← Ch.375 | Ch.377 → |
Bất quá bọn họ đã hỏi, đương nhiên mình phải đưa ra một câu trả lời.
Hắn suy nghĩ một chút nói:
- Nếu như bần tăng thật sự có ngày hoàn tục, làm gì cụ thể cũng không quan trọng, nhưng nhất định là phải vĩnh viễn chung sống cùng người có thể đồng sinh đồng tử cùng ta, làm bất cứ chuyện gì đều là thứ yếu, bần tăng phải có một mái ấm gia đình.
Lúc này Sài Nhàn chợt hỏi:
- Vậy Đại sư có từng gặp phải người bằng lòng đồng sinh đồng tử với mình chưa?
- Bần tăng chưa từng gặp.
- Đại sư nói không thật, nói một câu thật lòng, chỉ bằng vào nhân phẩm tướng mạo, nói năng học thức, hay là võ công tâm tính Đại sư đều là rồng trong loài người. Nếu nói là Đại sư không chịu tham luyến hồng trần ta đây còn tin, nhưng nếu nói không có nữ tử khuynh tâm đối với Đại sư, tại hạ thật sự khó có thể tin tưởng. Trừ phi nữ tử trong thiên hạ đều là có mắt không tròng, bị thân phận người xuất gia của ngươi che mờ mắt.
- Đúng vậy, Trang mỗ cũng biết người có chí sẽ thành bất cứ chuyện gì, tưởng sẽ có nhi nữ chân tình hiểu được đạo lý này, cho nên Trang mỗ cũng không tin.
Hoắc Nguyên Chân mỉm cười nói:
- Chư vị cũng biết bần tăng là người xuất gia, nếu muốn kết thành đôi với bần tăng chính là cưỡng cầu. Huống chi bần tăng thân là phương trượng, làm sao có thể bỏ Thiếu Lâm ta cho được.
Nghe thấy lời của Hoắc Nguyên Chấn, mấy người cũng tỏ ra trầm mặc một hồi, quả thật thân phận phương trượng Nhất Giới khác thường, tự nhiên không thể nói theo lẽ thường được.
Mấy người đổi đề tài khác, không khí trong tiệc lại trở nên náo nhiệt hẳn lên, duy chỉ có trong lòng của Hoắc Nguyên Chân cũng không ngừng có mấy thân ảnh đang chớp động.
Nếu như thật sự ngày đó tới, mình sẽ đi đầu về đâu?
Mãi đến giờ lên đèn, Tứ Tiểu Danh Kiếm mới ngà ngà say cáo từ, đến bây giờ trong môn vẫn không có tin tức truyền tới, xem ra thật sự không có tin gì nữa, bọn họ cũng cảm thấy cao hứng rời đi.
Hoắc Nguyên Chân đưa đến cửa, thu lại tăng bào mình đã giặt sạch.
Mồng Tám tháng Chín, dường như vầng trăng to hơn một chút, Hoắc Nguyên Chân ở trong sân nhìn thác nước đầm nước ngoài xa, thở dài một tiếng, trở lại trong phòng.
Nói thật lòng, hiện tại hắn muốn tới đầm nước một chút, hắn có cảm giác tối nay có lẽ sẽ gặp được thiếu nữ câm kia.
Nhưng chỉ sợ là bây giờ không được, bởi vì hôm nay là mồng Tám tháng Chín, qua mười hai giờ chính là mùng Chín tháng Chín tiết Trùng Dương, là phải tiến hành quay thưởng.
Quay thưởng chính là đại sự, không thể tiến hành ở trước mặt người ngoài, cho dù là thiếu nữ câm kia sẽ không tiết lộ bí mật, Hoắc Nguyên Chân cũng không thể để lộ chuyện này trước mặt nàng.
Cho nên tối nay hắn không có cách nào đi tới đó, có thể gặp được một người tâm sự thoải mái như vậy quả thật không dễ dàng gì, trong lòng của Hoắc Nguyên Chân hơi có chút tiếc nuối.
Vẫn nên lấy đại cục làm trọng, Hoắc Nguyên Chân ngồi xếp bằng ở trên giường, đợi đến nửa đêm mười hai giờ.
Trăng lên giữa trời, đã đến nửa đêm, ánh trăng sáng chiếu vào cửa sổ, rốt cục Hoắc Nguyên Chân cũng đã chờ đến mười hai giờ.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống đúng lúc vang lên:
- Đã đến giờ quay thưởng tiết Trùng Dương, có lập tức tiến hành quay thưởng hay không?
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên, Hoắc Nguyên Chân lập tức lựa chọn quay thưởng.
Hôm nay Hoắc Nguyên Chân quay thưởng đã không câu nệ địa điểm, bất kỳ địa phương nào cũng có thể quay thưởng, hơn nữa phần thưởng quả thật không liên quan gì tới địa điểm.
Sau khi lựa chọn quay thưởng, sáu hạng mục lớn của Hệ Thống xuất hiện.
Hiện tại sáu hạng mục lớn đã khác với lúc trước, hạng mục ngân lượng biến mất, xuất hiện thêm hạng mục ảo cảnh.
Có thể nói phần thưởng ảo cảnh là vô cùng lợi hại, từ sau khi thu được Âm Dương giới, Hoắc Nguyên Chân đã nếm được quả ngọt trong đó.
Nhưng sau khi sử dụng Âm Dương giới một lần, gần đây Hoắc Nguyên Chân lại phát hiện, thì ra ảo cảnh có khuyết điểm chí mạng.
Đó chính là số lần sử dụng bị hạn chế, lần trước thỉnh thoảng hắn muốn thí nghiệm ảo cảnh lần nữa, nhưng lại phát hiện không cách nào sử dụng. Tra xét một chút mới biết, thì ra mỗi một ảo cảnh mỗi tháng chỉ có thể sử dụng một lần, không thể dùng nhiều hơn.
Cứ như vậy, Hoắc Nguyên Chân phải có được nhiều ảo cảnh hơn, lúc có nguy cơ chiến đấu trước mắt, gặp phải địch nhân khó có thể chống cự, mình lại không thể lấy ảo cảnh ra, chẳng phải là phiền phức.
Dĩ nhiên không thể chỉ phát triển một hạng mục ảo cảnh, còn phải tiếp tục phát triển Thiếu Lâm, còn cần kiến trúc, võ công của mình mới là căn bản, những thứ này đều cần quá trình quay thưởng lâu dài.
Nhìn lại sáu hạng mục lớn, trong đó hạng mục ngân lượng biến mất, hạng mục thứ nhất đã hóa thành lệnh bài xây dựng.
Lần này bên trong lệnh bài xây dựng chẳng những xuất hiện lệnh bài xây dựng Bát Nhã đường, hơn nữa không ngờ xuất hiện lệnh bài xây dựng tốt nhất: Đạt Ma đường.
Đạt Ma đường có thể nói là thánh địa tập võ cao nhất Thiếu Lâm.
Dựa theo thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống, thành viên bình thường Đạt Ma đường cũng có thể hưởng thụ gia tốc tu luyện gấp bốn lần, chỉ kém Phương Trượng viện một bậc. Mà thủ tọa Đạt Ma đường lại giống như Phương Trượng viện, có thể hưởng thụ gia tốc tu luyện gấp năm lần.
Đạt Ma đường khác với những đường khẩu khác là, muốn trở thành thành viên chính thức Đạt Ma đường, ít nhất phải là cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ.
Đệ tử phổ thông muốn vào tu luyện ở Đạt Ma đường sẽ phải chịu nhiều hạn chế, mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể tu luyện tám canh giờ, không phải là đệ tử chánh thức vượt qua thời gian này sẽ bị dừng lại hiệu quả gia tốc.
Mỗi một thành viên Đạt Ma đường đều phải tinh thông mấy môn tuyệt kỹ Thiếu Lâm, hơn nữa ít nhất phải có ba môn võ học Thiếu Lâm đạt đến cảnh giới đại thành, đối với võ học thành viên Đạt Ma đường có thể tu luyện, Thiếu Lâm cũng có quy định rõ ràng.
Tỷ như chỉ pháp cực kỳ cao thâm như Vô Tướng Kiếp Chỉ của Hoắc Nguyên Chân, cùng với Niệm Hoa Chỉ, Ma Ha Chỉ Quyết, Phiền Não Chỉ, Đa La Diệp Chỉ... đều là võ học dành riêng của Đạt Ma đường.
Còn có Đạt Ma kiếm pháp nổi tiếng, cũng là một trong chiêu bài của Đạt Ma đường.
Nổi danh nhất chính là Thiếu Lâm Kim Cương Phục Ma Quyền, đây là võ học hàng đầu Đạt Ma đường, có thể xếp vào hàng võ học cao cấp chỉ Trưởng Lão viện Thiếu Lâm mới có thể nghiên cứu.
Ban đầu lúc thấy Kim Cương Phục Ma Quyền, Hoắc Nguyên Chân còn tưởng rằng bọn Tuệ Nhất cũng có thể tùy ý tu luyện, bây giờ xem ra là sai lầm lớn thật rồi.
Nhớ lại chỉ có Thiếu Lâm Tam Tăng trong Ỷ Thiên Đồ Long ký, chính là cao thủ hàng đầu của Đạt Ma đường, mới có thể tu luyện Kim Cương Phục Ma Quyền.
Có thể nói, một khi trở thành thành viên chính thức Thiếu Lâm Đạt Ma đường, bất cứ người nào cũng là nhân vật danh chấn giang hồ.
Mà chức thủ tọa Đạt Ma đường, không phải là người võ công cực cao sẽ không thể đảm nhiệm.
Yêu cầu võ công cực cao là Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, không đạt tới tiêu chuẩn này, không cách nào tiếp nhận thủ tọa Đạt Ma đường.
Nếu như không phải là bên trong Thiếu Lâm có Tiên Thiên viên mãn như Vô Danh tồn tại, có thể nói thủ tọa Đạt Ma đường chính là tay chân số một của phương trượng.
Thiếu Lâm trừ La Hán đường, Bồ Đề đường, Bát Nhã đường cùng Đạt Ma đường ra, còn một đường khẩu tập võ khác chính là Giới Luật viện. Chỉ bất quá Giới Luật viện cho tới bây giờ cũng chưa có xuất hiện qua ở bên trong Hệ Thống Phương Trượng Hoắc Nguyên Chân, hắn cũng không biết rốt cục tình huống Giới Luật viện thế nào.
Sau khi thấy Đạt Ma đường xuất hiện, Hoắc Nguyên Chân cũng không nhịn được kích động trong lòng, lúc nào mình có thể làm cho Đạt Ma đường đầy đủ thành viên, chính là lúc Thiếu Lâm chân chính tiếu ngạo giang hồ.
Xem xong lệnh bài xây dựng, Hoắc Nguyên Chân xem sang hạng mục pháp khí tạp vật.
Một chiếc mặt nạ da người mô phỏng cao cấp bên trong tạp vật khiến cho hắn thấy có hứng thú không nhỏ.
Có thể này Hệ Thống sẽ không thật sự dùng da người làm mặt nạ, cho nên một nạ này được cố ý ghi chú là mô phỏng.
Mặc dù nói là mô phỏng, nhưng cũng thuyết minh là còn tốt hơn cả mặt nạ da người chân chính rất nhiều, ngâm nước không ướt, gặp nhiệt không thay đổi, hơn nữa không hề gây hại cho da. Bất kể loại da khô, da nhờn hay da trung tính cũng có thể yên tâm sử dụng, không bị tác dụng phụ, cũng sẽ không gây ngứa ngáy. Thậm chí dùng mặt nạ da người này hóa trang cũng sẽ sinh ra hiệu quả hệt như người thật.
Nếu hắn đỏ mặt, như vậy mặt nạ da người mô phỏng này cũng sẽ sinh ra hiệu quả đỏ mặt giống vậy, tuyệt đối là vượt qua tác phẩm đỉnh cấp nhất của thời đại này.
Mặt nạ da người có ba cái, xét vì Hoắc Nguyên Chấn là hòa thượng, trong số mặt nạ da người này không có nữ tính, toàn bộ đều là nam tính, ba loại dành cho lão nhân, trung niên, thanh niên, đồng thời còn khuyến mãi tặng kèm ba bộ tóc giả.
Mừng rỡ xem xong mặt nạ da người này, Hoắc Nguyên Chân mới chuyển ánh mắt sang hạng mục thảo mộc sinh linh.
Thảo mộc sinh linh trước đây thường mang lại vui mừng cho hắn, lần này cũng chỉ tầm thường, chỉ là một ít cây cối. Hoắc Nguyên Chân lướt nhanh qua, sau đó xem qua hạng mục võ công.
Hoắc Nguyên Chân đã không chú ý lắm tới võ học căn bản, mục tiêu chủ yếu của hắn là võ học trung cấp và võ học cao cấp.
Võ học trung cấp có Định Châu Hàng Ma Vô Thượng thần công coi như là khá vô cùng, ngoài ra còn có Thiếu Lâm Song Tiết Côn lại là lần đầu tiên hiện thân bên trong võ học Hệ Thống.
Mà sau khi nhìn thấy môn võ học cao cấp, lập tức làm cho Hoắc Nguyên Chân không nhịn được tâm trạng kích động, rốt cục lại tìm được một môn võ công có thể giúp cho thực lực mình tiến nhanh.
Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba.
Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba, sau khi tu luyện, Cửu Dương chân kinh trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân sẽ lập tức từ Hậu Thiên viên mãn tiến bộ đến cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.
Hiện tại cái gì tăng lên thực lực nhanh nhất?
Không phải là gia tốc tu luyện bao nhiêu lần, mà là quay trúng nội công tâm pháp, Cửu Dương chân kinh hoặc là Vô Tướng Thần Công quyển kế tiếp.
Nếu so ra, Hoắc Nguyên Chân vẫn thêm thích quay trúng Cửu Dương chân kinh hơn, bởi vì dù sao Cửu Dương chân kinh cũng là công phu chủ lực của hắn.
Hơn nữa còn có hiệu quả khôi phục nội lực cùng chữa thương cực kỳ nhanh chóng, càng có tính thực dụng hơn so với Vô Tướng Thần Công.
Tâm trạng Hoắc Nguyên Chân vô cùng kích động, cơ hồ không nhịn được muốn lập tức động thủ quay thưởng nhắm vào Cửu Dương chân kinh. Nếu như quay trúng, hắn sẽ có một môn nội công Tiên Thiên trung kỳ, thực lực có thể nói lập tức gia tăng gấp bội, lại thêm dung hợp Tam Phân Chân Dương Khí. Như vậy Hoắc Nguyên Chân suy đoán, cho dù là Đông Phương Minh thân tới, mình cũng không phải là không có lực chống cự!
Nhưng trước khi quyết định quay thưởng, Hoắc Nguyên Chân vẫn muốn xem thử hạng mục ảo cảnh mới xuất hiện.
Bởi vì ảo cảnh là xuất hiện cuối cùng, cho nên xếp hạng cuối cùng.
Sáu ảo cảnh lần này bao gồm ảo cảnh Súc Sinh Đạo, ảo cảnh Du Oa Địa Ngục, ảo cảnh Báo Bì Địa Ngục, ảo cảnh Linh Đài Phương Thôn Sơn, ảo cảnh Bà Sa Song Thụ Viên, ảo cảnh Đại Lôi Âm Tự.
Hoắc Nguyên Chân biết, ảo cảnh Súc Sinh Đạo là một trong lục đạo luân hồi, sáu đường chia làm ba đường thiện cùng ba đường ác. Ba đường thiện là trời, người, A Tu La, ba đường ác là súc sinh, ngạ quỷ, địa ngục, So ra trong ba đường ác, chúng sanh sinh vào đường súc sinh trong ba đường ác coi như là chịu khổ ít nhất.
Sinh vào đường súc sinh cũng chưa chắc phải làm gia súc gia cầm, phàm là động vật cũng có thể gọi súc sinh, trong đó ở trên đất bằng thì ít, ở ngoài biển lại nhiều.
Từ côn trùng đến kình ngư hay con voi đều thuộc về đường súc sinh. Ngoài ra còn có những động vật mà chúng ta ít thấy như Long tộc cùng Đại Bằng Kim Sí Điểu vân vân, cũng đều thuộc về súc sinh. Có loài súc sinh tuổi thọ chỉ có một ngày, cũng có loài có tuổi thọ nhiều kiếp.
Chúng sinh trong đường địa ngục và ngạ quỷ bởi vì phải chịu khổ mà không rảnh tu trì Phật pháp. Chúng sinh trong đường súc sinh là ngu muội vô tri, không có khả năng hiểu được Phật pháp, cho nên cũng không thể tu hành. Trong số này chỉ có một ít súc sinh ngoại lệ, vì vậy một khi rơi vào đường súc sinh, vậy phải đau khổ chịu đựng cho đến khi tiêu hết nghiệp lực mới có hy vọng trở lại làm người.
So sánh với Du Oa Địa Ngục và Bác Bì Địa Ngục, hai trong mười tám tầng địa ngục, đường súc sinh coi như thiên đường.
Mà Linh Đài Phương Thốn Sơn Hoắc Nguyên Chân càng nghe như sấm động bên tai, đây không phải là địa phương Tôn Hầu Tử học nghệ sao? Vì sao cũng nằm trong ảo cảnh Hệ Thống Phương Trượng?
Ta Bà Song Thụ Viên Hoắc Nguyên Chân lại không biết được rõ ràng, không biết là địa phương thế nào.
Đại Lôi Âm Tự lại là địa phương Như Lai giảng pháp, ở vào Tây Thiên Linh Sơn, là ảo cảnh cùng một cấp bậc với Tây phương thế giới Cực Lạc, đều là ảo cảnh cao cấp. Trong đó không chỉ có Như Lai, còn có các vị Bồ Tát La Hán. Nếu như muốn thi triển ảo cảnh bậc này tới mức độ vô cùng chân thật, có lẽ tiêu hao nội lực cũng không phải Hoắc Nguyên Chân hiện tại có thể chịu nổi.
Xem xong toàn bộ phần thưởng, ngoại trừ Cửu Dương chân kinh có thể lọt vào mắt Hoắc Nguyên Chân, chỉ có Đạt Ma đường, mặt nạ da người mô phỏng và những ảo cảnh này.
Nhưng so ra, Hoắc Nguyên Chân vẫn muốn lấy được Cửu Dương chân kinh quyển thứ ba, bất kể nói thế nào nội lực cũng là căn bản, càng cao càng tốt.
Cẩn thận nghiên cứu khoảng cách, Hoắc Nguyên Chân đã xác định vị trí quay thưởng nhắm vào Cửu Dương chân kinh.
Sau khi tính toán xong, bởi vì thời gian nghiên cứu tương đối dài, Hệ Thống đã gợi ý lần thứ hai.
Hít sâu một hơi khí lạnh, Hoắc Nguyên Chân tùy ý liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trăng ngoài cửa sổ đã lên cao giữa trời, thác nước bên đầm nước ngoài xa lấp lánh ánh sáng, dường như đang kêu gọi hắn đi tới đó.
Không biết tại sao, trong lòng Hoắc Nguyên Chân lại có vẻ chờ đợi nôn nóng.
← Ch. 375 | Ch. 377 → |