← Ch.209 | Ch.211 → |
Không biết lần này Vân cô nương đến đây tìm ta không biết là có việc gì?
Đông Phương Trường Minh nhìn Vân Phiêu Phiêu hỏi.
- Đông Phương huynh chắc huynh cũng biết Thủy Tổ của Ngũ Sắc Thế Gia chúng ta là Khổng Tuyên đã tỉnh lại lần này tiểu muội đến đây tìm huynh chính là làm theo lệnh của ngài ấy!!
Vân Phiêu Phiêu trầm giọng nói.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy lộ vẻ nghi hoặc theo những gì mà Đông Phương Trường Minh nhớ thì trước đây mình và Khổng Tuyên tuy có gặp qua vài lần nhưng hai bên cũng không có quan hệ gì quá thân thiết với nhau tại sao hắn lại đột nhiên phái người đến tìm mình hơn nữa còn là vào thời khắc quan trọng như thế này?
Mục đích của hắn nhất định là không đơn giản?
- Lệnh của Khổng Tuyên? Hắn muốn làm gì?
Đông Phương Trường Minh vừa suy nghĩ vừa nhìn Vân Phiêu Phiêu hỏi.
- Đông Phương huynh là như thế này Thủy Tổ tính ra được khi Thời Không Bảo Tàng mở ra sẽ có Vũ Ngoại Lưu Quang xuất hiện cho nên phái ta đến đây vào trong lấy nó về. Đương nhiên Thủy Tổ cũng sẽ không để Đông Phương huynh thiệt thòi trước khi đi ngài ấy đã giao cho ta một luồng Đại Ngũ Hành Thần Quang chỉ cần huynh chịu cho ta đi theo tiểu nữ sẽ lập tức dâng lên cho huynh!!
Vân Phiêu Phiêu giải thích.
Đại Ngũ Hành Thần Quang mà nàng nói chính là phiên bản nâng cấp của Ngũ Sắc Thần Quang có tác dụng vô cùng đáng sợ bất luận là bảo vật hay là công pháp chỉ cần có thuộc tính nằm trong Ngũ Hành khi bị nó quét qua một cái đều sẽ tan biến cho dù là bảo vật hay là công pháp của Thiên Cấp cường giả cũng không phải ngoại lệ!!
- Thần Lão Ma ngươi thấy thế nào?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy suy nghĩ một chút rồi nhìn Thần Tổ hỏi khi nghe nói đến Đại Ngũ Hành Thần Quang nếu nói hắn không động tâm thì thật là quá giả cho dù nó không có tác dụng với hắn thì cũng có thể đưa cho hai người Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên để cho bọn họ luyện hóa gia tăng thực lực nhưng mà chuyến đi này không phải do một mình hắn khởi xướng mà còn có Thần Tổ nữa muốn quyết định cũng phải hỏi qua ý ông ta trước mới được!!
- Tiểu Tà ngươi đừng có nhìn ta, có chuyện gì thì cứ tự mình quyết định đi!!
Thần Tổ cười nói đối với ông ta bây giờ mà nói quan trọng nhất là phải lấy được Thời Không Bảo Tàng khiến cho Thần Gia Bát Hồn có thể thuận lợi phục sinh ngoài chuyện này ra những chuyện khác hết thảy đều không quan trọng.
- Ừm! Như vậy được rồi, Vân cô nương ngươi có thể đi cùng với chúng ta!!
Đông Phương Trường Minh nghe được những lời đó gật đầu một cái sau đó nhìn Vân Phiêu Phiêu nói.
- Đông Phương huynh đa tạ!
Vân Phiêu Phiêu trịnh trọng nói một tiếng.
...
Nửa ngày sau vào lúc giữa trưa đoàn người Đông Phương Trường Minh bắt đầu nhổ trại xuất phát mục tiêu của bọn họ là một khu vực bị mây mù bao phủ trong Vĩnh Hằng Sâm Lâm.
- Tiểu Tà đây chính là cổng vào của Tiểu Lục Đạo hay sao?
Thần Tổ đảo mắt quan sát xung quanh một vòng rồi nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Đúng vậy! Bây giờ các ngươi lùi lại một chút để ta mở thông đạo ra!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái.
- Ừm!
Thần Tổ lập tức kêu lên một tiếng sau đó dẫn theo mọi người lui lại.
- Ầm!
Đông Phương Trường Minh nhìn về phía khu vực bị sương mù bao phủ vung tay lên.
Theo từng đạo thủ ấn từ trong tay hắn đánh ra hoàn cảnh bốn phía chậm rãi phát sinh biến hóa bên trong hư không đột nhiên lại xuất hiện từng tia kim quang chói mắt sương mù màu trắng vừa tiếp xúc với chúng lập tức bị nhuộm thành một màu vàng chúng không ngừng bay lên cao hóa chẳng mấy chốc đã thành từng đám mây vàng bao phủ cả một vùng trời.
Bên trong không ngừng vang lên từng tiếng nổ, khiến cho toàn bộ không gian đều ầm ầm chấn động.
- Ầm!
Sau một lúc nổ vang khu vực mặt đất bị mây vàng bao phủ đột nhiên lại nứt toác ra một dòng suối màu vàng từ dưới đó phun lên trong chớp mắt đã nhấn chìm cả mặt đất.
- Đây là.... ?
Ngũ Hồn Thiên Nữ nhìn thấy cảnh đó thì kinh ngạc hỏi.
- Dòng sông này gọi là Hoàng Tuyền là cửa ải thứ nhất khi bước vào Tiểu Lục Đạo chỉ cần vượt qua nó thì sẽ tiến vào cửa ải thứ hai là Minh Thổ!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói sau đó hóa thành một đạo hào quang bay vào trong Hoàng Tuyền.
Đoàn người thấy vậy tất cả lập tức đuổi theo.
Tuy tên gọi là dòng sông nhưng Hoàng Tuyền lại thâm sâu vô cùng, vừa mới tiến vào trong có một số người không tự giác quay đầu lại thì chỉ thấy phía sau lưng mình là một đại dương mênh mông.
Sau một lát di chuyển cuối cùng bọn họ đã đến đáy của Hoàng Tuyền.
- Bám sát ta!
Đông Phương Trường Minh dùng thần thức ra lệnh một tiếng sau đó lách người bước về một phía không bao lâu sau một rừng đá rậm rạp đã hiện ra trước mặt hắn.
- Ngươi đi qua đó dùng sức nhấc tảng đó lên cho ta!
Đông Phương Trường Minh lại nói.
- Vâng!
Một tên Thần Hoàng cấp cao thủ của Lục Tà Đạo nghe lệnh lập tức cung kính kêu lên sau đó bơi đến phía trước dùng sức đẩy hòn đá mà Đông Phương Trường Minh chỉ ra.
Khi hòn đá biến mất chỉ thấy một không gian chi môn xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
- Đây chính là không gian chi môn liên kết giữa Hoàng Tuyền và Minh Thổ tất cả mau vào đi!
Đông Phương Trường Minh kêu lên một tiếng sau đó bước một chân vào không gian chi môn trong lúc nhất thời chỉ thấy từ phía trong không gian chi môn phát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt bao bọc lấy toàn thân hắn.
Sau khi lớp màn sáng tan đi thì toàn thân Đông Phương Trường Minh đã biến mất.
- Vút vút...
Thần Tổ, Ngũ Hồn Thiên Nữ, Thần Thất Tổ, Thần Nam, Vân Phiêu Phiêu và những người còn lại thấy vậy cũng lập tức đuổi theo.
Chỉ trong chớp mắt tất cả đã tiến vào trong một tầng không gian khác vừa bước chân vào nơi này bọn họ lập tức cảm nhận được một luồng uy áp cực mạnh đè ép thẳng lên người mình khiến cho một thân chân nguyên trong người bọn họ bị trấn áp mất ba bốn thành.
Cũng may trước khi vào đây mọi người đã được căn dặn trước cho nên cũng không quá kinh hoảng bình tĩnh vận chuyển chân nguyên trong cơ thể mấy đại chu thiên là đã có thể thích ứng với hoàn cảnh mới này.
- Tiểu Tà con đường tiếp theo chúng ta nên đi như thế nào?
Thần Tổ bước lên phía trước một bước nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Cứ đi thẳng về phía bắc của Minh Thổ Đại Lục ở nơi đó có một cái Huyết Hải chỉ cần vượt qua nó là có thể đi tới vị trí của Thời Không Bảo Tàng!!
Đông Phương Trường Minh đưa tay chỉ về hướng bắc nói.
- Huyết Hải? Nó không phải đã bị Minh Hà hoàn toàn luyện hóa rồi hay sao? Sao lại có mặt ở đây?
Thần Tổ nghe vậy nhíu mày hỏi.
- Năm đó Minh Hà cũng đã từng tham gia chế tạo Tiểu Lục Đạo với ta cái Huyết Hải này là do hắn chế tạo ra để bảo vệ nơi này tuy rằng uy lực của nó không bằng Huyết Hải chân chính của hắn nhưng cũng không kém là bao nhiêu bên trong có phong ấn không ít linh hồn của Thiên Cấp cường giả không thể xem thường được!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
-Thì ra là vậy!
Thần Tổ nghe xong thì gật đầu một cái sau đó hai người không phí thời gian nữa dẫn theo đoàn người nhắm thẳng về phía hướng bắc mà đi.
- Ầm ầm ầm...
Nhưng mà chỉ mới đi được hơn trăm dặm thì đột nhiên bên tai bọn họ lại vang lên âm thanh của những tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Đây là... có hai Thiên Cấp cường giả đang quyết đấu!
Thần Nam nhíu mày nói sau khi bị Thần Gia Bát Hồn phụ thể không chỉ nhục thân của hắn đạt đến tiêu chuẩn của một Thiên Giai cường giả mà thần thức của hắn cũng đã được cường hóa lên rất nhiều đã có thể cảm nhận được những điều mà những cường giả đồng cấp khác khó có thể cảm nhận được.
- Ừm! Để ta nhìn xem xem!!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó phóng thần thức của bản thân ra.
Trong chớp mắt trong đầu hắn đã xuất hiện hình ảnh của một trận đại chiến trên tinh không hai người đang quyết đấu là một thanh niên thân mặc huyết sắc đạo bào và lão giả tóc tai xõa tứ tung ăn mặc quần áo rách rưới trông không khác gì một tên ăn mày.
- Ầm ầm ầm.... .
Dao động năng lượng hùng hồn độc hữu của cảnh giới Thiên Cấp từ trên thân thể của hai người phát ra làm cho không gian xung quanh lung lay liên tục.
Từng đạo pháp tắc không ngừng được hai người thi triển ra đánh lên người đối phương nhưng sau một lúc lâu giằng co vẫn không ai làm gì được ai.
- Người đó là... Lão Yêu Quái - Sở Huyền!!
Nhìn thấy hình dáng của người thanh niên Thần Nam kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Hắn không phải Lão Yêu Quái mà là Diêm La!!
Nhưng mà lời của hắn vừa nói ra đã bị Đông Phương Trường Minh phủ định.
- Diêm La? Ngươi muốn nói hắn chính là một trong hai người con trai của Minh Hà mà ngày đó A Di Đà Phật đã đề cập đến?
Thần Nam nghe vậy ngây người ra một chút rồi hỏi.
- Đúng vậy! Không ngờ Lão Yêu Quái lại là kiếp luân hồi của hắn a!!
Đông Phương Trường Minh hơi hơi cảm khái một tiếng.
- Mặc kệ thế nào đi nữa ngày xưa hắn cũng đã từng giúp đỡ chúng ta không ít bây giờ chúng ta không thể thấy hắn gặp địch mà không giúp! Để ta lên trợ giúp hắn một tay!!
Thần Nam trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó cả người hóa thành một đạo hào quang bay lên bầu trời.
- Ầm!
Trong chớp mắt hắn đã đến sau lưng lão già ăn mặc rách rưới như là ăn mày ầm ầm xuất ra một quyền.
- A!
Lão giả đó đang toàn tâm toàn lực ứng phó với Diêm La căn bản không phát hiện ra sự xuất hiện của Thần Nam lập tức bị một quyền của hắn đánh bay đi.
- Thần Nam? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây??
Diêm La nhìn thấy cảnh đó kinh ngạc kêu lên.
- Lão Yêu Quái bây giờ không phải lúc nói chuyện trước tiên liên thủ giải quyết kẻ này đã!!
Thần Nam trầm giọng nói một tiếng.
- Ừm!
Diêm La cũng hiểu những gì Thần Nam nói là chính xác cho nên không hỏi nhiều nữa gật đầu một cái.
- Tên tiểu tử khốn kiếp ngươi dám tập kích bổn Chưởng Khống Giả ta nhất định phải giết chết ngươi!!
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì lão già ăn mặc rách rưới đã ổn định lại thân hình ông ta nhìn Thần Nam quát lớn một tiếng.
- Chưởng Khống Giả? Chỉ dựa vào chút tu vi này của ngươi mà cũng dám xưng mình là Chưởng Khống Giả đúng là buồn cười để xem hôm nay bổn thiếu gia dạy dỗ ngươi như thế nào?
Thần Nam nghe vậy khinh thường nói một tiếng sau đó ầm ầm xông lên.
- Vút!
Diêm La cũng lập tức đuổi theo hắn.
← Ch. 209 | Ch. 211 → |