← Ch.1490 | Ch.1492 → |
Vậy cũng là thanh lý môn hộ!
- Kim Cương chấn!
Nhạc Thiên Kiếm quát lên một tiếng lớn, một chưởng chém ra, lập tức hóa thành bạch ngân, hướng về Lâm Lạc đập đi qua. Hắn cũng biết bằng vào những Âm Thi này là không thể nào giết được Lâm Lạc, chỉ là muốn chúng nó phát ra tác dụng kiềm chế Lâm Lạc.
Hắn mới thật sự là sát thủ!
XÍU... UU!, hắn một chưởng đập đến, trong đó thình lình có gần ba mươi đạo Kim hệ pháp tắc chi lực lưu chuyển, mỗi một đạo đều là cấp bậc Thần Vương, đối với Lâm Lạc oanh đi qua.
Đây quả thật là vô cùng cường đại, quả thực có thể xưng là đệ nhất nhân trong Ngũ Tinh Thần Vương!
Lâm Lạc không có biểu lộ, một quyền oanh ra!
Bành!
Thân hình Nhạc Thiên Kiếm chấn động, một ngụm máu tươi lập tức cuồng bắn, cửu thải sáng bóng mơ hồ có thể thấy được. Sắc mặt hắn lập tức trở nên tái nhợt, cúi đầu xem xét, ngực đã thình lình nhiều hơn một miệng vết thương!
Lâm Lạc đã không chỉ một lần bái kiến cửu thải thần huyết, đây là hậu duệ trực hệ Thần Hoàng mới có. Nhưng so sánh với Tinh Không Lưu, cửu thải chi sắc của Nhạc Thiên Kiếm ảm đạm hơn quá nhiều.
Hiển nhiên càng ảm đạm, chất lượng càng không tốt, ít nhất không phải là chất lượng cao.
- Như thế nào sẽ...
Nhạc Thiên Kiếm che miệng vết thương, trong ánh mắt toát ra ánh mắt không cách nào tin, hắn biết rõ Lâm Lạc yêu nghiệt, nhưng chỉ là mấy ngàn năm thời gian đi qua lại để cho chiến lực giữa hai người xuất hiện cách xa đối lập như thế?
Lâm Lạc bình thân tay phải, hắn không có hứng thú cùng đối phương nói nhảm, hắn là chủ nhân Tử đỉnh, Tử đỉnh giao phó đi ra ngoài pháp tắc hắn có nghĩa vụ thu trở lại, đặc biệt là thời điểm những pháp tắc này chỉ dùng để làm ác.
- Ngang!
Nhạc Thiên Kiếm nhìn trời nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể chấn động, ba ba ba, kiện áo lam trên người hắn lập tức hóa thành mảnh vụn mạn thiên phi vũ, mà hắn cũng biến thành một đầu hung thú như thằn lằn xích kim sắc.
Ngư Thiềm, bản thể người Nhạc Gia!
Nghiêm khắc mà nói, yêu tu chỉ có thể coi là sinh vật nửa hung thú, có linh trí, ở trên khí lực liền không kịp nổi hung thú, bởi vậy chỉ có thể xưng là yêu mà không phải thú. Nhưng không thể phủ nhận, khi yêu tu hóa thành bản thể, chiến lực của hắn cũng nhảy lên một cấp độ.
Nhạc Thiên Kiếm biến thành Ngư Thiềm, chiều cao mười trượng, chiều dài thì vượt qua trăm trượng, cái đuôi to càng là dài hơn cả thân thể! Toàn thân vàng ròng, không vảy, tuy như xà như bò cạp, lại cho người một loại cảm giác vô cùng tôn quý.
- Chết!
Nhạc Thiên Kiếm nhổ ra một chữ lạnh như băng, vung lên một màng trảo cực lớn hướng về Lâm Lạc đập đi qua.
Ông! Ông! Ông!
Từng đạo khe hở màu vàng ở trên tay hắn hiện động, gần ba mươi đạo Thần Vương pháp tắc bắt đầu khởi động, đây là lực lượng cực kỳ đáng sợ, so với trước muốn đáng sợ gấp 10 lần!
Mà vào lúc đó, những Âm Thi kia cũng nhao nhao nhào đầu về phía trước, tuy bọn hắn không thể đối với Lâm Lạc tạo thành uy hiếp trí mạng gì, nhưng có thể phân tán lực chú ý của Lâm Lạc, còn có thể ở lúc tối hậu ngăn cản đao cho Nhạc Thiên Kiếm.
Lâm Lạc cũng không muốn ở trên người loại tiểu nhân vật này lãng phí bổn nguyên pháp tắc, dù sao lấy thân thể của hắn hiện cũng tối đa thừa nhận bảy tám lần bổn nguyên pháp tắc trùng kích, có thể tận lực không cần, cho dù là trong phạm vi hắn có thể thừa nhận, cũng y nguyên sẽ đối với hắn tạo thành ảnh hưởng tương đối.
Bảy đạo pháp tắc chi lực cùng chuyển, Lâm Lạc thét dài một tiếng, động thân đập ra, thân hình lập tức hóa thành lỗ đen, hướng về Nhạc Thiên Kiếm nghênh đón.
Bành! Oanh! Loảng xoảng!
Lâm Lạc như là một đầu quái thú không thể ngăn cản, xông vào ở bên trong bầy Âm Thi, chỗ thân hình qua, tất cả Âm Thi thân thể khổng lồ kia đều bị hắn đánh bay, như là rơm rạ, bay bổng trên không trung, lại như là mưa rơi nhao nhao rơi xuống.
Tuy Âm Thi như bất diệt chi thân, nhưng đụng phải lỗ đen là gặp được khắc tinh, Âm Thi dưới Tam Tinh Thần Vương bị Lâm Lạc một quyền oanh bạo, chỉ có cấp bậc Tứ Tinh Thần Vương mới có thể ăn nhiều mấy quyền.
Nhưng mà chỉ là mấy quyền a.
Lâm Lạc thét dài như rồng ngâm, hai đấm tung bay, cơ hồ là nháy mắt, tất cả Âm Thi đều bị hắn xua nát thành cặn bã, mà Nhạc Thiên Kiếm cũng bị hắn một đấm bắn lui về, lần nữa thổ huyết liên tục.
Chứng kiến những Âm Thi kia tan vỡ, trong nội tâm Nhạc Thiên Kiếm thổ huyết, đây chính là hắn vất vả mấy trăm vạn năm mới đánh ra, lại bị Lâm Lạc thoáng cái xua nát toàn bộ, để cho hắn làm sao có thể không đau lòng?
Nhưng hắn lập tức bất chấp đau lòng như vậy, bởi vì Lâm Lạc đã đằng đằng sát khí bức tới.
- Ngươi, ngươi không thể giết ta! Ta là nhi tử của Kim nguyên Chí Tôn, nếu ngươi dám giết ta, phụ thân ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Nhạc Thiên Kiếm dùng ngữ khí run nhè nhẹ nói ra.
Lâm Lạc không khỏi cười cười:
- Vậy cũng phải là lão tử ngươi biết rõ mới được!
- Ngươi ...
Nhạc Thiên Kiếm không khỏi cứng lại, nhưng lập tức lại nói:
- Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng làm! Phụ tôn biết rõ ta ở chỗ này, nếu như ta gặp chuyện không may mà nói, hắn chỉ cần nhờ Thái Cổ Chí Tôn nghịch chuyển thời gian, ngươi đã làm hết thảy đều rõ ràng khắp thiên hạ!
- Đừng dọa người!
Lâm Lạc chẳng muốn cùng hắn nói nhảm, hai đấm tung bay, hắn đã đem uy năng lỗ đen phát huy đến mức tận cùng.
Tuy Nhạc Thiên Kiếm là nhi tử Chí Tôn, nhưng vị Chí Tôn kia hậu đại cũng quá nhiều, làm cho mỗi hậu đại tuy nếu so với Thần Vương phổ thông thì cường hơn rất nhiều, lại tuyệt đối không thể cùng Sư Ánh Tuyết, Tinh Không Lưu so sánh.
Bản thể hình thái của Nhạc Thiên Kiếm đủ để trảm Ngũ Tinh Thần Vương bình thường, địch lục tinh Thần Vương, đối với một gã Ngũ Tinh Thần Vương mà nói đã là thành tích cực kỳ đáng sợ! Nhưng đối mặt yêu nghiệt Lâm Lạc, bằng vào lực lượng bản thân có thể trảm Thất Tinh Thần Vương, Nhạc Thiên Kiếm lấy cái gì chống lại?
Huống chi Lâm Lạc còn có một chiêu lợi hại hơn, sai khiến Tử đỉnh trực tiếp sáng tạo một đầu thôn phệ pháp tắc, dù là cường giả đẳng cấp như Liễu Bán Yên cũng bị thuấn sát!
Thân là hậu đại Kim hệ Chí Tôn, Nhạc Thiên Kiếm vẫn còn có chút đặc dị, mỗi một quyền Lâm Lạc oanh đi lên đều dẫn phát từng vòng kim quang trên người hắn chấn động, khiến cho lực trùng kích cực lớn phân tán đến toàn thân.
Bởi vì hình thể hắn cực lớn, lực lượng này phân tán, năng lực thừa nhận của hắn tự nhiên cũng sâu sắc tăng lên. Nhưng Lâm Lạc chính là tồn tại có thể chém ngược Thất Tinh Thần Vương, dù là Nhạc Thiên Kiếm có thể đem lực lượng phân hoá thì như thế nào?
Bành! Bành! Bành!
Lâm Lạc nắm đấm như mưa rơi vào trên thân Nhạc Thiên Kiếm, chấn đắc trên thân Nhạc Thiên Kiếm kim quang loạn sáng, thật giống như vài trăm người đồng thời hướng trong ao ném đá, rung động liên tục.
- Không ...
Nhạc Thiên Kiếm cảm giác được thần thể của mình muốn văng tung tóe, phát ra một tiếng rống to vừa giận lại sợ:
- Không nên giết ta!
Hắn xé rách lấy cuống họng hô.
← Ch. 1490 | Ch. 1492 → |