← Ch.148 | Ch.150 → |
Nhưng khi điểm sáng đang quay, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân quát to một tiếng:
- Nguy rồi, ta tính sai rồi!
Vốn hắn tính quay cách Kim Chung Tráo mười bốn ô, nhưng hiện tại chợt phát giác ra mình đã đếm sai rồi, lúc khởi đầu cách Kim Chung Tráo tới mười sáu ô.
Như thế rất có thể điểm sáng sẽ không chạy tới khu vực kia, mà dừng lại trước khu vực đó hai ô, là một ngàn lượng vàng cùng một quyển kinh thư.
- Hỏng bét rồi!
Hoắc Nguyên Chân nhìn chằm chằm điểm sáng, hy vọng nó có thể đi nhanh một chút, phóng qua ô vàng cùng kinh thư.
Phần thưởng đưa ông Táo quá mức phong phú, Hoắc Nguyên Chân không hy vọng lãng phí như vậy.
Điểm sáng run run, rốt cục chạy tới ô vàng, trong sự mong đợi của Hoắc Nguyên Chân lại tiến thêm một bước.
- Sắp dừng rồi!
- Thêm bước nữa, thêm bước nữa thì hay quá!
Chỉ cần tiếp tục đi về phía trước một bước chính là Song Thiểm Tưởng, nếu như có thể quay trúng Song Thiểm Tưởng, như vậy sẽ có nhiều khả năng và biến số hơn. Nếu như quay trúng kinh thư, như vậy cho dù đánh bạc cũng bất quá chỉ là có thêm hai quyển kinh thư mà thôi.
Phương Trượng viện thật sự đã cho mang đến may mắn Hoắc Nguyên Chân, điểm sáng kia giống như ốc sên chậm rãi lết về phía trước một bước nữa, rốt cục dừng lại trên ô Song Thiểm Tưởng không nhúc nhích.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay trúng Song Thiểm Tưởng, sẽ ngẫu nhiên quay trúng hai phần thưởng cùng loại.
Nghe thanh âm tựa như tiếng trời, tâm trạng Hoắc Nguyên Chân vô cùng kích động.
Rốt cục coi như là không uổng lần quay thưởng này, quay trúng Song Thiểm Tưởng, thật ra có được tới hai lần đánh bạc.
Điểm sáng đang lóe lên không ngừng, Hoắc Nguyên Chân yên lặng tính toán, Song Thiểm Tưởng là quay trúng vật phẩm cùng loại, lần này có thứ gì coi như là cùng loại đây?
Tích!
Phần thưởng thứ nhất đã có rồi...
Hoắc Nguyên Chân nhìn kỹ, là Thiếu Lâm Thập Bát La Hán Trận!
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay trúng Thập Bát La Hán trận pháp, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Theo phần thưởng thứ nhất xuất hiện, điểm sáng phần thưởng thứ hai chớp động đã ngừng lại, hiển nhiên là chờ đợi Hoắc Nguyên Chân có đánh bạc phần thưởng thứ nhất hay không mới quay tiếp.
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, Thập Bát La Hán trận pháp, mình có nên đánh bạc một lần không?
Song Thiểm Tưởng đưa ông Táo, lần thứ nhất quay trúng được Thập Bát La Hán đại trận, làm cho hắn do dự vô cùng.
Khoảng thời gian này đánh bạc nếm được quả ngọt, cộng thêm tha thiết phát triển Thiếu Lâm, nếu như là đồ phổ thông Hoắc Nguyên Chân cũng dám mang ra đánh bạc một phen, nhưng Thập Bát La Hán đại trận này thật sự là làm cho hắn khó có thể quyết định.
Kể từ khi bọn Tuệ Nhất nhập môn, Hoắc Nguyên Chân đã có tính toán lúc nào quay trúng Thập Bát La Hán Trận, sẽ cho mười tám người này tu luyện.
Mười tám người bọn họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tâm ý tương thông, hơn nữa tu hành công pháp cũng giống nhau. Thậm chí Hoắc Nguyên Chân quan sát bọn họ trong thời gian qua, giữa bọn họ phối hợp võ công với nhau cũng rất có đường lối, thiếu sót duy nhất chính là hợp lực.
Nếu như đưa Thập Bát La Hán Trận cho bọn họ, như vậy mười tám người này có thể đạt tới mức liên thủ lớn nhất, từ đó tạo thành một cỗ chiến lực hùng mạnh.
Kém nhất đã là Hậu Thiên hậu kỳ, thậm chí Tuệ Nhất đã bước một chân vào cảnh giới Tiên Thiên, nếu mười tám người bọn họ liên thủ, Hoắc Nguyên Chân tin tưởng cho dù là cao thủ Tiên Thiên trung kỳ như Chu Tần một khi vào trận, cũng tuyệt đối là có đi không về.
Hơn nữa lần này đánh bạc chẳng những nguy hiểm quá lớn, ích lợi lại nhỏ.
Bởi vì trận pháp là nằm trong hạng mục tạp vật, nếu như đánh bạc, căn cứ theo quy tắc đánh bạc loại nào trúng loại đó, như vậy hắn chỉ có thể lấy được ba món.
Một là Phong Ma Trượng, một là chổi, một là đại côn màu vàng kia.
Mặc dù này ba món đồ này không tệ, nhưng so ra kém hơn Thập Bát La Hán Trận không ít.
Suy đi nghĩ lại, Hoắc Nguyên Chân nghiến răng một cái:
- Không đánh bạc lần này.
Sau khi bỏ qua, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Bỏ qua đánh bạc, bắt đầu quay phần thưởng kế tiếp.
Điểm sáng Song Thiểm Tưởng tiếp tục chớp động.
Một lát sau, chớp động ngưng, Hoắc Nguyên Chân nhìn lại, là một quyển bí tịch võ công, Thiếu Lâm La Hán Quyền.
La Hán Quyền là một trong quyền pháp căn bản của Thiếu Lâm, cũng có thể phổ biến rộng rãi cho đệ tử. Đệ tử mới nhập môn cũng có thể tu hành loại quyền pháp này, nếu như Hoắc Nguyên Chân học tập, lập tức đạt tới cảnh giới đỉnh phong, cũng là một môn võ công rất tốt.
Đầu tiên là Thập Bát La Hán Trận, sau là Thiếu Lâm La Hán Quyền, khó trách Hệ Thống cho biết sẽ quay trúng vật phẩm cùng loại, thì ra giống nhau ở cái tên La Hán. Cũng giống như lần trước quay trúng Song Thiểm Tưởng, quay trúng được Vô Tướng Thần Công cùng Vô Tướng Kiếp Chỉ.
Thanh âm Hệ Thống lại vang lên:
- Quay trúng được Thiếu Lâm La Hán Quyền, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hoắc Nguyên Chân nhìn một chút năm bản bí tịch võ công còn lại, nếu như đánh bạc, nhất định là sử dụng bí tịch La Hán Quyền đánh bạc trắng được một trong năm môn công phu còn lại.
Năm môn công phu còn lại gồm có Đại Lực Kim Cương Chưởng, Súc Cốt Công, Thiếu Lâm Long Trảo Thủ, Kim Cương Phục Ma Quyển, Kim Chung Tráo quyển thứ nhất.
Thấy năm môn võ công này, trong lòng Hoắc Nguyên Chân đã có quyết định, nhất định phải đánh bạc.
Súc Cốt Công là một loại kỳ môn công phu, luyện đến đỉnh phong thậm chí có thể thay đổi biến hóa thân hình tướng mạo, coi như là vô cùng thực dụng.
Mà hai môn Đại Lực Kim Cương Chưởng cùng Thiếu Lâm Long Trảo Thủ, lại là công pháp cận chiến lực mạnh phi thường.
Bây giờ Hoắc Nguyên Chân đang thiếu một môn kỹ năng cận chiến hùng mạnh, mặc dù Đại Từ Đại Bi Chưởng không tệ, nhưng uy lực vẫn còn kém một chút.
Mặc dù Vô Tướng Kiếp Chỉ lợi hại, nhưng cuối cùng thi triển bất tiện, hơn nữa tiêu hao cũng rất lớn.
Mình có Long Tượng Bát Nhã Công tầng bảy, nếu như lấy được một môn ngành công cận chiến nữa, uy lực tuyệt đối là uy mãnh tuyệt luân.
Về phần Kim Cương Phục Ma Quyển càng không cần phải nói, sau này sẽ là trấn tự chi bảo. Nếu bọn Tuệ Nhất hoàn toàn nắm giữ Thập Bát La Hán Trận, lại cùng nhau tu luyện Kim Cương Phục Ma Quyển này, Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút cảm thấy thật sự là quá biến thái, mười tám người tạo thành Kim Cương Phục Ma Quyền, quả thật có thể nghịch thiên.
Mà nếu như đánh bạc trúng được Kim Chung Tráo, coi như là trúng mánh, quay thưởng đưa ông Táo lần này coi như thành công viên mãn, sau này mình cũng sẽ có bản lãnh an thân lập mệnh rồi.
Mang La Hán Quyền đánh bạc với những môn võ công này, môn nào cũng xứng đáng.
Nghĩ tới đây, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát nói:
- Đánh bạc!
Điểm sáng lập tức nhanh chóng chớp động trên năm môn võ công còn lại.
Hoắc Nguyên Chân hít sâu một hơi khí lạnh, lần này chỉ cần thành công là tốt rồi, nếu như thành công, mình sẽ lập tức có thêm hai môn võ học. Khoảng thời gian này xảy ra hơi nhiều chuyện, làm cho hắn cảm nhận sâu sắc võ lực của mình không đủ.
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Từ Hàng Tĩnh Trai, Tịnh Niệm Thiền tông, Linh Tiêu cung, mặc dù tạm thời những môn phái này vẫn chưa uy hiếp mình được, nhưng Hoắc Nguyên Chân không thể không có chuẩn bị. Phòng xa mới là đạo lý đúng đắn, tạm thời ôm chân Phật, cuối cùng cũng sẽ có ngày không ôm được nữa.
Trên đầu có ô dù vững chắc, trong túi có tiền mới không hoảng hốt, võ công cũng là đạo lý này. Ta có mười phần nắm chắc đánh thắng người, vậy thì vĩnh viễn đứng vào thế bất bại.
Hắn còn đang suy nghĩ, rốt cục điểm sáng chớp động cũng đã ngừng lại.
Kim Chung Tráo quyển thứ nhất!
Sắc mặt Hoắc Nguyên Chân trở nên nghiêm nghị, vung quyền đấm vào không khí một cái.
Rốt cục... !
Rốt cục mình cũng có một môn võ học cấp bậc thần công.
Hơn nữa còn là Kim Chung Tráo phòng ngự tối thượng.
Hồi lâu Hoắc Nguyên Chân cũng không có nhúc nhích, thân thể cũng có hơi run rẩy. Lần này đánh bạc quá kích động lòng người, làm cho mình quá hưng phấn, đến bây giờ Hoắc Nguyên Chân cũng không dám tin tưởng mình thật sự quay trúng được Kim Chung Tráo.
Sau khi quay trúng được Kim Chung Tráo quyển thứ nhất, sẽ có cơ hội quay trúng quyển thứ hai, nếu không vĩnh viễn sẽ không thấy được quyển thứ hai xuất hiện.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay thưởng đưa ông Táo kết thúc, có lập tức nhận lấy phần thưởng hay không?
- Nhận lấy!
Liên tục ba quyển sách, đại biểu lần này Hoắc Nguyên Chân thu hoạch phong phú.
Thập Bát La Hán đại trận, đầu tiên là Hoắc Nguyên Chân mở ra xem một chút.
Sau khi xem qua, đại trận vận chuyển như thế nào, sinh môn như thế nào, tử môn như thế nào, biến hóa như thế nào, Hoắc Nguyên Chân đều nhất nhất thuộc lòng khắc sâu, hoàn toàn lãnh ngộ.
Trận pháp này, chỉ cần võ công người vào trận không cao hơn người bày trận quá nhiều, lại không hiểu nguyên lý vận hành trận pháp tuyệt đối không cách nào phá được.
Cho nên yêu cầu của người bày trận, công lực càng cao càng tốt, hơn nữa nhất định phải phối hợp ăn ý, tránh cho bởi vì phối hợp không đủ ăn ý khiến cho đại trận vận chuyển xảy ra vấn đề, để cho đối phương phá vỡ đại trận.
Trước mắt công lực của bọn Tuệ Nhất quả thật không thấp, đã có thể tu luyện môn Thập Bát La Hán Trận này.
Từ nay về sau, Thiếu Lâm lại có thêm một lá bài tẩy.
Thu cất bí tịch Thập Bát La Hán Trận xong, Hoắc Nguyên Chân lại lấy ra cuốn bị tịch thứ hai La Hán Quyền.
Nhìn qua dường như quyển quyền pháp căn bản này rất đơn giản, nhưng lại hàm chứa rất nhiều đạo lý võ học, Hoắc Nguyên Chân học tập quyển bí tịch này cũng mất hơn nửa canh giờ.
Học được quyền pháp này, Hoắc Nguyên Chân cảm thấy trong quần chiến, uy lực La Hán Quyền tuyệt đối vẫn còn trên cả Đại Từ Đại Bi Chưởng, phối hợp Long Tượng Bát Nhã công của mình chắc chắn có thể khiến cho mọi người cảm thấy kinh hãi.
Từ nay về sau, rốt cục mình cũng có được một thủ đoạn công kích cận thân cương mãnh.
Thu cất bí tịch La Hán Quyền đã mất đi lực lượng thần kỳ vào, hắn mở quyển bí tịch cuối cùng ra, Kim Chung Tráo.
Hoắc Nguyên Chân không có lãng phí chút thời gian nào, mở Kim Chung Tráo ra cẩn thận đọc.
Kim Chung Tráo, tên như ý nghĩa, tức là có một chiếc chuông đúc bằng vàng trùm khắp toàn thân, ngoại lực khó có thể xâm nhập công kích. Là một trong Tứ Đại Thần Công Thiếu Lâm, do Đạt Ma thiền sư sáng chế, tổng cộng có mười hai tầng, sau khi luyện thành đạo kiểm khó thương tổn.
Kim Chung Tráo cùng Thiết Bố Sam đều là võ công Thiếu Lâm, nhưng vẫn có khác biệt về bản chất.
Thiết Bố Sam là ngoại công thuần túy, luyện gân cốt da bên ngoài, nhưng Kim Chung Tráo lại khác, cần có nội lực thúc giục, lực phòng ngự cũng không phải là Thiết Bố Sam có thể so sánh.
Luyện môn công phu này tới trình độ nhất định, lúc vận chuyển bên ngoài thân thể sẽ tự động xuất hiện dị tượng chuông vàng. Mặc cho đao quang kiếm ảnh, sét đánh lửa đốt, chỉ cần nội lực không khô kiệt, đối phương đừng mơ tưởng phá vỡ chuông vàng chút nào.
Cho nên Kim Chung Tráo là một trong Tứ Đại Thần Công trấn tự Thiếu Lâm, luyện thành toàn bộ mười hai tầng cơ hồ có thể nói là thiên hạ vô địch, chỉ cần nội lực không cạn kiệt sẽ ở vào thế bất bại.
Bây giờ Hoắc Nguyên Chân quay trúng được quyển này là Kim Chung Tráo quyển thứ nhất, trong đó ghi lại phương pháp tu luyện từ tầng thứ nhất tới tầng bốn.
Kim Chung Tráo do Hệ Thống sinh ra tổng cộng chia làm ba quyển, luyện thành quyển thứ nhất này, lúc vận chuyển chỉ cần không phải cảnh giới Tiên Thiên công kích, tuyệt đối không cách nào phá hư chút nào.
Hơn nữa công kích của cao thủ Tiên Thiên phổ thông cũng không thể dễ dàng đánh nát chuông vàng hộ thể của Hoắc Nguyên Chân, cho nên Kim Chung Tráo này vừa ra, Hoắc Nguyên Chân đã có căn bản an thân lập mệnh.
Nếu có thể quay trúng quyển thứ hai, học tập tầng năm tới tầng tám, vậy cho dù là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ cũng đừng mơ tưởng đánh vỡ chuông vàng này.
Trước mắt quyển thứ nhất này đối với Hoắc Nguyên Chân căn bản đã đủ dùng, hắn mất chừng một canh giờ rưỡi mới có thể hoàn toàn lãnh ngộ Kim Chung Tráo quyển thứ nhất.
Sau khi thu cất bí tịch, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu yên lặng vận chuyển Kim Chung Tráo.
Một hư ảnh chuông vàng hộ thể như ẩn như hiện xuất hiện trên người Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân thoáng động ý niệm, Kim Chung Tráo lập tức nhạt đi không thấy. Nhưng hắn biết nó vẫn tồn tại, nội lực của mình vẫn còn đang vận chuyển duy trì nó.
Hắn lại thoáng động ý niệm, Kim Chung Tráo bắt đầu hiện lên, chuông vàng cổ kính, thậm chí có thể mơ mơ hồ hồ thấy trên đó còn có hoa văn.
Cảnh tượng như thế thậm chí đã có cảm giác thần dị, Hoắc Nguyên Chân bên trong chuông vàng khiến cho người ta nhìn thấy có cảm giác vô cùng trang nghiêm thần thánh, nảy sinh ý muốn quỳ bái.
Vật này không chỉ có thể sử dụng phòng ngự, hơn nữa rất có thể mang ra hù dọa người, rất hợp với khẩu vị Hoắc Nguyên Chân.
- Cũng không có ai đến công kích ta một cái, để cho ta thí nghiệm uy lực Kim Chung Tráo này.
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân hơi oán trách, làm cho dị tượng Kim Chung Tráo bên ngoài thân thể biến mất, nhưng hắn vẫn duy trì vận chuyển Kim Chung Tráo như trước.
Chỉ cần không gặp công kích, chỉ phải duy trì, bằng vào nội lực Vô Tướng Thần Công Hậu Thiên viên mãn của Hoắc Nguyên Chân, thêm vào nội lực Đồng Tử Công Hậu Thiên trung kỳ, vẫn có thể duy trì một trận.
Một mình chậm rãi đi ra Phương Trượng viện, lúc này người của Thiếu Lâm tự đều ngủ, cũng không ai có thể bồi tiếp mình so tài.
Vừa học thần công, Hoắc Nguyên Chân cũng không cách nào tịnh tâm nghỉ ngơi, dứt khoát lệnh cho Kim Nhãn Ưng quan sát xung quanh Thiếu Thất sơn, tìm xem có đối tượng nào bồi luyện với mình một phen hay không.
Kim Nhãn Ưng lục soát một hồi, liền truyền về một tin tức tốt.
- Vì sao bốn người này lại xuất hiện, bất quá vừa hay, thực lực bốn người các ngươi là thích hợp nhất. Chỉ bất quá các ngươi còn cách Thiếu Lâm tự ta một đoạn, bần tăng phải tự mình đi tìm các ngươi mới được.
Gặp được người quen cũ, tâm trạng Hoắc Nguyên Chân thật tốt, thân thể lăng không bay lên, thi triển Nhất Vĩ Độ Giang giống như chim đêm bay lên không, vù vù bay xuống chân núi.
← Ch. 148 | Ch. 150 → |