← Ch.1734 | Ch.1736 → |
Mà Tử Tuyết San Hô đối với năng lượng có cảm giác cực kỳ nhạy cảm, sẽ tự động phán đoán cấp bậc năng lượng, thôn phệ tồn trữ một ít năng lượng cường đại có tính lựa chọn. Đợi sau khi chúng chết, những năng lượng này liền trầm tích xuống, biến thành tồn tại giống như nguyên tinh vậy.
Nhưng bất luận năng lượng ẩn chứa trong khối Tử Tuyết San Hô nào khẳng định đều cao hơn nguyên tinh nhiều, đây cũng là chỗ giá trị của bọn nó
Tử Tuyết San Hô trên quầy hàng Hải tộc kia cao chừng nửa người, toàn thân tuyết trắng, trên dó có một ít đốm tím xinh đẹp, im im lặng lặng nằm ở kia, người bình thường căn bản không thể phát hiện được năng lượng chấn động bên trong.
Nhưng Lý Vân Tiêu lại lộp bộp một cú, lực lượng bên trong khối Tử Tuyết San Hô này mang đến cho hắn cảm giác thập phần quen thuộc.
Không chỉ có Lý Vân Tiêu, Triệu Văn Chiến thân là Thuật Luyện Sư cửu giai cũng cảm thấy khối Tử Tuyết San Hô này có chút khác với bình thường, chợt lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Chậm đã, khối Tử Tuyết San Hô này ta muốn.
Lý Vân Tiêu rốt cục đứng dậy, đi đến trước quầy hàng kia, vươn tay ra sờ sờ lên thân san hô kia.
– Dừng tay
Tên Hải tộc toàn thân trong suốt kia nộ quát một tiếng, trợn mắt nói:
– Ta đã mua, ngươi không thấy sao?
– Vân thiếu.
Yên lão thấy rõ người tới, vội vàng xua tán đi khói trên người, tiến lên hành lễ. Hắn có chút không bỏ liếc nhìn Tử Tuyết San Hô kia, thấp giọng nói:
– Lực lượng bên trong san hô này không đơn giản, mua lại giá trị tuyệt đối không kém.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn Yên lão, không biết hắn sao cũng cảm giác được, khẽ gật đầu, cười nói với Hải tộc toàn thân trong suốt kia:
– Ta vừa rồi ở một bên nghe ngươi nói người trả giá cao được, có việc này không?
Tên bán kia ngạo nghễ nói:
– Đương nhiên, mua bán nha, đương nhiên là người trả giá cao được rồi.
Triệu Văn Chiến thở dài, thầm nghĩ những Hải tộc này so sánh với Lý Vân Tiêu chỉ số thông minh thật sự kém không ít, hắn tiếp tục dời lực chú ý vào khối Tử Tuyết San Hô kia, cẩn thận quan sát.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Như vậy là được rồi nha, ta ra giá cao hơn, chẳng phải thuộc về ta sao?
– À? Cái này, cái này...
Hải tộc toàn thân trong suốt kia thoáng cái không kịp phản ứng, ngốc trệ sửng sờ ở đó.
– Đúng đúng đúng, người trả giá cao được, người trả giá cao được.
Chủ quán đại hỉ, híp mắt cười không ngậm miệng được, khen:
– Vị đại nhân này, ngươi quả thực thật tinh mắt. Tử Tuyết San Hô này của ta chính là hóa thạch mấy chục vạn năm, năng lượng ẩn chứa bên trong không thể khinh thường nha.
– Mấy chục vạn năm?
Trong lòng Lý Vân Tiêu và Triệu Văn Chiến đều cả kinh, trong mắt lóe ra dị sắc.
"Hắc hắc."
Chủ quán kia dùng tay vuốt ve mặt ngoài Tử Tuyết San Hô, chỉ vào một ít đường vân như bông tuyết trên đó, nói:
– Các ngươi xem những dấu vết này, đều là hóa thạch chôn sâu trong biển tạo thành, thông qua những đường vân bên ngoài này ta có thể phán đoán ít nhất là 30 vạn năm trở lên rồi
Yên lão hút thuốc, bẹp bẹp nói:
– Nhưng thời gian càng lâu, năng lượng bên trong cũng sói mòn đi càng nhiều a!
– Hừ, ngươi biết cái gì
Chủ quán kia không thoải mái cả giận nói:
– Tuy rằng sẽ có chút xói mòn, nhưng cái này cũng tương đương với đánh bạc, bên trong có lẽ ẩn chứa lực lượng bên trong cũng không chừng a.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta ra một kiện huyền khí bát giai trung cấp.
Lời vừa nói ra, Hải tộc toàn thân trong suốt kia lập tức biến sắc, trong đôi mắt phun ra hung quang.
Chủ quán hai mắt tỏa sáng, nói:
– Là hình thức gì?
Lý Vân Tiêu nói:
– Tùy ngươi.
– Tùy ta?
Chủ quán kia lộ ra một tia nghi hoặc, không rõ hàm nghĩa trong đó.
Hải tộc toàn thân trong suốt cười lạnh nói:
– Huyền khí bát giai trung cấp mặc dù tốt, nhưng nếu không hợp tay thì cầm làm gì chứ?
Trong tay lóe lên hào quang, một thanh dao bầu đại khai đại hợp hiển hiện, hắn cầm trong tay nói:
– Chuôi Ngân Mộc Đao bát giai sơ cấp này, tăng thêm Hải Ba Thạch Thổ nữa.
Chủ quán kia hai mắt tỏa sáng, lộ ra vẻ đại hỉ, nhìn chằm chằm vào Ngân Mộc Đao, tựa hồ yêu thích không buông tay.
Lý Vân Tiêu nói:
– Huyền khí bát giai đỉnh phong, kiểu dáng tùy ngươi chọn.
– Ngươi...
Hải tộc toàn thân trong suốt cả giận nói:
-Cái gì gọi là kiểu dáng tùy chọn, có bản lĩnh lấy ra xem thử.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Nói đi, có yêu cầu gì, chỉ cần là huyền khí bát giai đỉnh phong, ta đều có thể lấy ra được
Trên mặt chủ quán kia lộ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn nói:
– Tốt nhất là loại hình chiến đao, dài ba thước, rộng hai thốn, thuộc tính kim.
Lý Vân Tiêu nói:
– Còn gì nữa không?
Chủ quán lắc đầu nói:
– Không có. Chỉ cần ngươi có thể xuất ra huyền khí như vậy thì Tử Tuyết San Hô này chính là của ngươi.
Lý Vân Tiêu gật đầu, vươn tay ra, kim mang hiện ra, sau đó một cổ lực lượng mênh mông bành trướng ra.
Sơn Hà Đỉnh bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, hóa thành như cái đồng lô, lơ lửng ở trên không.
Trong kim quang linh khí bắn ra bốn phía, trên thân đỉnh có khắc rừng núi sông ngòi, hoa cỏ chim thú, tất cả đều rất sống động.
– À? Đỉnh kia...
Triệu Văn Chiến chấn động, hoảng sợ nhìn qua, hắn liếc mắt đã nhận ra đỉnh này tuyệt vật phi phàm, không chỉ là đại đỉnh cửu giai, hơn nữa còn không phải cửu giai bình thường. Hạo nhiên đỉnh khí buông xuông từ đại đỉnh đã khiến trong lòng của hắn trào lên một hồi nhiệt huyết.
Hải tộc bốn phía cũng bị khiếp sợ, bọn hắn nào thấy qua loại bảo vật này, chỉ có điều đại đỉnh không phải bọn loại hình bọn hắn thích, tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không có ý kiến gì.
Mà Triệu Văn Chiến lại kahcs, đối với đỉnh khí hắn có cố chấp cuồng nhiệt, đỉnh này vừa ra, hai mắt hắn liền tỏa ra tinh quang, khiếp sợ trong lòng đều lộ ra mặt không chút che dấu.
– Đây là...
tất cả Hải tộc đều là nghi hoặc khó hiểu, tên chủ quán kia cau mày nói:
– Đỉnh kia mặc dù không tệ, nhưng không đổi Tử Tuyết San Hô, nhất định phải là chiến đao bát giai đỉnh phong mới được.
Lý Vân Tiêu vẻ mặt hắc tuyến, mắng thầm: đỉnh kia của lão tử có thể đổi 100 cái Tử Tuyết San Hô, ngươi còn không đổi, ngươi có giết ta ta cũng không đổi
Hắn mặc kệ tên Hải tộc này, trực tiếp lấy ra một ít tài liệu ném vào trong đỉnh, mi tâm lóe lên Phượng Hoàng Hỏa Ảnh, toàn bộ đại đỉnh lập tức "Vù vù" bốc cháy lên, không ngừng xoay tròn trên không trung.
Lúc này mọi người mới hiểu được, hắn chính là một đương trường luyện chế, nguyên một đám cả kinh há to mồm, trở nên hoảng sợ.
Thuật Luyện Sư trong Hải tộc trong vạn không c một, bọn hắn chưa từng tận mắt tháy qua luyện chế, nguyên một đám mở to hai mắt, ngay cả sinh ý cũng đã quên mất, toàn bộ đều tập trung qua.
Giờ phút này ở mặt khác trên đảo, hai người Thủy Tiên và Phi Minh đang quan sát hơn mười tên Hải tộc trước người biểu diễn.
Đúng là những võ tu hỏa hệ nàng lần nữa tìm được, Nhuận Tường mới không rảnh hồ đồ với nàng, chỉ có Phi Minh đáng thương, nào dám phản kháng mệnh lệnh của nàng, chỉ có thể thành thành thật thật đi theo làm tay chân thôi.
← Ch. 1734 | Ch. 1736 → |