← Ch.1006 | Ch.1008 → |
Ở bên khác có một đám người ngựa xuất hiện, Đường Tâm cũng mang theo cao thủ Tứ Cực Môn xuất hiện, trên mặt đầy tươi cười lạnh lẽo.
Kim Tiền Bang, Thiên Nguyên thương hội, Tứ Cực Môn vừa xuất hiện, lại muốn chiếm đoạt trận thế của Thiên Nhất Các, sau khi hai người nói chuyện, không gian bốn phía yên tĩnh không còn chút âm thanh nào khác.
Tình thế nghịch chuyển kinh người, làm cho tất cả mọi người khó có thể thích ứng, chỉ cảm thấy quá mức hí kịch.
Dù sao Đinh Linh Nhi cũng là chủ nhân Thiên Nguyên thương hội, tuy tất cả đều có Lý Vân Tiêu chưởng quản thay nàng, nhưng nàng dù sao cũng là đại hội trường, vào lúc này dùng thân phận đại chủ nhân ra khỏi hàng, nhìn hai đội ngũ cảm kích nói:
- Linh Nhi đa tạ hai vị công tử trượng nghĩa tương trợ, tình nghĩa hôm nay ta sẽ ghi nhớ trong lòng.
Đường Tâm híp mắt cười nói:
- Linh Nhi tiểu tỷ khách khí. Áp chế lực lượng tà ác, phát huy mạnh thiên địa chính khí, ổn định đoàn kết thương minh, đây chính là chuyện chúng ta nên làm, không thể chối từ.
Tất cả mọi người vẻ mặt đầy hắc tuyến, khi Lý Vân Tiêu hiên ngang lẫm liệt chiếm đạo lý, lần này hai phái tranh giành lợi ích thoáng cái biến thành chính nghĩa và tà ác đọ sức, đoàn kết cùng phá hư tranh đấu với nhau.
Người Thiên Nhất Các cùng Vạn Bảo Lâu tức giận kêu to "Ngao ngao", nhưng khổ nổi khẩu tài không bằng đối phương, đánh thì đánh không lợi, vẻ mặt đen lại, hai mắt phóng lửa.
Nội tâm Tu Đan Hà tức giận và không cam lòng cũng bình tĩnh trở lại, lạnh giọng nói:
- La Anh, Trương Sùng, hai người cũng sẽ không giống như đám tiểu bối, đùa nghịch miệng lưỡi đấy chứ? Ta hy vọng hai người các ngươi tỏ thái độ rõ ràng, chuyện hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có phải các ngươi buộc cùng chỗ với Thiên Nguyên thương hội hay khong? Thậm chí không tiếc làm cho thương minh quyết liệt, đại chiến lẫn nhau.
La Anh cùng Trương Sùng hai người nhướng mày, loại chuyện đại biểu lập trường này bọn họ không dám nói bậy.
Trương Sùng cười nói:
- Chuyện hôm nay do Vô Địch làm chủ sự, ta chỉ đi theo thiếu gia tới. Toàn bộ chuyện này hỏi thiếu gia của ta là được.
La Anh cũng gật đầu nói:
- Cũng được, người chủ sự Tứ Cực Môn hôm nay chính là Đường Tâm công tử, Tu trưởng lão nên hỏi hắn.
Sau khi hai người nói xong, quay đầu lại nhìn qua không trung, không muốn lại nói tiếp, để tránh nói nhiều có mất.
Tu Đan Hà tức giận toàn thân phát run, dùng thân phận và địa vị của hắn, Tiền Vô Địch cùng Đường Tâm nào có tư cách gì nói chuyện trực tiếp với hắn, nhưng tình thế bức người, rơi vào đường cùng mặt mo vẫn phải kéo xuống, nhìn qua Tiền Vô Địch cùng Đường Tâm hai người.
Khục khục!
Đường Tâm ho khan hai cái, nói:
- Chúng ta chỉ phát huy chính khí mà thôi, chuyện nơi này dùng Vân thiếu làm chủ.
Tiền Vô Địch cũng gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, ta cũng làm việc theo ý của Lý Vân Tiêu.
- Ngươi... Các ngươi...
Tu Đan Hà vốn áp chế lửa giận trong lòng lại bốc cháy lên, giờ phút này hắn có xúc động muốn đồng quy vu tận với hai người này, nhưng có La Anh Trấn Thiên Tháp tại đây, cho dù hắn muốn đồng quy vu tận cũng không được.
Vẻ mặt Lệ Phi Vũ đắng chát, nói chuyện trực tiếp với Tu Đan Hà mà cho Lý Vân Tiêu nói thì không thỏa đáng, nếu Vạn Bảo Lâu cùng Thiên Nhất Các đã cột vào nhau, giờ phút này cũng không nên ngồi xem cuộc vui, hắn đành phải xuất đầu, nói:
- Vân thiếu, chuyện hôm nay liên lụy quá nhiều, ta cũng không ngờ cũng cuốn cả Tứ Cực Môn cùng Kim Tiền Bang vào, hiện tại đã không thể tái chiến, không bằng mọi người nói cho rõ ràng, dùng tiêu trừ hiểu lầm. Ngươi cũng không phải nói muốn giữ gìn ổn định đoàn kết trong thương minh sao?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Hai chữ Vân thiếu không dám nhận, ngươi nên gọi ta là Lý Vân Tiêu a. Nói thật, ta thật không muốn quen ngươi. Ý của ngươi nói, Tứ Cực Môn cùng Kim Tiền Bang là tới ra tay giúp ta, cho rằng Thiên Nguyên thương hội chết chắc, cho nên nói không giữ lời, bỏ đá xuống giếng, nếu sớm biết như thế, tuyệt đối sẽ không nói không giữ lời, tất nhiên sẽ giả vờ ngưu bức, đối với loại người như ngươi, ta chỉ có thể cười ha ha ha thôi...
Trên mặt Lệ Phi Vũ xấu hổ đỏ bừng, hắn quả nhiên là người vô tội, hoàn toàn là nằm cũng trúng đạn, ngày đó chỉ lưu một câu xã giao với Lý Vân Tiêu, tới thành Tống Nguyệt Dương thì bị đối phương nắm tóc.
Giờ phút này bị Lý Vân Tiêu ép sát, muốn mang tội danh nói không giữ lời áp lên đầu của mình, nếu như truyền đi, đối với danh dự của hắn đả kích thật lớn, nhưng khổ nổi tài hùng biện thật sự không bằng đối phương, chỉ có thể chịu thua, nói:
- Việc này thật sự có quá nhiều hiểu lầm, Phi Vũ thiệt tình không phải có suy nghĩ này, chuyện của ta và ngươi, ngày khác sẽ bàn giao khiến Vân thiếu thoả mãn. Hôm nay nên dùng đại cục thương minh làm trọng.
Thần sắc lưu chuyển trong ánh mắt của hắn, xen lẫn một tia đắng chát và cầu khẩn.
Lý Vân Tiêu hừ hừ không thôi, hắn tự nhiên nghe ra ý trong lời Lệ Phi Vũ, cũng không biết giá trị "Bàn giao thỏa mãn" là bao nhiêu.
- Được rồi, chuyện của ta và ngươi là việc riêng, ngày khác bàn sau. Nhưng nếu Lệ công tử xem đây là kế hoãn binh, ta tất nhiên sẽ mang bộ mặt Lệ công tử cùng Vạn Bảo Lâu chiêu cáo thiên hạ. Hôm nay bàn chính sự của thương minh đi.
Trong lời hắn nói có ý áp chế mười phần, Lệ Phi Vũ cùng Nhâm Quang Nhiễm nghe ra rõ ràng, nói nếu "Bàn giao thỏa mãn" không làm hắn hài lòng, Lệ Phi Vũ cùng Vạn Bảo Lâu sẽ có phiền toái.
Nhâm Quang Nhiễm chỉ cảm thấy đau đầu, qua nhiều năm như vậy, chưa từng có người nào dám uy hiếp Vạn Bảo Lâu, hôm nay lại bị một Võ Hoàng uy hiếp, hắn đột nhiên cảm giác kiến thức của mình không đủ dùng, chẳng lẽ thời đại đại biến?
Đường Tâm cùng Tiền Vô Địch vui vẻ không dứt, biết rõ Vạn Bảo Lâu lần này sẽ xuất huyết nhiều, đụng phải ác ma Lý Vân Tiêu này, muốn toàn thân trở ra là chuyện không có khả năng.
Lệ Phi Vũ ăn thiệt thòi lớn, cũng không có cách nào, dù gãy răng chảy máu cũng phải nuốt xuống, nhưng hắn càng hiểu tính cách của Lý Vân Tiêu, biết rõ đối phương đã khoan hồng độ lượng, nếu không cầm chế thanh danh hắn nói chuyện không giữ lời, lại dẫn phát thương minh đại chiến, đây mới thực sự là đáng sợ.
Hắn đã hạ quyết tâm, nói:
- Vốn Thiên Nguyên thương hội và Thiên Nhất Các cũng không có ân oán, chỉ là một ít hiểu lầm mà ma sát nhỏ, càng ngày càng nghiêm trọng, cho nên đưa tới kết quả hôm nay. Theo thiển ý vụng về của tại hạ, không bằng tất cả vứt bỏ hiềm khích lúc trước, bỏ qua binh đao. Đợi vài ngày sau trên võ thuật song hội phân cao thấp với nhau?
Lý Vân Tiêu nói:
- Thiên Nguyên thương hội chưa bao giờ sợ hãi, ý này ta không dị nghị, cũng không biết đầu sỏ Thiên Nhất Các gây nên chuyện này có đồng ý hay không?
Tu Đan Hà tức giận nói:
- Thiên Nguyên thương hội khinh người quá đáng, còn dám nói chúng ta là đầu sỏ gây nên chuyện này, nhưng ở đây Thiên Nhất Các đã chết một trưởng lão, việc này không thể bỏ qua, phải bàn giao cho ta.
← Ch. 1006 | Ch. 1008 → |