Vay nóng Homecredit

Truyện:Liên Hoa Bảo Giám - Chương 354

Liên Hoa Bảo Giám
Trọn bộ 517 chương
Chương 354: Phải làm lớn rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-517)

Siêu sale Lazada


Không chút nghi ngờ gì nữa, tác dụng của những "Chiêu hồn" thân binh là không phải là tiếp ứng Sonata, mà là khi chủ tử của bọn chúng, Sonata xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đem tin tức truyền cho Ma tộc, để Bowness biết gián điệp số 4 đã sơ sót.

Đương nhiên, lúc này cũng không có ai tin Đỗ Trần sẽ hại Sonata, ngay cả Đỗ Trần, nếu không tự mình thấy qua Sonata chọc tức Brockman, hắn cũng không tin mình sẽ tìm Sonata gây phiên phức...

Sonata cũng không tin, nhất là khi hắn thấy tình hình đại trướng trong quân - cạnh một chiếc bàn rượu, tiểu Bối Bối cười hì hì ngồi trên ghế nhi đồng, ngọt ngào kêu:

- Bá bá, bế!

Ngoài ra, trong trướng bồng chỉ có Dịch Cốt thường ở bên người Francis.

Xuất phát từ bổn phận gián điệp, phản ứng đầu tiên của Sonata là "Nếu có gì ngoài ý liệu, lập tức bắt lấy tiểu Bối Bối làm con tin, phòng bị Brook." Cười thầm, Brook ở bên người Francis là việc rất bình thường, mà với thân phận của hắn hiện diện trong tửu yến càng là tôn trọng chính mình, cái này không có gì lạ, hà huống nơi này còn có một hài tử vô hại, chủ động yêu cầu mình ôm nữa!

Ôm lấy tiểu Bối Bối, Sonata càng thêm thoải mái ngồi xuống, nữ nhi Francis yêu thương nhất ở trong tay mình, hắn còn có thể làm gì mình?

Những người hầu phục vụ châm rượu, Đỗ Trần và Sonata nhớ lại chuyện thường ngày trên Đấu Thần đảo, nhưng tiếu Bối Bối lại luôn nhìn Sonata hiếu kỳ, con mắt to chớp chớp, hỏi rất ngây thơ:

- Bá bá là đại sư tử lợi hại sao?

Sonata cười nói:

- Đúng vậy, bá bá là sư tộc, hoàng tộc trong thú nhân!

Tiểu nha đầu này thật đáng yêu!

- Bối Bối thích nhất sư tử đó!

Tiểu gia hỏa nghịch ngợm nắm lấy bờm sư tử, Sonata sửng sốt. Đỗ Trần vừa muốn trách mắng, chỉ thấy tiểu gia hỏa vạn phần chăm chú, nghiêng đầu hỏi Sonata.

- Bá bá, Bối Bối giúp người bện râu được không? Kết một con bướm thật to, nhất định làm người nhìn càng lợi hại!

Sonata ha ha cười to:

- Sư đệ, phúc khí tốt a, nữ nhi của người cho ta một nửa được rồi, ta cam đoan yêu thương nó!

Đỗ Trần cười khổ:

- Ài, sư huynh chớ trách, nha đầu này rất nghịch ngợm...

Tiểu gia hỏa thật sự bắt đầu bện. Hăng hái chăm chú làm cho Sonata không đành lòng phật ý, ta thiết huyết chiến tướng lại phối với bờm sư tử kết bướm... Lát nữa nhất định phải gỡ bờm sư ra mới đi gặp người ta a! Bất quá tiểu gia hỏa này thật sự đáng yêu, đợi lúc Tử Huyết Nhân chúng ta bắt đầu đại nghiệp, tất yếu phải giữ lại mạng cho nó!

Chỉ chốc lát, tiểu gia hỏa kết bướm xong. Hai cánh tay non nớt nhỏ bé khua trong yếm một lúc, lấy ra hai khối kim cương màu lam trang trí nơ hồ điệp, lúc này tiểu Bối Bối giống như phát hiện gì đó, kinh hỉ nói:

- Bá bá, mắt lam của người và kim cương giống nhau nha, để Bối Bối so sánh một chút được không?

Tiểu gia hỏa thân thiết bò lên đầu vai Sonata. Phục trên bờm sư ở đầu vai, giống một cái khăn quấn lên cổ hai mắt ngây thơ chăm chú nhìn Sonata.

Sonata nhìn ánh mắt của hải tử, trong lòng một vị ấm áp ngứa ngáy, không nhịn được duỗi hai tay bảo vệ tiểu gia hỏa, sợ nó không cẩn thận ngã xuống, hài tử đáng yêu nằm ở trên đầu vai, dáng vẻ tinh nghịch xinh xắn thật sự làm người ta hận không thể cắn cô bé một cái.

Nhớ lại năm đó, mình mười sáu tuổi, do là kẻ đẹp trai trong tộc, bị nguyên soái Bowness tự chọn gia nhập kế hoạch đại nhân vật, lập tức bị đưa tới nhân gian, vào Đấu Thần học viện. Sau khi tốt nghiệp, mình bằng vào ám trợ của tộc nhân từng bước lên cao, trong mấy năm làm được địa vị như hiện nay... đáng tiếc a!

Đáng tiếc mình mặc dù lấy được công chúa Mc Allen, nhưng lại cả ngày nghĩ tới lợi dụng người bên cạnh giết hết nhân loại, thậm chí vì che dấu dòng máu, ngay cả sinh con cũng không dám, nếu mình cũng có một hài tử đáng yêu như vậy tốt biết bao!

Từ trong bi thương, Sonata giật mình tỉnh lại, chờ chút, hôm nay sao mình nhiều cảm khái như vậy? Cảm khái, không nên thuộc về một gián điệp ưu tú! Đầu óc hắn thanh tỉnh lại, hai còn mắt to long lanh nước của tiểu Bối Bối tập trung trước mắt, vẫn đáng yêu như vậy, vẫn làm người ta vạn phần cảm khải, làm đầu óc mơ hồ, làm thần trí không tỉnh táo...

Tinh thần bí pháp của Beiermengde, lúc này đang phát động làm Sonata thoải mái nhất.

Lúc này giọng Đỗ Trần vang lên bên tai Sonata, nghe như là đùa bỡn:

- Sư huynh, ngươi ở Mc Allen ngồi giữ thập vạn đại quân, quyền cao chức trọng, không biết nếu ngươi thất tung rồi, sẽ dẫn đến hỗn loạn lớn hay không đây?

Dưới thần trí mơ hồ, Sonata đáp:

- Sư đệ, ta tuyệt không thể thất tung, ta nếu mỗi 48 giờ không xuất hiện trước mặt người khác một lần, không biết rõ ở nơi nào, vậy nguyên soái Bowness trong một ngày sẽ biết được tin tức! Nhất là bây giờ thời khắc quan trọng, nguyên soái cơ hồ mỗi ngày đều đang đợi ta báo cáo, nếu ta thất tung...

Đáng chết, ta nói cái này làm gì? Ánh mắt Sonata tỉnh một chút.

Tiểu Bối Bối nhìn chằm chằm vào hắn khẩn trương, thầm nói, thật mệt nha! Gián điệp từng chịu qua huấn luyện đắc biệt đúng là không giống người khác, tinh thần của hắn so với Hawkins đầu to kia còn lợi hại hơn nữa!

Bối Bối cắn chặt răng, vỗ vào má nhìn thắng vào Sonata, nhìn trái, nhìn phải, nhìn trên, nhìn dười, gấp gáp như một con khi nhỏ, khuôn mặt nhỏ nín tới đỏ bừng. Mà động tác cô bé ôm lấy cổ Sonata, lúc này có thể lý giải, toàn thân tiểu gia hỏa vây phủ lấy đầu Sonata, ảnh hướng lên thần trí của hắn, phát huy toàn bộ lực lượng của cô bé.

Ánh mắt của Sonata lại rơi vào mê man, tiểu Bối Bối tranh thủ nhắc nhở:

- Ba ba nha, tinh thần lực của người này được huấn luyện đặc biệt, Bối Bối không giúp được lâu nữa, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!

Đỗ Trần vội nói:

- Sonata, Tử Huyết Nhân bây giờ đang làm kế hoạch gì?

- Vong linh... binh đoàn, thi thể... Auerbach...!

Mấy câu đứt đoạn làm Đỗ Trần tim óc run lên:

- Bọn chúng muốn cướp thi thể Auerbach? Kế hoạch cụ thể thế nào?

- Sinh nhật, sinh nhật Auerbach... còn lại chỉ có một mình nguyên soái, một người biết!

- Tử Huyết Nhân chuẩn bị được bao nhiêu binh lực?

- Năm mươi vạn...

Con số này làm sắc mặt Đỗ Trần trắng ra, nhưng lời tiếp theo của Sonata làm hắn thở phảo nhẹ nhõm:

- Năm mươi vạn vong linh đã đi tới vực sâu, căn cứ còn lại mười vạn vong linh và, và sáu vạn vừa lấy được trong tay Francis... hừ hừ! Cái này có là gì? Nguyên soái đích thân tọa trấn cũng đủ rồi!

Nhắc tới Nguyên soái, hai mắt Sonata có chút tỉnh lại, trên trán tiểu Bối Bối mồ hôi lạnh tuôn ra.

- Bây giờ Tử Huyết Nhân tổng bộ ở đâu, thức lực như thế nào...

Đỗ Trần vừa nói ra miệng, chỉ thấy tiểu Bối Bối từ trên đầu Sonata từng chút ngã xuống, vội đưa tay đỡ. Dịch Cốt xuất thủ như thiểm điện, đánh ngất Sonata!

Theo sát hai vị tổ mẫu từ sau trướng lắc mình đi ra, một người chọc ra máu từ cổ tay Sonata, người khác hai tay phất lên, ở cổ, tâm khẩu, trên hàm răng lấy ra ba mạt sắt màu đen:

- Hừ, công phu tự sát của gián điệp Ma tộc là đệ nhất lưu, thậm chí trong hôn mê cũng có thể chết... đáng tiếc chúng ta đối với chúng quá quen thuộc rồi!

Lily nói xong lại tìm kiếm trong người cần thận. Lucy cầm một chiếc ngân châm đứng lên, châm kia đâm vào, là... màu tím.

- Lập tức mời Thomas đấu thần tới, truyền lệnh Đỗ Đức giết chết thân binh của Sonata, hai vị lão tổ mẫu, xin theo quân phòng ngừa khi những thân binh dùng bí pháp Ma tộc truyền tin tức ra!

Một lát sau Thomas vào trướng, vừa thấy ngân châm màu tím trên bàn, đập mạnh lên ngực!

- Lần này phải làm lớn rồi!

Vào đêm khi Sonata bị bắt, rạng sáng sao vệ nữ hiện ra, trên bầu trời Đại thảo nguyên mây đen dày đặc, che đi phi hành thú đột nhiên xông vào chiến phủ khu Mc Allen.

Không quân Mc Allen bay lên ngăn cản, nhưng trên phi hành thú treo thánh kỳ Liên Hoa của Đỗ Trần thần giáo, viên quan giao tiếp cầm trên tay thủ lệnh của giáo hoàng Samar IX do giáo phụ Bairu giả mạo - quân đội phi hành không vận này, vì Francis vận chuyển một vạn thú nhân nữ nô sử dụng, lấy danh đại biểu của chúng thần tại thế, bộ này thuộc về giáo đình thánh sơn, tuyệt không can thiệp tranh đoạt của hai nước, với danh nghĩa thánh giáo, thú nhân Mc Allen nhường đường cho bay qua.

Tuyệt nhất là, pho tượng trên phi hành kỳ thú, không ngờ là tượng thần Auerbach từ trong thần điện cung phụng của giáo đình lấy ra.

Tình hình trong chiến tranh lính phi hành của giáo đình vì Francis vận chuyển chiến lợi phẩm luôn luôn phát sinh, chẳng có gì ngạc nhiên, nhưng giờ phút này không vận thú quy mô khổng lồ hạ xuống trái tim của Đại thảo nguyên, thú nhân nhìn một chút khoảng không vận bịt kín đủ để vận chuyển một vạn người, chần chừ trong chốc lát.

- Hiệp ước đã kí của gia tộc St. Barton và Đỗ Trần thần giáo ở đây!

Dịch Cốt cầm trong tay hiệp ước của gia tộc St. Barton tiến lên nghênh đón trước tiên.

Thú nhân nhường đường, nhưng hai binh đoàn lớn giám thị Đỗ Đức lập tức tiến thêm một bậc chuẩn bị chiến đấu, nhìn chằm chằm vào đoàn quân phi hành khổng lồ tiến vào quân doanh của Đỗ Trần.

- Két!

Ở quân doanh và dưới bóng đêm che trở, một khoang trên danh nghĩa trống không của khoang phi hành mở ra, giáo hoàng Samar IX, người mặc hắc bào mũ lớn, chầm bước tới đại trướng trong quân!

- Francis, ngươi quả thật không lừa ta! Lần này, ta mang đến một vạn cao thủ tinh nhuệ của giáo đình, một trăm món chiến tranh thánh khí, nếu cần, có thể tỏ rõ thân phận, bằng vào minh ước được kí với gia tộc St. Barton điều dụng mười hai vạn hoàng thất vệ đội của chiến phủ khu thú nhân! Hạ lệnh của chúng thần, cưỡng ép tiền tuyến giao phong của Lanning và Mc Allen, cộng thêm một trăm sáu mươi vạn đại quân liên thủ chi viện Auerbach đại hạp cốc! Ma tộc, tất bại!

Đỗ Trần và Thomas đợi trong quân trung đại trướng, Thomas kêu lên:

- Lão đại, ngươi nói thì làm vậy! Các huynh đệ đều nghe ngươi, lên núi đao xuống vạc dầu, lão tử nhíu mày một cái không phải là đàn ông!

Giáo hoàng cười nho nhã:

- Bowness đích thân dẫn mười vạn đại quân vong linh đang dưới chân chúng ta, mà nói về Sonata, hắn một khi thất tung quá lâu sẽ dấn đến sự cảnh giác của Ma tộc! Vậy, càng xuất thủ sớm càng tốt!

Nói rồi, hắn nhìn Đỗ Trần một cái:

- Chống lại Ma tộc là trách nhiệm của toàn nhân loại, Đỗ Trần thần lúc này đã đến chưa?

Đỗ Trần nói:

Bệ hạ yên tâm, Đỗ Trần thần của ta sớm đã trù tính thỏa đáng, đang trả lại cho thú nhân thi thể đã được động tay chân. Ngày mai, khi vong linh đại quân của Bowness tăng thêm tân binh sẽ xuất hiện rối loạn dị thường, Chính là thời cơ tốt chúng ta hạ thủ!

Giáo hoàng hơi gật đầu:

- Cái khác ta không lo, nhưng thực lực của Bowness siêu trác, không biết Đỗ Trần thần có thể liên thủ với ta hay không...

Để Đỗ Tư đi đối phó với Bowness, Đỗ Trần mỉm cười:

- Bệ hạ, Đỗ Trần thần của ta tự vấn không phải là đối thủ của Bowness, ma đầu kia chỉ có thể dựa vào bệ hạ!

Thomas sửng sốt, kêu lên:

- Không đánh Bowness, vậy Đỗ Trần thần còn có thể làm gì?

Đỗ Trần trả lại cho hắn một nụ cười:

- Bệ hạ, Bowness và cao thủ Ma tộc dưới trướng của hắn giao cho ngài, nhưng Phillip và mười vạn vong linh đại quân, xin giao cho một mình thần của ta cũng đủ rồi!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-517)