← Ch.342 | Ch.344 → |
Bất quá Hoắc Nguyên Chân cũng không có để ý mấy, bất kể đối thủ là ai, chỉ cần y chỉ là một Tiên Thiên trung kỳ, vậy thì không đáng để sợ hãi. Về phần kiếm của y vào đêm trăng tròn có thể trở nên lợi hại, Hoắc Nguyên Chân cho là lời nói vô căn cứ.
Kiếm chỉ là kiếm, theo đuổi chắc chắn sắc bén, lợi khí giết người mà thôi, cũng không phải là phi kiếm tu tiên, lợi hại hơn nữa có thể lợi hại tới mức nào.
Cho nên Hoắc Nguyên Chân cũng không quá để ý, chuyện hắn quan tâm bây giờ là làm thế nào tìm được một môn phái có thể đề cử Thiếu Lâm vào Võ Lâm Minh.
Mới vừa hỏi thăm Nhất Đăng, Nhất Đăng nói ra tên một ít môn phái, nhưng toàn là môn phái bắn đại bác bảy ngày không tới Thiếu Lâm tự, không thể nào đề cử Thiếu Lâm vào minh.
Cho nên lúc Giác Viễn rời đi, Hoắc Nguyên Chân căn dặn y trước khi đi tới tham khảo cùng Nhất Đăng, liệt kê một chút, xem thử trong Võ Lâm Minh rốt cục có những môn phái nào, để cho mình cũng tiện bề chuẩn bị tâm lý.
Sau khi bọn họ liệt kê danh sách xong sẽ đưa tới cho mình.
Trong thời gian chờ danh sách, Hoắc Nguyên Chân đi dạo bên ngoài một hồi, chợt thấy Hoàng Phi Hồng từ ngoài cửa chùa chạy vào.
Khoảng thời gian này bởi vì Thiếu Lâm nhiều chuyện, những đệ tử tục gia này bình thời cũng không luyện võ ở Thiếu Lâm, cho nên cũng có một thời gian không gặp Hoàng Phi Hồng.
Hoàng Phi Hồng thấy Hoắc Nguyên Chân đang ở trong sân, lập tức hưng phấn chạy tới, nói với Hoắc Nguyên Chân:
- Phương trượng, đệ tử có chuyện tìm ngài.
Thấy Hoàng Phi Hồng, trong lòng Hoắc Nguyên Chân hơi có chút áy náy, tên đệ tử này là hắn chiều thu gia nhập Thiếu Lâm sớm nhất, nhưng vẫn không để cho y vào nội môn. Cho tới bây giờ, ngoại gia quyền cước của Hoàng Phi Hồng đã rất lợi hại, nhưng nội công lại tệ hại vô cùng, mới chỉ là Hậu Thiên trung kỳ, mà còn mới tiến vào không được bao lâu.
Xem ra mình cần phải tăng cường thêm một tên đệ tử tục gia có bản lĩnh, sau này ở lâu dài bên ngoài hành hiệp trượng nghĩa khắp thiên hạ, chỉ có thể là đệ tử tục gia.
- Phi Hồng, có chuyện gì?
- Phương trường, là như vậy, đệ tử tính toán mở một gian y quán ở Đăng Phong, mồng Một tháng Chín làm lễ khai trương, đến lúc đó lão nhân gia ngài có thể tới ủng hộ cho đệ tử được chăng?
- Mở y quán!
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, hỏi dò:
- Gọi là Bảo Chi Lâm sao?
- Không phải là, gọi là Hồi Xuân Đường
Hoàng Phi Hồng suy nghĩ một chút, đột nhiên nói:
- Cái tên Bảo Chi Lâm này cũng không tồi, sau khi đệ tử trở về sẽ thương lượng với cha một chút, xem thử có thể đổi thành tên này không.
- Cha ngươi? Có phải tên Hoàng Kỳ Anh hay không?
Hoàng Phi Hồng lại lắc đầu:
- Không phải, cha đệ tử gọi Hoàng Long.
Hoắc Nguyên Chân gật đầu một cái, quả thật không thể nào tấu xảo như vậy, bất quá mình vô tình lại biến y quán Hoàng Phi Hồng thành Bảo Chi Lâm, cũng là ngoài ý muốn.
- Mồng Một tháng Chín khai trương sao?
- Đúng vậy.
- Hiện tại Thiếu Lâm ta bị Đông Phương Minh tuyên bố là tà giáo, bần tăng đi ủng hộ cho ngươi e rằng cũng không có gì hay ho.
- Phương trượng, Đông Phương Minh nói thế nào cũng vô dụng, trong Đăng Phong huyện chúng ta ai mà không biết phương trượng ngài. Có lẽ ở những địa phương khác có ảnh hưởng đối với ngài, nhưng ở Đăng Phong cũng không có ai cho là như thế. Ngài xem hương khách Thiếu Lâm không phải là vấn nhiều như trước sao, đâu có ai tin lời của Đông Phương Minh.
Hoàng Phi Hồng tiếp tục nói:
- Hơn nữa phương trường, cha đệ tử cũng là cao thủ Tiên Thiên, muốn gặp ngài một chút.
Hoắc Nguyên Chân mỉm cười không nói, hắn cũng không muốn gặp cha Hoàng Phi Hồng, không phải Hoàng Kỳ Anh chân chính, có gặp hay không cũng không quan trọng.
- Phương trượng, cha đệ tử nói trong tay có một đơn phương (toa thuốc), tính toán có cơ hội sẽ đưa cho phương trượng.
- Đan phương gì vậy?
Hôm nay Thiếu Lâm có Đại Hoàn Đan cùng Tiểu Hoàn Đan, đơn phương phổ thông quả thật khó lòng lọt vào mắt Hoắc Nguyên Chân.
- Đó là cha đệ tử lấy được trong lúc tình cờ, là đơn phương có thể gia tăng công lực.
Nghe thấy lời của Hoàng Phi Hồng, Hoắc Nguyên Chân nhất thời cả kinh, đan phương gia tăng công lực, đây rõ ràng là đồ tốt.
Bởi vì Vô Danh không hề luyện đan nữa, trước mắt Thiếu Lâm cũng không bao nhiêu đan dược, Hoắc Nguyên Chân bảo Vô Danh thu nhận một đệ tử có thể luyện đan, mãi vẫn không có nhân tuyển thích hợp.
Cho dù vẫn chưa có ai có thể luyện đan, nhưng cũng nên lấy đan phương, mình vẫn thường có thể quay trúng một ít thực vật trân quý bên trong hạng mục thảo mộc sinh linh, vừa đúng có thể dùng luyện đan.
Nghe thấy phụ thân Hoàng Phi Hồng có đan phương, Hoắc Nguyên Chân tự nhiên vui vẻ, nói với Hoàng Phi Hồng:
- Nếu phụ thân người có đan phương, bản thân ông ấy có từng luyện chế đan dược hay không?
Hoàng Phi Hồng lắc đầu một cái:
- Phụ thân nói ông ấy không luyện được.
Hoắc Nguyên Chân vừa nghe liền hiểu, mặc dù có đan phương, nhưng ở niên đại này cơ hồ chính là phế phẩm, không biết đi đầu tìm những dược liệu trân quý.
Bất quá Hoắc Nguyên Chân cũng không lo lắng điểm này, nói với Hoàng Phi Hồng:
- Tốt lắm, bần tăng ghi nhớ, nếu như mồng Một tháng Chín rảnh rỗi, nhất định sẽ đi tham gia khai trương Bảo Chi Lâm ngươi.
Hoàng Phi Hồng đáp ứng, lại chạy đi mời người quen của y.
Chờ Hoắc Nguyên Chân trở lại Phương Trượng viện, Nhất Đăng đã đưa tới một danh sách, đây là danh sách môn phái Võ Lâm Minh mà lão cùng Giác Viễn cùng nhau nghiên cứu, trên đó liệt kê hai ba mươi môn phái.
Hoắc Nguyên Chân cầm lên xem thử, phát hiện thật sự có vài môn phái ít nhiều gì cũng có liên hệ với mình.
Một là Nam Thiếu Lâm ở Phủ Điền, một là Mật tông ở Tuyết Vực cao nguyên.
Nam Thiếu Lâm còn hy vọng mình nhận tổ quy tông, dĩ nhiên coi như là có quan hệ với mình.
Thậm chí Hoắc Nguyên Chân có thể tưởng tượng, nếu mình chịu nhận tổ quy tông, như vậy nói với Nam Thiếu Lâm đề cử mình gia nhập Võ Lâm Minh, hắn là vấn đề không lớn.
Về phần Mật tông, lúc trước phá cuộc cờ ở trên Thiên Sơn, Tư Bột Thác trưởng lão còn cho mình là nhân tuyển chủ nhân Mật tông. Nếu như mình trở thành chủ nhân Mật tông, như vậy đề cử Thiếu Lâm khẳng định cũng không thành vấn đề.
Nhưng trong thời gian ngắn hai môn phái này cũng không thể giúp được gì, cuối cùng Hoắc Nguyên Chân đành phải thu hồi danh sách trước, chờ đợi thời cơ sẽ cân nhắc.
Trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là phải thử đột phá, không đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, cuối cùng không phải là cao thủ.
Bây giờ tất cả mọi chuyện đã xong, Hoắc Nguyên Chân quyết định lập tức bắt đầu đột phá, tranh thủ trở thành cao thủ Tiên Thiên trước Trung Thu.
Hôm nay trừ Vô Danh ra, những người còn lại đều cho là mình là cao thủ Tiên Thiên, cho nên không ai biết Hoắc Nguyên Chân muốn làm gì.
Sau khi dặn dò mọi chuyện một lượt, hắn nghiêm cấm bất cứ kẻ nào tới quấy rầy mình, đóng đại môn Phương Thượng viện, một mình ngồi lên đài sen.
Bình ổn hơi thở một chút, Hoắc Nguyên Chân chậm rãi khống chế ba cỗ chân khí trong cơ thể bắt đầu vận hành.
Sau khi ba cỗ chân khí bình ổn, hắn bắt đầu hành công.
Mặc dù chưa từng chân chính xung kích qua cảnh giới Tiên Thiên, nhưng Thiếu Lâm tự nhiều cao thủ Tiên Thiên như vậy, ít nhiều gì Hoắc Nguyên Chân cũng biết một chút manh mối.
Đầu tiên phải bình tĩnh, không thể loạn, không thể có điều trở ngại, một khi có điều trở ngại, như vậy rất có thể sẽ xung kích thất bại.
Còn có một điểm, chính là phải hành công trước, để cho nội lực của mình đạt tới trạng thái tốt nhất mới có thể xung kích thành công.
Nội lực Hoắc Nguyên Chân có hơi khác người, trong cơ thể hắn cùng lúc có ba cổ chân khí vận hành, mặc dù được Đồng Tử Công điều chỉnh có thể điều phối thống nhất, nhưng dù sao cũng không phải là nội lực cùng loại, cho nên tình huống như hắn xung kích Tiên Thiên có thể nói là độc nhất vô nhị.
Đầu tiên là vận chuyển Vô Tướng Thần Công, qua hai canh giờ, hành công xong một đại chu thiên, nội lực Vô Tướng Thần Công đạt tới trạng thái tốt nhất, hoàn toàn tích tụ trong Đan Điền Hoắc Nguyên Chân.
Sau Hoắc Nguyên Chân lại vận chuyển Cửu Dương chân khí, hành công ba canh giờ rưỡi, bước sang Mười Bốn tháng Tám, Cửu Dương chân khí mới đạt tới trạng thái tốt nhất, tụ tập bên trong Đan Điền.
Cuối cùng chính là bắt đầu vận hành Đồng Tử Công, lần này vận công ước chừng năm canh giờ, đến chạng vạng tối Mười Bốn tháng Tám mới coi như là hành công xong.
Từ trước tới nay trạng thái Hoắc Nguyên Chân chưa từng tốt như vậy, ba cỗ chân khí đều đạt tới trạng thái tốt nhất, tụ tập bên trong Đan Điền, phân biệt rõ ràng không ảnh hưởng lẫn nhau.
Mà giờ phút này hai mạch Nhâm Đốc trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân đã có dấu hiệu giãn ra, chỉ cần hắn có thể điều động chân khí một hơi xông phá hai mạch Nhâm Đốc, đả thông thông đạo trói buộc không cho mình phát triển này, như vậy sẽ trở thành cao thủ Tiên Thiên.
Thật ra Tiên Thiên rất đơn giản, chỉ cần nội lực đạt đến trình độ nhất định, hơn nữa có thể mặc tình điều phối muốn sao được vậy, dùng sức mạnh công phá ràng buộc của hai mạch Nhâm Đốc, sẽ trở thành Tiên Thiên. Từ đó nội lực có thể thông qua hai mạch Nhâm Đốc tạo thành tuần hoàn, đạt tới hiệu quả sinh ra không ngừng.
Đây là xiềng xích ràng buộc lớn nhất của người luyện võ, đa số trọn đời kẹt ở cảnh giới Hậu Thiên viên mãn, không cách nào lên cấp Tiên Thiên.
Nói đơn giản, chỉ cần người xung kích cảnh giới Tiên Thiên có thể tâm thần hợp nhất, không bị ngoại vật quấy nhiễu, tư chất đủ tốt, xung kích Tiên Thiên cũng không khó.
Điểm này cũng có thể thấy được từ tất cả người Thiếu Lâm tự xung kích Tiên Thiên thành công.
Duy chỉ có Hoắc Nguyên Chân tư chất quá kém, mặc dù được đạo cụ phụ trợ gia tăng tốc độ tu luyện, nhưng điều này cũng không thể sửa đổi sự thật tư chất hắn kém.
Trước đây hắn xung kích Tiên Thiên vô vọng, bây giờ bởi vì thân mật cùng Ninh Uyển Quân, chống đỡ được dục vọng trong lòng, gia tăng tâm cảnh, nhờ đó hai mạch Nhâm Đốc giãn ra, hiện tại rốt cục có được hy vọng.
Nhưng bây giờ còn có một vấn đề đặt ra trước mắt Hoắc Nguyên Chân, chính là dùng cỗ nội lực nào để xung kích?
Ba loại nội lực Đồng Tử Công, Cửu Dương chân kinh, Vô Tướng Thần Công ở trong người, cho dù hắn xông phá cảnh giới Tiên Thiên, như vậy cũng là Đồng Tử Công dẫn đầu tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, Vô Tướng Thần Công cùng Cửu Dương chân kinh bởi vì không có bí tịch mà vẫn là Hậu Thiên viên mãn.
Ba loại nội lực này có thể gia tăng năng lực tác chiến kéo dài, nhưng cũng không phải là một chính thể thống nhất, không thể được hắn vận dụng thống nhất, không đạt tới hiệu quả một cộng một cộng một bằng ba.
Nếu ba cỗ nội lực có thể trộn lẫn vào nhau thành một cỗ, Hoắc Nguyên Chân xung kích Tiên Thiên sẽ không trở ngại chút nào, nhưng bây giờ khó mà nói được.
Nhưng bất kể thế nào, nhất định Hoắc Nguyên Chân phải thử một chút, đã đến bước này là tên đã lắp vào cung, không phát không được.
Lần đầu tiên thử, Hoắc Nguyên Chân vận chuyển nội lực Vô Tướng Thần Công, bắt đầu công cuộc xung kích hai mạch Nhâm Đốc trường kỳ.
Hắn điều động nội lực Vô Tướng Thần Công trong cơ thể, bắt đầu thử công kích đợt đầu tiên vào hai mạch Nhâm Đốc.
Vô Tướng Thần Công coi như là nội công rất tốt, hiện tại đã trở thành công phu thông dụng của đệ tử Thiếu Lâm. Lúc này được Hoắc Nguyên Chân điều động, bắt đầu xung kích về phía hai mạch Nhâm Đốc đang có dấu hiệu giãn ra.
Trong mắt người bình thường, hai mạch Nhâm Đốc là từ có vẻ trừu tượng, nhưng trong mắt của người luyện võ là hết sức rõ ràng.
Lấy huyệt Hội Âm ở giữa bên dưới hai đùi thân thể con người làm khởi điểm, từ mặt trước thân thể chạy thẳng lên trên tới huyệt Thừa Tương dưới môi giữa cằm, kinh mạch này chính là Nhâm mạch.
Từ huyệt Hội Âm dọc theo xương sống phía sau lên tới đỉnh đầu, đi lên trước nữa xuyên qua giữa hai mắt, tới huyệt Ngân Giao nằm ở khoang miệng hàm trên, đường kinh mạch này chính là Độc mạch.
Nhâm mạch chủ huyết, Đốc mạch chủ khí, là chủ mạch kinh lạc trong cơ thể con người.
Nếu hai mạch Nhâm Đốc được đả thông tức là bát mạch thông, bát mạch thông tức là trăm mạch thông, có thể thay đổi thể chất, cường cần kiện cốt, xúc tiến tuần hoàn.
Hai mạch Nhâm Đốc tương đối quan trọng trên phương diện Trung y chẩn mạch cùng Đạo gia Đạo dẫn dưỡng sinh. Thông thường đã thông hai mạch Nhâm Đốc có hai phương pháp, một là nhờ người võ công cao cường dẫn dắt, đả thông hai mạch Nhâm Đốc, phương pháp còn lại là tự mình vận hành chân khí, xung kích hai mạch Nhâm Đốc.
Một khi đã thông được hai mạch Nhâm Đốc, võ công lập tức tăng mạnh.
Không riêng võ công đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa tuổi thọ của con người cũng được kéo dài ra không ít.
Bất quá được người khác dẫn dắt đả thông cùng mình đả thông vẫn có khác biệt, tự mình đả thông hai mạch Nhâm Đốc sẽ thấu hiểu vận dụng nội lực và võ học cao hơn một bậc, có ích hơn nhiều so với được người khác dẫn dắt.
Mặc dù tư chất Hoắc Nguyên Chân cực kỳ kém cỏi, nhưng chí khí của hắn rất cao. Hắn không muốn nhờ người khác dẫn đạo để thông hai mạch Nhâm Đốc, phải là tự mình xung kích thành công.
Nội lực Vô Tướng Thần Công như thủy triều vọt tới, hai mạch Nhâm Đốc bị nội lực xung kích lung lay dữ dội.
Hoắc Nguyên Chân cảm giác tựa hồ hai mạch Nhậm Đốc sắp mở ra, lập tức gia tăng lực đạo, điều động toàn bộ nội lực Vô Tướng Thần Công, bắt đầu đợt xung kích cuối cùng.
Đợt nội lực này ào tới, khiến cho hai mạch Nhâm Đốc dường như có thể bị giải khai bất cứ lúc nào, nhưng lại không thể giải khai.
Nội lực Vô Tướng Thần Công Hoắc Nguyên Chân đã tiêu hao hầu như không còn, hai mạch Nhâm Đốc vẫn chỉ là giãn ra, cũng không có chân chính mở ra. Hoắc Nguyên Chân vẫn còn đứng ở bên bờ cảnh giới Tiên Thiên, mà chưa thể chân chính đột phá.
Lần đầu tiên xung kích đã kết thúc thất bại.
Bất quá Hoắc Nguyên Chân cũng không nản chí, bây giờ xung kích tốt hơn trước kia nhiều. Trước kia bất kể xung kích như thế nào căn bản cũng sẽ không có bất cứ hiệu quả nào, tối thiểu bây giờ còn có thể cảm giác được hai mạch Nhâm Đốc giãn ra.
Lần đầu tiên bất thành còn có lần thứ hai.
← Ch. 342 | Ch. 344 → |