← Ch.1162 | Ch.1164 → |
Lý Vân Tiêu thất kinh, cũng vội vàng theo đó đuổi đi vào, cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh hãi không thôi.
Chỉ thấy khắp bầu trời đều là quang huy trong suốt trong sáng, chính mình dường như tiến nhập nhất phương thủy tinh thế giới, đây là bên trong Giới Thần Bi của ta sao? Hắn lúc này có rất nhiều vấn đề cũng muốn hỏi khô lâu này, nhưng khô lâu tựa hồ đối với hắn không cảm mạo, lẳng lặng huyền phù vu không trung, bắt đầu thi triển pháp quyết đứng lên.
Rất nhanh, mặt phía bắc của Giới Thần Bi, một mảnh địa phương hoang vu kia, bắt đầu rơi xuống trời hạn gặp mưa, toàn bộ thế giới hiện ra một mảnh cảm giác tựa như ảo mộng, loại tràng diện này so với lúc trước hắn mở ra tam vực khác thì cường đại hơn nhiều lắm.
Cổ lực lượng chân long chi lệ ở trong bia lan tràn ra, tất cả mọi người cảm thấy toàn thân tư nhuận thư sướng không gì sánh được, kinh ngạc nhìn bầu trời xa xa, cho rằng Lý Vân Tiêu lại đang chơi trò gì đó.
Mạc Tiểu Xuyên nguyên bản bị thương nặng, cũng hoảng sợ cảm thụ được thương thế trên thân thể mình đang từ từ phục hồi như cũ.
Lý Vân Tiêu cũng bị cổ lực lượng này chấn nhiếp, khô lâu thi triển ra là thủy chi lực hoàn chỉnh, đem lực lượng của chân long chi lệ phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn, không để lối thoát.
Cùng lúc đó, lực lượng của Giới Thần Bi cũng đang từ từ sống lại, tam đại vực giới khác đồng thời sản sinh cộng minh, bắt đầu chiếu rọi lẫn nhau.
Cái loại cảm giác này giống như khai thiên tích địa, vạn vật sinh ra, khiến toàn bộ sinh linh nội tâm đều sản sinh vô cùng sùng kính và tín ngưỡng, đặc biệt Lý Vân Tiêu, chủ nhân của một mảnh thiên địa này, loại cảm ngộ đó càng là thâm nhập linh hồn.
Hắn ngồi xếp bằng, yên lặng ở trong cổ lực lượng kia từ từ đạt được vong ngã, quên mất tất cả thế giới, báo thủ hư không, giữa thiên địa chỉ có còn lại bản tâm.
Lúc này, ở nơi nào đó trong Mai Cốt Chi Địa, lại có một tòa lầu vũ, tuy rằng không tính là to lớn, nhưng cũng cách cục tinh xảo, không quá đơn giản.
Bên trong trong đại điện, dĩ nhiên nằm ngang một con trường long, thân thể ngủ đông ở bên trong quần sơn trùng điệp, hai mắt sinh huy, trông rất sống động. Toàn bộ sơn lĩnh địa thế, đó là toàn bộ Mai Cốt Chi Địa bắt chước biến thành.
Đại điện thập phần rộng mở, sau khi trưng bày mô hình chân long, còn có thể dung nạp mấy trăm người, tất cả mọi người hết sức bận rộn, đều tự làm tay mình đầu sự, thỉnh thoảng lại truyền đến các loại thảo luận và phân tích.
Đột nhiên một tiếng thét chói tai sợ hãi đem tất cả mọi người công tác toàn bộ cắt đứt, ánh mắt của mọi người đều ngưng tụ quá khứ, đều lộ ra vẻ không hài lòng và hơi tức giận.
– Hạ Dụ Nam, chuyện gì xảy ra? Kinh hãi kêu gọi, còn ra thể thống gì!
Một gã hồng y lão giả chậm rãi giương đôi mắt, tựa hồ cắt đứt tu hành của hắn, vì thế cảm thấy cực kỳ bất mãn, trên mặt lộ vẻ tức giận.
tự biết thất thố, nhưng sắc mặt vẫn là cực kỳ chấn động, mồ hôi lạnh lã chã chảy xuống, vội vã giải thích:
– Hứa Diễm đại nhân, vừa rồi kiểm tra đo lường phong ấn đại trận nghi khí cho thấy lực lượng ba động cực lớn, giá trị ba động dĩ nhiên đạt tới ba nghìn.
Cả lầu vũ đều trở nên yên tĩnh, một chút thanh âm cũng không có.
– 3000...
Hứa Diễm sửng sốt một chút, lập tức lạnh nhạt nói:
– Làm sao có thể, ngươi hoa mắt rồi.
Hạ Dụ Nam cười khổ nói:
– Ta cũng đã cho rằng ta hoa mắt, nhưng ta đã nhìn qua nhiều lần rồi, mắt cũng sưng lên rồi này, đích thật là 3000 ah.
Một gã nam tử bên cạnh cười "Ha ha", nói:
– Tiểu tử ngươi nhất định đã sống ở Mai Cốt chi địa lâu rồi, không có nữ nhân, cho nên khiến mình hoa mắt rồi, để ta xem.
Hắn đưa đầu tới, nụ cười trên mặt lập tức cứng lại, ngượng ngùng nói:
– Cái này... Có phải là dụng cụ hư mất rồi không? Ta nhớ được lần trước phá vỡ một đạo phong ấn, chấn động cũng chỉ có hơn hai nghìn a?
Hạ Dụ Nam lắc đầu nói:
– Dụng cụ đang tốt lành sao lại hỏng được, ngươi xem, vừa rồi sau chấn động một thoáng lại khôi phục bình thường rồi.
Hứa Diễm rốt cục ngồi không yên nữa, lập tức đi tới bên người Hạ Dụ Nam nhìn chằm chằm vào dụng cụ kia, trong mắt dần lộ ra vẻ ngưng trọng, cả kinh nói:
– Chẳng lẽ thật sự có phong ấn giải khai?
Hắn quăng ánh mắt về phía Chân Long mô nghĩ vật kia, một tay khẽ vuốt nhẹ qua phía trên, thì thào lẩm bẩm:
– Chẳng lẽ là võ giả trong Mai Cốt chi địa vô tình phá vỡ sao? Nhưng sẽ là ở đâu đây?
Hạ Dụ Nam cả kinh nói:
– Hứa Diễm đại nhân, mấy chỗ phong ấn lúc trước đều có Long vật trấn áp, lần này phá phong, có lẽ lại một kiện Long chi bí bảo xuất thế cũng nên.
Tất cả mọi người nghe thế đều nóng lòng, Long chi bí bảo tuyệt vật phi phàm, tuy rằng mặc dù tìm được cũng không có phần của bọn hắn, nhưng đây chính là một công lớn, bọn hắn có thể được phân cho rất nhiều chỗ tốt.
Hứa Diễm đối với lời hắn nói không hề để ý tới, mà chỉ không ngừng vuốt ve trên Chân Long mô nghĩ vật kia, trầm tư nói:
– Bảy chỗ trận nhãn của phong ấn đại trận này bố trí cực kỳ tinh diệu, chỉ mới nghe lần đầu, chúng ta liên tục đã phá vỡ ba chỗ, cũng không thể suy diễn ra mấy cái đằng sau, chỉ có thể sưu tầm lần lượt. Cho dù có Chân Long bí bảo xuất thế, sợ rằng cũng đã bị người cướp mất rồi. Ai sẽ ngốc đến mức giao ra loại vật đó chứ.
Hạ Dụ Nam hừ lạnh nói:
– Tới Mai Cốt chi địa này tu luyện hoặc là tầm bảo đều là đám bần cùng, phần lớn không có bản lĩnh và chỗ dựa gì cả. Kỳ trân như Long chi bí bảo há có thể để bọn hắn đoạt được. Chúng ta có lẽ nên lập tức hạ lệnh cho thành Hồng Nguyệt và Huyết Thần Cung, bảo bọn hắn giữ nghiêm các lối ra, cẩn thận loại bỏ.
Một người khinh thường nói:
– Đám cặn bã Huyết Thần Cung kia đoạn thời gian trước có người cưỡng ép oanh kích địa mạch, khiến phong ấn chi lực chấn động, bảo bọn hắn đi thăm dò, kết quả đến bây giờ vẫn chưa tra ra. Về sau bọn hắn tựa hồ còn bố trí ra một cái đại trận vây khốn toàn bộ Mai Cốt chi địa, cũng không biết là định thế nào nữa.
Hứa Diễm nói:
– Nơi này là Đông Vực, vẫn phải dựa vào thành Hồng Nguyệt và Huyết Thần Cung thôi. Hạ Dụ Nam, ngươi đi gọi Khương Hội Thư kia qua đây.
Hạ Dụ Nam lập tức khom người cáo lui, rất nhanh liền dẫn một trung niên nam tử đi tới, đúng là Khương Hội Thư Khương gia thành Hồng Nguyệt, sau khi hành lễ xong, hắn nhân tiện nói:
– Hứa Diễm đại nhân gọi ta đến là có chuyện gì? Chẳng lẽ phá giải phong ấn đã có tiến triển mới sao?
Hứa Diễm khẽ gật đầu, sắc mặt Khương Hội Thư lập tức lộ vẻ đại hỉ, cả kinh nói:
– Chuyện khi nào? Chuyện lớn như thế sao ta lại không biết, Hứa đại nhân ah, ngươi đây thật không phải a!
Hứa Diễm cười khổ nói:
– Hiện giờ bảo Khương Hội Thư đại nhân tới chính là vì việc này. Có một chỗ phong ấn bị người phá vỡ, lại không biết là người phương nào gây nên. Ta hi vọng Khương Hội Thư đại nhân có thể vất vả một chút, mau chóng tìm cho ra người này.
← Ch. 1162 | Ch. 1164 → |