← Ch.524 | Ch.526 → |
Nhưng kết quả lại làm cho Hoắc Nguyên Chân thất vọng, Tam Phân Âm Dương Khí của hắn thúc giục tới tối cao, nhưng chữ viết phía trên cũng không có cải thiện bao nhiêu, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra hình dạng, nhưng không cách nào thấy rõ.
Trong ba loại nội công của Hoắc Nguyên Chân bây giờ, Bắc Minh yếu nhất, còn chưa đạt tới Tiên Thiên trung kỳ.
So ra Đồng Tử Công đã tiến vào Tiên Thiên trung kỳ cùng Cửu Dương chân kinh đạt tới Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong lớn mạnh hơn rất nhiều, nhưng đáng tiếc ba loại nội lực này hỗ trợ thêm, vẫn không cách nào quan sát rõ ràng.
Nỗ lực rất lâu cũng không có tiến bộ, Hoắc Nguyên Chân đã ý thức được vấn đề ở chỗ nào.
Trang cuối cùng của Bắc Minh Thần Công này là phải dùng nội lực thúc giục Thiên Nhãn bí thuật mới có thể thấy.
Hoặc có thể nói là, trang cuối cùng này là dành cho Tiên Thiên viên mãn xem, bởi vì chỉ có viên mãn mới có thể nắm giữ Thiên Nhãn bí thuật. Loại người mới Tiên Thiên trung kỳ đã học được Thiên Nhãn bí thuật như Hoắc Nguyên Chân là có một không hai, không có tiền lệ.
Nếu như chưa đạt tới cảnh giới viên mãn, như vậy cần lấy nội lực của giai đoạn viên mãn thúc giục Thiên Nhãn mới có thể xem được.
Tổng số Tam Phân Âm Dương Khí của Hoắc Nguyên Chân bây giờ vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn của chuẩn viên mãn, cách viên mãn còn có một đoạn đường rất dài, dĩ nhiên là không cách nào xem được.
Rốt cục Hoắc Nguyên Chân bất đắc dĩ thôi không quan sát nữa, trong lòng cảm thán.
- Nội lực ơi nội lực, chỉ có nội lực mới là căn bản của tất cả, nội lực không đủ, mọi thứ đều là nói suông.
Nếu như ba hạng nội công của hắn đều đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ, phỏng chừng có thể xem được trang cuối cùng của Bắc Minh Thần Công này, nhưng ba hạng mục đều đạt tới hậu kỳ có dễ gì đâu.
Cửu Dương có lẽ có hy vọng, quay trúng là có thể, Bắc Minh cũng không phải đặc biệt khó khăn, chỉ cần đánh bại đủ đối thủ, hấp thu nội công là có thể.
Nhưng Đồng Tử Công này vẫn là nỗi lo lắng của Hoắc Nguyên Chân, nhiệm vụ của Hệ Thống không phải là dễ hoàn thành như vậy.
Hay là học tập Hóa Công đại pháp trước đi, trình độ của mình hiện tại học tập môn võ học này hắn là không khó khăn gì.
Bỏ qua ý tưởng cao xa, Hoắc Nguyên Chân lại lần nữa lật trở lại Bắc Minh Thần Công, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu Hóa Công đại pháp.
Đã có Hấp Tinh đại pháp làm cơ sở, Hoắc Nguyên Chân học tập Hóa Công đại pháp đơn giản hơn nhiều. Hai môn võ học này có chỗ tương đồng rất lớn, đều dựa vào nội lực Bắc Minh thúc giục. Khác biệt duy nhất chính là Hấp Tinh đại pháp có lực hấp dẫn hùng mạnh, mà Hóa Công đại pháp lại là lấy hóa làm chủ.
Từ giữa trưa nghiên cứu đến tối, rốt cục Hoắc Nguyên Chân biết thêm một môn tuyệt học Hóa Công đại pháp.
Mới vừa tu luyện thành Hóa Công đại pháp, Thiên Lý Truyền Âm của Lý Thanh Hoa vang lên ở trong đầu Hoắc Nguyên Chân:
- Mã Đạo Viễn mời ta vào Hoàng cung nghị sự, có thể là có chuyện rất trọng yếu, người ở lại chỗ này, ta sẽ mau chóng trở về.
- Nàng cứ việc đi đi.
Đối với Lý Thanh Hoa, trừ thời gian diễn kịch ra, Hoắc Nguyên Chân cùng nàng vẫn tương đối xa lạ. Bởi vì Hoắc Nguyên Chân biết chờ sau khi cứu Đông Phương Tình ra, hắn và Lý Thanh Hoa vẫn là địch nhân, hiện tại cũng không thích hợp thân cận quá mức, tránh cho sau này khó xử.
Lý Thanh Hoa không nói nữa, một lát sau Hoắc Nguyên Chân nghe được tiếng động ngoài cửa phòng, hắn là nàng đã rời đi.
Sau khi nàng đi, Hoắc Nguyên Chân cũng không có hành động, mà là tiết làm quen Hóa Công đại pháp của mình để sau này vận dụng vào trong thực chiến.
Lúc tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, cũng không biết mình đã tu luyện bao nhiêu thời gian, Hoắc Nguyên Chân cảm giác được tiếng động của phòng lần nữa, hình như là có người tiến vào.
Mặc dù nắm giữ Thiên Nhãn bí thuật nhưng Hoắc Nguyên Chân chưa bao giờ tùy tiện quan sát tình hình xung quanh. Bởi vì Lạc Hoa thần giáo toàn là nữ tử, dùng loạn Thiên Nhãn sợ rằng sẽ thấy một ít thứ không nên thấy.
Cho nên hắn cũng không quan sát, vẫn tiếp tục tu luyện.
Nhưng hắn lại nghe được tiếng động cửa phòng của mình, có người đã đi vào phòng của mình.
- Nàng đã trở về rồi sao?
Hoắc Nguyên Chân từ từ mở mắt, cho là Lý Thanh Hoa tới có lời muốn nói với mình.
Nhưng hắn vừa mới mở mắt, đột nhiên cảm giác được hàn quang lóe lên trước mắt, một thanh bảo kiếm đâm thẳng đến cổ họng của hắn.
- Có thích khách!
Hoắc Nguyên Chân trong lòng kinh hãi, chợt đưa tay bắt được trường kiếm đâm tới trước mắt.
Dựa vào công lực của Hoắc Nguyên Chân bây giờ, người bình thường hắn thật đúng là không coi ra gì. Trừ Tiên Thiên viên mãn ra, bất kể kẻ nào muốn lấy tính mạng của hắn đều không phải là chuyện dễ dàng, mặc dù có thích khách, hắn cũng không lo lắng.
Người cầm kiếm trước mắt chính là một người áo đen, tựa hồ hắn cũng không ngờ đi tới trước mặt Hoắc Nguyên Chân dễ dàng như thế, xuất kiếm dễ dàng như thế, tựa hồ tất cả đều đơn giản quá mức.
Nhưng hắn cũng thật không ngờ phản ứng của Hoắc Nguyên Chân nhanh như vậy, một trảo đã bắt được trường kiếm của mình.
Người áo đen ra sức rút kiếm, nhưng kiếm kia như đã cố định trong tay Hoắc Nguyên Chân, mặc cho hắn sử dụng ra hao phí khí lực bình sinh cũng không thể di động chút nào.
Hai mắt Hoắc Nguyên Chân nhìn chằm chằm người áo đen trước mắt, Thiên Nhãn trong nháy mắt nhìn quét một vòng ở xung quanh.
- Khá lắm! Hai Tiên Thiên hậu kỳ, tám Tiên Thiên trung kỳ, cao thủ không ít, tất cả ra hết đi!
Hoắc Nguyên Chân một tay phát lực, cổ tay chuyển một cái, bóp trưởng kiếm trong tay thành sắt vụn.
Người áo đen mắt thấy tên công tử bột giống như gối thêu hoa mà lại có bản lãnh hùng mạnh như thế, trong lòng kinh hãi, buông trường kiếm trong tay ra, đánh tiếng hô lên:
- Các huynh đệ! Mục tiêu mạnh quá, rút nhanh!
Lời của hắn còn chưa nói hết, đột nhiên một luồng lực hấp dẫn hùng mạnh lôi kéo thân thể của hắn, nhanh chóng đến gần bên cạnh tên công tử bột này.
Hoắc Nguyên Chân một tay thi triển Hấp Tinh đại pháp bao phủ người áo đen này. Người này chỉ là Tiên Thiên trung kỳ, căn bản cũng không có sức chống cự gì đã bị kéo tới.
Người áo đen không cam lòng bó tay chờ chết, giơ tay lên đánh một chưởng về phía Hoắc Nguyên Chân.
- Hóa cho ta!
Một tay còn lại Hoắc Nguyên Chân vung lên thi triển Hóa Công đại pháp, dễ dàng hóa đi một chưởng của người áo đen, tay còn lại lần nữa gia tăng lực độ, thoáng cái đã kéo được người này tới bên cạnh mình.
Khi tay của Hoắc Nguyên Chân bắt được cánh tay của người áo đen, Hấp Tinh đại pháp mở ra cực hạn. Nội công của người này căn bản không bị khống chế, lấy tốc độ rất nhanh vọt vào trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân.
Ý thức được nội lực của mình không đủ, Hoắc Nguyên Chân đã suy nghĩ nếu có thể hấp thụ, trước hết không nên đánh ngã, để nội lực còn dư dật của địch nhân bổ sung cho Bắc Minh Thần Công của mình đi.
Lúc này cửa sổ bị người đánh bay, vài đạo nhân ảnh vọt vào trong phòng, đều là một thân áo đen, là một phe cùng tên thích khách trước.
Những người này vốn cho là Hoắc Nguyên Chân chẳng qua là một tên công tử bột, không có công phu gì, người còn lại đều canh chừng ở bên ngoài, phái một Tiên Thiên trung kỳ đi vào đối phó Hoắc Nguyên Chân là đủ, không ngờ lại thất bại.
Người áo đen tới trước toàn thân run rẩy, bị Hoắc Nguyên Chân bắt được cánh tay, nội công đã hoàn toàn không thể khống chế. Nội lực của hắn cùng Hoắc Nguyên Chân chênh lệch quá nhiều, không có bất kỳ năng lực chống cự gì, trong nháy mắt liền bị hấp thụ không còn một mống.
- Tiểu tử ngươi đang làm gì?
Hai tên Tiên Thiên hậu kỳ phía sau vừa thấy tình huống này, nhất thời còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua là biết đồng bọn của mình đã trúng chiêu, vội vàng kêu người bên cạnh cùng nhau xuất thủ với Hoắc Nguyên Chân.
Trong lúc nhất thời hàn quang lóe lên trong phòng, những thích khách này đa số đều dùng kiếm, một mảnh lưới kiếm từ các góc độ đâm tới phía Hoắc Nguyên Chân.
- Hừ! Hạt chậu nhỏ bé cũng đòi tỏa sáng rực rỡ!
Hoắc Nguyên Chân hừ lạnh một tiếng từ trong mũi, hai Tiên Thiên hậu kỳ kia còn chưa động thủ, những Tiên Thiên trung kỳ này trong mắt của Hoắc Nguyên Chân cũng giống như gà đất cho sành, căn bản không chịu nổi một đòn.
Thị triển Đại Na Di, Hoắc Nguyên Chân biến mất tại chỗ, sau khoảnh khắc đã xuất hiện ở phía sau những người áo đen này, hai tay duỗi một cái, bỗng chốc bắt được bả vai của hai người áo đen. Hỏa lực Hấp Tinh đại pháp mở ra toàn bộ, cơ hồ chỉ trong vòng hai giây khiến cho thân thể hai người này như nhũn ra ngã nhào trên đất.
Những người đó mất đi dấu vết của Hoắc Nguyên Chân, còn chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì, đã nghe được tiếng kêu thảm thiết của đồng bọn sau lưng.
Vội vàng quay đầu lại, chuẩn bị cứu viện đồng bọn, nhưng bởi vì hai người này đã chắn trước mặt Hoắc Nguyên Chân, nhất thời không thể xuất thủ.
Đợi khi bọn chúng tìm được góc độ xuất kiếm cứu viện, thời gian đã qua ba giây, mà chỉ trong vòng hai giây, nội lực của hai tên Tiên Thiên trung kỳ đã bị Hoắc Nguyên Chân hấp thu sạch sẽ, thân thể dường như bùn nhão không cách nào nhúc nhích.
Hai tên Tiên Thiên hậu kỳ kia nhìn qua, biết thật sự là đụng phải đối thủ khó giải quyết, cũng bất chấp ở một bên làm cao thủ áp trận nữa, binh khí chớp lên, một dùng đao, một dùng búa, một tả một hữu công kích về phía Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân song chương chia ra, dùng nhục chưởng cứng rắn đỡ binh khí của đối thủ, thân thể chớp động vọt vào trong đám người.
Hóa Công đại pháp, Hấp Tinh đại pháp, Hàn Băng Chưởng, ba loại võ học đã đủ dùng. Hai bên quần đấu không tới ba phút, năm tên Tiên Thiên trung kỳ còn lại đã bị Hoắc Nguyên Chân đánh bại toàn bộ, chẳng qua là còn không có cơ hội hấp thu nội lực từng người.
Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng đã điểm huyệt bọn chúng, những thứ này cũng là nội công, một tên cũng không thể buông tha.
Hai tên Tiên Thiên hậu kỳ còn lại nhìn thấy căn bản không phải là đối thủ, liếc mắt nhìn nhau, gần như là đồng thời ném đạo búa trong tay về phía Hoắc Nguyên Chân, sau đó xoay người bỏ chạy.
Vừa mới chạy ra không đến hai bước, chưa kịp tới trước cửa sổ, đột nhiên một cảnh tượng kinh hãi xuất hiện.
Cửa sổ trước mắt đã không thấy, thay vào đó là biển máu vô biên, đỏ tươi đầy trời, đánh lên từng lớp sóng máu tươi hội tụ, cơ hồ sắp sửa nhấn chìm hai người bọn hắn.
Hai người ra sức giãy giụa, thế nhưng lại không có sức thoát đi từ trong biển máu, huyết nhục thân thể của bọn hắn đã bắt đầu bị biến máu tanh hôi kia cắn nuốt hòa tan.
Hai người lớn tiếng gào thét đau đớn, căn bản cũng không ý thức được hai bàn tay của Hoắc Nguyên Chân đã gác lên vai bọn hắn.
- Nếu các ngươi chủ động đưa đến cửa, tự nhiên ta vui vẻ nhất nhất nhận lấy, giữ lại nội lực của bọn ngươi.
Đối với những thích khách muốn giết mình, Hoắc Nguyên Chân không có bao nhiều lòng thương hại, giữ lại tính mạng của các ngươi đã từ bi rồi, thế nhưng tuyệt đối không cho phép các ngươi còn có thể bảo lưu võ công. Sau khi hấp thu nội lực của mười người này, Bắc Minh Thần Công của hắn đại khái có thể có tiến bộ rất lớn.
Ngại vì thân phận của mình, thường ngày Hoắc Nguyên Chân không có bao nhiều cơ hội hấp thu nội lực của người khác. Ở vùng Trung Nguyên, người dám đối nghịch với hắn cũng quá ít.
Không ngờ buổi tối hôm nay, mấy tên thích khách không biết sống chết này lại dám tới ám sát mình, đây chính là hợp ý của Hoắc Nguyên Chân.
Chớ nói bọn chúng chỉ có mười người, dù cho tới một trăm, Hoắc Nguyên Chân cũng hoàn toàn không sợ hãi. Loại tổ hợp này đa số là Tiên Thiên trung kỳ, số ít là vừa mới tiến vào Tiên Thiên hậu kỳ, đã không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Năm tên Tiên Thiên trung kỳ còn lại đều ngã xuống, đã không có uy hiếp đối với hắn, Hoắc Nguyên Chân muốn ăn miếng bánh ngọt lớn nhất trước, chính là hai tên cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ này.
Hai thân người vùi lấp trong ảo cảnh biển máu không cách nào tự thoát khỏi, khi Hoắc Nguyên Chân hấp thụ nội lực, thậm chí bọn chúng cũng không biết.
Chờ Hoắc Nguyên Chân thu lại ảo cảnh, khi bọn chúng cảm giác được cũng đã chậm.
Nội lực nhanh chóng trôi đi sẽ khiến toàn thân người ta như nhũn ra vô lực, hai người này cơ hồ không có chống cự giãy giụa gì. Mười giây sau đã mất hết nội lực toàn thân, trở thành một người bình thường ngã nhào trên đất.
Sau khi hấp thụ hết toàn bộ nội công của hai người, Hoắc Nguyên Chân cảm giác được Bắc Minh Chân Khí tiến bộ rõ ràng.
Vốn trước đó nội lực Bắc Minh đến gần Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong, hiện tại đã đột phá sơ kỳ, đạt tới Tiên Thiên trung kỳ.
Hoắc Nguyên Chân không có dừng lại chút nào, để phòng ngừa đêm dài lắm mộng, cũng nhanh chóng hấp thu sạch sẽ toàn bộ nội lực của năm tên Tiên Thiên trung kỳ còn lại.
Liên tục hấp thu nội công của mười người, cho dù chỉ đạt được một phần mười, cũng tương đương với toàn bộ nội lực của một tên Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong.
Mặc dù nội công của bọn chúng tu luyện không bằng loại võ công cao Minh này, nhưng nội lực Hoắc Nguyên Chân cũng gia tăng vô cùng rõ rệt.
Trước khi chưa hấp thụ nội lực Bắc Minh của Hoắc Nguyên Chân còn chưa tới Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong. Sau khi hấp thụ hết nội lực mười người này, nội lực của hắn tiến bộ cực lớn, trực tiếp thẳng đến Tiên Thiên trung kỳ, hơn nữa còn có tinh tiến rất lớn, đã đạt được hơn một nửa của trung kỳ.
Thậm chí Hoắc Nguyên Chân cảm giác, nếu như lại có bảy tám người Tiên Thiên trung kỳ tới đây, Bắc Minh Thần Công của mình có thể đạt tới trung kỳ đỉnh phong.
Nếu như có mười người nữa, Bắc Minh của mình có thể đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ.
- Tới hay! Tới hay lắm! Ha ha!
Quan sát Tam Phân Âm Dương Khí trong cơ thể, đường kính vốn là không tới hai thước, bây giờ đã đạt đến hai thước hai.
Trừ nội lực của những người này, Bắc Minh của Hoắc Nguyên Chân đột phá đến trung kỳ, lại có bước tiến nhảy vọt.
Đây thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, vốn hắn còn đang lo lắng nội lực của mình không đủ, không ngờ rằng có người mang lại cho mình một bất ngờ vui mừng lớn như vậy.
← Ch. 524 | Ch. 526 → |