← Ch.445 | Ch.447 → |
Mở phong thơ ra, Hoắc Nguyên Chân xem kỹ, thì ra là thư do sư phụ Mộ Dung Thu Vũ An Như Sương viết.
Phong thì chỉ có lưa thưa mấy chữ: "Thu Vũ bệnh nguy, hy vọng phương trượng đến thăm Thu Vũ một lần cuối cùng".
Hoắc Nguyên Chân nhất thời ngẩn ra, thư trong tay rơi xuống đất cũng không tự biết.
Mộ Dung Thu Vũ, nữ tử này cùng mình vượt qua tình kiếp, người đã làm cho mình động tình, tiểu cô nương nghịch ngợm khả ái, thiếu nữ vì mình có thể cầu nguyện trước Phật, bằng lòng dùng tuổi thọ của nàng đổi lấy mình tiếp tục sống sót, làm thế nào nàng lâm bệnh như vậy?
Nhớ lại từng cảnh tượng ở Hàng Châu, nhớ lại cuối cùng ôm nhau trên Đoạn Kiều, tim Hoắc Nguyên Chân đau nhói từng trận.
Đúng rồi!
Mộ Dung Thu Vũ có bệnh đau tim, nhất định là bệnh cũ nàng tái phát.
Nhưng thời gian lâu như vậy cũng không thể chữa trị xong sao?
Không được! Ta phải lập tức đi Thiên Nhai Hải Các!
Hôm nay đã là tối Hai Mươi Bảy tháng Mười Một, một lát nữa chính là quay thưởng tháng Mười Một, nhưng Hoắc Nguyên Chân không kịp đợi. Quay thưởng có thể tiến hành ở dọc đường, nhưng tuyệt đối không thể trì hoãn, có lẽ mình đi trễ sẽ không còn được gặp Mộ Dung Thu Vũ nữa.
Mặc dù mình đáp ứng sẽ đi Thiên Sơn trợ giúp Mạc Thiên Tà, nhưng chuyện này so với sinh mạng Mộ Dung Thu Vũ, lại có vẻ không đáng kể gì.
Hắn vội vàng tìm kiếm một ít Đại Hoàn Đan cùng Tiểu Hoàn Đan, bỏ đan dược vào ngực áo, sau đó ra khỏi cửa, nói với Tuệ Nguyên cùng Tuệ Đao:
- Các con trông chừng cửa, ta đi ra ngoài có việc gấp.
Đi được vài bước, đột nhiên ngừng lại:
- Gọi Nhất Đăng sư thúc các ngươi... Thôi khỏi, không còn kịp nữa, ta đi trước.
Vốn là tính toán gọi Nhất Đăng lập tức đi Thiên Sơn trước, nhưng tính toán thời gian đã không đủ, Hoắc Nguyên Chân cũng dứt khoát bất kể, gọi Kim Nhãn Ưng từ bầu trời xuống, nhảy một cái lên lưng Kim Nhãn Ưng, xoay tròn bay lên không.
Thu Vũ, nhất định nàng phải chịu đựng, ta đây tới thăm nàng!
Sau khi Kim Nhãn Ưng bay ra Thiếu Lâm tự, sắc trời đã tối, nhưng Kim Nhãn Ưng thị lực siêu cường, cũng không bị bóng tối ảnh hưởng, bay thẳng tới phương hướng Thiên Nhai Hải Các.
Lúc Hoắc Nguyên Chân nhận được tin tức Mộ Dung Thu Vũ bệnh cũng đã là gần nửa đêm, cũng đã gần tới thời gian quay thưởng. Chỉ bất quá bởi vì lo lắng cho tình huống Mộ Dung Thu Vũ, hắn không thể không lập tức rời đi Thiếu Lâm tự.
Kim Nhãn Ưng mới vừa bay lên không được một hồi, đã đến nửa đêm, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân liền vang lên:
- Đã đến giờ quay thưởng Tháng Mười Một, có lập tức tiến hành quay thưởng hay không?
Nói thật bây giờ Hoắc Nguyên Chân cũng không có bao nhiêu tâm trạng quay thưởng, bởi vì Mộ Dung Thu Vũ có thể ngay trong sớm tối, hắn cũng không có lòng dạ nào quay thưởng.
Nhưng cuối cùng cũng đã trải qua vô số gió lớn sóng lớn, dù sao trong lúc nhất thời cũng không thể lập tức gặp được Mộ Dung Thu Vũ, quá mức nóng lòng chẳng những không làm nên chuyện gì, còn có thể hư chuyện.
Gió rét thổi vù vù giữa trời đêm, khiến cho đầu óc Hoắc Nguyên Chấn tỉnh táo lại một chút.
Bất kể thế nào không thể tự loạn trận cước, hắn không tin trong thiên hạ có bệnh không thể chữa trị, chỉ là không có tìm đúng biện pháp. Mình ngay cả Hệ Thống thần kỳ này cũng có, cũng không tin không có cách nào chữa trị Mộ Dung Thu Vũ.
Hắn ngồi trên lưng của Kim Nhãn Ưng, để cho Kim Nhãn Ưng toàn lực phi hành, bắt đầu tập trung lực chú ý đến Hệ Thống quay thưởng.
Sau khi lựa chọn quay thưởng, luân bàn Hệ Thống sáng lên.
Ba mươi sáu đồ án sáng lên, Hoắc Nguyên Chân nhất nhất tra xét.
Lệnh bài xây dựng ngoại trừ Vi Đà điện cùng Bát Nhã đường đã quay trúng ra, những thứ còn lại cơ hồ là cố định.
Lệnh bài xây dựng Quan Âm Kim Thân, lệnh bài xây dựng Phổ Hiền điện, lệnh bài xây dựng Xá Lợi viện, lệnh bài xây dựng Giới Luật viện, lệnh bài xây dựng Đạt Ma đường, lệnh bài xây dựng Phật Quang tháp.
Xem xong lệnh bài xây dựng, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân tùy ý quét qua hàng mục pháp khí tạp vật, đột nhiên ánh mắt ngừng lại.
Bởi vì không ngờ hạng mục pháp khí tạp vật xuất hiện đồ mới.
Pháp khí từ ba loại trước kia nay biến thành hai loại, tạp vật cũng giống như vậy, mà hai ô còn lại xuất hiện hai viên đan dược.
Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan! Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan! Thấy hai thứ này, ánh mắt của Hoắc Nguyên Chân lập tức sáng lên.
Hắn đã từng được Hệ Thống bồi thường một viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, thăng cấp Vô Tướng Kiếp Chỉ trở thành võ học cao cấp. Từ đó về sau sức chiến đấu, Hoắc Nguyên Chân tăng mạnh, trong lòng vô cùng khao khát lần nữa lấy được Tấn Cấp Đan.
Có thể là lần đó Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan xuất hiện, kích thích phần thưởng Hệ Thống biến hóa, từ nay xuất hiện Võ Học Tấn Cấp Đan.
Ý nghĩa Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan cũng không nhỏ, nhưng ánh mắt Hoắc Nguyên Chân vẫn dừng lại trên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan. Dù sao đối với hắn hiện tại, võ học cao cấp mới có ý nghĩa chân chính, chỉ có võ học cao cấp mới là lá bài chủ chốt.
Bất quá Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan chỉ có một viên mà thôi, cơ hội có thể quay trúng không phải là quá lớn. Nhìn một hồi, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân chuyển sang hạng mục thảo mộc sinh linh.
Thảo mộc sinh linh không có gì thay đổi, Tuyệt Tình Thảo đã từng xuất hiện qua một lần này xuất hiện lần nữa, ngoài ra con cá sấu khổng lồ trong hạng mục động vật lớn lại xuất hiện.
Hạng mục phần thưởng cũng không thay đổi, vẫn là sáu thứ Phật quang tầng thứ ba, Pháp Tướng tầng thứ ba, Phạm âm tầng thứ năm, Thưởng Lớn, Song Thiểm Tưởng, đại lễ bao.
Không phải là ngày lễ, ba hạng mục Phật quang cũng không có thay đổi.
Ảo cảnh gồm có ảo cảnh Ác Quỷ Đạo, ảo cảnh Đồng Trụ Địa Ngục, áo cảnh Du Oa Địa Ngục, ảo cảnh Sa Bà Song Thụ Viên, ảo cảnh Chương Tâm Phật Quốc, ảo cảnh trung ương thế giới Ta Bà.
Cuối cùng là hạng mục võ học, thậm chí Hoắc Nguyên Chân không thèm nhìn võ học sơ cấp, mà xem thắng võ học trung cấp.
Võ học trung cấp xuất hiện Đạt Ma kiếm pháp lần nữa, môn còn lại là A La Hán thần công.
Nhìn Đạt Ma kiếm pháp Hoắc Nguyên Chân thoáng động trong lòng, lần này đi Thiên Sơn, nếu mình có thể sử dụng một môn kiếm pháp, như vậy có lẽ sẽ không ai nghi ngờ thân phận mình.
A La Hán thần công lại là nội công trung cấp, tác dụng đối với Hoắc Nguyên Chân không phải là quá lớn, có thể bỏ qua.
Cuối cùng là võ học cao cấp, Kim Cương Bất Hoại Thể nửa bộ trên.
Không có phần thưởng gì quá mức đặc thù, nhưng Hoắc Nguyên Chân vẫn cần thận nghiên cứu một chút.
Nghiên cứu một hồi, hắn phát hiện ra có ba phần thưởng có giá trị lớn nhất, một là Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, một là Phạm âm tầng thứ năm, một là Kim Cương Bất Hoại Thể.
Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan cùng Kim Cương Bất Hoại Thể cũng tương đương nhau, quay trúng bất kỳ thứ nào cũng tương đương có thêm một môn võ học cao cấp.
Phạm âm tầng thứ năm có giá trị thực dụng rất lớn, trong khoảng cách bán kính ba ngàn thước, hắn có thể tùy ý sử dụng Phạm âm, hơn nữa còn có thể tự do nói bất kỳ lời nói nào, chuyện này tương đương với thiên lý truyền âm trong phạm vi nhỏ.
Nhưng cụ thể lấy thứ nào bỏ thứ nào, Hoắc Nguyên Chân cũng không cách nào xác định, cuối cùng cảm thấy nên nhắm vào Thưởng Lớn là hay nhất.
Cũng phải nói rằng Hoắc Nguyên Chân đã có bảy tám lần quay thưởng không quay trúng được Thưởng Lớn. Dù sao chuyện này cũng không phải là dễ dàng, hắn tính toán cũng không phải quá chính xác, mười lần có đến tám lần quay không trúng.
May nhờ phần thưởng của Hệ Thống hiện tại không ít, thường là phương Đông không sáng phương Tây sáng, quay không trúng thứ này cũng có thể trúng thứ khác.
Nhưng nếu tính giá trị chân chính, chắc chắn là Thưởng Lớn to nhất.
Sau khi quyết định, Hoắc Nguyên Chân tính toán khoảng cách, bắt đầu quay thưởng.
Điểm sáng từ trong tay hắn xông ra, chuyển động một vòng, sau đó chậm rãi chạy tới gần Thưởng Lớn.
Hoắc Nguyên Chân nhìn một hồi, trong lòng có cảm giác mãnh liệt, có lẽ lần này sẽ thành.
Quả nhiên vận may đã tới, rốt cục điểm sáng dừng lại ở ô Thưởng Lớn đã rất lâu không quay trúng.
Mặc dù cao hứng nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không để lộ ra thần sắc quá mức kích động, ở đó yên lặng chờ đợi phần thưởng thứ nhất xuất hiện.
Điểm sáng Hệ Thống xông ra ngoài, xoay tròn mấy vòng, phần thưởng thứ nhất xuất hiện.
Hoắc Nguyên Chân nhìn lại, thấy là lệnh bài xây dựng Phật Quang tháp.
Lệnh bài xây dựng này đã xuất hiện rất nhiều lần, rốt cục hôm nay quay trúng, Hoắc Nguyên Chân cũng có cảm giác không tệ.
- Quay trúng lệnh bài xây dựng Phật Quang tháp, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
- Bỏ qua.
Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn mang Phật Quang tháp ra đánh bạc, nhất định phải giữ lại lệnh bài xây dựng này, suy đoán sau khi quay trúng hai lệnh bài xây dựng nữa, hạng mục lệnh bài xây dựng sẽ hủy bỏ.
Cũng không biết sau khi hủy bỏ hạng mục này, Hệ Thống sẽ còn phát sinh biến hóa gì.
Hoắc Nguyên Chân bỏ qua chức năng đánh bạc, điểm sáng thứ hai của Hệ Thông bắt đầu quay.
Vòng vo mấy vòng ngừng lại, điểm sáng ngừng ở một ô pháp khí, chuyển kinh luận.
Chuyển kinh luân này cũng xuất hiện qua rất nhiều lần, hôm nay rốt cục cũng quay trúng.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay trúng pháp khí chuyển kinh luân, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hoắc Nguyên Chân tính toán một chút, giá trị chuyên kinh luân cũng không phải là rất lớn, mang ra đánh bạc cũng được, vạn nhất đánh bạc trúng Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan coi như trúng mánh phát tài.
- Đánh bạc!
Điểm sáng Hệ Thống bắt đầu lóe lên, chớp động một hồi ngừng lại.
Hoắc Nguyên Chân định thần nhìn lại, chuyển kinh luân vẫn còn nguyên, thành công rồi.
Mà điểm sáng thứ hai thật sự dừng trên một ô đan dược, Hoắc Nguyên Chân tâm trạng kích động vội vàng nhìn xem.
Vừa nhìn qua có hơi thất vọng, bởi vì mặc dù đánh bạc thành công, nhưng chẳng qua chỉ trúng được một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.
Dù sao cũng coi như thành công, Hoắc Nguyên Chân liền xem thử viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan này.
Vừa nhìn qua, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân phát hiện, thì ra Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan này là có thể hợp thành.
Ba viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan có thể hợp nhất trở thành một viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.
Nhìn tới đây, Hoắc Nguyên Chân vội vàng quan sát sang Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, quả nhiên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan cũng có thể hợp thành, ba viên trung cấp đan có thể hợp thành một viên Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan!
Lần trước lúc đạt được Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, Hoắc Nguyên Chân tâm trạng kích động, cũng không có nhìn kỹ, thì ra ba viên đan dược trung cấp còn có thể hợp thành cao cấp.
Hệ Thống có chú thích bên dưới, sau khi sử dụng Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, có thể thắng một môn võ học cao cấp thành võ học siêu cấp, không cách nào thông qua quay thưởng đạt được, chỉ có thể dựa vào hợp thành lấy được.
Xem tới đây, Hoắc Nguyên Chân không khỏi có chút hối hận, sớm biết như vậy cũng sẽ không sử dụng viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan trước đây, tích lũy lại được ba viên là có thể thăng cấp một môn võ học cao cấp.
Thì ra thật sự có võ học siêu cấp tồn tại, không biết nếu như Long Tượng Bát Nhã Công mình lên cấp sẽ đạt tới trình độ gì?
Nếu như Kim Chung Tráo lên cấp, sẽ đạt tới trình độ gì?
Còn có Vô Tướng Kiếp Chỉ đã lên cấp qua một lần, không biết còn có thể tiếp tục lên cấp hay không, nếu như có thể, Vô Tưởng Ki thế nào đây?
Hết thảy cũng làm cho Hoắc Nguyên Chân vô cùng mong đợi, nhưng ba viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan không để lấy được chút nào. Hiện tại mới có một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, mới tương đương với hoàn thành một phần chín một viên Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.
Giữ đi! Hoắc Nguyên Chân quyết định không sử dụng viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan này, nhất định phải đợi đến khi gộp đủ ba viên trung cấp đan, thăng cấp một môn võ học cao cấp.
Hoắc Nguyên Chân phân tích, mấy đời giáo chủ Ma giáo trước như An Mộ Phong, Diệp Du Ly, bao gồm Mạc Thiên Tà, một lòng muốn sáng tạo ra một môn võ học hùng mạnh, sáng tạo ra võ học kia suy đoán cũng chính là võ học siêu cấp.
Mà suy đoán Huyết Ảnh thần công cùng Hóa Huyết Ma công của Đinh Bất Nhị chắc cũng là võ học siêu cấp, nếu không lão không thể nào bằng vào hai môn công phu này là có thể tung hoành thiên hạ, đánh đâu thăng đó.
Trong lòng ôm hy vọng về võ học siêu cấp, Hoắc Nguyên Chân nhớ tới còn có một lần quay thưởng cuối cùng, lại tập trung quan sát luân bàn Hệ Thống.
Điểm sáng thứ ba của Hệ Thống xông ra ngoài.
Hoắc Nguyên Chân chờ đợi phần thưởng thứ ba, hai phần thưởng trước chưa giúp ích nhiều cho hắn hiện tại. Phật Quang tháp không thể dùng ngay tức khắc, hơn nữa Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan kia cũng chỉ có thể tạm thời cất giữ, có thể nói cũng không có trợ giúp thực chất gia tăng thực lực Hoắc Nguyên Chân.
Chẳng qua là không biết lần quay thưởng cuối cùng này, có thể lấy được một món tương đối thực dụng hay không.
Trong sự hồi hộp mong chờ của Hoắc Nguyên Chấn, rốt cục điểm sáng cuối cùng cũng đã dừng lại.
Hoắc Nguyên Chân vừa thấy phần thưởng cuối cùng, trong lòng vui mừng, cũng không tệ lắm!
Rốt cục phần thưởng cuối cùng xuất hiện, Hoắc Nguyên Chân nhìn lại, là Đạt Ma kiếm pháp.
Mặc dù không lấy được ba phần thưởng mình yêu cầu, không có Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, không có Phạm âm tầng thứ năm, cũng không có Kim Cương Bất Hoại Thể, nhưng không thể không nói Đạt Ma kiếm pháp này cũng vô cùng thực dụng.
Cho đến hiện tại, hết thảy sở học thủ đoạn của Hoắc Nguyên Chân toàn là công phu tay không, hắn không hề nghiên cứu vũ khí.
Trong số tất cả vũ khí, thường dùng nhất không thể nghi ngờ chính là kiếm, đây là võ học thông dụng nhất.
Kiếm pháp Thiếu Lâm rất ít, dường như chỉ có mỗi một loại Đạt Ma kiếm pháp này.
Trước đây Hoắc Nguyên Chân đã từng quay trúng một thanh Long Tuyền bảo kiếm, chính là một thanh lợi khí tuyệt thế, nhưng bởi vì bản thân hắn không biết kiếm pháp, đến nay Long Tuyền Kiếm kia còn cất trong Phương Thượng viện chưa từng sử dụng qua.
Bây giờ quay trúng Đạt Ma kiếm pháp, rốt cục Hoắc Nguyên Chân có thể lấy Long Tuyền Kiếm phủ đầy bụi ra rồi.
← Ch. 445 | Ch. 447 → |