầu, cùng lên tiếng, "Mẫu Thần có thần lực tầng thứ tám, Khố Khoa Kỳ lại có nửa Sáng Thần Chi Tâm, họ nếu như cố ý lẩn trốn, Thiên Phạt Chi Nhãn của ta không chắc có thể nhìn thấy a!"
Bất lực vỗ trán một cái, "Hai vị, có thể cố gắng một chút không? Bố Lan Ny dù không tốt thế nào, cũng là vợ của Sáng Thần, là nhạc mẫu của ta, bà ta không thể chết a!"
"Chúng ta cũng muốn.... Bỏ đi, ra tuyệt chiêu thôi!" Hai con gấu trúc gật đầu nhìn nhau, "Đưa chúng ta đi đống hoang phế Ở hồng nguyệt, gọi phân thân thứ ba của chúng ta ra đây, mẹ nó, chúng ta không tin, Phán Quyết tam hợp nhất, ngay cả đuôi của Tư Ðặc Ân lão đại cũng nhìn ra, lại vẫn không tìm được một Mẫu Thần!"
Đống hoang phế trên hồng nguyệt, đám người Sở Thiên vừa từ trong thông đạo bước ra, cành tượng trước mắt đã khiến họ giật mình không ngớt.
Cát vàng vạn lý vẫn như cũ, bề mặt không có gì khác thường, chỉ có trên phế tích lưu Sa hồng nguyệt năm nào đang diễn một cành tượng me hiền con hiếu.
"Nghĩa mẫu, người sao rồi?" Khố Khoa Kỳ dìu đỡ Mẫu Thần, còn Bố Lan Ny cũng giống như Tiêu Bạch, cũng ôm lấy ngực, Sắc mặt trắng bệch.
Vừa thấy Sờ Thiên, Khố Khoa Kỳ mừng rỡ, cũng không hỏi tại sao lại tìm đến đây, đưa Mẫu Thần ngồi xuống một lưng nham thạch, Khố Khoa Kỳ vội vàng chạy đến, "Phất Lạp Địch Nặc, mau cứu nghĩa mẫu!"
Sở Thiên nheo mắt lại, liếc nhìn Mẫu Thần, bà đang cau mày không nói, "Khố Khoa Kỳ, chuyện là thế nào?"
"Ta còn đang muốn hỏi ngươi kiaị" Khố Khoa Kỳ cũng thật sự đang sốt ruột, vừa rồi hắn vừa muốn lừa Mẫu Thần giúp hắn mở Vủng đất chuộc tội, nhưng không ngờ, Mẫu Thần lại ôm ngực kêu lớn. Bố Lan Ny là chỗ dựa để hắn cứu Mỹ Hái Yêu ra, tuyệt đối không thể chết! "Nghĩa mẫu đột nhiên cảm ứng được người nào có huyết mạch tương thông với bà qua đời, có phải Ái Lệ Ti và Cáp Ðịch Tư có chuyện không?"
"Khố Lạp Kỳ, ngươi không lừa ta chứ?"
"Nghĩa mẫu còn tinh đây này, ngươi không tin thì đi hỏi bà đi!" Khố Khoa Kỳ giận dữ nói.
Sở Thiên lại như hít phải một luồng khi lạnh, Tiểu Bạch, Cáp Địch Tư, Bố Lan Ný, ba người này đồng thời cảm ứng được người chí thân của mình sắp chêt, lại không phải là một người nào trong ba người họ, vậy thì người chí thân có liên quan đến ba người, chỉ còn lại một người!
Sáng Thế Thần Ốc Nhĩ Đốn cũng đối mặt với cái chết sao?
← Ch. 604 | Ch. 606 → |