Vay nóng Tinvay

Truyện:Liên Hoa Bảo Giám - Chương 350

Liên Hoa Bảo Giám
Trọn bộ 517 chương
Chương 350: Truyền thuyết xưa
0.00
(0 votes)


Chương (1-517)

Siêu sale Lazada


Đỗ Trần thẳng vai mà đứng, lẳng lẳng nhìn Susanna, như đang ngẫm nghĩ. Nhưng thực tế, nữ nhi và nhi tử của mình lúc này thi cốt chưa lạnh, con hồ ly tinh lẳng lơ này lại tới cửa bàn luận sinh ý! Trái tim của Đỗ Trần, thực sự là không chịu nổi loại dày vò này, dù sao, hắn cũng có một quả tim người...

Nhưng thù của dưỡng phụ còn chưa báo, Ma tộc còn đang rục rịch hành động trong Sinh Mệnh mê cung, sinh ý của Susanna, vẫn phải đàm phán.

Đỗ Trần lòng loạn chẳng nói, Susanna bắt đầu màn thể hiện của mình.

- Ngài của ta, nói vậy ý của ta ngươi đã rõ rồi! Dựa theo quy củ của "đạo", trước tiên, ta phải chứng minh thân phận của mình không có gì sai!

Ném mội miếng lệnh bài trên bàn, nhẹ nhàng đẩy cửa sổ gỗ, Susanna chỉ xe ngựa kim sư bên ngoài:

- Ta có thể ngồi chiếc xe này, cầm lệnh bài, quang minh chính đại xuất hiện tại dịch quán công sứ của Mc Allen, vậy đủ để chứng minh thân phận chủ mẫu St. Barton của ta là thiên chân vạn xác rồi. Nếu Thập Tam gia còn chưa tin, ngài có thể tìm một người của gia tộc St. Barton mà hỏi, xem xem, ta rốt cuộc có phải là chủ mẫu của bọn họ hay không!

Đỗ Trần nhếch mép cười mỉa:

- Thân phận của Susanna phu nhân, ta tuyệt không hoài nghi!

- Vậy được, tiếp theo ta sẽ chứng minh, ta có năng lực đem bản đồ của Vân Tiêu Kinh cho ngươi!

Susanna mị nhãn liên miên, từ tròng ngực lấy ra một cuộn da đặt trên bàn:

- Không biết ngài Thập Tam có biết hay không gia tộc St. Barton có một bí mật, chính là địa đồ của Vân Tiêu Kinh trên thân bốn người...

Đỗ Trần liếc mắt ngắm cuộn da trên bàn, bên trên vẽ rất nhiều hoa văn đồ án.

- Điểm này đối với ta mà nói không phải là bí mật!

Susanna cười nói:

- Úi cha, tin tức của ngài Thập Tam thật linh thông! Khách khách. Vậy ngươi hẳn đã biết, lấy được đồ án trên người của bọn họ, đối với ta mà nói... Thật sự là quá đơn giản!

Thần sắc của nàng nghiêm túc, chỉ vào cuộn giấy trắng trên bàn nói:

- Đây là một phần hình săm, từ trên người gia chủ St. Barton, ta nghĩ nó đủ để chứng minh ta có năng lực đưa cho ngươi địa đồ hoàn chỉnh của Vân Tiêu Kinh!

Đỗ Trần gật đầu.

Susanna tiếp tục nói:

- Lại sau đó, ta chứng minh thừa năng lực làm ngài Thập Tam yên tâm - dù sao năm đó chúng ta cũng phát sinh ra chút việc không vui, tuy nhiên ta đã quên rồi, nhưng ngài Thập Tam nhất định đang nghĩ...

Nàng học theo ngữ khi của Đỗ Trần, rất có phong vận:

- Ngài đang suy nghĩ, nữ nhân này năm đó bị ta bán đứng, hơn nữa ta còn hại chết thúc thúc của nàng, hủy đi hết thảy của nàng. Nhưng bây giờ, nữ nhân này lại tươi cười tới tìm ta, chẳng những không tính nợ cũ, ngược lại còn muốn làm một món sinh ý với ta. Cho ta thứ ta muốn! Vậy, giao dịch của nữ nhân này, có phải là một cái bẫy hay không? Có phải vì nàng muốn báo thủ, đang sắp đặt hãm hại ta?

Đích xác đó là suy nghĩ của Đỗ Trần.

Susanna nâng chén rượu trên bàn:

- Nhưng ta phải nói, thiên hạ không có bằng hữu vĩnh viễn cũng không có địch nhân vĩnh viễn! Mặc kệ trước đây chúng ta đã xảy ra chuyện gì, tất cả việc đó đều là quá khứ rồi. Ngài Thập Tam không chủ động tìm ta làm phiền, ta cần gì phải đi dựng lên một cường địch? Dù sao ngài của ta bây giờ cũng có thế lực phong hào đấu thần...

Một ngụm uống cạn hồng tửu, nàng nhanh lẹ thẳng thắn nói:

- Nói thật, cừu hận của Babylon thúc thúc bây giờ ta vừa nghĩ trong lòng đã nhói đau! Nhưng, bây giờ có thể cho ngài Thập Tam địa đồ Vân Tiêu Kinh, mà ngài Thập Tam có năng lực giúp ta làm một việc, hơn nữa sau này chúng ta còn có triển vọng hợp tác! Điều này, cũng đủ để Susanna quên đi hết thảy quá khứ. Để chúng ta vẫn là bằng hữu! Ngài Thập Tam, Susanna cho rằng ngài có năng lực giúp ta. Ta cũng sẽ giúp được ngài rất nhiều, bằng vào điểm này, ngươi hẳn là nên tin tưởng người ta chứ?

Đỗ Trần mỉm cười.

Susanna cũng cười:

- Vậy tiếp theo, ta nói yêu cầu của mình trước, ngài Thập Tam thâm hiểu quy củ của "đạo", có nên tỏ rõ thái độ hay không, có khả năng hay không, có cần hay không làm giao dịch này với ta?

Đỗ Trần trong lòng đau xót, nếu Bối Bối ở đây, lúc này hẳn đã dùng tinh thần lực của tiểu gia hỏa kiểm tra tinh thần Susanna có gì dị thường hay không...

Nhưng lúc này cô gái nhỏ đáng yêu đã không còn nữa.

Đỗ Trần không vội tỏ thái độ, ngược lại hỏi:

- Susanna phu nhân, nàng dễ dàng ném thư này trước mặt ta, không sợ ta nói cho gia tộc St. Barton, nói nàng ở trên giường vẽ trộm hình săm của hắn, sau đó dùng để giao dịch với người ngoài sao?

Susanna vuốt khuôn mặt của mình:

- Ngươi có thể nói hết, nhưng chớ quên, một trăm câu của nam nhân, cũng chẳng bằng một lời bên gối của nữ nhân xinh đẹp... ta có thể ở trên giường làm cho gia tộc St. Barton ngoan ngoãn dâng lên bản đồ, cũng có thể ở trên gường khiến cho bọn họ hận ngươi nhập cốt!

Một câu này không chỉ bao hàm sự uy hiếp, cũng bao hàm sự tự tin to lớn, thật sự không biết tự tin nàng từ đâu mà đến, chẳng lẽ chỉ bằng công phu trên giường thôi sao?

Auerbach đối với thú nhân là chí cao vô thượng, Susanna ngày đó dưới tội danh báng bổ phụ thần chí cao, chẳng lẽ nàng chỉ dựa vào sắc đẹp, đã có thể thắng được sự tôn trọng của thần thú. Làm gia tộc St. Barton chẳng những không truy cứu tội danh độc thần của nàng, ngược lại đưa nàng lên địa vị chủ mẫu?

Đỗ Trần tự hỏi không biết sức ảnh hưởng của một nữ nhân xinh đẹp với nam nhân lớn thế nào, nhưng hắn rất rõ ràng tính ngưỡng cuồng nhiệt của thú nhân đối với Auerbach, chính là niềm tin kiên định thậm chí có thể đột phá được sự điểu khiển tinh thần của tiểu Bối Bối!

Susanna dựa vào cái gì có thể có được mọi thư cho tới nay, đây là một nghi vấn! Đỗ Trần thầm nghĩ, hẳn không chỉ có công phu trên giường!

Đỗ Trần nhún vai:

- Nói đi, ngươi đưa ta địa đồ Vân Tiêu Kinh, muốn ta cho ngươi cái gì?

- Vậy tức là Thập Tam gia cho rằng chúng ta có khả năng hợp tác rồi!

Nụ cười trên mặt Susanna đột nhiên biến mắt, sắc mặt biết đổi cực nhanh, nghiêm mặt nói:

- 15 tháng tư chính là sinh nhật 1500 tuổi của phụ thần chí cao, tới lúc đó Auerbach đại hạp cốc sẽ có một nghi thức tế điện trịnh trọng!

Đỗ Trần gật đầu nói:

- Cái này ta biết, ta cũng sẽ dùng thân phận thần sứ Đỗ Trần thần giáo tham dự tế điện, sau đó chính thức bắt đầu đàm phán với Mc Allen!

Susanna mỉm cười:

- Sở cầu của ta, chính là xin Thập Tam gia phái thủ hạ phong hào đấu thần của ngài, Minh Đao Brook miện hạ ở nghi thức tế điện làm một việc, đối với người khác mà nói, việc này rất khó khăn, nhưng đối với Brook miện hạ mà nói, nó chỉ là một chuyện nhỏ, rất rất nhỏ!

- Việc gì?

- Ấy! Chẳng lẽ ngài Thập Tam cho rằng ta sẽ ngu xuẩn tới mức kế hoạch còn chưa bắt đầu, giao dịch còn chưa thành công, lại đem sự tình trọng yếu nói ra sao?

Susanna lúc lắc ngón tay:

- Nếu ngài Thập Tam có hứng thú, vậy trước nghi thức tế điện ngày 15 tháng tư chúng ta còn có thời gian mười ngày, chúng ta có thể từ từ đàm phán! Bây giờ, chúng ta nói chuyện khác...

Nói rồi, nàng nhích lại gần Đỗ Trần, tư thái quyến rũ:

- Ngài của ta, ngài muốn địa đồ Vân Tiêu Kinh, là vì cái gì? Chẳng lẽ ngài giống với những tục nhân của Vẫn Thần gia tộc, vì một cái truyền thuyết xa tít tắp sao?

Đỗ Trần trong lòng máy động, cái vấn đề này hắn đã tự nghĩ rất lâu rồi, Vân Tiêu Kinh là địa phương nào? Là nơi sinh ra thần thánh liên minh, nơi Mayfair thất tung! Đỗ Trần cần địa đồ Vân Tiêu Kinh là vì tìm Mayfair, nhưng Vẫn Thần ngũ đại gia tộc giữ địa đồ Vân Tiêu Kinh như trấn bảo là vì sao chứ?

Dù sao, Vân Tiêu Kinh đối với Vẫn Thần ngũ đại gia tộc mà nói, chỉ là một chỗ tiên tổ của họ từng mở đại hội mà thôi, hơn nữa đường đi muôn vàn khó khăn, Vẫn Thần ngũ gia liều chết giữ một phần địa đồ dẫn tới hội trường vô dụng ngàn năm trước, để làm cái gì?

Chẳng lẽ chỉ vì kỷ niệm của tiên tổ?

Nghe ý tứ của Susanna, Vẫn Thần ngũ gia tôn địa đồ Vân Tiêu Kinh là trân bảo, vì một cái truyền thuyết cực kỳ bí ẩn.

Đỗ Trần trong lòng biết lúc này không thể để lộ gốc rễ, để Susanna nhìn ra mình không biết gì cả, cười thần bí:

- Truyền thuyết cũng tốt, sự thật cũng được! Nếu sự kiện kia đã lưu truyền tới nay, vậy nhất định sẽ có ngươi tin, Truyền thuyết Thú Hoàng Tỷ - người có được Thú Hoàng Tỷ, có được đại thảo nguyên! Không phải cũng làm cho Susanna phu nhân và ta tin tưởng sao?

Susanna gật đầu, ai oán nói:

- Xem ra ngài Thập Tam biết không ít! Có được Thú Hoàng Tỷ, được đại thảo nguyên! Năm đó Susanna vì những lời này mà chịu nhiều đau khổ, chỉ vì lấy được Thú Hoàng Tỷ, thấu suốt bí mật bên trong câu được đại thảo nguyên! Ài...

Nàng lặng lẽ thở dài:

- Chính là nhờ có sự "trợ giúp" của ngài Thập Tam, làm cho Susanna rơi vào cảnh cầm tù của St. Barton, lúc này mới may mắn chính thức hiểu rõ được ý tứ của câu nói này!

- Nếu những lời kẻ có được Thú Hoàng Tỷ, có được đại thảo nguyên, có một lời giải thích hợp lý, vậy về câu kia của Vân Tiêu Kinh - Năm hoa tụ tập, tụ Vân Tiêu hoán vĩnh sinh, thần lộ tẫn... cũng hẳn là có cùng một loại giải thích với Thú Hoàng Tỷ, ngài Thập Tam...

Đỗ Trần đang từ trong lời của Susanna phân tích về truyền thuyết, lúc này Đỗ Tư truyền tới tin tức:

- Francis, lập tức đuổi con hồ ly này đi, vào mà xem nữ nhi bảo bối và nhi tử của người!

Trong lòng run lên, chẳng lẽ tiểu gia hỏa lại có gì dị biến?

Khẽ ho khan một tiếng:

- Susanna phu nhân, hôm nay ta ngươi đã nói đủ rồi, còn có thời gian hơn mười ngày, chúng ta có thể từ từ nói chuyện!

Susanna có chút sửng sốt, lập tức cười:

- Cũng được, vậy ta ngày khác lại tới!

Nàng chỉ vào kim bài đặt trên bàn:

- Cái này để lại cho ngài Thập Tam, dựa vào nó, ngài có thể tìm trong bất kỳ dịch quán nào trên quốc thổ Mc Allen, một người có thể liên hệ với ta!

Susanna vừa ra cửa, Đỗ Trần vội vàng triển khai khoang ẩn tàng trong Liên Hoa, đóng cửa sổ, thả người nhày vào:

- Đỗ Tư, hai hài tử của ta làm sao rồi?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-517)