← Ch.237 | Ch.239 → |
Theo bản năng Áo Vi Tháp lập tức dốc hết tốc độ lui về phía sau.
Nhưng Nạp Lan Nhược Thủy làm sao có thể cho hắn toại nguyện nàng lật tay vạn vạn đạo Tuyệt Thần Kiếm Khí cùng với Diệt Khí Chi Lôi ầm ầm hợp lại hóa thành một cái Hắc Sắc Kiếm Hà khổng lồ vọt đến trước mặt Áo Vi Tháp.
- Xíu xíu xíu...
Đối diện với song trọng công kích đáng sợ trong chớp mắt tòa thân Áo Vi Tháp đã xuất hiện vô số vết thương màu vàng thần huyết từ bên trong cuồn cuộn không ngừng chảy ra càng bết bát hơn chính là Áo Vi Tháp có thể rõ ràng cảm nhận được khí số trong cơ thể mình đang dùng tốc độ mắt thường không thể thấy nhanh chóng suy giảm lúc này chỉ còn lại khoảng ba thành so với lúc ban đầu.
Khi khí số tan hết cũng chính là lúc hắn phải chết!
Bị dồn vào đường cùng Áo Vi Tháp không thể làm gì khác hơn ngoài việc đưa ánh mắt cầu xin nhìn về phía Minh Vương - Hắc Đế Tư hy vọng đối phương có thể xuất thủ chấm dứt cuộc chiến này tạo cho mình một con đường sống.
Đáng tiếc nhìn thấy ánh mắt cầu xin của Áo Vi Tháp sắc mặt của Hắc Đế Tư vẫn không có chút biến hóa nào chỉ nhàn nhạt lộ ra một nụ cười sau đó không để ý tới hắn nữa.
- Minh Vương đại nhân ngài không phải đã nói sẽ bảo vệ ta sao? Tại sao bây giờ thấy ta đang lâm nguy mà lại không trợ giúp? Tại sao?
Trong lòng Áo Vi Tháp không ngừng kêu gào.
- Áo Vi Tháp nhìn vẻ mặt có phải là đang nghĩ tại sao Hắc Đế Tư không ra tay trợ giúp ngươi chứ gì? Rất đơn giản! Để ta nói cho ngươi biết bởi vì trước đó hắn đã đồng ý với chúng ta là sẽ trợ giúp chúng ta giết chết ngươi!!
Lúc này trong đầu Áo Vi Tháp đột nhiên lại vang lên tiếng nói của Nạp Lan Nhược Thủy.
- Cái gì? Minh Vương đại nhân là đồng mưu với các ngươi? Sao lại có chuyện như vậy được?
Áo Vi Tháp cả kinh kêu lên.
- Ngươi đừng quên phu quân của ta Lục Đạo Tà Đế và Minh Vương là người quen cũ huynh ấy đã mở lời thì hắn đương sẽ đồng ý giúp đỡ thôi!
Nạp Lan Nhược Thủy lạnh lùng nói.
- Tà Đế mở miệng nhờ Hắc Đế Tư giúp đỡ? Khi các ngươi vừa đến đây ta đã cho người theo dõi các ngươi rất kỹ trong ba ngày này các ngươi căn bản chưa hề ra khỏi cung điện của mình nửa bước càng đừng nói tới đến là đi gặp người của Minh Vương Điện, sao có thể có cơ hội nói chuyện với Hắc Đế Tư? Ngươi đừng hòng lừa ta!!
Áo Vi Tháp cao giọng quát lớn một tiếng.
Lời nói này của hắn tuy rằng bề ngoài nghe ra có vẻ như là hoàn toàn phủ định câu nói của Nạp Lan Nhược Thủy nhưng nếu để ý kỹ thì sẽ phát hiện khi nhắc đến Hắc Đế Tư hắn đã trực tiếp gọi thẳng tên thật chứ không dùng mấy câu kính ngữ như là Minh Vương đại nhân nữa. Chứng tỏ trong lòng hắn ít nhiều cũng đã có mấy phần nghi hoặc.
- Áo Vi Tháp trên đời này không có chuyện gì là không thể cả! Ngươi có nhớ lúc Đạo Cảnh xuất hiện giữa trời ba ngày trước không? Lúc đó phu quân của ta không chỉ đơn giản đánh cờ với Thần Nam mà còn nhân cơ hội đó gửi một thông điệp đến Hắc Đế Tư đang quan sát hẹn với hắn ngày hôm nay cùng liên thủ đối phó ngươi!!
Nạp Lan Nhược Thủy đương nhiên hiểu được suy nghĩ trong đầu của Áo Vi Tháp cho nên lại ra một trọng kích cuối cùng hoàn toàn phá hủy tâm phòng của hắn.
- Ầm!
Sau đó nàng không đợi Áo Vi Tháp có thời gian tiêu hóa những lời của mình bấm quyết một cái uy thế của Hắc Sắc Kiếm Hà vốn đã đáng sợ hiện nay lại ầm ầm bạo tăng hơn trước gấp mười lần hoàn toàn đem Áo Vi Tháp còn đang ngây người bao bọc vào bên trong.
- Không! Ta không muốn chết... không!
Áo Vi Tháp đương nhiên không cam lòng chịu chết như vậy điên cuồng gào thét phản kháng nhưng đáng tiếc dù cho Áo Vi Tháp có cố gắng thế nào cũng chỉ là vô dụng chỉ qua một lúc thân thể của hắn đã bị Hắc Sắc Kiếm Hà nghiền nát chỉ còn phân nửa Thánh Chiến Thiên Sứ Chi Dực là còn lưu lại trên không trung.
- Tộc trưởng chết rồi! Vi Vi An ngươi dám giết Tộc trưởng ta nhất định không tha cho ngươi!!
Khăn Đặc Trưởng lão đứng trên mặt đất nhìn thấy cảnh đó phẫn nộ hét vang một tiếng.
- Khăn Đặc Trưởng lão trận chiến vừa rồi ngươi cũng đã thấy rồi Áo Vi Tháp không chỉ hãm hại ta mà còn làm trái với Tổ huấn của Tổ tiên luyện hóa Huyết Dực của Huyết Thiên Sứ Tộc cả hai cái đó đều là tội chết. Ta giết hắn chính là thay Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc chúng ta làm sạch Gia tộc có tội gì chứ?
Nạp Lan Nhược Thủy cẩn thận thu lấy Thánh Chiến Thiên Sứ Dực của Áo Vi Tháp lại sau đó nhìn Khăn Đặc Trưởng lão hỏi.
- Vi Vi An cho dù những lời của ngươi có đúng là sự thật đi chăng nữa thì tội của Tộc trưởng cũng phải do Trưởng Lão Hội thương nghị rồi mới định đoạt mới phải cũng không nên lạm dụng tư hình như vậy!!
Khăn Đặc Trưởng lão không cho là đúng phản bác ngược lại.
- Lão già khốn kiếp ngươi đúng là đáng ghét!
Nạp Lan Nhược Thủy đối với những lời nói mang ý trợ trụ vi ngược của Khăn Đặc Trưởng lão trong lòng vô cùng tức giận trong khoảnh khắc liền muốn ra tay.
- Vi Vi An con đừng có tức giận, Khăn Đặc Trưởng lão tuy rằng có phần cổ hủ lạc hậu nhưng lại là người tuyệt đối trung thành với Gia tộc tuyệt đối không có dị tâm sở dĩ ông ta phản ứng với cháu như vậy là do chưa biết rõ tất cả những việc làm xấu xa của Áo Vi Tháp đã làm thôi cháu để cho ta đích thân nói chuyện với ông ta một hồi tin rằng có thể thuyết phục được ông ta!
Nhưng mà nàng còn chưa kịp hành động thì đã bị Áo Vi Văn đang ẩn thân ở trong Nội Thiên Địa của mình lên tiếng ngăn cản lại.
- Vâng!
Từ xưa đến nay Nạp Lan Nhược Thủy đều vô cùng kính trọng Đại bá của mình vừa nghe ông ta lên tiếng lập tức lộ ra vẻ cung kính nói.
- Ừm!
Áo Vi Văn hài lòng gật đầu một cái.
- Khăn Đặc ngươi có cần nhận ra ta hay không?
Hơi dừng lại một chút ông ta lại dùng thần thức của bản thân truyền âm cho Khăn Đặc Trưởng lão.
- Ngươi.... ngài là Áo Vi Văn đại nhân? Không phải Tộc trưởng nói ngài đã chết dưới sự vây công Huyết Thiên Sứ Tộc rồi hay sao?
Nghe thấy tiếng nói lạ lẫm vang lên trong đầu mình Khăn Đặc Trưởng lão đầu tiên là ngây ra một chút bất quá rất nhanh đã nhận ra ai đang nói chuyện với mình kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Hừ! Ai nói với ngươi ta đã chết dưới tay Huyết Thiên Sứ Tộc? Bọn chúng tuy rằng đúng là đã khiến cho ta trọng thương nhưng vẫn chưa đủ tư cách để giết ta!
Áo Vi Văn trầm giọng nói.
- Như vậy tại sao ngài không quay về Gia Tộc?
Khăn Đặc Trưởng lão nghi hoặc hỏi.
- Ai! Chuyện này đều do tên đệ đệ tốt của ta Áo Vi Tháp làm hại!
Áo Vi Văn thở dài một hơi sau đó đem chuyện mình bị Áo Vi Tháp gài bẫy hãm hại như thế nào đều kể hết cho Khăn Đặc Trưởng lão nghe.
- Tên Áo Vi Tháp không ngờ lại dám làm ra chuyện hãm hại huynh đệ như thế này làm hại Thánh Chiến. Đúng là chết còn chưa hết tội mà!
Sau khi nghe xong những gì Áo Vi Tháp kể trên mặt Khăn Đặc Trưởng lão lộ ra vẻ phẫn nộ chưa từng có.
Tuy rằng Áo Vi Văn mất tích đã lâu nhưng truyền thuyết về ông ta vẫn được lưu truyền bên trong Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc trở thành thần tượng của không biết bao nhiêu thế hệ Thánh Chiến Thiên Sứ sau này cho dù Áo Vi Tháp có tìm bao nhiêu cách cũng không thể nào áp chế được.
Thế hệ sau đã như vậy thì trong mắt những Thánh Chiến Thiên Sứ thế hệ trước đã từng tận mắt chứng kiến qua thực lực cùng với sự kinh diễm của Áo Vi Văn hình tượng của ông ta đương nhiên cũng sẽ cao lớn hơn rất nhiều. Độ cao đó gần như đã biến ông ta thành một loại tín ngưỡng một vị Thần của bọn họ hiện nay nghe được Thần bị Áo Vi Tháp hãm hại đến mức không thể trở về Gia Tộc được thử hỏi làm sao Khăn Đặc Trưởng Lão có thể không tức giận cho được?
Không chỉ ông ta những Thánh Chiến Thiên Sứ khác nghe được câu chuyện cũng có phản ứng giống y như vậy!
- Vi Vi An tiểu thư những lời vừa rồi của Lão phu đã mạo phạm mong rằng tiểu thư thứ tội! Tên phản đồ Áo Vi Tháp đó đúng thật chết còn chưa hết tội!!
Bọn họ đồng thời nhìn về phía Nạp Lan Nhược Thủy chắp tay nói.
Những Thiên Cấp cường giả nhìn thấy sự biến chuyển đột ngột của đám Thánh Chiến Thiên Sứ thì đều lộ ra vẻ chấn kinh trong lòng âm thầm kêu to một tiếng quỷ dị nhưng cũng không có ai trực tiếp đứng ra để hỏi cả. Bởi vì bọn họ biết rõ sự việc của Áo Vi Tháp vừa rồi thuộc về chuyện nội bộ riêng tư của Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc giải quyết như thế nào đều là chuyện của bọn họ mình là người ngoài nếu hỏi chưa chắc sẽ thu được câu trả lời thỏa đáng rất có thể còn trêu chọc vào phiền phức không đáng có!
- Nhược Thủy phu nhân hiện tại chuyện nội bộ của ngươi cùng với Áo Vi Tháp đã giải quyết xong. Không biết ta đã có thể bắt đầu trận chiến quyết định vị trí Minh Chủ của liên quân chưa?
Qua một lúc lâu khi mọi chuyện tạm lắng xuống Minh Vương - Hắc Đế Tư mới bước ra nhìn Nạp Lan Nhược Thủy hỏi.
- Đương nhiên có thể!
Nạp Lan Nhược Thủy trịnh trọng nói một tiếng sau đó lui về phía sau Đông Phương Trường Minh.
Đám nhân mã của Thánh Chiến Thiên Sứ Gia Tộc cũng lập tức bước theo nàng. (Đương nhiên người bọn họ thật sự đi theo không phải Nạp Lan Nhược Thủy mà là Áo Vi Văn đang ở trong Nội Thiên Địa của nàng)
- Tốt! Như vậy ta xin được tuyên bố trận chiến tranh đoạt ngôi vị Minh Chủ chính thức bắt đầu người đại diện cho Tây Phương Thiên Giới chính là bản thân ta không biết Đông Phương Thiên Giới là ai?
Hắc Đế Tư có vẻ cũng không để ý tới chuyện đó lắm sau khi nhìn thấy cái gật đầu của Nạp Lan Nhược Thủy hắn cao giọng quát lên một tiếng sau đó lại nhìn về phía Đông Phương Thiên Giới trầm giọng hỏi.
Chư cường Đông Phương Thiên Giới nghe vậy không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về phía hai người Thần Nam cùng với Đông Phương Trường Minh trong số. Những cường giả từ Đông Phương Thiên Giới đến đây hôm nay tuy không phải số ít nhưng nếu xét thực lực chỉ có hai người bọn họ mới có thể đấu với Minh Vương một trận!
Ván cờ của bọn họ ba ngày trước chính là minh chứng rõ ràng nhất cho chuyện đó!
- Đông Phương huynh thực lực của ta hiện giờ còn có chút không đủ. Trận chiến này không bằng do huynh tiếp lấy đi! Thế nào hả?
Đối diện với ánh mắt của mọi người nhìn mình Thần Nam suy tư một lúc rồi nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Rất tốt! Người đại diện cho Đông Phương Thiên Giới xuất chiến tranh đoạt vị trí Minh Chủ là Đông Phương Trường Minh ta xin Minh Vương huynh chỉ giáo!
Đông Phương Trường Minh cũng không từ chối từ trên bảo tọa của mình đứng dậy trầm giọng kêu một tiếng.
- Hay lắm! Tới đây đi!
Hắc Đế Tư nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn khó có thể kìm chế lớn tiếng quát lên một tiếng sở dĩ hắn đồng ý giúp Đông Phương Trường Minh thiết kế Áo Vi Tháp chính vì muốn Đông Phương Trường Minh thiếu mình một lần nhân quả để hắn không có lý do trốn tránh lần khiêu chiến này!
Qua đó có thể thấy Hắc Đế Tư hắn xem trọng trận chiến này như thế nào!
← Ch. 237 | Ch. 239 → |