← Ch.479 | Ch.481 → |
Hiện tại tốc độ tu luyện của Hoắc Nguyên Chân đã cực cao, đạt tới gia tốc gấp mười ba lần. Hơn nữa tu luyện Dịch Cân Kinh, có thể nói là tốc độ nhanh như ngồi tên lửa, nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy hài lòng.
Bởi vì chỉ cần hắn tìm được toàn bộ tám đệ tử, tốc độ tu luyện của hắn có thể đạt tới mười tám lần, còn có một mơ tưởng chính là Tẩy Tủy Kinh này.
Chỉ một dịch cân còn chưa đủ, còn phải tẩy tủy mới được.
Nếu như nói sau khi tu luyện Dịch Cân Kinh, Hoắc Nguyên Chân coi như là một tiểu thiên tài tu luyện, như vậy nếu tu luyện thêm Tẩy Tủy Kinh, chẳng những bản thân thể chất Hoắc Nguyên Chân cải thiện lần nữa, hơn nữa tốc độ tu luyện không thể dùng thiên tài để hình dung, chỉ có thể dùng yêu nghiệt để hình dung.
Muốn sớm hoàn thành nhiệm vụ Đồng Tử Công này, Tẩy Tủy Kinh tất không thể thiếu.
Xem tới đây, Hoắc Nguyên Chân quyết định nhắm vào Tẩy Tủy Kinh.
Nhưng mới vừa chuẩn bị động thủ, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân trợn tròn mắt.
Bởi vì lần này luân bàn Hệ Thống biến dạng, không phải là ba mươi sáu ô như trước, biến thành mười tám ô, luân bàn nhỏ hơn trước rất nhiều. Trước kia Hoắc Nguyên Chân có thể nắm được khoảng cách xoay vòng của điểm sáng, lần này lại là hoàn toàn không hiểu rốt cuộc nên khống chế thế nào.
- Xong rồi...
Nghiên cứu nửa ngày không có kết quả, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống đã vang lên nhiều lần, Hoắc Nguyên Chân nghĩ thầm hỏng bét, không nghĩ tới điểm này, xem ra lần này lại phải bắt đầu học tập lại từ đầu.
May là thanh tiến độ lực đạo vẫn còn đó, Hoắc Nguyên Chân vẫn còn có thể sức lực.
Sau khi nhấn Start, Hoắc Nguyên Chân đợi một hồi, dựa theo quy luật trước đây, suy đoán có thể nhắm vào Tẩy Tủy Kinh, bèn buông tay ra.
Những điểm sáng vừa ra, Hoắc Nguyên Chân liền biết không được. Hắn đã quên mất độ lớn của luân bàn, đúng ra phải giảm bớt lực đạo chỉ còn một nửa trước đây mới phải.
Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích, điểm sáng quay một lúc sau đó dần dần chậm lại.
Nhìn chằm chằm điểm sáng vận hành, Hoắc Nguyên Chân phát hiện nó đang chạy tới khu vực thảo mộc sinh linh.
Không phải là mãng xà, cũng không phải Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, mà là quay trúng gốc nhân sâm trăm năm kia.
Một ngày sinh trưởng bằng một năm, có thể sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, gốc nhân sâm này không tồi, nhưng Hoắc Nguyên Chân mong mỏi Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan hơn, cho nên cảm thấy không hài lòng.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay trúng nhân sâm trăm năm, căn cứ vào phần thưởng túc chủ đạt được, Hệ Thống sẽ thưởng cho một phần thưởng đặc thù tương ứng.
Hoắc Nguyên Chân nghĩ thầm, bên trong ba hạng mục thảo mộc sinh linh, nhân sâm trăm năm đã là kém nhất, cho dù người cho phần thưởng, còn có thể đưa ra thứ tốt hơn nó sao? Chẳng lẽ sẽ thưởng cho ta viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan kia?
Hệ Thống dừng lại ước chừng mười giây, tiếp tục nói:
- Nhân sâm trăm năm lên cấp hoàn tất, trở thành nhân sâm ngàn năm, lần quay thưởng đầu tiên kết thúc, sắp bắt đầu lần quay thưởng thứ hai.
Hoắc Nguyên Chân há miệng thật to, không thể nói được nửa lời. Thì ra đây là phần thưởng đặc thù của Hệ Thống, tăng nhân sâm trăm năm lên trở thành nhân sâm ngàn năm.
Trời ơi, sẽ không phải là biến thành Nhân Sâm Oa Oa chứ?
Nhân sâm ngàn năm cơ hồ là chưa bao giờ nghe qua, phòng luyện đan Thiếu Lâm bởi vì thiếu dược liệu quý trọng, cho nên vẫn không có cách nào luyện chế được đan dược có thể sử dụng tu luyện nội lực, tin tưởng nhân sâm ngàn năm này nhất định có trợ giúp rất lớn đối với luyện đan.
Quay xong phần thưởng thứ nhất, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu quay thưởng lần thứ hai.
Lần này hắn vẫn không thể khống chế được điểm sáng, sau khi quay vù vù hai vòng chợt dừng lại hết sức đột ngột, đúng vào ô Phạm âm tầng năm.
- Túc chủ quay trúng Phạm âm tầng thứ năm, Hệ Thống sẽ thưởng... chờ một chút.
Phạm âm tầng thứ năm trợ giúp đối với Hoắc Nguyên Chân quá lớn, thấy quay trúng phần thưởng này, trong lòng Hoắc Nguyên Chân vô cùng kích động, cuối cùng mình cũng có thể sử dụng phương pháp tương tự thiên lý truyền âm.
Bán kính ba ngàn thước, đó chính là phạm vi đường kính mười hai dặm, cơ hồ có thể bao trùm toàn bộ Thiếu Lâm tự.
Vô Danh ôi Vô Danh, lão còn dám dùng ngôn ngữ quấy rầy ta, cẩn thận tối nào ta cũng hát bên tai lão...
Chờ đợi mấy giây, Hệ Thống lên tiếng nói: - Túc chủ đạt được Phạm âm tầng thứ sáu, xin bắt đầu lần quay thưởng thứ ba.
Hoắc Nguyên Chân sửng sốt, có cảm giác mừng rỡ như điên, không nghĩ tới quay trúng tầng thứ năm lại trực tiếp được thưởng tầng thứ sáu, như thể phạm vi mình sử dụng Phạm âm sẽ gia tăng không ít.
Một vạn thước.
Bán kính một vạn thước tương đương với đường kính bốn mươi dặm, không riêng gì bao trùm tự viện, hậu sơn Thiếu Lâm tự, bao gồm Lục Dã trấn dưới chân núi cũng nằm trong phạm vi nói chuyện của Hoắc Nguyên Chân.
Hơn nữa Phạm âm này không cách nào chống đỡ, cho dù là Tiên Thiên viên mãn cũng có thể nói bên tai, không muốn nghe cũng không được.
Ba thứ Phật quang, Pháp Tướng, Phạm âm này, không ngờ rằng Phật quang cùng Pháp Tướng mới vừa quay trúng tầng thứ hai, Phạm âm cũng đã đạt được sáu tầng, bỏ xa hai thứ kia.
Nếu như có thể đạt được Phạm âm tầng thứ bảy, như vậy bán kính Hoắc Nguyên Chân nói chuyện có thể đạt tới mười vạn thước, tùy tiện nói chuyện bên trong hai trăm dặm, đây mới thật sự là đến gần thiên lý truyền âm.
Bất quá hôm nay khoảng cách một vạn thước đã đủ dùng, khoảng cách xa hơn nữa cũng cần phải tìm được người mới được.
Lần này quay thưởng không thấp hơn lấy được một môn võ học thượng hạng, Hoắc Nguyên Chân hài lòng hết sức, bắt đầu lần quay thưởng thứ ba.
Lấy được Phạm âm Hoắc Nguyên Chân cũng đã thỏa mãn, dù sao cũng không khống chế được, dứt khoát không cần nhắm nữa, quay bừa một lần.
Sau khi điểm sáng Hệ Thống vận chuyển, ngừng lại ở ô Chưởng Trung Phật Quốc.
Hoắc Nguyên Chân đã có hai ảo cảnh, một Âm Dương giới, một Đại Lôi Âm Tự, trong đó ảo cảnh Đại Lôi Âm tiêu hao quá lớn, khiến cho hắn không biết làm sao, đó là Tiên Thiên hậu kỳ mới có thể sử dụng, mà uy lực Âm Dương giới lại hơi nhỏ một chút.
Cho nên Hoắc Nguyên Chân vẫn cho rằng, ảo cảnh này có vẻ nhìn được nhưng không dùng được, lần này quay trúng Chương Trung Phật Quốc, hắn cũng không có quá để ý, chờ đợi Hệ Thống tưởng thưởng.
- Quay trúng ảo cảnh Chương Trung Phật Quốc, Hệ Thống tưởng thưởng Chương Trung Phật Quốc tăng lên tới ảo cảnh cao cấp, tiêu hao vẫn là ảo cảnh trung cấp như trước.
Nghe thấy thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống, Hoắc Nguyên Chân thoáng động trong lòng.
Chương Trung Phật Quốc tăng lên là ảo cảnh cao cấp, nhưng tiêu hao vẫn như cũ không thay đổi, như vậy chính là mình sử dụng Chương Trung Phật Quốc là có thể đạt tới uy lực như Đại Lôi Âm Tự.
Tưởng thưởng hay thật, quả nhiên là tưởng thưởng đưa ông Táo ưu đãi lớn. Tính thực dụng của ảo cảnh cao cấp hùng mạnh vô cùng, nếu như không tiêu hao quá nhiều, chắc chắn sẽ trở thành một đại sát khí của Hoắc Nguyên Chân.
Sau khi quay trúng ba phần thưởng, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống báo quay thưởng đưa ông Táo đã kết thúc.
Kết thúc quay thưởng, Hoắc Nguyên Chân nhận lấy ba phần thưởng của Hệ Thống.
Hoắc Nguyên Chân cầm xem thử nhân sâm ngàn năm, nhân sâm này có thể trồng xuống đất, phía trên còn có một chuỗi hạt nhân sâm đỏ au, nếu lấy những hạt này xuống cũng có thể trồng được rất nhiều nhân sâm trăm năm.
Có vẻ như đây không chỉ là nhân sâm, còn là nhân sâm mẹ, bản lãnh sinh con rất lớn.
Vì gốc nhân sâm này, Hoắc Nguyên Chân cố ý chạy tới huyết động hậu sơn trồng nó xuống. Chỉ một lát sau nhân sâm ngàn năm đã mọc lên, Hoắc Nguyên Chân lại lấy xuống một ít hạt nhân sâm, trồng nên mười mấy gốc nhân sâm trăm năm.
Dược liệu thông thường sử dụng nhân sâm trăm năm cũng đã đủ rồi, huống chi số nhân sâm này còn sinh trưởng với tốc độ mỗi ngày một năm, dược tính đặc biệt mạnh.
Sau khi trồng nhân sâm xong, Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút, đột nhiên nói với Tuệ Hổ, cũng chính là phụ thân của Hoàng Phi Hồng bên trong phòng luyện đan:
- Dược liệu bên trong động hậu sơn đã có rất nhiều nhân sâm, ngươi hãy hái nhân sâm trăm năm mà dùng, nhớ lấy.
Sau khi Tuệ Hổ tới Thiếu Lâm dốc lòng luyện đan, nhưng lại không có thành quả gì, lúc này nghe vậy ngẩn người ra. Y xác định đã nghe thấy thanh âm phương trượng, nhưng lại không thấy phương trượng ở nơi nào.
Chẳng lẽ phương trượng đã là cao thủ Tiên Thiên viên mãn sao?
Tuệ Hổ lòng tràn đầy kính sợ, ngoan ngoãn trả lời một tiếng tại chỗ, tư thế có vẻ bê bối cũng trở nên nghiêm chỉnh lại. Nếu phương trượng có thể truyền âm cho mình, như vậy nhất định cũng đang theo dõi tình huống của mình.
Chỉ bất quá y trả lời, Hoắc Nguyên Chân không nghe thấy, cũng không thấy được y đang làm gì.
Sau khi nói câu này, Hoắc Nguyên Chân đưa mắt nhìn về phương hướng Tàng Kinh các.
Chắc chắn Vô Danh không biết hắn vừa có bản lĩnh thiên lý truyền âm, cũng đã tới lúc báo thù...
Đang chuẩn bị ngưng tụ toàn bộ công lực hù dọa Vô Danh giật mình một phen, Hoắc Nguyên Chân chợt nhớ ra cho dù hù dọa Vô Danh, mình cũng không thấy được kết quả. Trong lòng thầm nghĩ thôi bỏ đi, chờ khi nào mình có được bản lãnh theo dõi cách không, lúc ấy sẽ hù dọa Vô Danh cũng không muộn.
Sau khi quay thưởng hoàn thành, Hoắc Nguyên Chân cũng không hoang phí thời gian mà bắt đầu tiếp tục tu luyện, quyết tâm để cho Đồng Tử Công đạt tới cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ trước khi tháng Giêng kết thúc.
Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, Mạc Thiên Tà cũng không có tới đón Ninh Uyển Quân trở về như Hoắc Nguyên Chân tưởng tượng, tựa hồ lão đã quên bằng mình còn một đứa con đang ở Thiếu Lâm tự.
Lão không đến nhận, dĩ nhiên Hoắc Nguyên Chân sẽ không đi nhắc nhở lão, mà Ninh Uyển Quân cùng La Thái Y cũng bằng lòng ở lại Thiếu Lâm.
Tối hôm đó kể chuyện ma đã làm cho khoảng cách giữa ba người gần hơn trước rất nhiều. Sau khi kể chuyện xong, Ninh Uyển Quân cùng La Thái Y đều sợ không ngủ được, Hoắc Nguyên Chân vì an ủi các nàng, cũng không biết lên giường với các nàng từ lúc nào.
Có thể là phía ngoài giá rét cùng bóng tối làm cho tất cả mọi người trong phòng có cảm giác muốn nương tựa vào nhau. Hoặc Nguyên Chân mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, đợi đến khi trời sáng tỉnh lại mới phát hiện mình cùng Ninh Uyển Quân, La Thái Y tựa sát với nhau ôm chặt lấy nhau, hai nàng đang ngủ say trong lòng mình.
Đôi tay nhỏ bé của các nàng còn nắm chặt y phục hắn, đây là di chứng sau khi nghe hắn kể chuyện ma.
Đến khi tất cả tỉnh lại, thái độ các nàng lại có một ít biến hóa, lúc tiếp xúc với hắn cũng không còn câu chấp như dĩ vãng.
Hoắc Nguyên Chân biết cảm giác đó, gọi là tri kỷ đã qua, ái tình chưa tới.
Có lẽ trong lòng các nàng đã sớm đạt tới tiêu chuẩn ái tình, ngặt vì thiếu một câu mở lời của Hoắc Nguyên Chân.
Lời này khó lòng nói ra khỏi miệng, tối thiểu trước khi hắn chưa nhìn thấy hy vọng hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống một cách rõ ràng sẽ không thể nói. Hoắc Nguyên Chân rất rõ ràng điểm này, một khi lên tiếng vậy sẽ phải kiên định không dời đi tới cùng, phụ trách tới cùng.
Thời cơ chưa tới, hỏa hầu còn thiếu một ít.
Cho nên Mạc Thiên Tà không đến đón các nàng, các nàng cũng làm bộ như không biết tin tức Mạc Thiên Tà tái xuất giang hồ, an tâm sống ở Thiếu Lâm tự, ngược lại mỗi ngày chiếu cố Mộ Dung Thu Vũ, cũng vui vẻ ở đó.
Hoắc Nguyên Chân gởi gắm hy vọng vào quay thưởng tháng Mười Hai, nhưng lần này vẫn không quay trúng Tuyệt Tình Thảo, ngược lại quay trúng Pháp tướng tầng thứ ba.
Pháp Tướng tầng thứ ba có thể hiện ra Bát Bộ Thiên Long ở phía sau Hoắc Nguyên Chân, cũng chính là tám đại Phật giáo thần của Phật môn.
Hoắc Nguyên Chân không có mang đi đánh bạc, mà là cất giữ Pháp Tướng tầng thứ ba, nếu như lần tới quay trúng tầng thứ tư, vậy có thể tùy ý lựa chọn một phần thưởng.
Hoắc Nguyên Chân đã tính xong, một khi Pháp Tướng tầng thứ tư tới tay, mình sẽ lựa chọn Cửu Dương chân kinh quyển thứ tư. Dù sao nội công mới là căn bản hết thảy, quyển thứ tư Cửu Dương có thể giúp cho nội lực hắn đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong. Hơn nữa hắn có Đồng Tử Công cùng Bắc Minh thần công phụ trợ, đến lúc đó có thể nói dưới Tiên Thiên viên mãn, không có bất kỳ người nào có nội lực mạnh hơn mình.
Có nội lực cực mạnh làm hậu thuẫn, Hoắc Nguyên Chân có lòng tin đối mặt bất kỳ người nào trừ Tiên Thiên viên mãn ra.
Hoắc Nguyên Chân cân nhắc lựa chọn này đã từ lâu, vốn là Kim Chung Tráo quyển thứ ba cũng tốt, nhưng Hoắc Nguyên Chân cảm thấy phòng ngự mạnh nhất chính là tấn công. Nội lực mình chưa đủ, dù có quyển thứ ba Kim Chung Tráo cũng là cục diện bị động bị đánh, Kim Chung Tráo không có đầy đủ nội lực duy trì, sớm muộn cũng là kết cục bị đánh phá. Cho nên hắn vẫn quyết định trước hết đạt được Cửu Dương, sau đó có cơ hội lấy thêm quyền thứ ba Kim Chung Tráo.
Bây giờ Pháp Tướng tầng thứ ba tới tay, cách Cửu Dương chân kinh gần thêm một bước, tâm trạng Hoắc Nguyên Chấn rất tốt.
Nhưng sau đó, lập tức tình huống Mộ Dung Thu Vũ lại khiến cho Hoắc Nguyên Chân lo lắng.
Trung tuần tháng Mười Hai chữa trị thương thế cho nàng, bây giờ còn hai ngày nữa qua năm mới, bất ngờ tình huống của nàng lại có biến hóa.
La Thái Y đến tìm Hoắc Nguyên Chân, Hoắc Nguyên Chân vội vội vàng vàng đi tới hậu sơn, phát hiện độc tố trong thân thể nàng lại có dấu hiệu khuếch tán.
Hoắc Nguyên Chân không thể không vận công lần nữa đuổi độc tố cho nàng.
Lại một lần nữa toàn lực ứng phó, hao phí cơ hồ một ngày, mới coi là ổn định lại tình huống Mộ Dung Thu Vũ.
Hoắc Nguyên Chân tính toán một chút, lần đầu tiên đuổi độc tố kiên trì hai mươi ngày, mà lần thứ hai đuổi độc tố, chi kiên trì nửa tháng.
Như vậy lần này đuổi độc tố có thể kiên trì được mười ngày hay không?
Rất có khả năng này, bởi vì Hoắc Nguyên Chân cảm giác có lẽ lần này Mộ Dung Thu Vũ còn có thể kiến trì nửa tháng, nhưng cảm giác cùng thực tế thường thường đều là sai biệt năm ngày, có lẽ lần này Mộ Dung Thu Vũ chỉ có thể kiên trì mười ngày.
Lần này mười ngày, lần sau có thể kiên trì năm ngày được không? Sau năm ngày nữa thì sao... lúc ấy không thể làm gì được nữa...
← Ch. 479 | Ch. 481 → |