← Ch.259 | Ch.261 → |
- Thì ra là vậy! Thanh Vi tại sao nàng phải lừa gạt ta cùng Thần đạo hữu?
Sau khi nghe xong Mộc Thanh gật đầu một cái sau đó nhìn Lệ Thanh Vi hỏi.
- Mộc đại ca ngươi hiểu lầm rồi sở dĩ ta tạo ra những ảo cảnh trong thành trì hoang vắng này không phải để lừa hai người mà là để lừa gạt chính bản thân ta!
Lệ Thanh Vi trầm giọng nói.
- Lừa chính bản thân muội? Thanh Vi nàng nói vậy thật ra có ý gì?
Mộc Thanh kinh ngạc hỏi.
- Bởi vì muội đã sống bên trong Thế giới Trận pháp này quá lâu rồi bên cạnh không có bất cứ thân nhân bằng hữu nào cả, mỗi khi mở mắt ra đều chỉ có tòa Tử Thành này làm bạn, ta thật sự không thể nào chịu được loại cảm giác đó cho nên mới dựa vào lực lượng của Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận cùng với ký ức trong đầu mình tạo thành ảo cảnh, tự lừa gạt bản thân là thân nhân bằng hữu vẫn còn ở bên cạnh ta!
Lệ Thanh Vi trầm giọng nói.
- Thanh Vi thật ra tất cả tộc nhân của Tam Nhãn Linh Tộc đang ở đâu tại sao nàng phải dùng cách này tự lừa gạt bản thân mình như vậy chứ?
Tuy tiếng nói của nàng rất nhạt nhưng Mộc Thanh vẫn có thể cảm nhận được sự bi thương ẩn giấu trong đó lập tức lên tiếng hỏi.
- Mộc đại ca chuyện đến nước này muội cũng không dấu gì huynh nữa tất cả mười hai vạn bốn nghìn tám trăm hai mươi mốt tộc nhân của Tam Nhãn Linh Tộc đều đang bị Thất Quân Chủ giam giữ!
Lệ Thanh Vi chần chờ một lát rồi nói.
- Lệ đạo hữu tại sao Thất Quân Chủ lại giam giữ tộc nhân của ngươi?
Thần Nam nghi hoặc hỏi.
- Tất cả cũng là vì vật này!
Lệ Thanh Vi đưa tay chỉ vào viên Linh Nhãn trên trán của mình nói.
- Chắc mọi người cũng đã biết bên trong Linh Nhãn của Tam Nhãn Linh Tộc chúng ta có hai Thần thông lớn là Hóa Nguyên cùng với Phược Thần. Nhưng các ngươi không biết thật ra chúng ta vẫn còn một loại Thần thông bí mật nữa chỉ xuất hiện khi đột phá đến Thiên Cấp!
Hơi dừng một chút nàng ta lại tiếp tục.
- Lệ đạo hữu Thần thông mà ngươi nói thật ra là gì?
Thần Nam hỏi.
- Hư Giới! Tên của Thần thông đó là Hư Giới sau khi thức tỉnh được Thần thông đó ta có thể lấy Linh Nhãn làm gốc tạm thời sáng tạo ra một thế giới hư ảo dùng để giam giữ kẻ địch nhưng đó không phải điểm đáng sợ nhất của nó, điểm đáng sợ nhất của nó là có thể tạo ra vô số ảo giác có giả có thật công kích địch thủ đặc tính này của nó thật sự rất giống với Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận này.
- Vì vậy đã thu hút hai người Ni Trọng cùng với Đường Phong tìm tới ban đầu bọn họ vốn muốn trực tiếp giết chết ta đoạt đi Linh Nhãn luyện hóa vào trong Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận gia tăng uy lực cho nó nhưng sau đó bởi vì bọn họ phát hiện ra Linh Nhãn là vật cộng sinh với ta nếu ta chết rồi thì uy lực của nó cũng sẽ suy giảm theo không thể nào đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất đây là điều hai người không muốn thấy. Cho nên bọn họ đã lùi lại một bước không giết ta nữa mà bắt lấy tất cả tộc nhân của Tam Nhãn Linh Tộc giam giữ lại dùng bọn họ để uy hiếp ta buộc ta bước vào Thế giới Đại trận này dùng năng lực Linh Nhãn bản thân để gia tăng uy lực cho Đại trận đồng thời thay bọn họ bảo vệ Trận Nhãn không để ai đi qua, Ni Trọng cùng với Đường Phong nói chỉ cần ta thay mặt hai người bọn họ trấn áp nơi này đợi sau khi tất cả uy lực Thần thông của ta chuyển hết qua đại trận thì hắn sẽ thả ta ra đồng thời cho ta gặp lại Tộc nhân của mình!
Lệ Thanh Vi trầm giọng nói.
- Lệ đạo hữu ngươi tin tưởng những gì Ni Trọng cùng Đường Phong nói hay sao?
Thần Nam nghe xong nhíu mày một chút rồi nói.
- Ai! Ngoài cách đó ra ta còn có thể làm gì nữa!!
Lệ Thanh Vi thở dài một tiếng nói.
Nếu khi nãy nàng còn cố gắng kìm nén sự bi thương của bản thân thì bây giờ bầu không khí đau buồn u uất đó lại không thể che dấu được nữa mà giống như nước lũ bùng phát ra bên ngoài khiến cho thiên địa đều bị nhuộm một màu sắc bi thương vô cùng.
Cũng khó trách Lệ Thanh Vi lại bi thương như vậy nàng thân là một cường giả Thiên Cấp hậu kỳ hiếm thấy trong Lục Giới nhưng lại không thể bảo vệ được Tộc nhân của mình mà chỉ có thể tin vào lời hứa của kẻ địch trong thiên hạ thử hỏi còn có chuyện gì đáng buồn hơn nữa chứ?
Đối diện với việc đó Thần Nam nhất thời cũng không biết nói thế nào chỉ có thể lựa chọn trầm mặc lại.
- Thanh Vi nàng không cần bi thương như vậy thật ra ngoài cách ở lại đây chờ đợi trong vô vọng ra nàng vẫn còn một lựa chọn nữa có thể nhanh chóng cứu Tộc nhân của nàng ra nàng có muốn nghe không?
Sau một lát đột nhiên Mộc Thanh lại nhìn Lệ Thanh Vi kêu lên một tiếng.
- Mộc đại ca ngươi có cách gì mau nói cho ta biết đi!
Lệ Thanh Vi nghe vậy gấp gáp hỏi.
- Được!
Mộc Thanh nhanh chóng đem lai lịch thật sự của Thần Nam cùng với chuyện tại sao bản thân cùng với chuyện tại sao hai người lại xông vào Đệ Ngũ Giới nói cho Lệ Thanh Vi nghe.
- Tê! Mộc đại ca ý của ngươi là muốn ta dốc toàn lực trợ giúp cho vị Thần.... à không phải nói là Độc Cô công tử này hoàn thành mục đích của hắn sau đó hắn sẽ toàn lực cứu tộc nhân của mình?
Sau khi nghe xong Lệ Thanh Vi lập tức đoán ra mục đích của Mộc Thanh hít sâu một hơi khí lạnh nói.
- Đúng vậy! Thanh Vi có lẽ không cần ta phải nói ngươi cũng biết thực lực của Độc Cô công tử lợi hại thế nào rồi chỉ cần hắn chịu ra tay Tộc nhân của nàng nhất định có thể bình an trở về!
Mộc Thanh gật đầu nói.
Lệ Thanh Vi nghe vậy im lặng không nói tiếng nào chỉ nhíu chặt mày lại giống như đang đấu tranh tư tưởng vậy.
Thật lòng mà nói nếu người đưa ra đề nghị này với Lệ Thanh Vi là một người khác thì bất kể người đó là ai nàng cũng sẽ không chút do dự từ chối bởi vì nàng thân là Tộc trưởng của một tộc không thể tùy tiện đem an nguy của Bộ tộc mình đặt vào tay của một người ngoài được cho dù người đó có là Nghịch Thiên Cấp cường giả trong truyền thuyết cũng không được!
Nhưng Mộc Thanh thì lại khác đúng như những lời Thần Nam đã nói vừa rồi mối quan hệ giữa ông ta cùng với Lệ Thanh Vi không chỉ đơn giản là bằng hữu mà bọn họ là người yêu của nhau.
Tuy còn chưa chính thức là vợ chồng nhưng mối quan hệ được bồi đắp qua vô số lần vào sinh ra tử cùng nhau của bọn họ có thể nói tuyệt đối thắm thiết hơn những đôi vợ chồng bình thường rất rất nhiều.
Tình yêu đó trong lòng của Lệ Thanh Vi thậm chí có thể so sánh với sức nặng của cả một Bộ tộc.
Qua việc khi mới phát hiện Mộc Thanh cùng với Thần Nam tiến vào bên trong Tử Thành tìm kiếm trận nhãn của Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận, Lệ Thanh Vi không làm theo lệnh của Ni Trọng cùng với Đường Phong ra tay giết chết hai người mà lại muốn thả cho bọn họ rời đi đã có thể chứng minh được điều đó.
Cho nên đối diện với ý kiến của Mộc Thanh đưa ra nàng ta không thể không cẩn thận suy nghĩ.
- Độc Cô đạo hữu ngươi có dám hứa nhất định có thể cứu được Tam Nhãn Linh Tộc của ta trở về hay không?
Qua đi một lúc lâu đột nhiên Lệ Thanh Vi lại nhìn Thần Nam hỏi.
- Đương nhiên! Ta có thể lấy danh dự của mình ra để phát lời thề Tâm Ma nhất định sẽ toàn lực cứu Tam Nhãn Linh Tộc của Lệ đạo hữu ra nếu không làm được ta sẽ bị Tâm Ma phản phệ cả đời không thể khôi phục thực lực kiếp trước!
Thần Nam đưa một tay của mình lên lộ ra vẻ trịnh trọng nói.
Tuy diễn biến này có một chút vượt ra khỏi dự tính ban đầu của Thần Nam nhưng nếu trước đã hứa sẽ giúp cho Mộc Thanh cứu toàn bộ Mộc Thạch Tộc cùng với Thế Giới Chi Thụ thì bây giờ có nhận trách nhiệm cứu thêm một cái Tam Nhãn Linh Tộc cũng không thành vấn đề.
Dù sao thì lấy thực lực của hắn cũng không phải là không làm được những chuyện này như vậy thì có gì phải từ chối chứ?
- Được như vậy thì thiếp thân xin giao hết tính mạng của Tam Nhãn Linh Tộc vào trong tay đạo hữu rồi!
Lệ Thanh Vi thấy vậy trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Ầm!
Tiếp theo nàng bỗng nhiên vung tay đánh mạnh lên trán mình một cái.
- Vút!
Trong chớp mắt một đạo ngân quang lập tức từ trong Linh Nhãn của nàng bay ra.
Hai người Thần Nam cùng Mộc Thanh đưa mắt nhìn theo thì chỉ thấy khi ngân quang tan hết một cái Pháp bảo nhỏ có hình dáng giống như cái la bàn hiện ra giữa không trung.
- Mộc đại ca, Độc Cô đạo hữu vật này chính là Trận Nhãn của Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận hai người muốn tìm chỉ cần phá hủy nó thì Đại trận này cũng sẽ tan vỡ theo!
Lệ Thanh Vi trầm giọng lên tiếng nói.
- Được!
Thần Nam nghe vậy gật đầu một cái sau đó không chút do dự phát ra một chưởng về phía Trận Bàn.
- Ầm!
Trong một tiếng nổ giòn giã Trận Bàn đã bị nghiền nát thành ngàn vạn mảnh nhỏ rơi xuống khắp nơi.
- Phụt!
Lệ Thanh Vi đột nhiên há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
- Thanh Vi nàng làm sao vậy! Đừng làm ta sợ!
Mộc Thanh thấy vậy vội vàng chạy đến đỡ lấy nàng ta.
- Mộc đại ca muội không sao chỉ là bởi vì ta đã dùng Bổn nguyên trong Linh Nhãn của mình nuôi dưỡng cái Trận Bàn đó nhiều năm cho nên hiện tại khi nó bị phá hủy thì gặp chút cắn trả thôi. Chỉ cần nghỉ ngơi một lúc thì sẽ không sao rồi. Bây giờ việc quan trọng của chúng ta là phải ra khỏi Thế giới Đại trận này trước nơi này sắp sụp đổ rồi!! "
Lệ Thanh Vi từ vào trong lòng của Mộc Thanh lấy từ trong không gian giới chỉ của mình ra một viên đan dược cắn răng nuốt xuống sau đó nói.
- Được!
Thần Nam cùng Mộc Thanh nghe vậy gật đầu ba người hóa thành ba đạo hào quang bay đi.
.... .
Cùng lúc này bên trong Vu Thần Điện.
- A!
- A!
Lục Đức Quân Vương - Ni Trọng cùng Thất Tuyệt Quân Vương - Đường Phong cũng đã cảm nhận được Trận Bàn bị vỡ đau đớn hét lên một tiếng. Bọn họ thân là chủ nhân chính của Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận cho nên khi Thế giới Trận pháp bị phá vỡ bọn họ tất nhiên cũng phải chịu phản phệ nặng nhất không chỉ mỗi người phun ra một ngụm máu to sắc mặt cũng trở nên trắng bệt như tờ giấy.
- Lão Lục, Lão Thất tại sao hai đệ đột nhiên lại như vậy có phải Đại trận của hai đệ đã xảy ra vấn đề gì hay không?
Sở Tương Ngọc thấy vậy lên tiếng nói.
- Đúng vậy! Đại ca Đại Trận của bọn đệ đã bị phá vỡ!!
Ni Trọng gắng gượng lau vết máu trên miệng nhìn Sở Tương Ngọc nói.
- Hừ! Lão Lục, Lão Thất ta đã sớm nói với hai người tuyệt đối không được khinh thường cường giả do Đông Phương Trường Minh cùng Hắc Đế Tư phái đến rồi mà lại không chịu nghe, bây giờ thấy được hậu quả rồi chứ??
Tùng Tán Bố Đức ở bên cạnh nghe vậy không nhịn được lên tiếng.
- Lão Tam hiện tại không phải lúc bóc mẽ huynh đệ của mình bây giờ việc quan trọng chúng ta cần làm là phải làm sao giải quyết kẻ mới tới không để cho bọn chúng gây hại đến Phân thân của Thế Giới Chi Thụ như vậy sẽ phá hỏng kế hoạch của chúng ta!
Sở Tương Ngọc trầm giọng nói.
- Đại ca cần gì phải tính toán nữa huynh cứ để cho đệ cùng với Lão Lục cùng nhau đến đó bọn đệ nhất định phải chính tay giết chết kẻ địch rửa sạch mối sỉ nhục này!!
Đường Phong trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Đúng vậy Đại ca để hai người bọn đệ đi đi!!
Ni Trọng cũng gật đầu.
- Không được!
Nhưng hai người bọn họ vừa lên tiếng đã bị Sở Tương Ngọc trực tiếp phủ quyết.
Không phải Sở Tương Ngọc xem thường hai người huynh đệ của mình nhưng thực lực của Ni Trọng cùng với Đường Phong đến đâu hắn là người hiểu rõ nhất. Phương diện mạnh nhất của bọn họ là trận pháp nếu có trận pháp phối hợp bọn họ tuyệt đối có thể ổn áp phần lớn Thiên Cấp đỉnh phong bình thường!
Nhưng hiện tại trận pháp mạnh nhất của bọn họ là Lục Đức Thất Tuyệt Càn Khôn Đại Trận đã bị phá tan hai người cũng vì vậy mà bị phản phệ trọng thương thực lực sụt giảm một bậc nếu để cho bọn họ đi đối phó với kẻ địch còn chưa biết sâu cạn thế nào tuyệt đối là một hành động hết sức nguy hiểm.
← Ch. 259 | Ch. 261 → |