← Ch.344 | Ch.346 → |
Nếu như tiến vào Tiên Thiên, kế hoạch Tam Phân Quy Nguyễn Khí cũng chết từ trong trứng nước.
Quyết định chủ ý, Hoắc Nguyên Chân lại tu luyện Võ Tướng Thần Công một hồi, bản thân Cửu Dương chân kinh đã có hiệu quả tự động khôi phục. Chỉ bất quá chưa đạt tới Tiên Thiên, tốc độ tương đối chậm chạp mà thôi, để cho nó từ từ khôi phục là được.
Tu luyện chừng nửa canh giờ, Vô Tướng Thần Công khôi phục ba bốn phần mười, Hoắc Nguyên Chân ngừng lại.
Không phải là hắn không muốn tiếp tục tu luyện, mà là thời gian Hệ Thống đã đến mười một giờ năm mươi chín nửa đêm, sắp đến Trung Thu.
Bất kể thế nào, lúc Hệ Thống còn có thể trợ giúp mình, vậy nhất định phải lợi dụng trọn vẹn.
Có thể thu hoạch bao nhiêu hay bấy nhiêu, bây giờ Hoắc Nguyên Chân đã nhận thức được thứ gì thuộc về bản thân mình mới đáng để tin tưởng. Cho dù là hiện tại mình xuyên việt trở lại thế giới trước đây, cũng còn có Đồng Tử Công trong người.
Rốt cục đã đến nửa đêm mười hai giờ, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Đã đến giờ quay thưởng tiết Trung Thu, có lập tức bắt đầu quay thưởng hay không?
Hệ Thống vang lên thanh âm nhắc nhở, Hoắc Nguyên Chấn lựa chọn quay thưởng.
Hoắc Nguyên Chân đặc biệt yêu thích quay thưởng vào tiết Trung Thu, bởi vì trong một năm, hắn thích nhất chính là tiết Trung Thu, thậm chí còn thích hơn cả Tế7t.
Trung Thu là ngày của đoàn viên, đến lúc này Hoắc Nguyên Chân lại bắt đầu không kìm chế được nhớ tới quê nhà, nhớ tới kiếp trước.
Cũng không biết trên thế giới này thật sự có luân hồi hay không, phải chăng tình cảnh của mình hiện tại là một phương thức luân hồi?
Trở về là không thể hy vọng, thế nhưng trên thế giới này, sau này mình sẽ có thân nhân làm bạn với mình cùng nhau trải qua Trung Thu không?
Nếu như cả đời làm hòa thượng, sợ là không có.
Vẫn nên tiếp tục cố gắng vì giấc mơ hoàn tục, mặc dù Thiếu Lâm tự rất tốt, thế nhưng mình vẫn hy vọng có thể hoàn tục, có thể sống qua cuộc sống của người thế tục, cảm giác có thân nhân ở bên cạnh.
Suy nghĩ đã trở lại hiện thực, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu tra xét luận bàn Hệ Thống.
Hạng mục ngân lượng chỉ cần quay trúng ba lần nữa sẽ hoàn toàn biến mất, lệnh bài xây dựng còn có chừng mười cái.
Cho nên hạng mục lệnh bài xây dựng đã không có biến hóa lớn, lần này sáu lệnh bài xây dựng là Quan Âm kim thân, Xá Lợi viện, Giới Luật viện, hẻm mộc nhân, Bát Nhã đường, Phật Quang tháp đều là lựa chọn hết sức không tồi.
Trong hạng mục pháp khí tạp vật, Hoắc Nguyên Chân thấy được hai vật tốt, một là đại đỉnh hình vuông, còn có một thanh bảo kiếm, gọi là Long Tuyền.
Kiếp trước hắn biết có một thanh bảo kiếm gọi là Long Tuyền, rất có lại lịch.
Thanh kiếm này truyền thuyết là do Âu Dã Tử và hai đại kiếm sư tài giỏi liên thủ đúc thành. Âu Dã Tử và Can Tương vì đúc kiếm này đục ra Tỳ Sơn, thả ra suối nước trong núi, dẫn tới trong bảy cái ao tạo thành Thất Tinh Bắc Đẩu Hoàn xung quanh lò đúc kiếm, tên gọi là Thất Tinh.
Sau khi kiếm hoàn thành, nhìn thân kiếm giống như lên núi cao nhìn xuống vực sâu, mờ ảo mà thâm thúy, dường như có cự long nằm lượn quanh, tên gọi là Long Uyên, gọi tắt là Long Uyên kiếm. Đường triều người ta kỵ húy Đường Cao Tổ Lý Uyên, cho nên đổi tên lại là Long Tuyền kiếm.
Thế giới này đúng là không có Lý Uyên, thế nhưng vẫn có Long Tuyền kiếm, cũng không biết có phải là thanh kiếm mà mình biết hay không.
Trong hạng mục thảo mộc sinh linh có bốn loại thực vật, bao gồm giống khoai lang, giống hoa mẫu đơn, giống cây dừa, ba hạng mục này đều là thực vật bình thường, thế nhưng loại thứ tự trước kia Hoắc Nguyên Chân chưa từng thấy qua.
Đây là một loại có đặc thù, gọi là Tuyệt Tình Thảo, cũng không biết là dùng để làm gì.
Còn có động vật loại nhỏ là một con chim anh vũ thuần một màu vàng, có thể bắt chước người ta nói chuyện hay ca hát.
Động vật lớn lần này không phải là một con, mà là một bầy.
Có thể là loại động vật này cũng không phải là lớn, cho nên Hệ Thống dứt khoát cho hắn một bầy khỉ.
Đây là một loại khỉ tay dài, thân thể lớn có chừng gần bằng một người trưởng thành, nhỏ cũng cao khoảng một thước, một bầy có chừng năm mươi con.
Hoắc Nguyên Chân không biết mình quay trúng những con khỉ này có thể làm gì được. Ngoại trừ để Đại Thánh hoàn toàn xưng vương xưng bá ở hậu sơn ra, phỏng chừng cũng không có tác dụng gì khác.
Hắn cười khổ lắc đầu một cái, thảo mộc sinh linh này thật đúng là không chắc chắn, cũng không biết lần sau có thể cân nhắc cho mình một con cá mập trắng, sau đó thả nuôi trong Âm Mã hồ hay không.
Ngoại trừ bốn hạng mục lớn này ra, Hoắc Nguyên Chân không xem hạng mục tưởng thưởng, bởi vì chắc chắn sẽ là sáu hạng mục cố định, Phật quang, Pháp Tướng, Phạm âm, Thưởng Lớn, Song Thiểm Tưởng và đại lễ bao.
Hạng mục võ công cuối cùng, Hoắc Nguyên Chân xem kỹ một chút, ba môn võ học sơ cấp là công phu Bích Hổ Du Tường, Thiên Cân Trụy, Như Ảnh Tùy Hình Thối.
Hai loại công pháp trung cấp là Cà Sa Phục Ma công, Nhất Chi Thiền Công.
Cuối cùng võ học cao cấp chính là Dịch Cân Kinh đã từng xuất hiện hai lần.
Hoắc Nguyên Chân nghiên cứu một chút, Ngư Trường Kiếm, Anh Vũ màu vàng, bầy khỉ, Tuyệt Tình Thảo, hai hạng mục võ học trung cấp cùng Dịch Cân Kinh đều là kết quả có thể chấp nhận, sáu thứ trong hạng mục tưởng thưởng cũng tốt.
Có thể cung cấp cho mình lựa chọn một nửa, nhưng thứ tốt nhất vẫn là Dịch Cân Kinh.
Đây là vật sớm muộn cũng phải lấy được, nói Hoắc Nguyên Chân không động tâm là giả.
Hoặc là Dịch Cân Kinh, hoặc là Thưởng Lớn, thứ gì cũng tốt.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hoắc Nguyên Chân vẫn quyết định nhắm vào Dịch Cân Kinh, bởi vì sau khi lấy được Dịch Cân Kinh, tư chất của mình thay đổi, chuyện này có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện tương lai. Trước mắt là thời khắc mấu chốt mình cần dung hợp ba loại nội lực, có lẽ nếu tư chất được thay đổi, mình dung hợp ba loại nội lực sẽ thành công.
Về phần Thưởng Lớn, dù quay trúng cũng chưa chắc sẽ xuất hiện vật tốt.
Sau khi nghĩ xong, Hoắc Nguyên Chân tính toán khoảng cách của Dịch Cân Kinh một chút, ấn vào nút Start.
Điểm sáng từ trong tay hắn vọt ra ngoài, sau khi nhanh chóng quay một vòng, bắt đầu chậm rãi tiến về phía ô Dịch Cân Kinh.
Hiện tại Hoắc Nguyên Chân ít nhiều gì cũng có thể quan sát, nhìn tốc độ của điểm sáng di động cũng phán đoán ước chừng có thể tới chỗ nào.
Lần này Hoắc Nguyên Chân vừa nhìn, lập tức tâm tư chán nản một nửa. Dựa theo tốc độ này, vị trí dừng lại chắc chắn ở trước ô Dịch Cân Kinh một hai bước.
Nhìn qua hai hạng mục phần thưởng trước mặt của Dịch Cân Kinh, tâm tư Hoắc Nguyên Chân càng chán nản hơn. Hai phần thưởng trước mặt một là ngân lượng, còn có một ô là Tuyệt Tình Thảo.
Đến đây Hoắc Nguyên Chân đã không đành lòng nhìn nữa, dứt khoát nhắm hai mắt lại. Sớm biết như vậy còn không bằng nhắm vào Thưởng Lớn, có lẽ còn có thể đạt được một kết quả tốt.
Nhắm mắt lại đợi một hồi, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống thình lình vang lên:
- Quay trúng lễ bao Trung Thu, có lập tức kiểm tra hay không?
- Cái gì?
Hoắc Nguyên Chân bỗng chốc liền mở mắt, con ngươi cũng trợn trừng đến nỗi sắp rớt ra, quan sát phần thưởng lấy được.
Ở trước ô ngân lượng và Tuyệt Tình Thảo lại là một ô lễ bao, không phải là đại lễ bao lần nào cũng xuất hiện của Hệ Thống, mà là một lễ bao cho tới bây giờ chưa từng thấy.
- Tại sao trước đây ta không thấy lễ bao này?
Hoắc Nguyên Chân không khỏi cẩn thận xem phần thưởng của Hệ Thống dành cho. Hạng mục lớn duy nhất mà hắn không xem chính là hạng mục tưởng thưởng, bởi vì sáu vật phẩm trong đó là cố định, có xem hay không cũng không khác nhau bao nhiêu, cho nên lúc này đã dứt khoát không xem.
Thế nhưng hiện tại quay trúng một lễ bao Trung Thu, Hoắc Nguyên Chân không thể không xem. Nhìn kỹ lại, trời ơi, Hệ Thống thật đúng là lại đùa giỡn với mình.
Không ngờ lần này ba hạng mục Phật quang, Pháp Tướng cùng Phạm âm trong đó thay đổi, đổi thành ba hình vẽ không khác lễ bao lắm, đều gọi là lễ bao Trung Thu.
Vốn ba hình vẽ kia đều là hình tròn, trên mặt về Phật quang, Pháp Tướng và Phạm âm, hình vẽ của lần này cũng là hình tròn, trên đó về lễ bao Trung Thu, cho nên Hoắc Nguyên Chân mới không có chú ý kiểm tra, cho rằng vẫn là ba loại kia.
May mắn quay trúng được, nếu như quay không được, như vậy lúc này đây chắc chắn là thê thảm, căn bản cũng không biết có việc lễ bao Trung Thu xuất hiện.
Việc này Hệ Thống cũng không có nhắc nhở, hiện tại bỏ qua.
Hơn nữa suy đoán của mình cũng sai một chút, mình suy đoán sẽ dừng lại hai ô trước Dịch Cân Kinh, kết quả đã dừng lại ở cách Dịch Cân Kinh tới ba ô, xem ra phán đoán của mình cũng không phải chính xác như vậy, vẫn phải có sai biệt nho nhỏ.
Quay trúng lễ bao Trung Thu, Hoắc Nguyên Chân cũng không có lập tức kiểm tra, mà là hỏi Hệ Thống:
- Lễ bao Trung Thu là thế nào vậy?
- Hệ Thống sẽ ngẫu nhiên cho ra lễ bao vào mấy ngày lễ trong năm, sau khi lễ bao xuất hiện sẽ thay thế Phật quang, Pháp tướng cùng Phạm âm.
- Trong lễ bao là vật phẩm gì vậy?
- Vật phẩm trong lễ bao, sẽ do tác chủ tự động xác định.
- Cái gì? Ta tự động xác định? Chẳng lẽ ta muốn trong lễ bao cho Thưởng Lớn cũng có thể được sao?
Hệ Thống trả lời:
- Trong lễ bao cũng không có vật phẩm, mà là ngẫu nhiên xuất hiện năm câu hỏi, túc chủ có thể tiến hành trả lời từng câu. Sau khi trả lời chính xác mỗi câu hỏi, sẽ nhận được một phần thưởng trong một hạng mục đối ứng, túc chủ có thể tự động lựa chọn phần thưởng bên trong hạng mục đó.
- Năm câu hỏi? Không phải là có sáu hạng mục sao?
- Hạng mục tưởng thưởng không bao gồm trong lễ bao.
Hệ Thống giải thích một câu, Hoắc Nguyên Chân đã hiểu, thì ra không bao gồm hạng mục tưởng thưởng. Như vậy cũng đúng, nếu không sau khi mình trả lời câu hỏi lại lựa chọn Thưởng Lớn, như vậy gần như tất cả phần thưởng đều có thể bị mình lấy được.
Không ngờ Hệ Thống đã lặng lẽ làm ra thay đổi như vậy, Hoắc Nguyên Chân âm thầm cao hứng, như vậy cũng không tệ, nếu như mình có thể trả lời năm câu hỏi, như vậy là có thể tùy ý lựa chọn năm món lễ vật.
Hệ Thống ôi Hệ Thống, rốt cục ngươi chỉ có thể là một Hệ Thống. Nếu như là đơn thuần chỉ là quay thưởng, bần tăng còn không nắm chắc bao nhiêu, nhưng ngươi nói trả lời câu hỏi, vậy ngươi thật sự là tự mình bêu xấu, cẩn thận chỉ cần vài lần ta sẽ vét hết sạch phần thưởng của ngươi.
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ, lại hỏi một câu:
- Nếu như sau khi ta trả lời đúng câu hỏi, đã lựa chọn phần thưởng, còn có thể tiến hành đánh bạc không?
Trong lòng hắn nghĩ nếu như đã lấy được phần thưởng, tỷ dụ như là một món ngân lượng, mình lại mang ra đánh bạc, như vậy hạng mục ngân lượng có thể biến mất rất nhanh.
Ta Không ngờ Hệ Thống trả lời thắng một câu:
- Phần thưởng lấy được của trả lời câu hỏi không nằm trong danh sách đánh bạc.
Hoắc Nguyên Chân gật đầu, không được thì không được, như vậy cũng không cần phiền lòng vì đánh bạc, trực tiếp lấy năm phần thưởng là được.
Dịch Cân Kinh, bần tăng xem lần này người còn chạy đi đâu! Hoắc Nguyên Chân trong lòng hưng phấn, lại nói với Hệ Thống:
- Vậy thì mở lễ bao ra, trả lời câu hỏi đi.
Hoắc Nguyên Chân đã xác định trả lời câu hỏi, lễ bao Trung Thu mà hắn quay trúng tự động mở ra, bên trong xuất hiện năm câu hỏi. Song trước mắt chỉ có câu hỏi thứ nhất có thể thấy rõ ràng, bốn câu hỏi còn lại trong trạng thái mờ tối, hiện tại không cách nào trả lời.
Hệ Thống nhắc nhở vang lên:
- Bây giờ mời chuẩn bị trả lời câu hỏi thứ nhất, trả lời đúng câu hỏi này, túc chủ có thể tùy ý lựa chọn một phần thưởng trong hạng mục ngân lượng, không thể đánh bạc.
- Tốt lắm, có thể bắt đầu.
Câu hỏi thứ nhất đã sáng lên hoàn toàn, trên màn hình Hệ Thống có viết chữ, còn có thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống, cho dù Hoắc Nguyên Chân là người mù cũng có thể nghe thấy, là người điếc cũng có thể nhìn thấy, coi như là Hệ Thống này đã hoàn toàn nhân tính hóa.
- Mời túc chủ trả lời câu hỏi thứ nhất, xin hỏi, ngày Mười Sáu tháng Ba là ngày gì?
Hoắc Nguyên Chân nghe đến đó, trong đầu vận chuyển nhanh chóng một hồi, nghĩ thầm Mười Sáu tháng Ba là ngày gì ấy nhỉ? Hắn không phải đơn giản như là ngày trước ngày Mười Bảy tháng Ba, cũng không phải thứ mấy trong tuần, đoán ăn sẽ không đơn giản như vậy. Suy nghĩ một hồi, đột nhiên linh quang chợt lóe trong đầu.
Hắn lập tức khẽ mỉm cười nói:
- Ngày Mười Sáu tháng Ba là ngày Chuẩn Đề Bồ Tát đản sinh.
Hệ Thống dừng lại một chút:
- Trả lời chính xác, mời túc chủ tùy ý lựa chọn một món bên trong hạng mục ngân lượng.
Thấy trả lời chính xác, Hoắc Nguyên Chân cũng hít một hơi thật sâu, loại câu hỏi này thật đúng là không chuẩn bị được, hơn nữa sợ rằng câu sau càng khó hơn câu trước, càng về sau càng khó suy đoán, cũng không biết mình có thể trả lời được bao nhiêu câu hỏi.
Sau khi đã trả lời câu hỏi thứ nhất, Hệ Thống cho phép Hoắc Nguyên Chân lựa chọn phần thưởng thứ nhất.
Hoắc Nguyên Chân nhìn qua sáu món trong hạng mục ngân lượng, lựa chọn một cái vòng tay mã não màu đỏ.
Sau khi đã lựa chọn vòng tay mã não đỏ, bây giờ hạng mục ngân lượng chỉ cần quay trúng hai lần nữa là có thể hoàn toàn hủy bỏ khỏi Hệ Thống quay thưởng.
Trả lời xong câu hỏi thứ nhất, đề mục thứ nhất của Hệ Thống kia mờ đi, đề mục thứ hai đã sáng lên.
Hệ Thống nhắc nhở vang lên:
- Mời túc chủ trả lời câu hỏi thứ hai. Phật viết: chúng sinh lấy mười việc làm thiện, cũng lấy mười việc làm ác. Là mười việc gì?
Nghe được câu hỏi này, trong lòng Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài, may quá, may mà mình đã đọc không ít kinh Phật, câu hỏi này coi như biết.
Hắn lập tức trả lời:
- Thân ba, Khẩu bốn, Ý ba. Thân ba, là sát, đạo (trộm), dâm. Khẩu bốn, là hai lời, ác khẩu, vọng ngôn, lời xiên xẹo. Ý ba, là đố kị, oán giận, ngu si. Mười thứ này không thuận thánh đạo, nên gọi là mười hành động ác. Nếu dừng ác lại, đổi tên là mười thiện mà thôi.
Hoắc Nguyên Chấn trả lời xong xuôi, thanh âm cứng nhắc của Hệ Thống lại vang lên lần nữa:
- Trả lời chính xác, mời túc chủ tùy ý lựa chọn một vật phẩm trong hạng mục lệnh bài xây dựng.
← Ch. 344 | Ch. 346 → |