← Ch.1278 | Ch.1280 → |
Lý Vân Tiêu tự nhiên không để ý tới ma đầu. Một lực lượng khổng lồ từ trong đan điền lan ra, hóa giải gông cùm xiềng xích trong cơ thể, sinh ra lực lượng không ngừng lưu chuyển từng vòng ở trong người. Một chút khí tức sáng ngời hiện lên ở trong góc linh đài thức hải. Tất cả yếu quyết Chân Ma Pháp Tướng không ngờ thông hiểu đạo lí.
– Thanh, tĩnh, liệt, phế...
Trong miệng Lý Vân Tiêu bắt đầu phun ma văn, sắc mặt trang nghiêm ngưng trọng. Sau thân thể bắt đầu hiện ra pháp tướng ba đầu sáu tay. Có gương mặt màu xanh đen, lạnh lùng. Có gương mặt màu đỏ phẫn nộ. Bốn cánh tay ở trên không trung không ngừng vung lên, cuối cùng cũng theo bản thể Lý Vân Tiêu thi triển quyết ấn tương tự, đặt trước ngực. Hai pháp tướng khác mới dần dần ổn định, trên mặt khôi phục lại sự bình tĩnh.
Từng vòng ma nguyên lực từ trên thân thể trở nên nhộn nhạo. Khi nước sông xung quanh đều hóa thành màu đen, Sát trận hung dữ lệ khí quả nhiên giảm mạnh gần như không còn.
– Như vậy có lẽ có thể lấy được Nghê Thạch.
Lý Vân Tiêu chợt mở mắt ra. Hai pháp tướng khác cũng đồng thời trợn mắt, ánh mắt lạnh như băng. Hai mắt trên chân thân hóa thành mặt trăng máu, bắn ra tinh thần lực cường đại. Thân thể hắn theo không gian vặn vẹo, lập tức biến mất, muốn trực tiếp thuấn di đến phía trên Nghê Thạch, lấy nó đi.
Ầm ầm.
Toàn bộ đáy sông chấn động. Không gian phía trên Nghê Thạch vừa chuyển động, mấy đạo cường quang từ phía xa trong nháy mắt tập kích tới, trực tiếp chém nát không gian kia, đánh vào bên trong hư không. Xung quanh Nghê Thạch khôi phục lại một mảnh yên tĩnh.
Sau đó ở cách đó hơn mười thước, không gian thoáng biến đổi. Thân thể Lý Vân Tiêu xuất lên, trong mắt mang theo vẻ kinh hãi, khóe miệng vẫn có một tia máu chảy ra.
Trong mắt hắn mang theo một tia lệ khí, cả giận nói:
– Trận quy tắc bốn mùa trấn giữ ở Vương Tọa Bất lão Sơn còn không giết chết được ta, ta không tin sát trận cỏn con này còn có thể lấy mạng của ta.
Hai tay Lý Vân Tiêu bấm quyết niệm thần chú, lấy Giới Thần Bi ra. Đáy sông hóa thành một ngọn núi nhỏ, ép tới không gian phía trên Nghê Thạch.
Thái Hoa Kim Phù Tỏa Trận chợt phát ra những tiếng ào ào. Toàn bộ đáy sông đều cuộn trào chấn động. Không trung phía trên Nghê Thạch hội tụ, xuất hiện vòng xoáy, tập trung tất cả lực lượng của cổ trận trong con sông này, chống lại lực lượng của thế giới Giới Thần Bi.
Trận pháp kia tuy mạnh, nhưng cũng không ngăn cản được lực thế giới cắn nuốt, đang không ngừng giảm đi.
Nhưng mà, vào giờ phút này Nghê Thạch lại xuất hiện biến hóa, tản ra từng luồng sáng mờ, bổ sung đến bên trong trận thế. Trong nháy mắt khiến lực thế giới bị đứng yên. Toàn bộ đáy sông biến thành một dải cầu vồng năm màu.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khẽ biến đổi. Lực lượng của Nghê Thạch và đại trận giết người vẫn vượt quá dự tính của hắn. Giới Thần Bi tuy rằng phát huy lực lượng có hạn, nhưng đây chính là lực lượng của một thế giới hoàn chỉnh, giống như lực lượng va chạm của thế giới. Không ngờ vẫn bị trận pháp này ngăn cản. Quả thực có chút không thể tưởng tượng nổi.
– Ta xem ngươi còn có thể ngăn cản tới trình độ nào.
Trên mặt Lý Vân Tiêu hiện ra một tia sát khí. Hai pháp tướng khác đồng thời lộ ra sát khí. Sáu bàn tay bấm ra các quyết ấn khác nhau.
Trong thân thể chợt bay ra năm luồng ánh sáng, phát ra lực lượng ẩn chứa khí tức cường đại, đánh văng nước sông màu đen xung quanh đó. Từ từ rơi vào năm bàn tay của hắn chính là Lãnh Kiếm Băng Sương, Đại Bi Mộ Vân Bảo Kính, cây búa, chuông Hoàng Triều, Thiên Thu Phách Đao
Một tay hắn bấm bí quyết. Năm tay còn lại đều cầm một huyền khí, bắt đầu rót lực lượng vào trong đó. Một uy áp khủng khiếp được đẩy ra bốn phương tám hướng.
Ngoại trừ Thiên Kiếm Đồ Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ra, tất cả bảo bối mang tính công kích của hắn đều được lấy ra ra.
Yêu Long kinh hãi nói:
– Đồng thời thi triển năm món huyền khí, còn đồng thời khống chế Giới Thần Bi. Ngươi điên rồi sao? Chỉ một lát sẽ đánh tan tinh, khí, thần của ngươi.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng, cười gằn nói:
– Ngươi không cảm thấy như vậy rất thú vị sao?
Một cánh tay hắn vung mạnh Mộ Vân Bảo Kính. Lập tức có một ánh sáng chiếu ra ngoài, ở cách Nghê Thạch vài thước, gặp phải lực lượng vô hình, trực tiếp đẩy kính quang bắn về phía xa.
Coong.
Chuông Hoàng Triều hồi lâu chưa từng được vận dụng đánh ra lực lượng sóng âm cường đại, chấn động tới mức toàn bộ đáy sông đều chấn động nhộn nhạo. Âm kích đi về phía trước đẩy ra sóng nước, giống như sóng biển từng đợt ép tới phía trước.
Sau đó, trên cây búa hiện ra này một chữ nòng nọc màu vàng. Từng lôi điện lực lóe lên. Một cánh tay giơ lên thật cao sau đó chợt đập xuống. Một mảnh lôi điện ngục hiện lên, thế như chẻ tre nhằm về phía Nghê Thạch.
Lãnh Kiếm Băng Sương, Thiên Thu Phách Đao đều đồng thời rót nguyên lực cường đại vào, đang không ngừng run rẩy. Đao quang kiếm khí chiếu rọi lẫn nhau, đồng thời chém ra.
Năm món huyền khí cửu giai, còn có Giới Thần Bi đồng thời bạo phát ra, lập tức dẫn động nước sông phát sinh hiện tượng kỳ lạ, giống như bị đun sôi. Còn có uy áp của mấy món huyền khí, lấy Lý Vân Tiêu và Nghê Thạch làm hai điểm đầu mút tạo thành một con đường. Toàn bộ nước sông tách ra thành hai mảnh, từ đáy sông bắt đầu tách ra. Một hồi đất rung núi chuyển, lộ ra dải đất chân không.
– Chuyện này.
Một tiếng kêu kinh hãi vang lên ở nơi nào đó dưới đáy sông. Hai con mắt giống như mắt chim ưng chợt mở ra, đầy vẻ kinh hãi và khiếp sợ. Câu Nguyệt Quang trấn thủ ở đáy sông này hơn mười năm, chưa từng thấy qua hiện tượng dị thường như thế. Hắn chợt chém ra một đao quang vào nước sông, thân ảnh trong nháy mắt lao về phía nơi xảy ra chuyện.
Tại khoảng không trên mặt sông, hai người Câu Nhật Quang và Câu Tinh Quang đều kinh sợ ngây ra như tượng gỗ, trơ mắt nhìn nước sông kia tách ra thành hai nửa. Sau đó Chân Ma Pháp Tướng Lý Vân Tiêu ba đầu sáu tay lộ ra ở trước mặt bọn họ, từng bước một tiến về phía Nghê Thạch.
Sáu món huyền khí hợp lực, không ngừng đánh thẳng vào Thái Hoa Kim Phù Tỏa Trận. Giới Thần Bi điên cuồng trấn áp xuống. Năm lực lượng của huyền khí cửu giai còn lại đang xoay ở xung quanh, từng đợt đánh thẳng vào Nghê Thạch.
Ầm.
Cuối cùng trận pháp xuất hiện dấu hiệu bị nghiền nát. Sự cân bằng thoáng cái đã bị phá hỏng. Lực lượng cuồng bạo lập tức mang theo tất cả. Hai bên nước sông bị tách xa giống như dã thú phóng lên cao tới mấy trăm trượng, che khuất bầu trời
– Ba.
Cuối cùng một tay Lý Vân Tiêu nắm lấy Nghê Thạch. Chợt một lực vô cùng tuyệt phách từ trong lòng bàn tay tiến vào trong cơ thể, giống như một thanh lợi đao chạy dọc theo kinh mạch, muốn cắt hắn thành mảnh nhỏ.
– Mẹ ngươi, đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Sau khi thi triển sáu món huyền khí, tinh, khí, thần toàn thân hắn vốn đã không còn một mống. Lúc này hắn lại bị lực lượng cường đại chẳng biết là loại nào mạnh mẽ rót vào, không chỉ có vô cùng cường đại, còn thống khổ vạn phần.
← Ch. 1278 | Ch. 1280 → |