Vay nóng Tima

Truyện:Cấm Huyết Hồng Liên - Chương 032

Cấm Huyết Hồng Liên
Trọn bộ 398 chương
Chương 032: Cực phẩm dâm tặc
0.00
(0 votes)


Chương (1-398)

Siêu sale Lazada


Trang viên này là Môn La đã chọn lựa kỹ càng, chính là của thành chủ Đa Ni Tạp thành. Không làm thì thôi, làm thì phải làm cho thật lớn, đây là nguyên tắc từ trước tới giờ của Môn La, cho nên lúc này hắn mới tìm đến trang viên của thành chủ là nhà giàu nhất trong thành.

Dịch Vân nghĩ rằng chỉ cần lấy đủ tiền học phí báo danh rồi đi, nhưng Môn La dĩ nhiên không lương thiện như vậy! Mục tiêu của hắn là muốn giải quyết luôn cuộc sống ăn học của Dịch Vân mấy năm sau luôn mới chịu!

Theo quan niệm của Môn La, thời gian của Dịch Vân là dùng để tu luyện và tăng cường thực lực, làm sao có thể để cho hắn vì cơm áo gạo tiền mà phải bôn ba?

- Hừm! Vì Dịch Vân đành phải làm phiền gã thành chủ này một chút rồi! Đại nhân ta chỉ lấy đi của ngươi chín phần của cải cũng tạm đủ rồi, còn lại một phần coi như là đại nhân ta phát thiện tâm, để lại cho ngươi mua quan tài nha!

Môn La thầm quyết định trong lòng.

Trang viên yên tĩnh, ánh trăng bàng bạc chiếu lên người Dịch Vân làm ra một cái bóng thật dài, hắn đang lén lút đi lục lọi từng căn phòng một...

Sự tình dễ dàng quá mức tưởng tượng của Dịch Vân, có lẽ người nhà của thành chủ này đối với thủ vệ bên ngoài của mình quá mức tin tưởng, phòng ốc trong trang viên không có cái nào khoá lại, khiến cho Dịch Vân có thể dễ dàng vơ vét rất nhiều vật đáng giá.

Nửa canh giờ sau....

- Lão Đại, bao nhiêu đó đã đủ phí trắc thí của ta, chúng ta nên đi đi thôi!

Dịch Vân trong lòng đã cảm thấy thoả mãn, hơn trăm kim tệ đã hoàn toàn có thể giải quyết khó khăn trước mắt của hắn. Tuy rằng hắn đã thoả mãn, nhưng những kẻ vô lương tâm thì không nghĩ như vậy!

- Đây đúng là nhà giàu nhất trong Đa Ni Tạp thành sao, sao chỉ có một chút tiền như vậy?

Môn La lại kêu lên trong đầu hắn:

- Mới hơn trăm kim tệ, sao đủ tiền trả học phí vài năm sau của ngươi? Không được, tiếp tục tìm nữa!

Môn La đang lầm bầm thì Dịch Vân tới một chỗ rẽ, đột nhiên thấy căn phòng trước mặt cửa sổ mở toang lại có ánh sáng mờ nhạt chiếu ra.

Vì sao đã trễ như thế này mà có người vẫn còn chưa ngủ? Dịch Vân tò mò dán sát người vào tường, rón rén nhích từ từ lại gần, vừa ló đầu nhìn thử thì thấy...

Dưới ánh đèn dầu hơi nước bốc lên mờ mịt, trong làn hơi mờ mờ ấy, Dịch Vân kinh ngạc thấy một thiếu nữ đang ngồi trong bồn tắm, dùng nước ấm trong bồn mà kỳ cọ thân thể.

Mái tóc ướt đẫm màu vàng chói dán vào cái cổ thon cao trắng như ngọc, đôi môi đỏ mọng không tô son mà vẫn tươi, ngọt ngào như nước táo. Da thịt sáng bóng như gốm sứ, lúc này bị nước nóng làm cho hồng lên như đánh phấn, trông rất mịn màng. Dịch Vân từ nhỏ tới lớn chưa từng gặp qua cảnh sắc đẹp đẽ như vậy, chỉ nhìn một cái rồi sững người tại chỗ.

- Chật chật chật, thật là một thiếu nữ diễm lệ trời sinh a! Tuy rằng nàng mới vừa vị thành niên, nhưng tương lai thế nào cũng gây nên sóng gió!

Môn La trong đầu không quên bình luận một phen rất là tinh tế:

- Thế nhưng lúc này nhìn không được, tuy rằng nhìn ngắm thiếu nữ đang tắm chính là một trong những chuyện phong nhã của nam nhân, là một sự kiện bắt buộc phải làm đối với mỗi nam nhân trong cuộc đời mình, nhưng nếu nhìn một thiếu nữ chỉ mới vị thành niên, không chỉ là không được thích thú gì cho lắm, mà lại còn phạm vào trọng tội a!

Tiểu tử, đi thôi! Đại kế vơ vét của cải của chúng ta vẫn chưa hoàn thành a!

Lấy làm kỳ vì Dịch Vân không có phản ứng gì cả, nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy lúc này mặt hắn đỏ bừng, ngay cả hai lỗ tai cũng đã đỏ bừng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai trái đào tiên nho nhỏ trên ngực thiếu nữ không rời.

- Có gì đáng thưởng thức chứ, thật là làm mất mặt lão Đại ta, phát dục chưa đầy đủ chỉ như quả táo mà đẹp nỗi gì... Ai, thiếu chút nữa đã quên ngươi vẫn còn là một đứa con nít, so với thiếu nữ kia còn nhỏ hơn nhiều!

Môn La nở nụ cười:

- Tiểu tử, ngươi miệng còn hôi sữa, lại còn nhìn xem gì chứ, còn nhìn nữa thì chúng ta không đi được đâu...

Môn La vừa dứt lời, thiếu nữ trong phòng tắm dường như phát hiện được gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn ra cửa sổ, lập tức chạm phải ánh mắt ngây ngốc của Dịch Vân.

Cách nhau một vầng hơi nước mờ mờ, hai người là ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, trong thời gian ngắn không ai có phản ứng gì cả.....

Thiếu nữ trong nháy mắt như chết cứng toàn thân, còn Dịch Vân y như con ếch bị rắn nhìn, một chút cũng không thể động đậy, hai người vẫn lẳng lặng nhìn nhau, thời gian thì lặng lẽ trôi qua...

- A.... ! Dâm tặc.... ! Người đâu mau tới a!

Sau khoảng mười lần hít thở, một tiếng thét rõ to của thiếu nữ vang lên, vọng khắp trang viên thành chủ.

- Chết tiệt! Tiểu tử ngươi còn không mau trốn!

Môn La gào thét.

Dịch Vân tuy kinh hãi nhưng hai chân cũng vận kình đạp một cái, thân hình bắn ngược về sau, nhanh chóng hướng tới tường của trang viên mà chạy như điên cuồng.

- Nhanh! Nhanh! Nhanh! Đã bảo ngươi đừng nhìn nữa rồi, lúc này không phải là báo ứng tới rồi sao! Nếu ngưoi chỉ đơn thuần đến 'mượn tiền' mà bị bắt, tối đa cũng chỉ là một tên trộm nhỏ mà thôi! Thế nhưng ngươi lúc này, ma pháp của ngươi tu luyện bốn năm trời cũng không thăng nổi lên nhất tinh, vậy mà chỉ trong một đêm, ngươi từ một tên trộm nhỏ thăng cấp thành dâm tặc, ngươi có thiên phú cực phẩm như vậy sao không dùng nó để đề thăng đấu khí hoặc ma pháp giùm ta?

Môn La trong lòng thật sự rất là tức giận, lúc này không chỉ số lượng tiền đi ' mượn' kém xa dự tính, lại còn bị người ta truy sát, ngay cả chạy thoát hay không cũng còn chưa biết, cho nên trên đường chạy trốn cũng không quên lải nhải với Dịch Vân.

Dịch Vân trong lòng cũng cảm thấy không ngừng kêu oan uổng, một cô bé trần truồng như thế đột nhiên ' dâng hiến' tới trước mắt mình, chính mình cũng chỉ bất quá là rửa mắt ngắn ngủi chút thôi, lại bỗng nhiên bị người gọi là dâm tặc, lại còn phải chạy bán sống bán chết, rốt cục thật là ai làm nên tội đây?

Dịch Vân trong lòng hô trời gọi đất kêu oan, lại không biết có ai tin tưởng những lời hắn nói đây?

- Còn muốn chạy?

Một tiếng thét của nữ nhân đột nhiên ở phía sau lưng mười thước vang lên, tiếng thét vừa dứt, bóng người đã tới chỉ cách Dịch Vân chừng ba thước, một luồng đấu khí lạnh lẽo âm u sắc bén nháy mắt ập tới lưng hắn.

- Nhanh quá!

Dịch Vân thầm kinh hãi trong lòng, không kịp suy nghĩ thân mình lao nhanh về phía trước, ở giữa không trung xoay lại nửa vòng, nhanh như chớp vận khởi đấu khí, đánh ngược lại một quyền về phía luồng đấu khí lạnh lẽo kia.

Ầm! Hai cỗ đấu khí hoàn toàn bất đồng va chạm với nhau phát ra một tiếng nổ ầm vang như tiếng tiếng trống, khí xoáy từ điểm va chạm toả ra bốn phía.

Nữ nhân đang đuổi theo phía sau thân thể khẽ run lên, dường như không thể tưởng tượng được đối phương có thể chống cự được một kích toàn lực của nàng. Dịch Vân sau tiếng nổ kia đã bị đánh bay ra, toàn thân có cảm giác ê ẩm, hiển nhiên thực lực của nữ nhân này cao hơn hắn không chỉ một bậc.

Dịch Vân cố nén cảm giác khó chịu, phun ra một cỗ trọc khí trong lồng ngực, lúc vừa bay ngước cũng liếc nhìn người kia một cái, đúng là thiếu nữ mà hắn đã thấy trong nhà tắm.

Chỉ thấy toàn thân nàng khoác một bộ đồ tắm màu trắng, đi chân không, mái tóc vàng óng ánh ướt sũng vắt trên vai, trên gương mặt vẫn còn nước lấm tấm, nhưng lại có một vẻ giận dữ không kiềm chế được, lại đuổi về phía hắn.

Dịch Vân kinh hãi, giờ phút này người mà hắn không muốn gặp nhất chính là thiếu nữ đã bị hắn nhìn hết những chỗ kín đáo toàn thân này. Nghĩ đến cảnh tượng diễm lệ vừa rồi, da mặt hắn không khỏi đỏ bừng lên, thiếu nữ kia thấy vậy càng thêm tức giận, lại càng tăng tốc đuổi tới.

Dịch Vân vừa rơi xuống đất đang định vận khởi đấu khí chạy trốn, trong đầu đã vang lên tiếng than nhẹ của Môn La:

- Không kịp nữa rồi! Tất cả đường thoát bốn phía đều đã bị vây chặt, người thấp nhất cũng là nhị tinh Chiến Sĩ, mà thiếu nữ kia lại là tam tinh Chiến Sĩ, so với ngươi cao hơn hai cấp, hay là ngươi nhanh chóng đầu hàng đi, đỡ phải chịu nỗi đau xác thịt!

Dịch Vân nghe vậy hơi khựng lại, lập tức nghe từ bốn phương tám hướng tiếng xé gió không ngừng, lại có hơn mười người cùng đuổi đến nơi này, đúng như lời Môn La nói, tất cả đường thoát đều bị phong toả.

Việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn thiếu nữ kia chậm rãi tiến gần hắn với vẻ giận dữ....

- Tốt lắm, tiểu tử ngươi lúc này có thể xem như đã làm rạng rỡ tổ tông rồi! Ngươi không chỉ là người đầu tiên trong lịch sử vạn năm của gia tộc Tư Đạt Đặc đạt được danh hiệu là dâm tặc, lại còn bị chính đối tượng mà mình rình coi tự tay bắt lấy, chính là cực phẩm dâm tặc... Thành tựu của ngươi làm cho lão Đại ta đây cảm thấy rất là vô dụng a!

Môn La lắc đầu cảm thán.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-398)