← Ch.1740 | Ch.1742 → |
Triệu Văn Chiến vẻ mặt kinh hãi, thì thào lẩm bẩm:
– Không thể tưởng được trong vạn linh chi thân vậy mà ẩn chứa lực lượng cường đại như thế, chúng ta truy cầu võ đạo, không ngừng tu luyện kinh mạch đan điền, chẳng lẽ không phải đi lệch rồi sao? Ai có thể biết được bản thân thân thể chính là một bảo tàng cực lớn rồi.
Đại đảo chủ cười nói:
– Vạn pháp quy nhất, trăm sông đổ về một biển. Mặc dù ngươi tu luyện thuật đảo, cuối cùng nhất cũng là trùng kích cảnh giới Thập Phương Đại viên mãn thôi. Thân thể tuy là bảo tàng, nhưng muốn mở ra còn khó hơn tu luyện đan điền nhiều. Chủng tộc vào thời Viễn Cổ ngược lại đều lấy luyện thân thể chiếm đa số, về sau loại luyện thể thuật chi pháp này mới dần bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, có thể thấy nó có chỗ thiếu khuyết. Nhân loại luôn tránh nặng tìm nhẹ, lựa chọn đường đi dễ dàng hơn a!
– Thì ra là thế.
Triệu Văn Chiến nói:
– Vừa rồi người mở ra Bát môn chỉ cần là ở trên đảo nhất đinh có thể điều tra ra, nhưng không biết đảo chủ tìm hắn làm gì?
Sau bình pòng, đầu bóng đen kia có chút ngẩng lên, khóe miệng khẻ nhếch, nước bọt chảy xuống, hắn lè lưỡi liếm lấy môi dưới, cười nói:
– Hắc hắc, việc này ngươi cũng không cần biết, tìm hắn đến đây là được.
Triệu Văn Chiến tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, qua nhiều năm như vậy cũng đã quen với tính nếtvị đại đảo chủ này rồi, chỉ có thể lần nữa hỏi:
– Đại đảo chủ, trên người Lý Vân Tiêu kia có huyền khí siêu phẩm, đến lúc đó có thể xảy ra vấn đề gì không?
Đại đảo chủ trầm ngâm một hồi, mới nói:
– Xuất hiện huyền khí siêu phẩm đích thật là kinh người, hoàn toàn ngoài dự liệu của chúng ta. Nhưng không cần lo lắng, năng lượng lần này đã dư quá nhiều, mặc dù bỏ kiện huyền khí siêu phẩm kia cũng đủ rồi.
Triệu Văn Chiến cả kinh nói:
– Vậy mà vượt quá nhiều như vậy? Ta ngược lại rất chờ mong Huyễn Bảo đại hội đấy, không biết lần này chư phương cường giả sẽ mang theo bảo bối gì tới.
Hắn suy nghĩ một chút, lại hỏi:
– Đại đảo chủ, thương thế A Kiến hiện giờ...
Đại đảo chủ nói:
– Có ta ở đây, đang khôi phục, không cần ngươi quan tâm, an tâm làm chuyện của mình đi.
– Vâng
Nghe xong đồ đệ không việc gì, Triệu Văn Chiến cũng có chút nhẹ nhàng thở ra, lập tức thối lui ra khỏi phòng nhỏ đi thi hành mệnh lệnh.
Sau bình phòng, đại đảo chủ nuốt nước bọt, không ngừng dùng đầu lưỡi liếm môi, thần sắc trên mặt càng ngày càng hưng phấn, một tiếng cười to quanh quẩn trong phòng.
– Hắc hắc, huyền khí siêu phẩm, huyền khí siêu phẩm, huyết mạch Thủy Long, con gái Hải Hoàng... , ha ha, rất thú vị, xem ra lần này đích thật kỳ ngộ tuyệt cười mà thượng thiên ban cho Quảng Nguyên ta Đông Sơn tái khởi rồi!
Trong mật thất đảo Hãm Không, Lý Vân Tiêu sau khi mở ra một trong Bát môn, một cổ lực lượng cuộn trào không ngừng chữa trị lấy thân thể, thương thế rất nhanh đã bị trấn áp xuống.
Ba cổ lực lượng trong đan điền hợp nhất, cũng dần dần yên lặng xuống, giống như Ngân Hà yên lặng chảy xuôi trong thân thể, tràn đầy lực lượng vô tận.
Cái gọi là Bát môn, phân biệt là Khai, Hưu, Sinh, Tử, Kinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Bát môn còn được xưng là Thân lâm chi môn, ngụ ý là Bát môn toàn bộ triển khai là đã đặt một chân vào Thần Cảnh chi môn rồi.
Lý Vân Tiêu giờ mới hiểu được, công pháp Bá Thiên Luyện Thể Quyết mà hắn đạt được chỉ là mở ra bảy đạo Luân Hải trên thân thể, kích phát thân thể chi lực. Mà bộ phận chưa đạt được chính là cách mở ra Bát môn chi lực ẩn nấp ở sâu trong thân thể.
Bá Thiên Luyện Thể Quyết có hạ bộ công pháp không thì hắn không biết, nhưng giờ hắn cũng không cần nữa.
Nguyệt hoa chi lực của Minh Nguyệt Thần Thể vốn là từ trong Bát môn diễn hóa ra, một khắc đạp vào cây cầu này hắn liền lập tức hiểu rõ ra, dị tượng chi lực của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ chính là mở ra một cây cầu Bỉ Ngạn trong cơ thể người, là một con đường thần thánh thông hướng mở ra Bát môn.
Hiện giờ "Khai" môn đầu tiên đã mở ra, thân thể đã sinh ra biến hóa về chất, mặc dù không sử dụng nguyên lực cũng có lực chống lại Võ Đế bình thường rồi.
– Đây mới là lực lượng bá tuyệt thiên hạ của Ngạo Trường Không a!
Lý Vân Tiêu nắm chặt nắm đấm, liền trực tiếp bóp cho không gian vặn vẹo, giống như một đạo Tinh Vân vận chuyển bên dưới quyền phong vậy.
Sau đó trên thân thể kim quang sáng lạn của hắn bắt đầu hiện ra đạo đạo quang mang, ở bên ngoài thân thể hiện ra dị sắc, quy tắc chi lực chậm rãi lưu động bên ngoài thân thể
Dĩ nhiên vừa rồi khi mở ra Bát môn hắn cũng đã trực tiếp đột phá Võ Đế nhị tinh, tiến nhập tam tinh chi cảnh.
Đột phá trên Võ đạo đối với hắn đã không có quá nhiều ý nghĩa nữa rồi, lĩnh ngộ của hắn đối với quy tắc Thiên Địa đã đạt tới cấp độ cực hạn, chỉ cần không ngừng tích lũy nguyên lực thì có thể không ngừng trùng kích.
Lý Vân Tiêu kiểm tra lực lượng trong đan điền một chút, hai cổ Thần Dịch Lực sau khi dung hợp với Thần Thể dị tượng chi lực đã thành một khối. Quyết ấn trong tay hắn hợp lại, cổ lực lượng kia lập tức vòng quanh Chu Thiên vận chuyển một vòng, cuối cùng trở lại trong đan điền.
– Không thể tưởng được trong lúc vô tình vậy mà khiến ta tìm được một loại phương pháp tăng cường Thần Dịch Lực.
Trong mắt Lý Vân Tiêu toát ra tinh mang, vui vẻ nói:
– Nếu là có thể đủ tìm được đại lượng Tử Tuyết San Hô hấp thu Thần Dịch Lực, vậy ta chẳng phải có thể diễn hóa cổ lực lượng này thành vô cùng sao?
– Dọa ngươi, còn chưa náo đủ sao?
Yêu Long lại càng hoảng sợ, quát lên:
– Vừa rồi là ai ủ rũ như chó chết, nằm sấp ở đó chờ chết chứ? Vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, lại muốn đi tìm đường chết rồi sao?
Lý Vân Tiêu híp mắt, cười nói:
– Trước lạ sau quen nha, ta đã đại khái đã biết rõ tình huống rồi, chỉ cần khống chế tốt lực lượng hút vào mỗi lần sẽ không có vấn đề gì lớn cả.
Hắn liếm lấ môi dưới, tựa hồ đối với việc Thần Dịch Lực trong cơ thể gia tăng cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Bỗng nhiên sắc mặt hắn biến hóa, cấm chế bố trí trong mật thất đột nhiên bị một cổ lực lượng phá vỡ.
"Ầm ầm"
Cổ lực lượng phá cấm kia từ trên trời rơi xuống, trực tiếp đánh nát cấm chế hắn bố trí trong mật thất, đè xuống đỉnh đầu hắn.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên hàn quang, trên người hiện ra một đạo hồ quang điện, trong nháy mắt đã thi triển ra lôi độn chi thuật, bước một bước đã đi hơn trăm mét.
"Ầm ầm"
Toàn bộ mật thất trực tiếp bị đánh nát bấy.
Cổ lực lượng kia khống chế cực kỳ tinh diệu, chỉ vừa đủ đánh bay mật thất, mà không hề lan đến bất cứ kiến trúc nào bên cạnh cả..
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn lại bầu trời, cách đó không xa mơ hồ hiện ra hai đạo thân ảnh, trước sau nói ra thanh âm bất đồng.
– Không thể tưởng được có người có thể nhìn thấu bí mật Bát môn, ngươi là trời sinh Thần Thể hay là tu luyện Luyện Thể thần quyết hả?
– Ah là Vân Tiêu công tử? Bát môn chi quang vừa rồi là do ngươi gây ra sao?
← Ch. 1740 | Ch. 1742 → |