Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Mộ - Chương 199

Thần Mộ
Trọn bộ 285 chương
Chương 199: Điên phong đối trì
0.00
(0 votes)


Chương (1-285)

Siêu sale Shopee


Một cột ánh sáng thật lớn chiếu sáng cả toà Hoàng thành, sức mạnh của ánh sáng mặt trăng tưa hồ mở ra một viễn cổ kết giới thần bí nào đó. Dưới mặt đất truyền lên từng trận ba động càng lúc càng thêm kịch liệt, mặt đất cũng đã bắt đầu lay đông, trên cả khu vực đổ nát gạch ngói gỗ mục dều đã bị hất bay ra ngoài, khu vực Cổ Thư Khố đã biến thành một mảnh quang khiết.

Một hắc động lớn xuất hiện trong tầm mắt tất cả mọi người, đây thực ra chính là địa đạo do lão quái Sở Khai tạo ra, , chỉ là dưới đất truyền lại từng trận ba động, thế nhưng không phải là phát ra từ cái động khẩu tối đen kia.

Trên mặt dất cách đó không xa xuất hiện một khe nứt thật lớn mỗi một đường nứt chiều dài khoảng bốn năm thước hai bên chiều rộng khoảng nửa thước, luồng sang mang theo hoa văn chính là từ nơi đây phát ra, linh khí từ nơi đây không ngừng thoát ra phía ngoài, rồi bắt đầu chuyển động, cơn ba động nguyên là ở nơi đây.

Lão yêu quái trên không trung và Thần Nam dưới măt đất đồng thời nhíu mày, là sự ba động của dị bảo thế nhưng không phải xuất phát từ trong cổ mộ mà dường như có tại dộng đen kia.

Lúc này trên không trung đã tập trung tâp năng lượng tại quang trụ đạt tơi độ lớn nhất, năng lượng ba động thật lớn đã lan toả cả bốn phương tám hướng.

"Oanh" một tiếng vang lớn, quang trụ phá xuyên mặt đất mà ra, trên cả mặt đất lúc này tất cả mọi người đều nghe được một tiếng đổ vỡ, là một tiếng vang, thanh âm rất kỳ lạ, cũng rất quái dị, nhưng mọi người dều có một cảm giác, tựa hồ có cái gì đó bị cột ánh sáng đánh vỡ tan rồi

Không biết là ai đột nhiên hô lên một tiếng:

"Dưới đất có huyệt động, kết giới đã bị phá vỡ rồi, mau xông lên đoạt lấy thần bảo!"

Ba đạo nhân ảnh rất nhanh hướng tới chỗ quang trụ phóng tới, thân hình bay nhanh như thiểm điện, không nghi ngờ gì đó đều là tuyệt thế cao thủ. Đến quan chiến. xung quanh vốn rất nhiều tứ giai cao thủ, tựa hồ đều đã quyên lời cảnh cáo của Lão yêu quái, nghe thấy động tĩnh phía trước, nhớ lời nói của lão yêu quái, nhưng cũng có không ít người phóng về phía trước

Đám người tiến tới vòng quanh quang trụ, không dám có động đậy chút nào cho dến khi nguyệt hoa dần dần ảm đạm biến mất, đám người đó mới lập tức hướng tới cái hang động thật lớn đó xô đẩy, chen nhau mà tới.

Thấy rất nhiều người đã tiến vào địa quật, đám người đến xem phía mặt sau cũng có chút không thể nhẫn nhịn nữa rồi.

Thậm chí ba lão quái vật trên không trung cũng đã đều muốn có hành động. Bọn họ biết dị bảo nơi này dĩ nhiên có thể cùng Hậu Nghệ Cung là thần khí cùng đẳng cấp, hơn nữa căn cứ vào sự dao động thì dường như không bị phong ấn, nếu bị người khác thấy trước đoạt vào tay rồi, muốn đoạt lại thì lại phải hao phí không ít công lực.

Nhưng đúng vào lúc này, một mảng ánh sáng chói lòa, rực rỡ từ phía trong địa quật chiếu thẳng ra, phảng phất muốn xuyên qua thiên địa, chiếu rọi làm cả bầu trời đêm mà sáng như ban ngày.

Đám người vốn xông vào phía trong địa quật bị hất bay lên, vô số kẻ kêu lên thảm thiết gào khóc mưa máu tung tóe, cơ hồ tất cả mọi người đều bị biến thành máu thịt rơi trên mặt đất.

Sau khi thảm sự phát sinh, đám người vốn muốn xuất hành động ngu ngốc lập tức hết lại, mọi người vừa mới chếta thảm bao gồm cả tam đại tuyệt thế cao thủ, làm cho mọi người đều có cảm giác tim đập chân run.

"Oanh long long" (Bùm bùm, ầm ầm).

Mặt đât rung rung, cả khối hoàng cung cũng đều đong đưa, dao động.

Một cỗ quang chưởng thật lớn bay ra khỏi mặt đất hướng về phía hư không mênh mông, ba lão quái vật trên không cả kinh nhanh chóng lui về phía sau. Quang chưởng ban đầu lớn nhỏ cũng chỉ khoảng một trượng, cuối cùng càng lúc càng lớn sau cùng biến thành phương viên lớn nhỏ tới trăm ngàn trượng, không thấy kết thúc. Phảng phất muốn bao trùm cả thiên địa tựa như muốn đem bầu trời thâu tóm vào trong tay.

Tất cả mọi người đều kinh hãi đến há hốc miệng, đơn giản là không dám tin cảnh tượng trước mắt là sự thực.

Bàn tay khổng lồ đã tạo ra áp lực cực lớn, khiến cho khắp thiên địa đều phảng phất chấn động kịch liệt, ba động khủng bố khiến bầu trơi tại khắp đế đô đều ảnh hưởng, làm cho Bình Dương thành trở thành một vùng sáng rõ.

Thời gian trôi qua khoảng một tuần trà. Bàn tay ánh sáng to lớn càng ngày càng ảm đạm, càng ngày càng mơ hồ, bất quá quang chưởng ảm đạm kia còn từ từ biến to ra, cứ như thế qua nửa khắc thời gian thì tiêu tán vào không trung.

Bầu trời đêm lại khôi phục bình thường, nhưng lúc này không còn một ai dám tiến lên một bước. Tất cả đều sợ bị đánh cho biến thành một đám xương thịt lẫn lộn như đám người vừa xông lên.

Từ chiếc miệng rộng của địa quật phát ra dải ánh sáng luân chuyển, ánh sáng phát ra mạnh mẽ, bên trong dường như có vô số trân bảo vậy, ánh sáng của bảo vật phát lên tận trời cao.

Không biết là ai bất ngờ lên một tiếng:

"Các ngươi là một đám vô dụng, bất quá vừa rồi là dị bảo mới xuất thổ phát xuất ánh sáng của bản thể mà thôi, bây giờ đã không còn nguy hiểm vì sao không ai dám tới tranh đoạt đi?"

Đây là thanh âm mờ ảo hư vô từ Hoàng cung phiêu đãng vọng đến, làm không một ai có thể phán đoán âm thanh nguyên ở nơi nào, thật hiển nhiên là có tuyệt thế cao thủ tại đây dùng thủ pháp âm công thượng thừa truyền tới.

Vào lúc này những tứ giai cao thủ đều không dám lặp lại hành động lúc trước, tuyệt không người dám tuỳ tiện tiến tới, mà vài ngũ giai cao thủ cũng tỉnh táo đứng lại một bên không chịu tiến lên trước.

Đúng vào lúc này, một tiếng cười dài từ hoàng cung xa xa truyền tới, sóng âm như sấm sét cuồn cuộn quấn tới

"Ha ha....... đã không ai dám đi xuống, thì để cho ta đánh trận đầu!"

"A di đà phật, Hỗn Thiên Đại Ma Vương ngươi thật sự chấp mê bất ngộ a!"

"Lão đầu trọc, ít nói bậy, ngươi đã theo ta vài ngày rồi, cứ như là năm trăm con ruồi vây quanh tại bên tai của ta, cứ thế vo ve, thật sư làm phiền ta quá đáng!"

Một thân ảnh cao lớn nhanh như thiểm điện vọt tới gần Cổ Thư Khố, một lão hoà thượng râu bạc lông mi trắng chặt chẽ đi kèm sát phía sau hắn.

Hỗn Thiên Đại Ma Vương vẫn âm thầm ẩn nấp tại Hoàng cung, cho đến lúc này thấy không ai dám mạo hiểm, hắn là người đầu tiên tiến lại tiến vào địa quật. Hắn không chút do dự thả người rơi vào.

Bạch Mi lão hòa thượng trường mi hơi rung, niệm xong một câu

"A di đà phật." rồi cũng thả người rơi xuống theo phía sau.

Phía trong địa quật ánh sáng như sương mù mạnh mẽ xoay chuyển, hai người nhảy vào ước trừng khoảng một tuần trà, cũng không có dị biến gì phát sinh. Cho đến lúc này mọi người đều xác định nguy hiểm đã qua đi.

"Xoát Xoát Xoát..."

Bóng ngươi chớp động, gần mười nhân ảnh nhanh như thiểm điện trùng tiến tới địa quật, nhờ thân pháp nhanh như tia chớpcos thể thấy được bọn họ đều là ngũ giai tuyệt thế cao thủ.

Phía xa xa, đám tứ giai cao thủ đã chuẩn bị hành động, nhưng đúng lúc này trên không trung phát ra tiếng của lão yêu quái.

"Lão phu đã nói, tứ giai cao thủ nếu dám vượt qua lôi trì một bước, thì giết không tha!"

Lời nói như sấm sét dội vào tai các tứ giai cao thủ, khiến bọn họ thân hình bị một phen chấn động, tuyệt không một ai dám di động một bước. Lục giai cao thủ đã cảnh cáo thì không ai dám không nghe!

Lão yêu quái sở dĩ làm như vậy vì sợ phần đông cao thủ đồng loạt cùng tiến xuống địa quật phát sinh hỗn chiến thì có khả năng làm bên trong phát động cấm chế lợi hại đang tồn tại.

Lúc này trừ nhóm ba người phương Đông tu đạo và hai ma đạo sĩ của phương Tây cùng hai gã thánh long kỵ sĩ là ở ngoài còn lại cơ hồ tất cả ngũ giai cao thủ đều đã vì tư lợị mà trùng tiến địa quật, lúc trước bọn họ từng vì sợ ba lục giai cao thủ vô địch trên không trung mà lùi bước nhưng giờ phút này đối mặt với sự hấp dẫn thật lớn của dị bảo ngay gần trước mắt, bọn họ lại khó có thể nhẫn nại cuối cùng nhịn không được đều vọt đi xuống

Trên không trung ba lão quái vật nhìn nhau đề phòng, ba người đồng thời hướng địa quật phóng đi nhưng khi vừa tới mặt đất thì ba người đồng thời đều dừng thân hình lại, bọn họ ngưng thần nhìn lẫn nhau, ai cũng nghi kỵ đối phương, đều sợ đối phương đột nhiên gây khó dễ cho mình. Có thể dự tưởng nều ba người tiến xuống địa quật động thủ có lẽ sẽ làm Hoàng cung Sở quốc bi lật tung lên.

Nhưng mà lúc này thì từ phía chân trời hướng Tây đột nhiên xuất hiện ba đạo quang ảnh, một âm thanh già nua cười to nói:

"Ha ha.... đến sớm không bằng đến đúng lúc, chúng ta tới đúng lúc thật!".

Trong ba bóng người đó là hai nam một nữ, chính là ba người còn sống trong truyền thuyết ở Tây phương, lão già là Quỳnh Ân Tư, trung niên nhân đúng là Tạp Mâu Lạp, nữ nhân trẻ tuổi còn lại là Ngải Mĩ Ti. Ba người tốc độ nhanh như thiểm điện từ trên trời cao gây xuống một cỗ ba động khủng bố mênh mông, xoát xoát xoát ba tiếng vang lên, ba người đã hạ xuông bên cạnh địa quật

. Lão yêu quái cùng ba lão quái vật dều xuất vẻ mặt kinh dị biến sắc, lực lượng ba động thật sự kinh khủng. Bọn họ ngàn vạn lần không nghĩ tại đây sẽ gặp tới ba Tây phương tu luyện giả vô địch.

Lão quái vật nhìn thẳng ba người, trong đôi mắt bộc phát ra đạo quang mang xanh biếc gần hai trượng chiều dài giống như hai đạo cự hỏa. Chu lão quái và Lí lão quái tựa hồ cũng cảm giác được một tia dị thường, hai người cũng đều khởi vận thần công, tựa hồ thực chất hoá nhãn quang thẳng tời ba người bên cạnh địa quật

. Bên cạnh địa quật, Tây phương tam nhân dường như không có nghĩ đến nơi đây sẽ có nhân vật cường tuyệt như thế, bọn họ cảm nhận được hơi thở đáng sợ (chắc ko bao giờ đánh răng quá) bức tới từ ba lão quái vật. Ngải Mĩ Tinh cả kinh nói:

"Không thể tưởng được có cao thủ Đông phương tu vi cao thâm đến vậy!"

Bọn họ ba người đều cẩn thận nhìn vào phían Lão yêu quái ba người.

Quỳnh Ân Tư vẻ mặt ngưng trọng, nói:

"Vĩnh viễn không được coi thường Đông phương cao thủ, ngàn vạn lần không thể quyên mấy ngàn năm trước đây, tu luyện giả đại quyết chiến thì Đông phương tu luyện giả kia từng làm cả những cường giả ở tiên thần giới đều cảm thấy sợ hãi. Những người này coi bộ cũng như thế, không chịu rời đi.".

Tạp Mâu Lạp nói:

"May mà bọn họ còn chưa có đột phá tới cảnh giới tiến được vào tiên đạo chi thuật. Bất quá với trạng thái của chúng ta lúc này đối phó bọn họ sẽ gặp rất nhiều phiền toái a!".

Lão yêu quái cùng ba lão quái vật sắc mặt có chút khó coi, bọn họ đã phát hiện ba người Tây phương trước mắt chính là khôi lỗi nhân (@ người rối, giống như trong ttb), bị người khác chiếm cứ thân thể, thao túng nguyên thần của bọn họ.

Ba lão quái vật phân ra ba phương hướng, nhằm đến đối phương hơp lực, ba người liên thủ chậm rãi hướng về phía trước thôi chưởng. Lão yêu quái song chưởng phía trước xuất hiện một mảng lục quang chói mắt, Lí lão quái trước song chưởng là một mảng tử quang sáng như ngọc, Chu lão quái song chưởng cũng là một vùng bạch quang rất chói mắt.

Tam sắc hoa văn ánh sáng rực rỡ lóa mắt, giống như quang đao đã thật chất hóa hướng tới Tây phương ba người gây áp lực. Cuối cùng tam sắc quang thải dần dần hợp lại một chỗ, đem ba người vây khốn vào bên trong.

Lực lượng kinh khủng của Lục giai cao thủ rộng lớn như biển cả mênh mông, bị ba lão quái vật dồn ép vào một mảnh không gian nhỏ hẹp, hướng tới tây phương tam nhân mà thẳng tiến..

Ba người cùng biến sắc mặt, đồng loạt rung động thân thể, một mảnh khí tức thánh khiết an lành, từ trên người bọn họ rất nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, đem ba người bao vây vào trong. Quang mang thánh khiết dần dần tiến tới ba lão yêu quái rất mạnh mẽ, ba người bắt đầu thực chất hóa ra ánh sáng tam sắc.

Nhưng đúng vào lúc này, một khí tức tà dị, như nuốt cả trời đất, từ phía chân trời phương Đông xa xôi rất nhanh hướng tới.

Ánh sáng thanh sắc to lớn như bao trùm tất cả, trực tiếp hướng về ba người phương Tây hướng đên.

Bị bao vây ở cửa địa quật ba người nhất thời biến sắc, Ngải Mĩ Tinh cả kinh kêu lên:

"Côn Lôn Yêu Tộc!"


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-285)