Vay nóng Homecredit

Truyện:Phương Trượng - Chương 688

Phương Trượng
Trọn bộ 738 chương
Chương 688: Cửu Dương Hùng Mạnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-738)

Siêu sale Lazada


- Bởi vì hiện tại túc chủ mỗi lần được quay thưởng hai lần, cho nên Hệ Thống quyết định bắt đầu từ mồng Một sang năm hai lần quay thưởng tiết Nguyên Tiêu, hai lần quay thưởng tháng Hai, hai lần quay thưởng tháng Ba, hai lần quay thưởng tháng Tư, cùng với hai lần quay thưởng tháng Năm, hai lần quay thưởng tiết Đoan Ngọ sẽ bị khấu trừ. Chế độ này bắt đầu thi hành từ sang năm.

Hoắc Nguyên Chân nghe vậy sửng sốt, vội vàng hỏi Hệ Thống:

- Vậy ta có còn được quay thưởng Tết hay không?

- Chế độ này bắt đầu tiến hành từ năm sau, không liên quan tới quay thưởng Tết.

Nghe thấy thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống, cuối cùng Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài.

Có lẽ trận chiến này không thể kéo dài tới tiết Nguyên Tiêu, đến khi đó bị khấu trừ quay thưởng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.

Cho dù là quay thưởng Tết, có thể chịu đựng được tới đó hay không cũng còn khó nói.

Bất quá điều này cũng xác định một chuyện, tối đa mình cũng còn được một lần quay thưởng, chính là quay thưởng Tết, sau đó thì không cần hy vọng nữa.

Cuộc tình phấn khích với Nhiễm Đông Dạ đã mang lại hậu quả như vậy, chuyện này Hoắc Nguyên Chân chưa kịp chuẩn bị.

Nhưng chuyện đã qua rồi, hắn cũng không thể trốn tránh, chỉ có thể đón nhận hiện thực này.

Hệ Thống theo mình từ lúc chuyển kiếp tới nay, xem ra cũng sắp tới lúc rời khỏi mình.

Đương nhiên cũng có thể mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống rời khỏi nó.

Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống im bặt, đã nhắc nhở xong Hoắc Nguyên Chân, chỉ có đến năm mới nó mới có thể xuất hiện lần nữa, cũng chính là bảy ngày sau.

Hoắc Nguyên Chân cũng không quản Hệ Thống, trực tiếp cầm lên Cửu Dương chân kinh quyển thứ tư, bất kể thế nào, trước hết hãy tu luyện môn nội công tâm pháp này rồi hãy nói.

Hiện tại tư chất Hoắc Nguyên Chân tiến nhanh, tu luyện Cửu Dương chân kinh quyển thứ tư này cũng không mất quá nhiều thời gian, rốt cục cũng hoàn thành Cửu Dương chân kinh.

Cửu Dương chân khí trong cơ thể hắn vốn trước đó không có chút động tĩnh, rốt cục nghênh đón thời khắc gia tăng nhanh chóng, trong thời gian thật ngắn nhảy vọt từ từ Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong trở thành Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong.

Giờ phút này, bất kể là Cửu Dương chân khí hay là Tam Phân Âm Dương Khí Hoắc Nguyên Chân đều có biến hóa lớn, hơn nữa luồng khí Tam Phân Âm Dương Khí đã lột xác đến hơn đường kính bốn thước tám một chút.

Nhìn ánh sáng hai màu xanh vàng óng ánh, trong lòng Hoắc Nguyên Chân vô cùng kích động, nội lực hùng mạnh như vậy là của mình, thật sự là của mình.

Suy đoán nội công tiểu đệ Tang Cách cũng không bằng mình, cho dù là Nhị trưởng lão Thần Long giáo hắn cũng chỉ ngang ngửa với mình mà thôi.

Nhưng vừa nghĩ tới nội công cao thủ như An Mộ Phong, vừa nghĩ tới Đại trưởng lão sử dụng Hồn Thiên Bảo Giám, trong lòng Hoắc Nguyên Chân vẫn không nắm chắc.

Nếu như nội lực Cửu Dương chân kính cường hãn hơn chút nữa thì hay quá, nếu như có thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên viên mãn, Hoắc Nguyên Chân cũng dám ở trần ra trận chiến đấu với An Mộ Phong.

Trong lòng Hoắc Nguyên Chân đang suy nghĩ phải chi Cửu Dương chân kinh hùng mạnh hơn một chút, thình lình ánh mắt hắn nhìn vào phần thưởng còn lại, Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.

Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan có thể thăng cấp võ học cao cấp thành võ học siêu cấp không thể nghi ngờ. Bất quá từ trước tới nay Hoắc Nguyên Chân thăng cấp toàn là ngoại công hoặc là chiêu thức, cho tới bây giờ chưa từng thử thăng cấp nội công.

Nghiêm khắc mà nói, thật ra Cửu Dương chân kinh coi như là nội công, chỉ bất quá bên trong ẩn chứa rất nhiều võ học huyền bí.

Nếu như môn nội công này có thể thăng cấp, vậy sẽ trở thành thế nào?

Trong lòng Hoắc Nguyên Chân kích động, sử dụng Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.

Vừa sử dụng, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lập tức vang lên: - Túc chủ dùng Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, xin hỏi muốn thăng cấp môn võ học nào?

- Thăng cấp Cửu Dương chân kinh!

Hoắc Nguyên Chân thấp thỏm nói ra những lời này, Hệ Thống không có trả lời hắn.

Mà trong một giây kế tiếp, có lẽ vẫn chưa tới một giây, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, Hoắc Nguyên Chân cũng cảm giác được mình đã xảy ra biến hóa thoát thai hoán cốt.

Mới vừa rồi Cửu Dương chân kinh đã lên cấp một lần, từ Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong trực tiếp vượt qua một cấp, đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong.

Mà lần này khoảng cách gia tăng của nó lớn hơn, trực tiếp vượt qua các chuẩn viên mãn, giống như hỏa tiễn bay lên trời, thẳng tới Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong.

Không sai, Hoắc Nguyên Chân không có nhìn lầm, cũng không có cảm giác sai, chính là Tiên Thiên viên mãn đình phong, kể dưới cảnh giới Ngự.

Chân khí trong cơ thể kích động, Cửu Dương chân kinh vốn là tụt lại phía sau trải qua liên tục hai lần tăng vọt, hiện tại đã trở thành nội công mạnh nhất trước mắt của Hoắc Nguyên Chân.

Đồng Tử Công lên cấp nhờ duyên hợp thể với Nhiễm Đông Dạ, cùng với Bắc Minh thần công hấp thu nội lực rất nhiều người, ở trước mặt Cửu Dương chân kinh đều lộ vẻ kém cỏi.

Chỉ riêng môn nội công này, Hoắc Nguyên Chân cũng đã có thể chống lại cùng cao thủ cấp bậc Lý Thanh Hoa, Đông Phương Tình, Vô Danh.

Sau khi thêm vào Đồng Tử Công Tiên Thiên viên mãn cùng Bắc Minh thần công chuẩn viên mãn, nội lực Hoắc Nguyên Chân càng cao kinh khủng.

Nhất là sau khi ba loại nội lực dung hợp, càng có thể phát huy ra sức chiến đấu hùng hậu.

Hiện tại Tam Phân Âm Dương Khí trong cơ thể trở thành màu vàng hơi ngả xanh, Bắc Minh thần công màu xanh bất quá chỉ chiếm chừng một phần tám, phần còn lại hoàn toàn thuộc về thuần dương chân khí Đồng Tử Công và Cửu Dương chân khí.

Vốn là Hoắc Nguyên Chân cho là nếu như Cửu Dương chân kinh lên cấp trở thành Tiên Thiên viên mãn, như vậy đường kính Tam Phân Âm Dương Khí có thể đạt tới năm thước. Nhưng không nghĩ tới hiện tại thẳng lên viên mãn đỉnh phong, Tam Phân Âm Dương Khí được một lần khuếch trương điên cuồng, đường kính đã đạt đến chừng năm thước tám, sắp đến gần sáu thước.

Nội lực hùng mạnh như vậy khiến cho Hoắc Nguyên Chân kích động muốn ngửa mặt lên trời thét dài.

Dùng một câu để hình dung, đó chính là cho tới bây giờ vẫn chưa có cảm giác tốt như vậy, thoải mái như vậy.

Không chỉ là nhục thể cảm thấy thoải mái, quan trọng hơn là tâm hồn thoải mái, là cảm giác thoải mái có thực lực hùng mạnh, cảm giác hết thảy đều có hy vọng.

Tam Phân Âm Dương Khí đạt tới trình độ này hắn đã có thể liều mạng với cao thủ cấp bậc An Mộ Phong hoặc là Đại trưởng lão, Hoắc Nguyên Chân có tự tin này.

Dựa theo tình huống vừa rồi giao thủ một chiêu cùng An Mộ Phong, có thể thấy thực lực An Mộ Phong ước chừng đạt tới cảnh giới Ngự hậu kỳ, suy đoán Đại Trưởng lão cũng không kém bao nhiêu. Vốn trước đây Hoắc Nguyên Chân không có lòng tin đối phó hai người này, nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác.

Mặc dù phe mình nhân số đông đảo, sức chiến đấu cấp Tiên Thiên viên mãn cũng có không ít, nhưng vẫn thiếu sót cao thủ chân chính.

Không giống với hai quân đội chiến, phe nào đông quân hơn sẽ có hy vọng thắng lớn hơn. Tranh đấu giang hồ như vậy, thường là trình độ lợi hại của cao thủ sẽ quyết định thắng bại sau cùng.

Hơn nữa trong lòng Hoắc Nguyên Chân vẫn còn một tâm kết nho nhỏ, mình thân là võ lâm Minh chủ, nếu như võ công không hơn người, như vậy cũng khó mà làm chức Minh chủ này.

Bây giờ đã khác, sau khi Cửu Dương chân kinh mình tăng vọt, đã trở thành đệ nhất cao thủ không thể nghi ngờ của phe mình, lãnh đạo quần hùng cũng danh chính ngôn thuận.

Quan trọng hơn nữa có lẽ cơ hội lần này đã gia tăng khả năng mình bảo vệ tính mạng lên rất nhiều. Chỉ cần có đủ thực lực, không sợ hết thảy, như vậy cũng có thể phá vỡ mệnh số hiển nhiên mà Thiên Cơ lão nhân đã coi cho mình.

Hưng phấn đi tới đi lui bên trong doanh trướng, niềm vui cực độ này khiến cho Hoắc Nguyên Chân nóng lòng tìm người phát tiết, tâm sự một phen.

Nếu như muốn tìm người, Nhiễm Đông Dạ là thích hợp nhất, dù sao quan hệ hai người cũng thân mật nhất.

Nhưng hôm nay Nhiễm Đông Dạ không có ở đây, cũng chỉ có thể đi tìm bọn Lý Thanh Hoa.

Mới vừa chuẩn bị cất bước đi ra doanh trướng, Hoắc Nguyên Chấn lại dừng bước.

- Trước hết nói việc này cho Lý Thanh Hoa hoặc là Đông Phương Tình đều không thích hợp, dù sao trong lòng hai người còn có mâu thuẫn, nếu mình biểu ở hiện ra thân thiết cùng ai hơn một chút, như vậy chính là tổn thương với người còn lại.

Nếu như đi tìm người thứ ba, có lẽ giữa hai người bọn họ còn có thể dễ tiếp nhận hơn.

Chậm rãi đi ra khỏi doanh trướng, Hoắc Nguyên Chân nghĩ tới An Như Huyễn.

An tỷ tỷ ôn nhu như nước, đối với mình hết sức bao dung, không cao ngạo giống như Đông Phương Tình, cũng không sắc bén như Lý Thanh Hoa. Tìm nàng tâm sự, nhất định nàng sẽ cao hứng vì mình, đồng thời có lẽ cũng sẽ cổ vũ nhiệt liệt cho mình.

Trong lòng nghĩ tới An tỷ tỷ giống như thiên tiên, Hoắc Nguyên Chân cũng cảm thấy lồng ngực nóng lên.

Liếc mắt nhìn quanh, xung quanh có bốn doanh trướng, trong mỗi doanh trướng đều có một nữ tử, Hoắc Nguyên Chân cũng không biết An Như Huyễn ở doanh trướng nào.

Đường đột đi vào doanh trướng những người khác sẽ không tốt, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân nhìn chung quanh một lần, trong lòng nghĩ ra một biện pháp.

Đây là khu vực trung tâm doanh địa, bởi vì có phái nữ tồn tại, doanh trướng chung quanh đều cách nơi này một khoảng, cho dù trung tâm có động tĩnh gì, cũng sẽ không đưa tới chú ý quá lớn chung quanh.

Hoắc Nguyên Chân cười cười, âm thầm bội phục mình thiên tài.

Sau khi quyết định chủ ý, sau gáy hắn thình lình xuất hiện Phật quang bảy sắc.

Phật quang của hắn đã đạt tới tầng bảy, trên đó có bảy màu sắc đỏ cam vàng lục lam xanh tím, chẳng những vô cùng đẹp mắt, hơn nữa độ sáng dùng chiếu sáng cũng đã đủ.

Sau khi Phật quang sáng lên ở trung tâm doanh địa, lập tức xua tan bóng tối nửa đêm. Chẳng những chiếu sáng doanh trướng Hoắc Nguyên Chân, cũng chiếu sáng cả bốn doanh trướng xung quanh.

Sau khi Hoắc Nguyên Chân thắp sáng Phật quang, ánh mắt lập tức quét nhìn mấy doanh trướng chung quanh.

Loại ánh sáng này không thể kinh động những người khác, nhưng nhất định có thể kinh động bọn nữ tử trong doanh trướng.

Quả nhiên thân ảnh đầu tiên đã xuất hiện ở trong doanh trướng, Hoắc Nguyên Chân nhờ có Phật quang có thể thấy thân ảnh yểu điệu bên trong.

Đối với mấy người bên cạnh mình, Hoắc Nguyên Chân vô cùng quen thuộc, cái bóng thứ nhất xuất hiện ở doanh trướng chính là Lý Thanh Hoa.

Hoắc Nguyên Chân không có lên tiếng, nhìn về phía doanh trướng thứ hai bên cạnh.

Một cái bóng diễm lệ yêu kiều in lên vách trướng, đó là Đông Phương Tình, dường như còn khoác một món y phục gì đó, để lộ đường cong.

Hoắc Nguyên Chân kiềm chế tâm tư nóng bừng bừng, lại đưa mắt nhìn về phía doanh trướng thứ ba.

Nhưng trong doanh trướng thứ ba lại không có ai quan sát, Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, mới nhớ lại nơi này còn có doanh trướng thứ tư, lại vội vàng chạy tới một góc khác.

Doanh trướng thứ tư là ở phía sau doanh trướng của hắn, ra cửa là không thấy được, chỉ có vòng qua mới có thể thấy. Hoắc Nguyên Chân đi tới nơi này, nhờ Phật quang chiếu rọi, quả nhiên phát hiện có bóng người bên trong doanh trướng.

Bóng người này yểu điệu mảnh khảnh, mái tóc dài bởi vì giấc ngủ mà rối tung, Hoắc Nguyên Chân liếc mắt lập tức nhìn ra đây là An tỷ tỷ của mình.

Những Hoắc Nguyên Chân cũng không có lên tiếng, mà là yên lặng đi trở về doanh trướng của mình, muốn đối phó Lý Thanh Hoa cùng Đông Phương Tình bị kinh động.

Quả nhiên sau khoảnh khắc, Lý Thanh Hoa cùng Đông Phương Tình đã khoác y phục đi ra.

Hai người cũng không nói gì với nhau, cũng không đưa mắt trao đổi, mà là cùng nhìn Hoắc Nguyên Chân.

Lý Thanh Hoa mở miệng nói trước:

- Nguyên Chân, đã xảy ra chuyện gì? Mới vừa rồi là người ở đây phát sáng lên sao?

- Không sai, chính là ta.

- Có địch nhân xâm nhập hay sao?

- Không có, chẳng qua là ta làm rớt một món đồ, tìm rất lâu vẫn không tìm được, cho nên mới thắp sáng Phật quang tìm một chút.

Đông Phương Tình vẫn rất nhiệt tâm, nghe vậy vội vàng nói:

- Người tìm thứ gì vậy, ta tìm giúp ngươi.

- À, không cần, lúc ta đi ra mới phát hiện, thì ra là ta nhớ lộn, vật kia vẫn còn ở trong doanh trướng.

Đông Phương Tình không nhịn được liếc Hoắc Nguyên Chân một cái:

- Vì sao người giống như trẻ con vậy, làm cho người ta lo lắng.

Hoắc Nguyên Chân cười hắc hắc:

- Không có gì, có thể là đại chiến lại sắp tới, trong lòng của ta có chút khẩn trương, làm cho các nàng Thanh Hoa cùng Tình nhi lo lắng, quả thật áy náy.

Nếu như bây giờ chỉ có đơn độc một mình, có lẽ các nàng sẽ trò chuyện cùng Hoắc Nguyên Chân thêm một hồi, nhưng có đối phương tồn tại, loại chuyện như vậy là không thể nào, hai người cơ hồ là không hẹn mà cùng xoay người trở về doanh trướng.

Hoắc Nguyên Chân cố ý làm ra thần thái lưu luyến không thôi, sau khi thấy hai người đã trở về mới không lộ vẻ gì xoay người.

Sau khi xoay người, Hoắc Nguyên Chân lấy tốc độ nhanh trước đó chưa từng có, nhanh như gió vọt tới doanh trướng phía sau mình.

Cái gọi là doanh trướng, đó chính là vải bố, hơn nữa công lực mấy người bọn họ rất cao, cũng không úy kỵ giá rét, lớp vải bố này cũng không dày, cũng không thể nào có cửa, chỉ có một tấm màn vải chính là cửa.

Hoắc Nguyên Chân không do dự chút nào, trực tiếp vén màn vải lên đi vào trong doanh trướng.

Bên trong thanh âm của An tỷ tỷ lập tức có chút kinh hoàng truyền tới:

- Là ai?

Trong thanh âm có vẻ bất an, cố gắng đè nén, Hoắc Nguyên Chân có cảm giác hơi có lỗi, nhưng bây giờ là ở trong bóng tối, hắn cũng không để ý nhiều, đi thẳng tới mép giường An tỷ tỷ ngồi xuống. Hắn dựa vào cảm giác tiến về phía thân thể ôn nhu mềm mại kia, lại dựa vào cảm giác cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng:

- An tỷ tỷ, là ta đây, ta tới đây nói cho tỷ biết một tin tức tốt.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại trong tay hắn tựa hồ có chút run rẩy, thanh âm của An tỷ tỷ cũng có chút run rẩy:

- Ngươi... Ngươi tính toán nói cho ta biết chuyện gì vậy?

Trong bóng tối không nhìn thấy rõ dung nhan kiều diễm của An tỷ tỷ, Hoắc Nguyên Chân đưa tay choàng lấy thân thể mềm mại kia, kéo vào lòng mình:

- An tỷ tỷ, chúng ta cứ ngồi nói chuyện như vậy sao?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-738)