← Ch.613 | Ch.615 → |
Sở Viêm và A Tư Nặc cùng Xảy ra chuyện? Sở Thiên thoáng rùng mình.
A Mạt Kỳ và Bác Đức, và Tiểu Bạch củng hốt hoảng không chỉ có bọn họ, người lác như Phán Quyết _thần thú Kiệt Khắc Tôn, ba tên Hùng Miêu cùng một vẻ mặt, mắt mở lớn, miệng há hốc, vênh tai chăm chú nghe tin tức từ thông tin thạch.
"Rốt cuộc làm sao vậy!" Sở Thiên vội vàng hỏi.
Giọng của Sắt Lâm Na càng bất nhẫn "Chà, hay là chàng cứ về Xem đi, ta không nói rõ được, bọn trẻ quậy phá quá chừng, A Tư Nặc còn góp vui thêm nữa!"
A Mạt Kỳ mở thông đạo không gian, Sở Thiên cũng không chần chừ nữa, thu vong linh của An Cát Lệ Na vào trong giới chỉ, bước vào thông đạo, những người khác cũng vội vàng theo sau.
Chỉ có ba tiểu Hùng Miêu là chậm chạp.
Tiểu Bạch vội la lên: "Ba tên mập chết tiệt các ngươi, còn đứng đó làm gì, mau lên đi!"
"Đến rồi đây!" Chúng chạy tới, cỏn không ngừng nghiêg ngó, "Ồ, phiền phức lớn rồi, Mạt Khắc Nhĩ ngoài linh hồn hơi kém cỏi ra, hắn lại có toàn bộ hệ thần lục, còn A Tư Nặc ngoài linh hồn ra, cái gì cũng không có! Ngươi hiểu điêu này có nghĩa là gì chứ?"
"Có nghĩa là, hai bọn họ ở cạnh nhau, ... Mę ơi, không được rồi, chẳng phài là giống Sáng Thần.."
"Các ngươi còn thầm thì gì vậy? Đi nhanh lên!" Tiêu Bạch vội giục.
"Đến rỗi đây, Phất Lạp Địch Nặc phu nhân, ngươi đừng nóng giận, bây giờ ngươi vẫn Ở trạng thái linh hôn, linh hồn tức giận bị tổn hại sẽ không tốt đâu!" ba tên Hùng Miêu cười hi hi đi vào thông đạo.
Về đến Bố Lôi Trạch, Sở Thiên vội vàng đên nơi Xảy ra chuyện - đảo nhỏ mà A Tư Nặc và Ban Địch Tư ở.
Tất cả những thành viên quan trọng trong Bố Lôi Trạch đều đã có mặt Ở Kim Tệ Huy Hoàng cung của Tri Chu (nhện), là 'kim tệ' huy hoàng, vi Ban Địch Tư thích vàng, nên Sở Thiên đã Xây cho cô ta một cung điện bằng vàng, lúc đó Sở Thiên nghĩ Ban Địch Tư vui, thì A Tư Nặc cũng vui, đậy chính là thủ đoạn để mượn Sức A Tư Nặc.
Nhưng bây giờ Xem ra, thủ đoạn này không đáng giá nữa rồi, con trai của Sáng Thần, có tiềm lực không chế Thần Hoàng Như vậy cũng đáng giá rồi! Sắt Lâm Na vừa thấy Sở Thiên trở về, vội vàng bảo mọi người tránh đường.
_ Sân trước của Tri Chu cung, SỞ Thiên thấy Sở Viêm và A Tư Nặc đều đang nằm ngay ngắn, A Tư Nặc đã trở vê nguyên hình, là một con nhện đầu có mang giáp.
Nhìn sơ qua, Sở Thiên chợt sửng Sốt, bởi vì trên người họ không hề thấy thương tổn không những không phải_là bộ dạng ban đầu, mà còn tràn trề thần lực, tinh thần mạnh tới nỗi không còn chỗ để phát tiết nữa.
Nhưng bọn họ lại hôn mê bất tỉnh.
"Sao vậy?" SỞ Thiên chau mày hỏi, hắn thấy trong đám người đứng đó Khách Thu Sa củi đầu, không dám nhìn người đối diện, liền chỉ vào hắn, "Khách Thu Sa, ngươi nói đi!"
"Ông chủ, không liên quan gì đến ta! Tên tuổi của ta, các huynh đệ khác đều biết, ta không thể nào bán rẻ huynh đệ minh được!", nói Xong Khách Thu Sa biến thành một dây leo nhọn, chui sâu vào lòng đất.
"Nữ thần tại thượng!" Sở Thiên vô cùng tức giận, con trai sống chết chưa rõ, tên Hùng Miêu này còn không nói rõ, thật là khiến thần linh cũng phải nổi giận! "Mau ra đây nói rõ mọi chuyện cho ta, nêu không ta sẽ báo Tây Mễ Cách ăn ngươi!"
"Đừng mà!" Khách Thu Sa vội chạy ra, miệng cũng nhanh nhạy như pháo thần lực cỡ nhỏ của Bố Lôi Trạch vậy, nói một mạch những chuyện đã Xảy ra, "Mạt Khắc Nhĩ huynh đệ bị Phan Đa Lạp tiểu thư cầm cố linh hồn, ta đến tìm A Tư Nặc để cứu hắn, ai mà biết được, khi linh hồn của A Tư Nặc vừa tiếp Xúc với Mạt Khắc Nhĩ, thì bọn họ liền biến thành như thế này!"
Khách Thu Sa giơ móng vuốt lên, "Ta lấy danh dự của Nam Hải Nhất Phiến Lục mà thề, ta không hề có một lời nói dối, nếu không Tây Mễ Cách sẽ ăn ta."
SỞ Thiên thở dài, thả Khách Thu Sa ra, rồi kiểm tra con trai mình và A Tư Nặc thêm một lần nữa, nhưng vẫn không có phát hiện gì, quả thật là, hai người bọn họ vẫn vô cùng mạnh khỏe!
Ban Địch Tư sắp sinh con, Xoa Xoa cái bụng lớn hỏi: "Ông chủ, rốt cuộc bọn họ làm Sao vậy, người cũng phải nói đi chứ!"
Sở Thiên an ủi: "Không Sao đâu, bọn họ vẫn tốt, bây giờ trạng thái của bọn họ giống như...." Sở Thiên suy nghĩ, trong đầu đang nghĩ đên một ví dụ rất kỳ quái, liền nói luôn:
"Cũng giống như heo thú đã ăn no rồi, thì lười biếng nằm đó chứ không thèm cử động"
Lời vừa nói ra, tất cà mọi người đều sửng sốt, nhưng cũng yên tâm, gia chủ đã nói là không sao, thì chắc chắn không Sao rồi.
Ban Địch Tư cười nói: "Chà, tên A Tư Nặc này, lại...."
_ "Không được mắng cha" Đột nhiên, trong bụng Ban Địch Tư truyền ra một giọng nói yêu ớt, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, chúc mừng: "Ban Địch Tư, con của ngươi từ trong bụng me đã biết nói rồi, đây chính là thứ trời ban cho hắn đấy!"
Sở Thiên lại không kinh ngạc, hậu duệ của Sáng Thần, nếu không có thiên phú gì mới là lạ! "Ban Ðịch Tư, con của ngươi là trai hay gái?"
Ban Địch Tư Xấu hồ cười: "Tên tiểu tử này không chịu nói cho ta biết!" Nói Xong, cô ta lại Xoa bụng, thở dài: "Chà, đứa trẻ này giống A Tư Nặc như đúc, đều thích ngủ!"
Sở Thiên cười, trong lòng bắt đầu nghĩ đến việc phải dạy dỗ đứa trẻ này như thế nào, đồng thời cũng nghĩ ra cách để chữa trị cho A Tư Nặc và Sở Viêm.
"Mọi người tránh ra một chút!" Sở Thiên khoát tay, sau đó khởi động lĩnh vưc thời gian thuận lưu.
Hai người này đều do thần lục quá sung mãn, nói cách khác, trong cơ thể cùng một lúc có thêm quá nhiều thần lực, nên tinh hạch của họ khó có thể nhanh chóng tiêp nhận, vì vậy Sở Thiên tăng thêm thời gian cho họ, để họ có thể tiêu hóa nhanh hơn một chút.
Những người bên ngoài thì chỉ là nháy mắt, nhưng A Tư Nặc và Sở Viêm thì đã qua được bảy, tám ngày rồi.
Sở Thiên tủm tỉm cười nhìn bọn họ, quả nhiên không ngoài dự liệu.
Có lẽ A Tư Nặc tỉnh lại trước, dù sao hắn cũng là dòng máu Sáng Thần, tính thích ứng của cơ thê mạnh, dòng máu của Sở Thiên trong người Sở Viêm làm sao có thể mạnh hơn Sáng Thần được?
Nhưng Sờ Thiên đã nhầm, người tỉnh lại trước là con trai hắn, "Cha me ơi, sảng khoái quá!"
Chỉ thấy cơ thể của Sở Viêm hai tuổi đã tráng kiện hơn nhiều, lanh lợi đứng lên, nhích chân lên, Sau đó... quanh cơ thể hắn nổi lên một màu Xanh của thần lực - hạ vị thần, hạ vị thần hai tuổi!
Sở Thiên kinh ngạc, có chuyện gì đã Xảy ra với tiểu tử này vậy?
Sau đó A Tư Nặc củng tỉnh lại, hắn Xoay mình ngáp dài: "Thoải mái quá! Ồ, sao ta lại thành một thượng vị thần? Hôm trước ta vừa mới tấn câp cao vị thân mà! Chà, thì ra ta vốn có sáu lĩnh vực!"
Mọi người không ai có thể giải thích được, tại sao linh hồn của A Tư Nặc và Sở Viêm tiếp xúc với nhạu lại Xảy ra chuyện như thế này? Cả hai đều cùng được tấn cấp nhanh chóng!
Sở Thiên cũng không hiểu, lúc đó hắn nhìn thấy ba tên Hùng Miêu đang Ở vòng ngoài, đứng thành hình tam giác, cả ba đều đang chau mày, không biết đang làm gì, chỉ nghe bọn chúng hét lớn: "Phất Lạp Địch Nặc, mau mở lưới phòng ngự thần lục phủ kín trên phạm vi lớn nhất, nhanh lên!"
Sở Thiên lập tức lệnh cho Tề Bách Lâm làm theo, sau đó ngạc nhiên hỏi: "Sao vậy? Lưới phòng ngự thần lực của Bố Lôi Trạch từ trước đên nay không hề đứt đoạn, các ngươi đang muốn làm gì vậy?"
Một tên Hùng Miêu nói: "Từ trước đên nay không đứt đoạn ư, vậy thì tốt!"
Một tên khác lại nói: "Chúng ta sợ Mẫu Thẩn sẽ đến!"
Nói Xong, ba tên Hùng Miêu ngồi xuống, thở dài, "Phất Lạp Ðịch Nặc, lại đây, chúng ta có vài việc quan trọng phải dặn dò ngươi!"
Sở Thiên bảo mọi người tản ra, sau đó đến bên cạnh Kiệt Khắc Tốn.
" Kiệt Khắc Tốn thấp giọng nói: "Ngươi biết A Tư Nặc và Mạt Khắc Nhĩ hợp cùng một chỗ có nghĩa là gì không?"
Sở Thiên lắc đầu.
_"Vậy ngươi biết Sáng Thần lợi hại như thế nào_không?" Đợi Sở Thiên gật đầu Xong Kiệt Khác Tôn nói tiếp: "Tát cả sự lợi hại của Sáng Thần, chính là cho rằng hắn đã nắm vững tất cả các nguyên tố, bây giờ ngươi hiểu rôi chứ?"
Sở Thiên nheo mắt, "Con trai ta có toàn hệ thần lực, nhưng linh hồn lại hơi yêu, A Tư Nặc thì ngoài linh hồn ra không còn biết gì nữa, nếu 2 người bọn chúng kết hợp lại...."
"Đúng, hai người bọn chúng kết hợp lại, chính là đã tập hợp tất cả các nguyên tố, tất cả các lĩnh vực trong Tam giới, cũng chính là bao hàm tất cả các quy tắc của Sáng Thần!" Kiệt
Khắc Tốn mơ hồ nheo mắt, lầm bầm: "A Tư Nặc là con riêng của Sáng Thần, Sức mạnh linh hồn của hắn cũng chính là sức mạnh linh hồn của Sáng Thần! Tư Ðặc Ân lão đại... nếu thật sự muốn có được Sáng Thần Chi Tâm, chỉ có thể..."
"Nữ thần tại thượng, không phải ngươi muốn nói là, con trai ta và A Tư Nặc liên thủ, thì có thể đánh bại được Sáng Thần Chi Tâm chứ?"
"Ngươi nói đúng một nửa, một nửa còn lại là, hai người họ liên thủ, rất có thể sẽ khởi động Sáng Thế thần lực!" Nói xong, hắn dừng lại một lát, rồi lại nói: "Đương nhiên rồi, chỉ có thể có khả năng trên lý thuyết! Bây giờ thực lực của họ quá yếu!"
"Sao các ngươi không nói sớm cho ta biết?" trong lòng Sở Thiên có chút nuối tiếc, nếu biết sớm, hắn đã Sớm bồi dưỡng cho khả năng hợp thể của A Tư Nặc và Sở viêm rồi.
Kiệt Khắc Tốn vẻ mặt khổ não, "Điều này không thể trách ta được, ngươi không biết đó thôi, bình thường Tư Đặc Ân lão đại cũng giông như ngươi vậy, cái gi cũng nói thoáng qua, chúng ta cũng chỉ tứ khi biết thân phận của A Tư Nặc mới đoán biết được điều này!"
Sở Thiên nheo mắt suy nghĩ, quay đầu nhìn A Tư Nặc.
A Tư Nặc và Mạt Khắc Nhĩ kết hợp lại cùng nhau, có thật chỉ có những ảnh hưởng này thôi không?
Đột nhiên, Phan Ða Lạp hét lớn, "Chà, người Xem tiểu Mặc Phỉ Đặc!"
Sở Thiên vội nhìn lại, chỉ thấy tiểu Mặc Phỉ Đặc nhắm hai mắt, phiêu du trên bầu trời, tứ chi không cử động, nhin lên quả thật kỳ quái.
Cơ thể tiểu Mặc Phỉ Đặc đột nhiên run lên, sau đó hắn nói: "Phất Lạp Địch Nặc ca ca, tam ca của ta..." hắn không biết nên nói thể nào, dừng một lát rồi nói tiếp, "Tam ca gặp phải một chuyện rất kỳ lạ!"
Sở Thiên chợt rùng mình, lẽ nào Mẫu Thần đã tìm được Mặc Phỉ Ðặc?
Tiêu Mặc Phỉ Đặc nói tiếp: "Vừa rồi lúc Mạt Khắc Nhĩ và A Tư Nặc mới ngất Xỉu, ta đã cảm thấy kỳ lạ rồi! Sau khi bọn họ tấn câp, lại càng thấy kỳ lạ hơn nữa! Chà, ca ca, ta không thể khống chế cơ thể được nữa rồi!"
Không đúng, nếu Mẫu Thần tìm thấy Mặc Phỉ Đặc, thì nhất định sẽ có một cuộc đại sát, Sao lại có thể để tiêu Mặc Phỉ Đặc có cảm giác kỳ lạ được? Phải có cảm giác nguy hiểm mới đúng!
Hơn nữa tại sao Sức mạnh của Mạt Khắc Nhĩ và A Tư Nặc hợp nhất, Mặc Phỉ Đặc lại gặp chuyện? Sở Thiên không thể giải thích được.
"Tiểu Mặc, trước tiên ngươi đừng cứ động!" Sở Thiên giữ yên cơ thể tiểu Mặc Phi Đặc, "Cảm nhận cẩn thận lại một chút, trên cơ thể ngươi có chỗ nào khác thường không?"
"'Ta, tam ca ta dường như đang chiển đấu! Hơn nữa, hơn nữa...." Nói hơn nữa một lúc lâu, tiểu Mặc Phỉ Đặc mới nói tiêp: "Hơn nữa dường như hắn còn giết rất nhiều, rất nhiều người, giết rất thoải mái!"
Mặc Phỉ Đặc đã thất tung lại đang giết người? Sở Thiên vội vàng hỏi: "Ngươi có cảm giác được tam ca đang Ở đâu không?"
"Không biết!" Tiểu Mặc Phỉ Đặc lắc đầu, "Có lẽ cách chúng ta rất Xa."
Sở Thiên quay người, ra lệnh: "Ba Bác Tát, tìm khắp Tam giới cho ta, nhất định phải tìm ra tung tích của Mặc Phỉ Đặc!"
_ Ba Bác Tát phụng mệnh đi, Sở Thiên an ủi tiểu Mặc Phỉ Đặc mấy câu, nhưng cơ thể của hắn không bị khống chế, cứ lơ lửng trên không trung, không thể xuống được, Sở Thiên không có cách nào giúp được, chỉ có thể dùng thời gian cầm cố, cầm cố hắn lại.
Sắp Xếp Xong những việc này, Sở Thiên khoát tay, bảo mọi người tản đi. Trên sân trước của cung Tri Chu chỉ còn lại A Tư Nặc, Sở Thiên và Tiểu Bạch, ngay cả Ban Địch Tư cũng vào nhà nghỉ ngơi.
Tiểu Bạch vẫn Ở trạng thái linh hồn, nhưng A Tư Nặc vẫn có thể nhìn thấy nàng, con mắt nhện ngái ngủ nhìn cô ta, "Sinh Mệnh Chủ Thần tôn quý người, tại sao người lại nhìn ta?"
"Hừ, ta thấy ngươi cũng đep trai đó chứ!" Tiểu Bạch kéo tay Sở Thiên, hai người đến trước mặt A Tư Nặc. Sở Thiên cười nói: "A Tư Nặc miện hạ, gần đây ngươi vẫn tôt chứ?"
← Ch. 613 | Ch. 615 → |