Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Động Cửu Thiên - Chương 0906

Kiếm Động Cửu Thiên
Trọn bộ 1149 chương
Chương 0906: Tái chiến Tây Môn Sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1149)

Siêu sale Shopee


- Không Tây Môn Sơn hét lớn, tay đỡ Tây Môn Động, cũng hóa chưởng thành đao, chém xuống bả vai Tây Môn Động.

Nhưng tay hắn vừa đụng tới Tây Môn Động, đối phương lại giống như thủy tinh đã sớm vỡ nát, ầm ầm nổ tung, biến thành mảnh vụn đầy đất.

Mọi người thế mới biết, thực ra sau khi Tây Môn Động với Chu Hằng đụng nhau một cái thực ra đã bị vỡ nát, chỉ là không nhận được ngoại lực tấn công còn có thể miễn cưỡng bảo trì đầy đủ, theo Chu Hằng thu quyền, một chút xíu lực lượng đủ cho Tây Môn Động bắt đầu rồi vỡ vụn.

Sau khi phản ứng, mọi người đều hít ngược một hơi lãnh khí!

Chu Hằng một quyền đánh chết Tây Môn Động, trực tiếp hình thần câu diệt! Thật là đáng sợ a!

Một quyền này, Chu Hằng vận dụng kim phù văn trong Ngũ Hành Phù Văn, với kim chi duệ sát khí phối hợp lực lượng cao tới Tinh Thần Hoàng, một kích nổ nát toàn bộ thân thể, thần hồn Tinh Thần Vương hoàn toàn không thành vấn đề.

- Chu Hằng, ta muốn mạng của ngươi! Tây Môn Sơn nứt vành mắt, hắn biết chính mình hại chết đệ đệ, nhưng đầu sỏ gây nên lại là Chu Hằng, hắn và đệ đệ tình cảm vô cùng thâm hậu, lúc này vừa giận vừa hận lại hối, trong lòng chỉ còn lại có một cái ý niệm, chính là giết Chu Hằng báo thù cho đệ đệ!

Về phần mình có thể nhận được học phủ trách phạt hay không, đây là sự tình từ nay về sau, hắn căn bản không rảnh rỗi suy nghĩ.

- Tây Môn Sơn, ngươi nghĩ rằng ta sợ ngươi? Chu Hằng gào to một tiếng, lúc này hắn không giữ lại, triển khai Tiêu Diêu Bộ, tay phải hắn rung lên, hắc kiếm đã xuất hiện ở trong tay hắn.

Oanh!

Một đạo ngọn lửa bùng lên, Xích Diễm Kiếm Pháp đã triển khai, Hỏa Long loạn vũ đầy trời.

- Chết! Trong ánh mắt Tây Môn Sơn sôi trào sát khí, hai tay vung lên trấn ép Chu Hằng. Hắn chính là Tinh Thần Đế 4000 tinh, ở lực lượng tuyệt đối nghiền ép Chu Hằng, dù chỉ là lực lượng thuần túy có thể đánh chết Chu Hằng!

Đây là phương thức chiến đấu trực tiếp nhất, nhanh chóng nhất, Tây Môn Sơn không muốn để cho học phủ có cơ hội trở ngại chiến đấu.

Ông!

Đối mặt với một cái Tinh Thần Đế, Chu Hằng cũng không dám giữ lại cái gì. Ánh mắt sáng bừng, tử diễm đã phát động, khí thế kinh khủng lập tức oanh kích hướng về đối phương.

Mặc dù Tây Môn Sơn là thiên tài, học phủ bồi dưỡng trọng điểm, nhưng đáng tiếc hắn cũng không phải Vương giả trong võ!

Độ Dương Tinh có lẽ có Vương giả trong võ. Nhưng tuyệt đối không thể có thể xuất hiện ở Đại Nguyên Học Phủ, càng không thể nào là hắn Tây Môn Sơn!

Dù là Vương giả trong võ, nếu cao hơn so với Chu Hằng một cái tiểu cảnh giới mới có thể chậm lại ảnh hưởng, Tây Môn Sơn làm sao có thể miễn dịch?Ân? Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, linh lực đột nhiên cuồng tiết, chiến lực giảm mạnh.

Thình thịch!

Quả đấm của hắn đánh vào hắc kiếm. Lực lượng cuồng bạo cuốn qua, thình thịch thình thịch thình thịch, viên gạch Sa Nộ Trường lập tức bay trên trời, bùn đất dầy đặc, phong tỏa tầm mắt mọi người.

Khi ánh mắt của mọi người có thể nhìn thấy tình cảnh trong sân một lần nữa, chỉ thấy Chu Hằng đã bị đánh bay mười mấy trượng, sắc mặt có chút trắng bệch. Lần này cũng không phải hoá trang, khóe miệng cũng có vết máu.

Mà Tây Môn Sơn đâu? Hắn đứng tại chỗ không động, hiển nhiên ở một kích vừa rồi hắn chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối, nhưng người mắt sắc lập tức phát hiện, quyền của hắn hiện ra một vết máu, máu tươi nhỏ giọt xuống đất không ngừng.

Tây Môn Sơn không ngờ cũng bị Chu Hằng đánh bị thương!

Mặc dù chỉ là 1 vết thương da thịt, nhưng bị thương chính là bị thương!

Hắn là Tinh Thần Đế a, Tinh Thần Đế muốn trấn áp Tinh Thần Vương không phải chỉ cần vừa động ý niệm trong đầu sao? Dù Chu Hằng có được một viên đại tinh, có thể đưa về nhóm Tinh Thần Hoàng, nhưng Tinh Thần Đế đối với Tinh Thần Hoàng vẫn là nghiền ép tuyệt đối.

Chu Hằng không chết ở dưới một kích đối phương, thậm chí ngay cả trọng thương cũng không có. Đây đã là chuyện kỳ quặc quái gở. Nhưng hắn còn có thể lưu lại một vết kiếm trên người của Tây Môn Sơn, vậy thật làm cho mọi người đều không thể tưởng tượng.

- Các vị, lão phu nói không sai chứ, tiểu tử này yêu nghiệt quá lợi hại! Một cái góc khán đài, mười mấy Thiên Hà Vương đang sắp xếp mà ngồi. Từ lúc Tây Môn Sơn phát động công kích, đã có người muốn ra mặt ngăn cản, lại bị một người ngăn trở.

Quả nhiên, Chu Hằng chẳng những đỡ được một kích Tây Môn Sơn phẫn nộ, thậm chí còn làm ra phản kích hữu hiệu!

Những cao tầng học phủ đều ngây ngô, thực ra hiện tại thực lực Chu Hằng còn không được ở trong mắt bọn họ, bọn họ chấn kinh là tiềm lực Chu Hằng phát triển tương lai!

Tinh Thần Vương đã lợi hại như vậy, có được so sánh lực lượng Tinh Thần Hoàng, thậm chí có thể đối địch Tinh Thần Đế, đợi cho tiểu tử này phá vỡ mà vào Thiên Hà Vương, đó không phải có hi vọng đi tranh bảo toạ đệ nhất cường giả Độ Dương Tinh sao?

- Tuyệt đối không thể để cho hắn có chuyện!.

- Tuy nhiên Tinh Thần Đế hiển nhiên không phải hắn có khả năng chiến thắng, nhưng có thể cho hắn luyện tập!.

- Trước không nên ngăn cản chiến đấu, mượn tay Tây Môn Sơn hảo hảo mài giũa tiểu tử này một chút, cũng giảm bớt nhuệ khí, miễn cho quá mức tâm cao khí ngạo, cuối cùng chính hắn hại chết!.

Chúng đại lão thống nhất ý kiến rất nhanh, quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu Chu Hằng không gặp được cửa ải sinh tử khó khăn tuyệt không ra tay ngăn cản.

Nhưng mọi người đều không kinh ngạc như Tây Môn Sơn, hắn mới là người trong 1 kiếm của Chu Hằng, nguyên tưởng rằng một vết thương da thịt căn bản không có cái gì, nhưng hắn phát hiện linh lực bản thân chẳng những không thể khép lại miệng vết thương, thậm chí muốn cho máu tươi đình chỉ tràn đầy đều không làm được!

Miệng vết thương kia, có sát khí đáng sợ, phá hư linh lực hắn trong nháy mắt!

Trách không được tiểu tử này sử dụng một thanh đoạn nhận, đó là bảo vật, bảo vật tuyệt đối!

Mất một ít máu cũng sẽ không chết người!

Tây Môn Sơn bị thù giết đệ lấp đầy tâm linh, sắc mặt hắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Chu Hằng, vì cái gì đến bây giờ đại lão học phủ còn không ra mặt ngăn cản? Hắn không quan tâm, hắn muốn giết Chu Hằng, nhất định!

Chu Hằng đùa bỡn xoay kiếm, tuy rằng Xích Diễm Kiếm Pháp chỉ có 1 thức, nhưng một thức này đã cũng đủ đáng sợ. Hắn tươi cười, nói: - Xin Tây Môn sư huynh chỉ giáo! Vân đạm phong khinh, dường như ngay cả Tinh Thần Đế cũng không đặt ở trong mắt của hắn.

Tây Môn Sơn không lập tức ra tay, ngược lại đứng trang nghiêm không nhúc nhích, nhưng trong cơ thể lại một trận loạn hưởng bùm bùm, toàn thân có lông đen chui ra, hình thể bành trướng kịch liệt, thình thịch, quần áo hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, hóa thân thành một đầu cự viên lớn chừng mười trượng.

Thực lực yêu thú ở trình độ tương đương mạnh hơn, cái đầu càng lớn, chiến lực càng mạnh!

Tây Môn Sơn hóa thân cự viên lớn gấp mấy lần so với Tây Môn Động, nhưng thực lực tuyệt không chỉ lớn vài lần, ít nhất vạn lần!

Hắn đỏ thẫm hai mắt, khóe miệng mở ra, hiện ra hai răng nanh dài, mỗi một chiếc đều dài chừng 1 xích, hoàn toàn có thể trở thành lợi khí cấp bậc Tinh Thần Đế, dưới một cắn trực tiếp đâm thủng thân thể Tinh Thần Đế!

- Ai, dạng súc sinh ngươi còn muốn theo đuổi ngọc Hoa sư tỷ? Cũng không soi gương, nhìn lại xem mình! Chu Hằng châm dầu vào lửa.

- Aaa Tây Môn Sơn giận dữ, hét lớn một tiếng đối với Chu Hằng, tiếng gầm tạo thành một đạo sóng xung kích, đi qua lôi đài bị nghiền ra một vết sâu rộng chừng 1 trượng.

- Ngươi rống vô dụng, bộ dạng xấu như vậy nên ở trong ổ, chạy ra tỏ vẻ xấu xí làm gì! Thân hình Chu Hằng thoắt một cái, lách qua đạo sóng xung kích này.

Khanh khách cách, trên khán đài Khương Tử Sương cười đến vui vẻ, sau đó kéo góc áo Dương Ngọc Hoa

- Mẫu thân, ngươi không phải thích cái tinh tinh xấu xí kia, Điềm Điềm ghét hắn!.

Dương Ngọc Hoa lộ ra một chút nụ cười ôn nhu, sờ sờ đầu tiểu nha đầu, thấp giọng nói: - Yên tâm, mẫu thân sẽ không thích bất luận kẻ nào, tâm mẫu thân đã sớm đóng lại!.

Khương Tử Sương cái hiểu cái không, có chút yên lòng, lại có chút mờ mịt.

Ở dưới, Tây Môn Sơn đã hoàn toàn thôi phát huyết mạch lực, ong ong ong, hơn bốn ngàn viên tinh tú hiện lên, với 9 làm cơ sở đếm, tạo thành từng cái tinh hệ, hô ứng lẫn nhau, truyền khắp tinh lực đáng sợ.

Nói như vậy, hình thành 3000 viên tinh tú có tư cách tấn công Thiên Hà Cảnh, nhưng Thiên Hà Cảnh há dễ đột phá? Thiên Huyền Linh Tinh là trân quý bực nào!

Hắn vươn hai móng, keng, 10 cái móng vuốt từ xương ngón tay xuyên ra ngoài, chớp động sáng bóng màu vàng đỏ.

Trong truyền thuyết, cự viên viễn cổ hẳn là một đầu thần thú có được da lông màu vàng, thần uy tuyệt võ, cũng không phải hiện tại bộ dáng đầu khỉ vượn này màu đen. Đây là bởi vì huyết mạch Tây Môn Sơn không tinh khiết, nhưng hắn có thể luyện hóa hai móng thành màu vàng, lại đủ để chứng minh hắn bất phàm.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Hắn đi nhanh hướng về Chu Hằng, giống như một đầu cự thú, mỗi một bước hạ xuống đều chấn lôi đài nặng nề run rẩy một chút.

- Chết! Hắn quát một tiếng, tay phải vung lên, tạo nên một đạo ánh sáng màu vàng hướng về Chu Hằng.

Hắn có đầy đủ nắm chắc, chỉ cần bị hắn quét qua, thân thể Chu Hằng bị chém thành 6 đoạn trong nháy mắt!

Choang!

Chu Hằng vung kiếm đón, hắc kiếm không thể phá vỡ, 2 bên đụng vào nhau, tia lửa bắn ra bốn phía.

Sau khi biến thân, lực lượng Tây Môn Sơn vô cùng lớn, Chu Hằng dù tính lấy khí thế suy yếu linh lực đối phương lưu chuyển, nhưng vẫn không có tư cách liều mạng, hai chân trượt trên mặt đất, kéo ra 1 đạo vết sâu trên nền lôi đài, thân hình lui mau.

Tây Môn Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, song chưởng chém liên tục, từng đạo ánh sáng vàng chớp động, hắn điên cuồng tấn công hướng về Chu Hằng.

Leng keng leng keng!

Chu Hằng không ngừng chống đỡ, hắc kiếm cứng rắn đủ để đỡ đối phương cuồng oanh loạn tạc, nhưng lực lượng Tinh Thần Đế cuối cùng quá mức cường đại, chấn hắn hộc máu không ngừng.

Nhưng mọi người đều chấn kinh nói không ra lời, hắn thật sự là Tinh Thần Vương sao?

Tinh Thần Vương 3 tinh miễn cưỡng ngăn cản Tinh Thần Đế 4000 tinh, quả thực chính là thần thoại hoang đường làm cho người ta không cách nào tin nổi.

- Chết! Chết! Chết! Tây Môn Sơn chỉ còn lại có một cái ý niệm giết chết Chu Hằng, song chưởng không ngừng chém ra, hắn cũng không tin Chu Hằng có thể luôn luôn đánh cùng hắn! Lực lượng chênh lệch là nhược điểm lớn nhất của Chu Hằng.

- Gâu! Đúng lúc này, Tiểu Hỏa chui lên lôi đài.

Nó cũng mặc kệ có công bình hay không, có người ra tay hướng Chu Hằng, đó chính là địch nhân của nó! Tâm linh nó đơn thuần, đâu nghĩ nhiều như vậy, lập tức lay động thân hình, thân hình bành trướng mạnh.

Mười trượng!

Đồng dạng là mười trượng!

Hình thể yêu thú quyết định thực lực, vì cái gì Tiểu Hỏa rõ ràng chỉ là Tinh Thần Vương, lại to bằng Tây Môn Sơn? Đó là bởi vì nó là thần thú chân chánh, tính trưởng thành vượt qua xa Tây Môn Sơn chỉ là ngụy sản phẩm dính một chút chữ thần thú.

Tiểu Hỏa mở ra miệng khổng lồ, cắn bắp đùi Tây Môn Sơn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1149)